Khoảng cách Thích Dung Thịnh xuất ngoại còn có một ngày, Trương Hữu Thành đã đặc biệt mời cậu uống một ly trà.
Hương trà thơm nồng đậm mà không béo, Thích Dung Thịnh uống một ngụm, ngẩng đầu hướng về Trương Hữu Thành mỉm cười: “Chú Trương, như thế nào hôm nay có nhã hứng mời cháu uống trà vậy ạ?”
“Dung Thịnh à.” Trương Hữu Thành biểu lộ một bộ chân tình đau thương nói: “Tuy rằng cháu ở căn cứ công tác không lâu, nỗ lực của cháu ở trong mắt chú Trương đều thấy, thoạt nhìn hạng mục hỗ trợ dự án sẽ mất ít nhất là nửa năm. Hạng mục hỗ trợ tuy rằng tên tuổi dễ nghe, đạo sư của cháu cũng có thể chỉ đạo hạng mục cho cháu, nhưng thân phận đặc thù của cháu đối bọn họ tương đối mẫn cảm, chỉ sợ sẽ không cho cháu tiếp xúc với trung tâm số liệu, chú Trương đây là đau lòng cho cháu.”
“Cảm ơn chú Trương vì đã suy nghĩ cho cháu.” Thích Dung Thịnh cười chân thành: “Vốn dĩ cũng là cháu đi học, hơn nữa có đạo sư ở bên cháu sẽ không có ai dám coi thường cháu, việc này chú yên tâm đi ạ.”
“Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi……”
Trương Hữu Thành cuối đầu ngửi hương trà, hương thơm tươi mát thanh nhã chậm rãi xoa dịu cảm xúc, dần dần đem nghi vấn trong lòng ông dịu xuống.
Ông biết, hiện tại không phải là thời cơ thích hợp chất vấn Thích Dung Thịnh, huống chi bọn họ cũng không cần thiết xé rách mặt.
Hết thảy ổn thoả, chỉ chờ ngày mai.
Sau khi Thích Dung Thịnh từ văn phòng Trương Hữu Thành đi ra, sắc mặt liền lạnh xuống.
Thư ký Lưu từ phía đối diện đi tới gật đầu với anh, anh cũng không có phản ứng gì lớn, tựa hồ như đang suy nghĩ điều gì đó nghiêm túc.
Thư ký Lưu không khỏi khó chịu sờ sờ mũi, chạy nhanh đi tìm Trương Hữu Thành.
“Cậu ta đây là đang diễn cho cậu xem.” Trương Hữu Thành vuốt chung trà, quả quyết dứt khoát: “Thích Dung Thịnh khẳng định sẽ mang theo N-001 cùng nhau đi, ngày mai vô luận như thế nào đều phải ngăn chuyến bay của cậu ta lại.”
“Nghe theo ngài phân phó, tôi đã gọi người đem tất cả chỗ ngồi khác đều mua lại, nhất định phải lưu ý toàn bộ hành trình, không cho N-001 xuất cảnh.”
“Bất quá tôi vẫn còn không hiểu lắm.” Thư ký Lưu gãi gãi đầu: “Tiểu cục Thích làm gì nhiều thời gian như vậy mà bày trận lớn để làm sương mù đạn cũng muốn đem N-001 đưa đi đâu?”
“Kỳ thật có chuyện tôi cũng mới biết gần đây.” Đáy mắt Trương Hữu Thành xẹt qua một tia nghiền ngẫm: “Nghe nói mẹ của Thích Dung Thịnh cũng chính là phu nhân danh chính, đã từng là người tình nguyện tham dự qua thực nghiệm của Trang Minh Nghiêu, nhưng là thất bại.”
“Chính là đại thiểu thư Dung gia?” Thư ký Lưu hít hà một hơi: “Đây là bí mật phải không, tiểu cục Thích chẳng lẽ là đã biết chuyện này nên mới muốn đem N-001 mang đi…… Báo thù? Chính là khi đó N-001 mới bao lớn, nào biết đâu rằng cha mẹ cậu ta đang làm cái gì. Tiểu cục Thích không hổ là con của cục Thích, thủ đoạn đủ tàn nhẫn, một cái đều không buông tha.”
“Ngu xuẩn!” Trương Hữu Thành đem chung trà đập lên bàn: “Cậu không thể động não mà nghĩ lại xem, nếu muốn báo thù thì trực tiếp đem N-001 trốn đi và gϊếŧ chết không phải xong rồi sao, nhưng cậu ta cố tình giữ mạng lại, còn muốn dẫn người kia đi nước S để gặp đạo sư của mình, ngươi biết là vì cái gì không?”
“Vì cái gì ạ?” Lưu bí thư mãn nhãn nghi hoặc.