Chương 3: Ánh Nhìn Qua Tấm Gương

Sau khi đóng quyển sách lại, Arion cảm thấy một luồng thông tin mới tràn vào tâm trí mình. Dòng chữ của hệ thống bất ngờ hiện lên trước mắt cậu:

[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ: Đọc quyển sách Ma Pháp Cơ Bản.]

Phần thưởng: Nhận được 500 điểm kinh nghiệm.

Chỉ số tăng thêm: +3 Trí Tuệ.

Arion nhìn vào thông báo, một niềm vui nhỏ len lỏi trong lòng. "Giống như trong một trò chơi RPG thật sự… nhưng giờ mình đang ở đây, trong thế giới này." Cậu cảm nhận được một chút tự tin, như thể bản thân đã tiến thêm một bước nhỏ trong cuộc hành trình dài.

[Thành tựu mới đạt được: Người Học Ma Pháp Cơ Bản.]

Phần thưởng: +5 Trí Tuệ.

Mô tả: Bạn đã hoàn thành bước đầu tiên trong hành trình trở thành pháp sư. Tiếp tục khám phá và học hỏi để mở khóa những khả năng tiềm ẩn.]

“Dù sao thì mình cũng đã tiến bộ,” cậu tự nhủ, cảm giác yên tâm bắt đầu lan tỏa. "Có lẽ mình không hoàn toàn vô dụng ở đây."

Với tinh thần thoải mái hơn, Arion bước vào phòng tắm nhỏ trong căn nhà gỗ. Phòng tắm đơn giản, với một bồn tắm bằng gỗ và chiếc gương treo trên tường. Ánh sáng từ ngọn nến trên bàn phản chiếu lờ mờ trong gương.

Trước khi tắm, Arion nhìn quanh phòng. Trên bàn có vài quyển sách cũ, bìa đã bạc màu, tương tự như quyển mà ẩn sĩ đã đưa cho cậu, nhưng chúng có gì đó khiến cậu không thể rời mắt. "Trông như mấy quyển sách cổ mình từng thấy trong game…" Cậu tò mò lật vài trang, nhưng không hiểu nổi nội dung. "Có lẽ kiến thức này còn quá cao siêu so với trình độ của mình."

Cạnh đó, một chiếc hộp gỗ nhỏ đặt ngay ngắn trên kệ khiến Arion không thể cưỡng lại sự tò mò. Bên trong là một viên đá nhỏ phát sáng nhẹ, ánh sáng xanh dịu hắt lên khuôn mặt tinh xảo của cậu.

Đột nhiên, trước mắt cậu hiện lên một thông báo hệ thống:

[Bạn đã nhận được vật phẩm: Đá Cân Bằng Tinh Thần.]

Mô tả: Viên đá này giúp ổn định tinh thần, tăng cường khả năng tập trung và mang lại cảm giác bình yên. Khả năng sử dụng: Liên tục khi mang theo bên người.]

Arion đọc thông báo, không khỏi nở một nụ cười. "Đúng là một món hời…"

Ẩn sĩ bước vào phòng, thấy Arion đang cầm viên đá. Ông mỉm cười nhẹ. “Ngươi đã tìm thấy rồi à? Đúng vậy, viên đá này sẽ giúp ngươi rất nhiều trong việc tập trung và giữ bình tĩnh. Mang theo bên mình, ngươi sẽ cần nó đấy.”

Arion tiếp tục lục lọi đống sách để tìm thêm, nhưng người đàn ông lắc đầu, ánh mắt có chút nghi hoặc. “Không còn vật phẩm ma thuật nào nữa đâu, đó là thứ duy nhất có tác dụng với ngươi.”

Arion chợt dừng lại, nhận ra mình có vẻ đã hơi quá đà. "Đúng là mình bị ám ảnh bởi game nhập vai rồi…" Cậu nhanh chóng đặt viên đá vào túi áo, cảm ơn ẩn sĩ rồi cười trừ. Sau đó, cậu quay lại với việc tắm rửa. Mở vòi nước, để dòng nước lạnh chảy xuống bồn, tiếng nước vang lên đều đặn trong không gian yên tĩnh. Cảm giác mệt mỏi trong ngày dường như tan biến theo dòng nước.

Khi nước đã đầy, cậu bước vào bồn tắm, để cho dòng nước mát lạnh làm dịu bớt căng thẳng. Nhắm mắt lại, Arion cố gắng thư giãn, nghĩ về những gì vừa trải qua. "Mình cần phải mạnh mẽ hơn nếu muốn sống sót ở đây."

Sau khi tắm xong, Arion đứng trước chiếc gương nhỏ treo trên tường. Cậu nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình – một gương mặt quen thuộc nhưng có gì đó hơi lạ lẫm. Mái tóc đen ướt dán vào trán, còn đôi mắt xanh biếc thì ánh lên một vẻ gì đó mà cậu không thể gọi tên.

"Vẫn là mình… nhưng khác hơn." Arion nghĩ, nhíu mày khi nhận ra ánh mắt mình giờ đã thêm chút gì đó cứng rắn, như thể sau tất cả những gì đã trải qua, cậu không còn là cậu của trước đây nữa.

Cậu không phải là một chiến binh, cũng không phải là một pháp sư hùng mạnh, nhưng cái nhìn trong gương cho cậu thấy rằng cậu đã trưởng thành theo một cách nào đó.

Arion chạm nhẹ vào mặt gương, cảm giác mát lạnh lan tỏa qua đầu ngón tay. "Trông vẫn y hệt mình trước đây, nhưng bên trong… có gì đó rất lạ."

Khi Arion nằm xuống giường, cậu mới cảm nhận sự mệt mỏi dâng lên. Đôi mắt dần khép lại, nhưng tâm trí vẫn còn vương vấn với những suy nghĩ về thế giới mới.

Dần dần, Arion chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, cậu thấy mình đứng trên đỉnh một ngọn núi cao, xung quanh là biển cả mênh mông. Bầu trời tối đen, chỉ có những tia chớp lóe lên từ xa. Cảm giác lo lắng âm ỉ trong lòng, nhưng cậu không thể cử động, chỉ đứng yên và nhìn về phía trước.

Những hình ảnh lướt qua, mờ ảo và khó hiểu. Cậu thấy những con người lạ lẫm, những cuộc chiến ác liệt, và một biển lửa đang nhấn chìm một thành phố cổ xưa.