Chương 3

Ngay lập tức, khu bình luận bùng nổ.

"Cô Hứa Đường này là ai vậy?"

"Có chút tự trọng không? Anh ấy đã là vị hôn phu của người khác rồi mà còn mời?"

"Lợi dụng độ nổi tiếng à? Đúng là diễn viên hạng mười tám muốn nổi đến phát điên!"

Đoàn làm chương trình vừa vui vừa lo. Vui vì câu trả lời bùng nổ của tôi đã khiến lượng xem tăng gấp đôi, mọi người đều vào xem kịch vui. Nhưng lại lo vì bình luận đang trở nên quá gay gắt, nhiều fan của

Dụ Bạch Tuyết đang chửi tôi không biết xấu hổ, đoàn làm lộ livestream sẽ bị gỡ.

MC càng thêm phần khích khi thấy có kịch hay, quay sang hỏi tôi:

"Vậy xin hỏi, trong danh bạ của bạn, bạn lưu tên anh Tống là gì, có thể cho mọi người xem không?"

Mình nhìn vào ống kính livestream, hơi do dự rồi lắc đầu:

"Số này không tiện công khai."

"Đây là số cá nhân của Tống Văn Cảnh, không thể để lộ trước ống kính được.""

Dòng bình luận lập tức tràn ngập những tiếng chế nhạo.

"Cô ta nói dối đấy!"

"Làm sao cô ta có thể có số của Thái tử gia được chứ! Đúng là khoác lác!"

Chỉ lác đác một vài bình luận lên tiếng bênh vực tôi.

"Cô ấy nói đúng mà... công khai số cá nhân thì chắc chắn sẽ bị gọi đến nổ máy...".

Nhưng những lời bình luận tỉnh táo này nhanh chóng bị nhấn chìm trong hàng loạt lời mỉa mai.

Dụ Bạch Tuyết trông không vui, giọng điệu có phân mia mai:

"Có vài người cần hiểu rõ vị trí của mình.

Có những thứ cứ cố đu bám vào, sau này sẽ bị phản tác dụng, xui xẻo là điêu khó tránh."

Tôi chẳng thèm để ý đến cô ta, trực tiếp bấm gọi số trong điện thoại.

3

Điện thoại đổ chuông ba lần, nhưng Tống Văn Cảnh không nghe.

Tôi bắt đầu cau mày. Chuông reo thêm ba lần nữa, và lần này anh ấy cúp máy. Môi tôi khẽ giật, bỗng nhớ lại lời trợ lý Tiểu Trần bên kia điện thoại nói rằng "Tổng giám đốc Tống hiện đang họp"

Tổng Văn Cảnh không phải kiểu thiếu gia ăn chơi có vị trí để ngồi chơi xơi nước ở công ty; anh là một người cực kỳ nghiêm túc và tận tụy với công việc. Chuyện anh từ chối cuộc gọi khi đang họp cũng không phải lần đầu, nhưng sau đó anh vẫn luôn giải thích rất đàng hoàng.

Tuy nhiên, ngay lúc này bị mất mặt khiến tôi thấy khá bực bội.

Trong khi đó, bình luận lại tiếp tục bùng nổ, toàn là những lời chế giễu tôi.

"Cười chết mất! Cứ nghĩ mình có thể đu bám mọi thứ sao?"

"Nghĩ gì vậy? Thái tử gia mà thèm quan tâm đến cô gái trong bóng tối này chắc?"

Dụ Bạch Tuyết nhìn tôi bằng ánh mắt chế giễu:

"Tiểu Đường chắc là đùa cho vui để tạo hiệu ứng chương trình thôi, phải không?"

Cô ta cố tình đưa tay với móng tay đỏ nổi bật lên trước ống kính:

"Nhưng dường như cô chẳng có khiếu hài hước gì cả, trò đùa này chẳng buồn cười chút nào."