Vài năm gần đây, mọi người cũng lục đυ.c bắt đầu có nhiều tin vui.
Mỗi lần tụ hợp, cảm giác thời gian vô cùng kì diệu, như thể mọi người vẫn còn ở dừng lại ở khoảng thời gian học cao trung, ăn kem ly,cùng nhau đùa giỡn bát quát mọi thứ nhưng một giây sau mọi người đều đã lập gia đình.
Minh Tự sinh Chiêu bảo không bao lâu, tiểu bảo bảo đầu tiên của Kha Lễ Kiệt cũng được sinh ra.
Kha Lễ Kiệt người luôn đặt hai chữ "Độc thân" lên đầu tiên, ngày thường cũng không thiếu những lần tuyên bố rất nhiều lý do vì sao không nên cưới vợ. Ai ngờ lần xuất ngoại đi một chuyến du lịch, lại bất ngờ gặp được chân ái, thu thập đến mức cả ngày đều ngoan ngoãn, lãnh chứng không bao lâu liền có tin vui.
Sau khi Kha Lễ Kiệt kết hôn, tần suất ra ngoài chơi giảm hẳn, Minh Tự cùng Lương Hiện bận nhiều việc và chỉ đến thăm vợ chồng cậu vào ngày tiểu bảo bảo ra đời.
Không lâu sau đó, Minh Tự nhận được một cái video trò chuyện với Kha Lễ Kiệt.
Không giống như trước đây, Kha Lễ Kiệt cho dù không rời giường, cũng sẽ đem chính mình thu thập đến mức trông cậu có tinh thần hơn một chút, thậm chí cậu còn có biệt danh là "Anh chàng độc thân lúc nào cũng soái".
Mà lần này, vẻ ngoài ấy lại không hề có chút liên quan gì đến hình tượng ban đầu kia chút nào.
Trong tay đang ôm tiểu bảo bảo còn ôm sữa bình, cả người không sức sống, hai mắt giống như là vô hồn.
"Tớ thật sự không hiểu, tại sao cậu lại quyết định sinh thêm Chiêu bảo" Giọng nói của Kha Lễ Kiệt mơ mơ hồ hồ, dưới đôi mắt có một vòng quầng thâm nồng hậu, thậm chí phía dưới cằm, râu ria đã dài "Một đứa nhỏ chẳng lẽ không đủ sao?"
Lương Hiện lấy một cái gối và ra hiệu cho Minh Tự khom dậy.
Anh đặt một cái gối sau lưng cô ấy rồi nhìn vào màn hình và hỏi "Đây là ai?"
Một con đao không thương tiếc đâm thẳng vào nội tâm.
Kha Lễ Kiệt: "?"
Minh Tự bật cười thành tiếng, ngẩng đầu hợp tác với Lương Hiện nói "Em cũng không quen biết người này, người này thật kì lạ, đột nhiên đánh một cái video."
Kha Lễ Kiệt nghe hai vợ chồng kẻ xướng người hoạ, giống như chuẩn bị treo điện thoại, vội vàng nói: "Hai ngươi không thể không có đạo đức như vậy, có tuyệt chiêu nào có thể dỗ tiểu bảo bảo ngủ không? Nhanh nhanh nào,tớ sắp không trụ được nữa rồi"
Kha Lễ Kiệt,người này thật đúng là có cái hay không nói lại đi nói cái dở "Chúng tôi thì có thể có cái gì tuyệt chiêu?"
Minh Tự sinh Xán bảo lúc trước mặc dù có khóc nhưng tốt xấu gì vào buổi tối,bé ngủ tương đối ngoan.
Lần này sau khi sinh Chiêu bảo lại giống như một con cú đêm, có thể dỗ cậu ngủ được hai người tóm lại cũng không dễ dàng gì nhưng giữa đêm có tiếng động hoặc là nghe được tiếng gió hơi lớn liền mở mắt ra ngao ngao khóc lớn, mấy năm tu dưỡng sự kiên nhẫn của Lương Hiện vì cậu cơ hồ mà tiêu pha gần hết.
"Vậy là hai người các cậu liền thức trắng đêm không ngủ?" Kha Lễ Kiệt nói có chút không thể tin được.
Minh Tự bên này lại có chút không tán thành "Nhiều nhất là dỗ một hai giờ, cũng không phải là cả đêm"
Kha Lễ Kiệt: "......"
Tại sao bảo bối nhà cậu ta lại dỗ gần như là cả một đêm?
Chỉ cần dừng lại một khắc liền lập tức muốn tỉnh!
Nhìn biểu tình như đang ăn cơm thiu của Kha Lễ Kiệt, Minh Tự đắc ý mà cười rộ lên, từ từ nói "Đây gọi là báo ứng lúc trước cậu cười nhạo Lương Hiện nha?"
Lúc Lương Hiện mới chập chững làm bố, thực sự gà mờ không có một chút kinh nghiệm, cả người từ trên xuống dưới đều tràn ngập bị ai đó ép phải buôn bán.
Cho nên xem anh chăm oắc con đặc biệt vô cùng thú vị, cột cho Xán bảo một cái bím tóc đều có thể bị nhiều người vây xem nửa ngày.
"......"
Kha Lễ Kiệt không nghĩ tới chính mình gọi điện cho họ lãnh giáo kinh nghiệm, còn có thể bị bắt ăn một miệng cẩu lương, lập tức không nói một lời treo điện thoại.
"Đây là thay anh trút giận à?" Lương Hiện đặt điện thoại sang một bên, sau lại ngồi xuống mép giường.
Minh Tự chồm lên hôn anh, giọng nói có chút dịu dàng "Giờ thì anh đã biết em tốt với anh như thế nào rồi chứ?"
Lương Hiện thuận thế chế trụ cái ót, cúi đầu hôn sâu hơn.
Vào một buổi chiều cuối tuần hiếm hoi, Xán bảo cùng Chiêu bảo vẫn còn đang chợp mắt, sau nụ hôn, cả hai đã ngọt ngào ôm nhau xem một bộ phim điện ảnh.
"Bất quá, anh cũng không giống như cậu ta " Minh Tự nằm ở trong lòng ngực anh, nghĩ đến tinh thần uể oải của Kha Lễ Kiệt, lại nhìn nhìn Lương Hiện.
Lương Hiện năm nay cũng đã 30, nhưng vẫn như cũ vô cùng anh tuấn, dáng người hầu như không thay đổi so với năm hai mươi lăm tuổi, thậm chí trên gương mặt còn nhìn ra anh có một chút tuổi ngày trẻ.
"Làm sao vậy?" Lương Hiện cũng quay lại nhìn cô.
Minh Tự xoa mặt anh "Nếu chúng ta so sánh với Kha Lễ Kiệt, Chiêu bảo của chúng ta cũng thật sự khá ngoan ngoãn." ——
Đều nói đứa trẻ hai ba tuổi được xem là Hỗn Thế Ma Vương, hai ba ngày không đánh nhau thì cũng leo lên nóc nhà người ta lật ngói, bất quá Chiêu bảo lại đem hai từ "Nghịch ngợm" này dùng xong hết lúc cậu mới ra đời, sau này lớn lên,cả người từ trên xuống dưới đều nghiêm chỉnh không có làm ra quá cái chuyện gì ầm ĩ.
Chiêu bảo lớn lên rất giống Xán bảo, thuộc về kiểu chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra hai người là chị em ruột thịt, làn da trắng noãn,, tóc đen nhánh lại vô cùng mềm mại, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu không thể rời mắt.
Mới đầu, Xán bảo thích cậu em này lắm, đi đến chỗ nào cũng đều thích mang theo cậu, giống như một cái đuôi nhỏ vậy.