- 🏠 Home
- Voz
- Kỹ Sư
- Hóa Đơn Tam Khúc
- Tiền Hóa đơn Chương 49
Hóa Đơn Tam Khúc
Tiền Hóa đơn Chương 49
Về nhà nằm mãi đéo ngủ nổi. Nóng quá, càng quạt càng hầm hập. Cởi trần ra bật máy tính lướt lơ facebook, ô hay, thấy tao được tag vào ảnh chụp chung cả đám lúc ăn uống, còn có ảnh đang cụng beer với em say, phía dưới mỹ nhân comment huynh muội ngàn năm mới gặp. Đm, ẻm này có cái iphone, chụp lúc nào chả để ý, cơ mà ảnh đông người nên cũng đéo ngại, Luật có thấy thì bảo đi tụ họp bạn bè, chả sao. Thấy ảnh bắc ninh chụp đường nắng vắng toe với tâm trạng bước chân lẻ loi. Xong xuống thấy Giữa cũng cảnh đường vắng nắng vàng với stt đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt. Gớm mặt, tao like cả 2 cháu rồi comment các em cứ bình tĩnh, đời còn dài, zai còn nhiều. Lướt lướt tí thấy Luật like comment của tao. Tao tắt luôn fb cho lành.
Y như rằng, 10p sau Luật gọi điện hỏi làm gì mà phải tắt fb nhanh thế, có gì che giấu à. Tao bảo ko, anh mệt nên đi ngủ, sáng nay đi tụ tập với mấy đứa bạn uống nhiều quá. Luật kêu toàn gái đẹp thế mà cũng mệt à. Tao phải nói nhí nhố là trong anh giờ chỉ có mỗi em là đẹp nhất, những người con gái khác đẹp bao nhiêu đều ko mang lại cảm xúc, Luật cười hì hà bảo dù biết anh nịnh nọt nhưng nghe vẫn lọt tai lắm, tối em qua nhé, mai thứ 7 anh có được nghỉ ko, tao bảo có nghỉ, chủ nhật mới phải đi làm.
Tối đó và cả ngày thứ 7 ấp nhau với Luật, nóng thì nóng vẫn làm được 3 cuốc. Tao hỏi Luật ko lên Spa à, Luật kêu báo bận rồi, ở với người yêu ko lại hụt mất lúc nào thì toi, giờ em phải đề phòng. Luật kể bắc ninh về quê rồi, ẻm ý kêu về quê nghỉ ngơi đã. Tao giả vờ ko quan tâm, ko nói gì. Luật thấy thế có vẻ hài lòng lắm.
Sáng chủ nhật tao dậy đi làm, Luật cũng dậy đi về. Chủ nhật đi trực, cả văn phòng có 5-6 người, toàn ngồi đọc báo xem phim, điều hòa bật phà phà mát lạnh, lão kỹ sư cơ điện còn rủ trưa ra ngoài ăn nhưng ko thằng nào hưởng ứng vì đi xa vl, lại nắng nóng, chỉ muốn ngồi rung đùi trong văn phòng cho mát. Ngồi máy tính nhiều cũng hoa mắt, hơn 3h chiều tao dặn lão cơ điện tí về quẹt thẻ hộ tao, tao bận về trước, lão kêu cứ về đê, 7h tao quẹt cho, cuối tháng lấy tiền làm thêm cao quá chia cho tao nữa. Thế là nhót, đường vắng, phóng như bay, về đến nhà mới 3 rưỡi, lên phòng lấy quần áo đi tắm luôn, đang tắm thì nghe tiếng em thư ký gọi léo nhéo bên ngoài, tao bảo cứ vào đi. Tắm xong đi ra thấy ẻm đang ngồi giường mặt mày thểu não, tao hỏi sao thế, ẻm kêu ngồi trà đá từ trưa đến giờ mỏi hết người, tao hỏi lý do, ẻm bảo bạn trai du lịch qua chơi nên trưa phải nhường phòng. À thì ra là thế, tao cười trêu sao ko nằm cùng luôn, thư ký nhíu mày bảo anh bệnh vãi. Ẻm than vãn ngồi chờ mỏi hết cả mệt, thấy anh về cái bèn chạy lên luôn.
Thư ký vừa nói vừa nằm luôn ra giường tao, chợt nhớ ra điều gì ẻm hỏi ơ sao anh về sớm thế, tao bảo nắng quá công nhân có làm đâu, em thư ký cười khinh khích bảo em biết thừa, lại nhờ quẹt thẻ hộ chứ gì, khôn hồn thì hối lộ em đê, em lên điều tra báo lại sếp hàn thì bọn anh bị đuổi cả lũ. Tao lườm mắt bảo muốn hối lộ gì, thư ký tỏ vẻ suy nghĩ rồi kêu, cái này phải nghĩ đã, trước tiên là tối nay đi ăn chè đã nhé. Đm, nghĩ bụng ko thể để ẻm này khống chế mình kiểu này được, dù biết là nó chả mách lẻo làm gì đâu tuy nhiên nó cứ đùa đùa thế thì biết làm thế nào, lại phải nghĩ cách thu phục ẻm thôi...
Mãi 5h chiều thì thấy phòng em du lịch mới mở cửa, thằng ng yêu em du lịch mới chim cút. Tao bảo em thư ký là về phòng đi, ẻm kêu chờ tí cho bay hết mùi đi đã, tao hỏi mùi gì, ẻm cười bảo mùi gì ấy em ko miêu tả được nhưng chắc chắn là có mùi. Gớm, chả nhẽ bảo ȶᏂασ mẹ em, cách nói chuyện của em khơi gợi vl. Nhưng nghĩ lại ẻm ý đang nắm đằng chuôi mấy vụ tao nhờ quẹt thẻ hộ nên lại ngọt nhạt bảo thế em xem phòng anh có mùi ấy ko, em thư ký giả vờ hít hít kêu đâu đó phảng phất có mùi, chắc chắn chỉ cách đây 1 2 hôm thôi. Tao bèn giơ ngón tay cái lên gật đầu nói mũi em thính hơn mũi chó.
1 lúc sau tao bảo ơ ko xuống nấu cơm đi à, em thư ký kêu chịu, mệt lắm, anh xuống bảo em du lịch nấu đi. Tao lọ mọ xuống tầng 2, bước vào phòng, ô đm, đúng là cảm giác ngột ngạt, oi nồng thật, mùa hè nắng nóng thế mà đóng kín cửa cả buổi trưa đến chiều lại ở bên trong quần nhau, mùi mồ hôi, mùi tinh khí, mùi dâʍ ŧᏂủy̠, ôi đệt. Tao giả vờ hỏi sao trong phòng có mùi gì ấy nhỉ, em du lịch bảo mùi gì mà mùi, tao chả muốn đôi co nên bảo luôn mùi ngai ngái như mùi ấy ấy, hình như nơi đây vừa xảy ra mấy trận quần chiến gay go. Ẻm du lịch liếc mắt bảo anh ko phải nói đểu, tối muốn ăn cơm hay muốn nhịn, tao cười giả lả kêu tất nhiên là ăn chứ, mở hết cửa sổ cửa phòng ra cho thoáng đi, mồm nói, chân đi, tao tự lại mở hết cửa sổ ra, mở cửa xong quay lại thấy ẻm du lịch đứng chỉ tủm tỉm cười kêu anh tự nhiên như ở nhà ý nhỉ. Tao chỉ lên phòng nói con bé thư ký nó còn tự nhiên hơn, đang nằm phơi váy trên giường anh kia kìa, nó bảo trưa nay phải vật vờ ngoài đường, gớm, cô lần sau thì đi nhà nghỉ cho mát nhé, làm việc ở đây chết nóng... Nói xong tao quay ra luôn, đi được nửa cầu thang lên thì nghe tiếng ẻm du lịch nói vọng lên, thôi tối nay ra ngoài ăn nhé, cho em gửi nhờ thư ký trên đấy luôn. Tao cười, lắc đầu, vào phòng thấy em thư ký đang nằm nhắm mắt, tao gọi gọi nhỏ 2 câu, ko thấy trả lời, hình như ngủ thật thì phải.
Quạt gió thổi làm váy bay phấp phới, gái vùng cao, nhìn có nét săn chắc khác thường...
Chẹp miệng ngồi máy tính, định bụng chờ em du lịch tắm táp xong thì gọi thư ký dậy rủ đi ăn 1 thể, chờ nửa tiếng đồng hồ ko thấy ẻm lên, tao mò xuống thì thấy cửa phòng ẻm lại đóng, nghe tiếng nói chuyện giọng nam giới bên trong, ô đệt mợ, thằng kia lại quay lại à...
Mẹ kiếp, tao gõ cửa, phải xem chim chuột thế nào mới được, ngại đéo gì. Sau mấy tiếng gõ thì mới thấy em du lịch mở cửa, tao cười trừ bảo đi ăn chứ, ẻm kêu à vâng, ẻm kêu anh gọi thư ký dậy đi. Thấy mặt mày, cách nói có vẻ thản nhiên lắm, tao quay lưng đi lên, vẫn nghe tiếng nam giới bên trong kêu à đây rồi, tìm mãi, tao đoán chắc thằng ng yêu ẻm để quên gì nên quay lại lấy, đm làm mình cứ tưởng quay lại đóng thêm mấy cuốc thì cũng phục chúng mày quá. Tao lên ngoáy mũi ngoáy tai em thư ký, ẻm mở mắt kêu ko phải ngoáy, em dậy rồi, mệt quá nằm nghỉ ngơi tí thôi chứ có ngủ được đâu, tao cười nói ngáy như bò lại còn kêu ko ngủ được, có đi ăn luôn ko hay thế nào, ẻm thư ký hỏi người yêu em du lịch về chưa để em tắm đã, nóng lắm rồi, nói xong ẻm vùng dậy xuống luôn, chưa đầy 1 phút sau thấy quay lên mặt méo xệch kêu vẫn đóng cửa. Ơ đệt, tao vừa ở đấy mà, hay là bọn này lại cố thêm 1 cuốc, đm bọn da^ʍ phu tử này.
Em thư ký phụng phịu đi ra sân phơi lấy quần áo rồi đi vào bảo cho em tắm nhờ cái nhá. Tao bảo cứ tự nhiên rồi ngồi đọc báo tiếp, bụng thấy đói đói rồi, mẹ mấy con ranh, chả nhẽ bố đi ăn mình.
Em thư ký tắm phải 20p, lâu vkl, tao đang đọc báo thì nghe tiếng ẻm từ đằng sau nói nước phòng anh nóng quá, tao quay lại, ôi xồi, tao dính mẹ mắt vào người ẻm luôn, áo 2 dây bé tí, ngực căng, quần sooc thun bó, mắt thì soi nhưng mồm vẫn phải bảo em định mặc đồ này đi ăn á, ẻm kêu đồ ngủ mà nhưng có lựa chọn nào khác đâu, dưới kia vẫn chưa mở cửa. Tao nhìn ẻm, nuốt ngụm nước bọt to cho đỡ khô miệng. Khıêυ khí©h vl. Tao bảo thôi em xuống xem tình hình thế nào đi, ở đây lâu anh ko chịu nổi đâu. Ẻm thư ký đi ra cửa, tao vẫn cố nhìn theo, đm, gái vùng cao, chắc chắn thật.
Cuối cùng cũng đi ăn được, có điều đi muộn quá quán cơm đóng mẹ cửa, thành ra phải ăn miến, tao bảo du lịch ăn nhiều vào tí cho lại sức, du lịch kêu anh ko phải lo cho em, sáng nay em thấy anh đi làm mà đầu gối run lẩy bẩy ra ý. Thư ký ngắt lời rằng 2 vị bớt xàm đi được ko, 2 vị ko thấy ở đây còn 1 thiếu nữ trong trắng à. Tao gật đầu, vâng, công nhận bên trong trắng thật.
Ăn xong về em thư ý lại le ve bê laptop lên phòng tao chơi, tầng 3 nó mát mà, ẻm đã mặc cái áo phông thay cho cái áo 2 dây từ lúc đi ăn cơm rồi cơ mà quần sooc thì vẫn thế, mặc kiểu này nhìn căng thật. Ẻm ngồi ở giường, đặt laptop lên đùi, tao ngồi bàn, 1 lúc sau giả vờ cho em xem mấy ảnh vớ vẩn cũng mon men lên giường ngồi cạnh em, chả để làm gì, để ngắm đùi cho rõ là chính.
Em thư ký mở fb của Luật kêu ng yêu anh đây à, tao gật đầu bảo biết còn hỏi, tí sau lại lướt sang fb mỹ nhân kêu đứa nào đây xinh thế, toàn hỏi nhảm, tao ko trả lời câu hỏi mà nói xinh nhưng ko ngon bằng em. Ẻm thư ký toe miệng cười nói em ngon chỗ nào, tao đưa tay sờ vào đùi phát bảo ví dụ chỗ này, ẻm hất tay tao ra vô tình làm đổ luôn laptop, tao thò tay ra với lap thì thế beep nào lại tì vào đùi em lần nữa, ẻm kêu á đau, tao ngồi dậy nhìn đùi lồ lộ, chẹp miệng bảo em mặc ngắn thế này ko hề thua kém đùi chị 85 đâu. Được khen, em thư ký phụng phịu bảo anh làm đỏ hết đùi em rồi, tao dày mặt đưa tay ra vuốt vuốt bảo để anh xoa, em thư ký chưa kịp gạt tay ra thì bỗng có tiếng nói, á à bắt quả tang nhé...
Gớm, giật cả mình, té ra là em du lịch. Tao bảo vô tình thôi, có gì mà quả tang nghe như đang phạm tội ko bằng, quả tang phải như lúc chiều anh bắt gặp ấy, đã ủ nhau cả buổi rồi còn cố quay lại thêm nháy nữa, anh cũng bái phục em đấy. Ẻm du lịch đỏ mặt lảng chuyện khác kêu trên này mát nhỉ, dưới phòng em chả có tí gió nào, em thư ký cũng hùa vào để lảng chuyện, lúc sau nói cười rôm rả. Đang chém gió thì Luật mò lên 1 cách lặng lẽ, tao thấy còn giật mình phát nữa, 2 ẻm kia hi ha chào vài câu rồi chim cút, Luật hỏi ai, tao bảo 2 đứa tầng dưới, Luật kêu nhìn cũng xinh anh nhỉ, nghe vẻ hàm ý lắm, tao bèn trả lời luôn ui xùi anh chả để ý, các cháu có ng yêu cả rồi, thấy ấp nhau suốt ngày. Luật cũng ko phải dạng vừa bảo luôn, gớm em đã hỏi gì đâu mà vội thanh minh ghê thế, Luật cười ranh mãnh, tao hơi chùn chim, như kiểu Luật đang theo dõi tao thật hay sao ý.
Gặp nhau lại phải làm cuốc rồi mới tha nhau, 10h Luật mới ra về. Tao tiễn xuống cổng, đúng là lúc mặn nồng, ko muốn xa nhau nữa bước, chia tay bịn rịn lưu luyến lắm, bảo Luật ngủ lại nhưng ẻm kêu ko được, còn phải đi làm...
1 tháng trôi qua ko có gì đáng nói, hầu như ngày nào cũng gặp Luật buổi tối, cuối tuần thì cả ngày, kể cả mấy hôm đèn đỏ cũng ở bên nhau, Luật ra vẻ quyết tâm ko để tao có thời gian mà nhăng nhít, đúng thế thật, ngoài việc trêu đùa mấy ẻm ở công ty, về nhà đùa với em thư ký thì cả tháng đấy ko gặp đứa con gái nào khác, buổi tối hôm thì Luật qua tao, ko thì Luật gọi bảo tao qua đi chơi, có hôm tao qua spa ngồi trông xe, thật vl. Tình yêu mặn nồng quá, sợ rằng qua đoạn mặn nồng lại đến đoạn chia ly, ấy thế mà chia ly thật.
Spa của Luật ngày càng đông khách, Luật bận bịu hơn nhiều, Luật xin tạm nghỉ không lương ở công ty với lý do sức khỏe, Luật đã tìm hiểu nhiều, biết nhiều hơn về spa nên lại làm thêm món nhập mỹ phẩm các thứ về bán ngoài nữa, tao bảo em cứ tập trung cho công việc đi, ko nhất thiết phải dành thời gian nhiều cho anh đâu, Luật chỉ cười. Rồi cũng thưa dần việc gặp gỡ, Luật có nhiều mối quan hệ hơn, phải giao du nhiều hơn, tao thì vẫn thế, đều đặn đi làm bèo bọt, cảm giác tự ti thua kém chính người yêu dần dần xuất hiện.
Nắng bớt vàng, một ngày cuối hạ đẹp trời, tao mất xe máy, mất chính ở nhà trọ, thế đéo nào bao xe đẹp ko lấy lại lấy xe tao, có lẽ xe tao dễ lấy vì chủ quan ko khóa xích, sáng thứ 2 dậy tìm mãi ko thấy xe, loanh quanh lên loanh quanh xuống hỏi chủ nhà thì chủ nhà bảo sáng dậy thấy cổng ko khóa, tưởng ai đi làm sớm. Chủ nhà bảo đi báo công an, tao bảo thôi, ăn thua gì mà báo, các em dậy đi làm, em thư ký biết chuyện động viên mấy câu rồi bảo đi cùng em, mất xe thì mất rồi, đi làm vẫn phải đi chứ, ừ, vậy là chở ẻm đi...
Lên công ty em thư ký cũng te te chạy lại ngay giải thích cho thằng hàn hộ tao, thằng hàn gật gù rủ tao ra hút thuốc chia buồn, động viên cố gắng, nó hỏi xe của mày bao nhiêu tiền, tao bảo 1 tháng lương, nó cười kêu thế cố lên nhé, vl, tưởng cho tiền chứ động viên xuông thế làm éo gì.
Ăn cơm trưa, em thư ký bảo em xin đi sớm 1 tiếng hằng ngày, thế là đi làm cùng anh Nhân cơ hội này kiếm mấy đồng làm thêm, bác Hàn đồng ý roài. Nhìn con bé lăng xăng, đáng yêu gớm.
Chiều ngồi làm hồ sơ, tranh thủ online, chia sẻ thông tin mất xe, cũng nhiều bạn hỏi han động viên lắm, cơ mà chả để làm gì, bỗng fb tên lạ lạ pm, Em cho anh vay tiền mà mua xe này...
Tao lướt vào fb xem, thì nick ảo, toàn đăng ảnh cây cỏ hoa lá, có mỗi cái hình đại diện lại chụp từ phía sau 1 mái tóc dài, tao hỏi ai đấy, anh thiếu gì tiền mà phải vay, anh chỉ cần người chia sẻ thôi. Phía kia gõ lại rằng gớm, lương 10 triệu trả tiền thuê nhà, tiền ăn, sinh hoạt chắc hết già nửa là ít, anh mới đi làm mấy tháng, số dư tài khoản của anh mà hơn 15 triệu thì anh muốn gì em cũng cho. Đm, đứa nào mà biết rõ tao thế nhỉ, tao hỏi lại là ai đấy. Bên kia nhắn đoán xem, đoán đúng thưởng luôn cho cái xe, không phải vay. Tao suy nghĩ 1 hồi, hiểu rõ mức lương như vậy, lại gọi tao là anh chỉ có thể là Luật, bắc ninh, thư ký. Bắc ninh thì lâu nay ko liên hệ gì nhưng vẫn có thể theo dõi tao, tuy nhiên khả năng lập nick ảo thì ko chắc vì facebook thật của em ấy vẫn đang bạn bè, thích theo dõi vẫn theo dõi bình thường. Tao mò vào xem thời điểm kết bạn với nick này từ khi nào nhưng ko tìm thấy, tao nghĩ tiếp liệu có phải Luật, có thể Luật lập nick để thăm dò, cơ mà nick này cũng chả tương tác gì nhiều, khả năng cũng phải Luật, còn thư ký thì sao, chắc chắn đéo phải rồi. Lại ngẫm nghĩ trường hợp các vị tiểu muội, chúng nó nhà giàu nhưng cũng chỉ đủ tiêu chứ ko có tiền mà cho vay. Tao chợt nghĩ hay là Phấn. Chia tay Phấn từ khi chưa chơi facebook mấy, nick fb mình ko có bạn bè với phấn. Đúng rồi, chắc chỉ có thể là phấn. Tao gõ lại, anh ko chờ phần thưởng của em nhưng em vừa nói cho anh vay tiền để mua xe là thật hay đùa. Bên kia gõ thật. Tao gõ lại luôn Phấn phải ko. Bên kia im lặng, tao ngại vl, giả như là Luật mà mình đoán thế thì Luật sẽ buồn lòng lắm, 1 lúc sau thấy bên kia gõ Anh vẫn còn vương vấn với Phấn hay sao? Đm, thôi xong, vậy đéo phải là phấn à, tao định văn hoa hươu vượn giải thích nhưng ko hiểu sao vẫn cảm giác đó là phấn, tao gõ lại bảo chuyện cũ rồi, ai đấy xưng danh đi, ko thì thôi nhé. Bên kia gõ lạnh lùng thế, nhưng em thật thất vọng vì anh, chẳng nhẽ ng yêu anh luôn ở bên cạnh anh ko giúp đỡ được anh hay sao. VL, thế là Luật rồi, tao gõ lại Luật à, sao dùng nick này nữa làm gì. Bên kia hỏi ngược lại, anh vẫn yêu Luật hả...Ơ đệt. Tao hỏi tóm lại ai đấy, bên kia mới hihi Ms Phấn đây. Rất tiếc bạn đã bị phân tâm nên ko giữ quan điểm, hihi. Tao bảo éo tin, có gì chứng minh bên đó la phấn. Bên kia gõ Đêm muộn 2 người đi bộ từ nguyễn phong sắc sang tận gần Láng, vừa đi vừa khóc. Ờ, đúng là Phấn rồi, ko ngờ cái phấn nhớ nhất lại là cái ký ức thương đau. Tao hỏi em kết bạn với anh từ bao giờ, phấn kêu lâu rồi, anh có để ý gì em, phấn hỏi han chuyện xe cộ mất mát thế nào, tao bảo chủ quan xe ghẻ cứ nghĩ ko ai lấy, phấn hihi kêu mua xe khác đi em cho vay, tao bảo thôi, chờ tích cóp mua sau, phấn hỏi thế đi làm bằng gì, tao bảo sáng chạy bộ ra điểm đón cho khỏe, phấn bảo giỏi quá, duy trì được 3 hôm thì em tặng anh luôn cái xe, em đoán chắc 6h30 đi làm thì 6h20 anh mới dậy phải ko. Đéo mẹ, ẻm vẫn nhớ tính cách ngủ nướng của tao à. Chưa kịp trả lời thì công trường gọi ra nghiệm thu, đi luôn, hơi tâm trạng 1 chút, xe mất thì cũng ko tiếc lắm, nhưng phấn...Thực tình tao mong phấn có 1 cuộc sống hạnh phúc, ẻm là người tốt, ẻm nên có 1 cuộc sống tốt chứ ko phải làm 1 đóa hoa ngát hương dâng đời như vậy.
Leo lên nghiệm thu thép sàn, vài lỗi linh tinh tao ok hết, thằng hà tĩnh bảo chưa ổn, phải sửa, tao kêu thế ông nghiệm thu đi nhé, nó nhìn tao kêu sao thế, các hôm bắt rắn lắm mà, tao bảo đang mệt, thằng hà tĩnh quay sang hỏi nhà thầu các anh định hôm nào đổ bê tông, lão nhà thầu kêu nếu ok thì anh báo bê tông đổ tối nay luôn, thằng hà tĩnh gật đầu thôi thế triển đi, 2 thằng leo xuống. Thằng hà tĩnh rủ ra cổng làm cốc trà đá, được cái mặc bộ đồng phục của tổng thầu đi lại ra vào thoải mái, bảo vệ chỉ chào hỏi thông thường, chứ các nhà thầu phụ ra vào còn bị hạnh họe khám xét chán chê. Ngồi trà đá thằng hà tĩnh bảo ông vay mỗi anh em vài triệu mua xe mới, ngợi đéo gì mà có vẻ tâm trạng thế. Tao bảo đéo phải chuyện xe, là chuyện khác. Thằng hà tĩnh hỏi lại điên đầu vì tình à, tao châm điếu thuốc cũng kể sơ bộ cho thằng hà tĩnh nghe về em phấn, thằng hà tĩnh bảo cave mà yêu ai thì nặng tình lắm, nó tiếp xúc quá nhiều đàn ông rồi nên người nó yêu thì đối với nó chắc phải rất đặc biệt, có khi nó yêu tôn thờ ấy, tao ngẫm lại, đúng là hồi yêu nhau phấn dường như tôn thờ tình yêu ấy...
Tuần đó cứ đi về cùng em thư ký, Luật thi thoảng qua cũng bảo anh mua tạm cái xe mà đi chứ lại đi nhờ mãi thế à, chắc có khi sợ tao bén rơm với em thư ký chăng, tao bảo ậm ừ chờ lấy lương, Luật kêu mua luôn đi, em cho vay, tao nói thôi, anh tự lo được, Luật kể công việc dạo này bận chạy đi chạy lại nhiều, tao ko nói gì, công việc mà. Cuối tuần ấy về quê, cũng báo với thầy u biết vụ mất xe, thầy bảo con xe của mày cũng có người lấy à, nghĩ bụng bảo thầy khinh con quá. Cơm nước xong thấy thầy u cầm ra cho 20 triệu, bảo đúng cũng tính mày ra trường thì cho cái xe máy đi lại nhưng mày mua trước rồi nên thôi, giờ cho mày 20 triệu mà mua xe, thừa thì cầm tiêu láo mà thiếu thì tự bù, tao cầm ngay. Trong đầu nhẩm tính đến đợt nhận lương là đủ mua con xe nouvo LX mơ ước bấy lâu rồi.
Thứ 2. Bắt xe khách lên mỹ đình rồi chờ em thư ký ra đón như đã hẹn, ẻm cũng nhiệt tình dậy sớm ra đón, tao mang ít đồ ở quê lên để tất ở phòng ẻm luôn, em thư ký ríu rít giục nhanh để đi làm trong khi mẹ du lịch vẫn nằm dạng háng ra ngủ, đùi mông ngồn ngộn. 2 đứa lại chở nhau đi làm, bọn công ty còn tưởng mới yêu nhau. Giờ ăn cơm mụ 85 thế đíu nào lại ngồi cạnh hỏi mới cặp với em thư ký à, tao bảo ừ, đang thất tình, cặp bừa cho vui, mụ kêu vãi cả cặp bừa, nói ko sợ tôi mách với ẻm à, tao cười nói đừng mách nhé, cả công ty biết rồi mà. Mụ lầm lì mặt cắm đầu ăn ko nói thêm gì nữa.
Công trường lại chia thầu phụ kết cấu riêng, thầu phụ xây trát riêng, đã xuất hiện thêm 2 ông thầu phụ xây trát, cũng là nhà thầu hàn quốc. Bọn hàn quốc thì luôn luôn có 1 em thư ký công trường, thằng hà tĩnh bảo ngắm thấy 1 em xinh phết, tao nghĩ xinh nó ỉa thèm đi công trường, thằng l*и cứ khăng khăng kêu ông đã nhìn thấy đéo đâu, đm, nó làm mình tò mò, nắng chang chang cũng phải bảo nó đi ra công trường luôn.
Xồng xộc bước vào container, thấy có 1 em gái ngồi 1 mình, thằng hà tĩnh chọ chọe chào chào hỏi hỏi, ẻm kêu các bác đi ăn trưa chưa về, tao chăm chú soi, nói chung đéo ăn thua, cũng là nhìn được nhưng so với gái công trường thôi, so với Luật, Bắc Ninh các thứ thì kém hơn nhiều, được cái nhìn đậm đà. Tào lao dăm ba câu thì ra ngoài, tao bảo có ©ôи ŧɧịt̠ gì mà khen gớm thế, nhìn bình thường mà, bố cháu cười khẩy nói mày đéo biết thưởng thức cái đẹp, vl, tao thở dài bảo vâng, nhường bố cả đấy.
Tối về lại xe ôm cho chủ xe, ẻm thư ký hiha kêu trên công ty tưởng anh và em yêu nhau, ko biết đồn từ mồm ông nào, tao bảo sao em biết, ẻm trả lời mấy đứa hành chính rồi kế toán cứ hỏi em, em trả lời vâng, mới yêu. Tao cũng kể là mụ 85 hỏi anh, anh bảo đang thất tình nên đá cặp tạm, ẻm thư ký cười khanh khánh kêu có vẻ chuyện mình đang thành chủ đề hot cho mọi ng bàn tán, vui đấy anh nhỉ. Tao cũng cười, nghĩ bụng kệ mẹ bọn nó bàn, ảnh hưởng đíu gì đâu. Tao bảo em giả vờ thì giả vờ cho giống, tay đâu, ôm đê, em thư ký cùng choàng tay kêu ôm luôn, ng yêu anh nhìn thấy thì kệ anh đấy nhé, tao bóp phanh cái, ẻm tì nguyên cặp ngực vào lưng, tao giả vờ kêu ối, ai đấm lưng tôi thế...
- 🏠 Home
- Voz
- Kỹ Sư
- Hóa Đơn Tam Khúc
- Tiền Hóa đơn Chương 49