Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hỏa Hồn Băng Tâm

Chương 6: Sói Ma

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sáng hôm sau, khi bình minh chỉ vừa ló dạng, Arion đã theo chân ẩn sĩ tiến vào khu rừng sâu thẳm. Không khí nơi đây khác hẳn với những khu vực cậu từng đi qua: cây cối rậm rạp, những cành cây khô giòn kêu răng rắc dưới chân, và làn sương mù mờ ảo vờn quanh những thân cây già cỗi tạo nên một khung cảnh âm u, đầy bí ẩn. Khu rừng này khiến Arion nhớ lại khoảnh khắc lần đầu tiên cậu bước vào nơi đây, khi mọi thứ còn quá xa lạ và đáng sợ.

"Lúc đó, mình đã thực sự may mắn khi có thể sống sót," Arion tự nhủ, nhớ lại cảm giác lạnh lẽo len lỏi vào từng thớ thịt.

Ẩn sĩ đi trước, bước chân ông nhẹ nhàng và dứt khoát, như thể ông quen thuộc với từng con đường trong khu rừng này. Arion nỗ lực bắt kịp, dù thỉnh thoảng vẫn gặp khó khăn khi đối diện với địa hình gồ ghề và những chướng ngại vật bất ngờ.

“Ngươi có biết gì về ma vật không?” Ẩn sĩ bất ngờ hỏi, phá tan sự im lặng.

Arion ngẫm nghĩ một lát rồi đáp: “Tôi chỉ biết qua sách vở rằng ma vật là những sinh vật huyền bí, và chúng thường rất nguy hiểm.”

“Đúng vậy,” ẩn sĩ đáp, giọng ông trầm lắng như hòa cùng tiếng gió nhẹ lướt qua tán cây. “Ma vật là những sinh thể không hoàn toàn thuộc về thế giới này. Chúng tồn tại ở ranh giới giữa sự sống và cái chết, giữa tự nhiên và ma pháp. Một số trong chúng khá yếu đuối, nhưng phần lớn là những sinh vật cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt khi ngươi không hiểu rõ về chúng.”

Arion chăm chú lắng nghe, cố gắng ghi nhớ từng lời ẩn sĩ nói. Cậu nhận ra rằng những thông tin này có thể rất quan trọng cho những cuộc chạm trán sắp tới.

“Ma vật cũng có cấp độ, tương tự như các pháp sư,” ẩn sĩ giải thích, ánh mắt vẫn hướng về phía trước. “Chúng được phân loại từ cấp thấp đến cao, dựa trên sức mạnh và mức độ nguy hiểm. Cấp thấp thường là những sinh vật nhỏ bé, không quá khó đối phó, nhưng cấp cao thì hoàn toàn khác. Chúng có khả năng hủy diệt cả một khu vực rộng lớn, và đôi khi, chỉ cần một chút sơ suất, ngươi có thể mất mạng.”

Tim Arion đập nhanh hơn khi nghe những lời này. Cậu hiểu rằng đây không phải là một cuộc tập luyện bình thường, mà là một bài kiểm tra thực sự. “Vậy tôi sẽ phải đối mặt với cấp độ nào, thưa ngài?”

“Ngươi sẽ bắt đầu với ma vật cấp thấp,” ẩn sĩ trả lời, giọng ông vẫn bình tĩnh nhưng đầy cẩn trọng. “Nhưng đừng xem thường chúng. Mặc dù chỉ là cấp thấp, nhưng chúng vẫn có thể gây nguy hiểm nếu ngươi không cẩn thận. Con sói ma mà ngươi sắp đối mặt là một trong những ma vật như vậy.”

Arion cảm thấy lòng mình trĩu nặng khi nghe đến con sói ma. Chỉ riêng cái tên thôi cũng đủ khiến cậu liên tưởng đến một sinh vật đầy sức mạnh và hung dữ. “Con sói ma đó có đặc điểm gì nổi bật không?”

“Sói ma, giống như tên gọi, là một con sói đã bị ma hóa,” ẩn sĩ giải thích, giọng ông trầm xuống với chút cẩn trọng. “Nó di chuyển nhanh, lẩn khuất trong bóng tối, và có khả năng cảm nhận nỗi sợ hãi từ đối phương. Nếu ngươi để nó nhận ra sự bất an trong mình, nó sẽ tấn công không khoan nhượng. Ngược lại, nếu ngươi giữ được sự bình tĩnh và tập trung, ngươi sẽ có cơ hội đánh bại nó.”

Arion thầm cảm nhận về sự khó khăn của thử thách trước mắt. Đây không chỉ là một cuộc chiến với ma vật, mà còn là cuộc chiến với chính nỗi sợ hãi bên trong cậu.

“Tôi sẽ cố gắng,” Arion thì thầm, tự nhủ phải giữ vững tâm lý.

Cuối cùng, sau một quãng đường dài, ẩn sĩ dừng lại trước một khu vực rộng hơn trong rừng. Nơi đây ánh sáng khó lòng xuyên qua những tán cây dày đặc, tạo nên một bầu không khí u ám, ngột ngạt. Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng Arion khi cậu nhìn quanh, nhưng cậu không để mình lùi bước.

“Đây là nơi ngươi sẽ đối mặt với con sói ma,” ẩn sĩ nói, giọng ông nghiêm nghị. “Hãy nhớ những gì ta đã nói. Bình tĩnh, tập trung, và đừng để sự sợ hãi chi phối.”

Arion gật đầu, hít thở sâu để bình tĩnh lại. Giờ là lúc để cậu chứng tỏ bản thân.

Arion chăm chú quan sát xung quanh, hơi thở trở nên chậm rãi và đều đặn hơn khi cậu cố gắng giữ sự tập trung. Từ trong bóng tối, một tiếng gầm nhẹ vang lên, kéo dài như tiếng vang của một nỗi kinh hoàng ẩn sâu trong lòng đất. Ánh mắt Arion căng thẳng nhìn về phía trước, nơi bóng tối dường như càng trở nên dày đặc.

Đột nhiên, một đôi mắt đỏ rực hiện lên trong bóng tối, lóe sáng như hai viên ngọc quỷ dị. Cùng lúc đó, một bảng trạng thái hiện lên trước mắt Arion, thể hiện rõ ràng thông tin về đối thủ.

[Ma vật: Sói ma] [Cấp độ: 3] [Thanh máu: ███████████]

Thanh máu dài hiện lên, đánh dấu rõ ràng sức mạnh của con sói ma. Arion nuốt nước bọt, biết rằng đây sẽ không phải là một cuộc chiến dễ dàng. Trước khi cậu kịp hành động, hệ thống lại hiện lên một thông báo khác.

[Nhiệm vụ: Tiêu diệt sói ma] [Phần thưởng: 500 điểm kinh nghiệm, 100 vàng]

Tiếng gầm gừ của con sói ma càng lúc càng gần hơn, và Arion biết rằng không còn thời gian để chần chừ. Cậu nhanh chóng di chuyển, tìm một vị trí thuận lợi để đối đầu với con ma vật. Con sói từ từ bước ra khỏi bóng tối, lộ rõ hình dạng to lớn và đầy cơ bắp. Bộ lông đen tuyền của nó như hòa lẫn với bóng đêm, chỉ để lộ đôi mắt đỏ rực và những chiếc răng nanh sắc nhọn.

“Giữ bình tĩnh… không được sợ hãi,” Arion thầm nhủ, hít một hơi thật sâu để lấy lại sự bình tĩnh. Cậu nhớ lại những gì ẩn sĩ đã nói, rằng sự sợ hãi sẽ là thứ duy nhất khiến cậu thất bại trong trận chiến này.

Con sói ma lao tới với tốc độ kinh hồn, móng vuốt sắc nhọn giương cao, nhắm thẳng vào Arion. Cậu nhanh chóng né sang một bên, cảm nhận được luồng gió từ cú vồ của con sói lướt qua người. Cậu nhận ra rằng mình cần phải phản công ngay lập tức, nếu không sẽ bị áp đảo bởi tốc độ của con quái vật này.

Arion tập trung năng lượng, cảm nhận dòng chảy ma pháp đang cuộn trào trong cơ thể. Cậu giơ tay lên, tập trung vào một tảng đá lớn gần đó và dùng ma pháp để điều khiển nó. Với một cú hất tay mạnh mẽ, tảng đá bị nâng lên khỏi mặt đất và lao thẳng về phía con sói ma.

Con sói nhanh nhẹn né tránh, nhưng tảng đá vẫn đập trúng phần thân nó, khiến nó loạng choạng trong giây lát. Thanh máu của nó giảm đi một chút, nhưng không đáng kể.

[Cảnh báo: Sói ma đã bị thương nhẹ. Thanh máu: ██████████▒▒]

Nhận thấy cơ hội, Arion tiếp tục tấn công. Cậu lại điều khiển tảng đá, lần này là ném thẳng về phía đầu con sói. Nhưng con sói ma đã kịp lấy lại thăng bằng, nó gầm lên dữ dội và phản công bằng cách lao thẳng về phía Arion, nhanh đến nỗi cậu chỉ kịp đưa tay lên chắn đòn.

Móng vuốt của con sói ma quét ngang, để lại một vệt máu trên cánh tay của Arion. Cậu rên lên đau đớn, nhưng không để sự đau đớn làm mình mất tập trung. Cậu nhanh chóng lùi lại, tránh khỏi tầm tấn công của con sói, đồng thời cố gắng tìm một cách khác để đối phó với nó.

“Không thể để nó áp đảo mình,” Arion thầm nghĩ. Cậu quyết định thay đổi chiến thuật, sử dụng tốc độ để đối phó với con sói ma. Cậu tập trung vào đôi chân, cảm nhận sự linh hoạt mà điểm tiềm năng vừa nâng cấp đã mang lại.

Lần này, Arion chủ động tấn công. Cậu lao tới với tốc độ cao, dùng ma pháp điều khiển một loạt đá nhỏ xung quanh, phóng chúng về phía con sói ma. Những viên đá lao tới như những mũi tên, khiến con sói phải né tránh liên tục.

Trong khoảnh khắc con sói mất tập trung, Arion tận dụng cơ hội lao tới gần nó. Cậu dồn toàn bộ năng lượng vào tay, tạo ra một quả cầu năng lượng nhỏ nhưng đầy uy lực, rồi phóng thẳng vào ngực con sói ma.

Quả cầu năng lượng nổ tung khi chạm vào con sói, tạo ra một luồng xung kích mạnh mẽ. Con sói ma rống lên đau đớn, thân hình to lớn của nó loạng choạng trước khi ngã gục xuống đất.

[Thanh máu: ██▒▒▒▒▒▒▒▒]

Sự đau đớn của con sói làm nó mất thăng bằng, và trong khoảnh khắc đó, Arion không bỏ lỡ cơ hội. Cậu điều khiển một tảng đá lớn cuối cùng, đập thẳng vào đầu con sói, kết liễu nó ngay lập tức.

[Thanh máu: ▒▒▒▒▒▒▒▒]

Một tiếng thông báo vang lên trong đầu Arion.

[Nhiệm vụ hoàn thành: Tiêu diệt sói ma] [Phần thưởng: 500 điểm kinh nghiệm, 100 vàng]

Arion thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như vừa trút được một gánh nặng lớn.

Arion đứng thở dốc, mắt vẫn dán chặt vào xác con sói ma nằm bất động trước mặt. Một cảm giác chiến thắng dâng lên trong lòng cậu, nhưng cậu biết rằng không nên để nó lấn át sự cẩn trọng. Ngay lúc đó, hệ thống lại hiện lên một bảng thông báo mới:

[Thành tựu mới đạt được: Đánh bại ma vật đầu tiên] [Phần thưởng: +2 Sức mạnh, +2 Nhanh nhẹn]

Arion cảm nhận ngay lập tức sự thay đổi trong cơ thể mình khi những chỉ số được tăng thêm. Sức mạnh và sự linh hoạt của cậu đều được cải thiện, mỗi cử động trở nên mạnh mẽ và chính xác hơn. Một bảng thông báo khác hiện ra, thông báo về trạng thái mới của cậu:

[Trạng Thái]

Tên: Arion

Tuổi: 18

Cấp độ: 2 (600/1000 điểm kinh nghiệm)

Chức vụ: Không xác định

Ma pháp: Đang khai mở

Kỹ năng: Điều khiển vật thể (cơ bản)

Điểm tiềm năng: 0

Chỉ số:

Sức mạnh: 19

Nhanh nhẹn: 19

Trí tuệ: 15

Nhạy bén: 7

Arion thở phào nhẹ nhõm. Khi cậu vừa định thu hồi ma lực và bước về phía ẩn sĩ, một tiếng gầm gừ khác vang lên từ sâu trong rừng. Arion quay phắt lại, tim đập mạnh trong l*иg ngực khi cậu nhận ra ánh mắt đỏ rực đang từ từ hiện ra từ bóng tối. Không chỉ một, mà có đến ba cặp mắt đỏ đang tiến gần.

"Không thể nào…" Arion thì thầm, cảm giác kinh hoàng tràn ngập tâm trí. Ba con sói ma nữa xuất hiện, cơ thể chúng to lớn và dữ tợn hơn con sói đầu tiên. Chúng di chuyển một cách nhanh nhẹn và đầy toan tính, bao vây Arion từ ba phía khác nhau.

Hệ thống ngay lập tức phát ra một cảnh báo khẩn cấp:

[Cảnh báo: Tổ đội sói ma xuất hiện! Nguy hiểm cao độ!]

Trái tim Arion đập thình thịch, bàn tay cậu siết chặt lại khi nhận ra mình đang trong tình thế cực kỳ nguy hiểm. Cậu vừa dồn hết sức lực vào trận chiến trước, giờ đây cơ thể đã bắt đầu thấm mệt. "Mình không thể chống lại cả ba con một lúc…"

Ba con sói ma đồng loạt lao tới, mỗi con đều nhắm vào một hướng khác nhau, khiến Arion không biết phải tập trung vào đâu. Cậu chỉ kịp lùi lại một bước và cố gắng sử dụng ma pháp để phòng thủ. Một tấm chắn năng lượng yếu ớt hiện lên, nhưng không đủ mạnh để cản phá những móng vuốt sắc bén của bầy sói. Cú đập từ một con sói làm tấm chắn vỡ tan, khiến Arion bật ngã xuống đất, đầu óc quay cuồng.

“Không… không thể bỏ cuộc…” Arion lẩm bẩm, cố gắng gượng dậy, nhưng sức mạnh của cậu đã cạn kiệt.

Đúng lúc đó, một tiếng hét vang lên từ phía ẩn sĩ. "Lùi lại, Arion!"

Ẩn sĩ chỉ một tay về phía trước, tay kia vẽ một loạt dấu hiệu kỳ lạ trong không khí. Một luồng ánh sáng rực rỡ bùng lên, mạnh mẽ đến mức nó xé tan màn đêm và đẩy lùi bầy sói. Ánh sáng từ tay ông chói lòa, biến mọi thứ trước mắt thành một màu trắng sáng.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, Arion nhìn thấy ẩn sĩ đứng sừng sững trước mình, ánh mắt đầy uy lực. Ông ta không cần nói gì thêm, một luồng ma lực khủng khϊếp tràn ra từ cơ thể ông. Ẩn sĩ giơ cao tay, một luồng năng lượng khổng lồ tập trung vào lòng bàn tay ông. Chỉ trong một nháy mắt, ông hạ tay xuống, tung ra một đòn tấn công với sức mạnh kinh hoàng.

Một cột sáng khổng lồ giáng xuống từ trời cao, chém ngang qua khu rừng, bao trùm cả ba con sói ma. Tiếng rít gào đầy đau đớn của chúng vang vọng khắp khu rừng trước khi bị ánh sáng nuốt chửng, tan biến thành những mảnh bụi nhỏ và biến mất hoàn toàn.

[SÁT THƯƠNG BẠO KÍCH: 9?!0@]

Trong nháy mắt, mọi thứ trở lại yên lặng. Khu rừng u ám như đã trở nên yên bình hơn sau đòn tấn công khủng khϊếp đó. Arion nằm bất động trên mặt đất, mắt vẫn mở to vì kinh ngạc. Cậu không thể tin vào những gì mình vừa chứng kiến – sức mạnh vượt xa bất cứ điều gì cậu có thể tưởng tượng.

Ẩn sĩ bước tới gần Arion, ánh mắt ông dịu lại khi nhìn thấy cậu. "Ngươi đã làm rất tốt, Arion. Nhưng hãy nhớ, đôi khi sự cẩn trọng là thứ cứu sống ngươi, hơn cả sức mạnh."

Hai người không nói gì suốt chặng đường trở về căn nhà gỗ. Tiếng lửa tí tách trong lò sưởi là âm thanh duy nhất phá tan sự tĩnh lặng khi cả hai ngồi xuống. Arion nhìn ngọn lửa cháy bập bùng, ánh sáng ấm áp phản chiếu trên khuôn mặt cậu, nhưng trong lòng lại tràn đầy cảm xúc lẫn lộn. Cậu vừa trải qua một cuộc chiến khốc liệt, và điều đó khiến cậu nhận ra sự yếu đuối của bản thân, cũng như sự nguy hiểm không thể lường trước được trong thế giới ma pháp này.

Ẩn sĩ nhìn cậu một lúc lâu, ánh mắt ông không giấu được sự trầm tư. "Arion," ông bắt đầu, giọng ông nhẹ nhàng nhưng nghiêm khắc, "ngày hôm nay ngươi đã học được một bài học quý giá. Sức mạnh chỉ là một phần của chiến thắng. Quan trọng hơn là sự nhạy bén và khả năng kiểm soát cảm xúc của ngươi."

Arion cúi đầu, lặng im lắng nghe. Những lời của ẩn sĩ không chỉ là trách móc, mà là sự nhắc nhở, khắc sâu vào tâm trí cậu. Ông tiếp tục:

"Ngươi đã quá chủ quan khi nghĩ rằng trận chiến đã kết thúc. Thế giới này không bao giờ đơn giản như vậy. Đối thủ luôn có thể xuất hiện từ những góc khuất mà ngươi không ngờ tới, và chỉ một khoảnh khắc lơ là cũng đủ để trả giá bằng mạng sống."

Arion cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Cậu đã mắc sai lầm, và điều đó suýt nữa đã khiến cậu trả giá đắt.

"Nhưng ngươi đã thể hiện được lòng dũng cảm và sự quyết tâm," ẩn sĩ nói tiếp, giọng ông dịu lại. "Điều đó đáng khen. Tuy nhiên, dũng cảm không có nghĩa là thiếu thận trọng. Ngày mai, chúng ta sẽ tiếp tục rèn luyện, nhưng lần này, hãy nhớ rằng sự kiên nhẫn và trí tuệ mới là chìa khóa để sống sót và tiến xa."

Arion ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ẩn sĩ, đôi mắt cậu lấp lánh sự quyết tâm mới. "Tôi hiểu, thưa ngài."

Ẩn sĩ gật đầu, nở một nụ cười nhẹ. "Tốt lắm. Ngày mai sẽ là một ngày mới, và ta muốn thấy ngươi chuẩn bị tinh thần tốt hơn. Nghỉ ngơi đi, để lấy lại sức."

Sau khi ẩn sĩ rời đi, Arion vẫn ngồi lại bên lò sưởi, nơi những ngọn lửa cuối cùng còn đang lập lòe. Ánh sáng vàng nhạt từ lửa chiếu lên khuôn mặt cậu, tạo ra những bóng tối mờ ảo như đang nhảy múa. Cậu thả lỏng cơ thể, cảm nhận hơi ấm từ lửa truyền đến, như muốn xua tan đi sự lạnh lẽo và những nỗi sợ hãi còn vương lại trong lòng. Những hình ảnh về trận chiến với con sói ma, ánh mắt đỏ rực và cái nhìn chết chóc của nó, vẫn ám ảnh cậu. Nhưng trong lòng cậu lúc này, không chỉ có nỗi sợ mà còn là sự kiên định.

Arion ngước nhìn lên trần nhà gỗ, nghĩ về con đường phía trước. Cậu biết mình đã mạnh hơn, nhưng cũng hiểu rằng sức mạnh thôi chưa đủ. Những trận chiến lớn hơn đang chờ đợi, và cậu cần chuẩn bị tốt hơn nữa, cả về thể lực lẫn tinh thần. Ngày mai, cậu sẽ không để bất kỳ điều gì khiến mình lùi bước.

Khi ngọn lửa dần tàn, Arion đứng dậy, cảm thấy nhẹ nhõm hơn sau khi đã suy ngẫm về mọi thứ. Cậu bước về phòng ngủ, tự nhủ rằng phải sẵn sàng đối mặt với ngày mới, với mọi thử thách bằng cả trái tim và khối óc.

Với tâm trí vẫn còn rối bời sau ngày dài, Arion từ từ chìm vào giấc ngủ. Nhưng đêm nay, giấc ngủ không mang lại sự bình yên như cậu mong đợi. Những ký ức mờ nhạt từ thế giới cũ bất ngờ hiện về, như những bóng ma lẩn khuất trong tiềm thức, kéo cậu vào một khoảng tối u uất.

Arion thấy mình quay trở lại những ngày xưa cũ, khi cậu chỉ biết tìm kiếm niềm vui và sự an ủi trong thế giới ảo. Cậu ngồi đó, trước màn hình máy tính, ánh sáng xanh lơ mờ tỏa ra từ màn hình phản chiếu lên gương mặt trầm lặng. Không có ai bên cạnh, không một lời nói, không một cái nhìn quan tâm. Chỉ có những âm thanh đơn điệu và lạnh lẽo của cuộc sống xung quanh. Tiếng cãi vã của cha mẹ từ căn phòng kế bên dội lại, như những mũi dao sắc bén cắt sâu vào tâm hồn cậu. Thực tại trở nên mờ nhạt và vô nghĩa, và cậu chỉ còn biết trốn chạy vào game – nơi duy nhất cậu cảm thấy mình tồn tại, nơi duy nhất cậu không phải đối diện với nỗi đau thật sự.

Rồi đột nhiên, cảnh vật thay đổi. Cậu thấy mình đang ngồi chơi game vào đêm khuya, cảm nhận được sự mệt mỏi đang len lỏi trong từng tế bào. Bỗng, một cơn đau nhói xuyên qua ngực, và cậu thấy một lưỡi dao sắc bén đã cắm sâu vào tim mình. Cậu quay lại, đối diện với khuôn mặt của tên trộm đang đâm cậu. Nhưng kinh hoàng thay, khuôn mặt đó biến đổi thành đôi mắt đỏ rực của con sói ma mà cậu đã đối mặt vào sáng nay. Nó cười gằn, một tiếng cười tàn nhẫn và đáng sợ.

Arion muốn hét lên, nhưng không thể. Thế giới trước mắt cậu trở nên mờ dần, như bị bao phủ bởi một màn sương xám xịt. Mọi thứ trở nên lạnh lẽo và cô độc, như chính cuộc sống cũ của cậu, một màu sắc ảm đạm không có lối thoát.

Nhưng ngay khi cậu nghĩ rằng mình sẽ bị nhấn chìm mãi mãi trong bóng tối đó, một ánh sáng nhỏ xuất hiện từ xa. Từ trong ánh sáng ấy, hình bóng của một chàng thanh niên hiện lên. Anh ta đứng đó, dáng vẻ cao lớn, mái tóc đen dài lòa xòa trước trán, và đôi mắt xanh biếc đầy sâu thẳm. Ánh sáng từ người anh ta phát ra như xua tan đi mọi bóng tối xung quanh, kéo Arion ra khỏi hố sâu của tuyệt vọng.

Chàng thanh niên tiến lại gần Arion, ánh mắt anh ta đầy kiên định và bí ẩn. Arion cảm thấy như có một sự kết nối kỳ lạ giữa mình và người này, nhưng cậu không thể nhớ nổi đã gặp anh ta ở đâu. Chàng thanh niên không nói gì, chỉ mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng nhưng lại chứa đựng sức mạnh khủng khϊếp. Rồi anh ta biến mất trong ánh sáng, để lại Arion đứng đó, trong sự bối rối và hoang mang.

Cậu tỉnh giấc, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng, nhưng trong lòng lại dấy lên một cảm giác kỳ lạ – vừa lo lắng vừa tràn đầy hy vọng.
« Chương TrướcChương Tiếp »