Tiền Hóa đơn Chương 38

hơn 9h tao mới dậy. Xuống nhà uống nước, thấy phòng nâu mở cửa, tao uống nước xong nghé vào phòng định trêu tí, thấy nâu đang ngồi máy tính, tao bảo lại xem sεメ à. Nâu đỏ mặt bảo anh vớ vẩn, tao vào phòng nghé máy tính, là nâu đang chat chit. Tao bảo tưởng nghiên cứu sεメ. Nêu mặt đỏ thêm chút nữa. Tao đi ra, nâu gọi anh, em muốn nói cái này. Tao quay lại hỏi sao thế, nâu bảo lần trước...giọng ngắc ngứ lắm, tao cười nói anh ko nhớ gì cả. Nâu bẽn lẽn, tại hôm đấy anh toàn nói chuyện tìиɧ ɖu͙©, đêm em khó ngủ, lại thấy cái đồ chơi của đen, nên thử...Ko phải em hư gì đâu. Tao cười, nói nghĩa khí, trong đời con người luôn có những lúc cảm xúc làm lu mờ lý trí, anh cũng nhiều lần như thế, anh thấy bình thường. À mà trưa có nấu cơm ko, nâu kêu có nấu, anh thích thì em nấu.

Tao lên phòng, 2 bộ máy tính cũ đã lâu ko mở, bật máy, online. Chủ nhật mà đông người online phết. Thấy có tin nhắn offline của Giữa từ bao giở bao giờ mỗi vài dòng Nhớ, nhớ, nhớ...Tao reply luôn là tôi cũng thế. Ai ngờ giữa trả lời luôn, mẹ, lại chơi ẩn nick. Hỏi thăm tao sao lâu ko thấy mặt mũi đâu, tao kể chuyện đi công trình rồi, giữa kêu buồn thế, ko được gặp huynh rồi.

Tao bảo có gì mà ko được, cách hà nội có tí, muội muốn gặp lúc nào là huynh có mặt ngay, giữa hihi kêu muốn gặp luôn bây giờ thì sao, tao bảo ko vấn đề, hẹn ở đâu đi, rủ tóc vàng đi nữa đi, giữa bảo ko, chỉ gặp 1 mình thôi, tóc vàng muội gặp suốt ngày rồi. Lại câu quen thuộc là huynh qua nhà muội đi....

Thay quần áo chỉnh tề, huýt sáo véo von. Đi ra đến cầu giấy thì thấy đùi rung bần bật, rút điện thoại ra nghe thì là Giữa gọi, Giữa kêu bận việc đột xuất ko đi được, hẹn huynh buổi chiều nhé.

Ơ đệt mợ, trêu nhau à. Tao ậm ừ, lại quay về. Ngồi quán trà đá quen thuộc, tầm này dở dở ương ương nên quán vắng vẻ lắm. Hút hết điếu thuốc thấy đầu quay quay, cái cảm giác say thuốc lá bị mất từ lâu đến hôm ấy tự dưng tìm lại được. Xe Lx trắng vọt qua mặt, đùi trắng gây sự chú ý, nhìn từ đằng sau bóng dáng quen quen mà xe vọt đi nhanh quá. Tao tự lẩm bẩm nói 1 mình, hình như phấn hay sao ấy nhỉ. Không biết phấn đi làm ở đâu rồi. Nghĩ nghĩ ngợi ngợi linh tình về nghĩa cũ tình xưa 1 lúc thì bóng dáng ấy lại xuất hiện. Lần này chở theo 1 người nữa, phấn, đúng là phấn, phấn có vẻ ko để ý nhưng cô bạn phấn thì nhìn rõ tao, tao cũng nhìn rõ ẻm ấy. Tao nhìn theo, hình như cô bạn ngồi sau nói gì với phấn, thấy phấn quay đầu lại ngoái nhìn, chắc là nhìn thấy tao, thấy mặt phấn khẽ cười, xe vẫn lao đi tiếp... Tao tự cười nhạt, rút điếu thuốc nữa, lại hồi tưởng về những cuộc tình đã qua.

Lại là tiếng chuông làm giật mình tỉnh mộng. Số điện thoại lạ lắm, số khá đẹp. Tao nghe máy, giọng nữ bên kia hỏi có phải anh ko, tao bảo đúng rồi, ai đấy. Giọng nữ cười hihi bảo mình vừa nhìn nhau đấy anh. Tao đoán là cô bạn của phấn, tao cũng trêu đùa vài câu, giọng nữ bảo bạn em ko dám gọi cho anh, nó kể cho em nghe về anh nhiều lắm. Bọn em đang ở cafe gần cầu giấy, anh qua ngồi cùng cho vui. Tao bảo thôi, anh đang bận. Nói thêm 1,2 câu thì tắt máy. Thở dài, thôi đã qua rồi chớ lằng nhằng làm gì.

Ngó đồng hồ đã 10 rưỡi. Về thôi. Về thấy nâu đang nấu cơm, ơ, thế giả như mình đi chơi thì lại phụ công nâu rồi. Tao ngồi phòng khách trò chuyện, hỏi nâu là lâu nay có gặp ng yêu ko, nâu kêu chán lắm, mang tiếng đóng quân ở gần mà 2 tháng nay rồi ko gặp, ko được ra ngoài luôn thì phải.

Tao trêu thế yêu đương gì nữa, giải tán đi, hết thanh xuân, hết tuổi trẻ đến nơi. Nâu cười kêu có khi cũng phải thế thôi, em cũng thấy chán rồi. Nâu hỏi tao đi đâu ăn mặc lịch sự thế, tao bảo đi chăn gái nhưng bất thành, nâu cười ha hả kêu chăn gái ko thành nhưng bị gái chăn à. Nhìn Nâu cười ngực rung bần bật, tao soi soi liếc liếc, trong đầu bỗng có ý nghĩ, có nên ȶᏂασ nâu ko nhỉ. Tối hôm qua no đủ với Luật rồi nên hôm nay thấy ko thèm khát gì, chỉ là chợt nghĩ vậy thôi chứ ko manh động. Tao bảo nấu xong gọi anh nhé rồi lên phòng. Lai bật máy tính online, tầm này ko thấy ai online. Lọ mọ thế nào dò sang facebook. Tao cũng nghe nói món facebook này lâu nay rồi nhưng chưa chơi, phần vì bận, phần vì vẫn yêu thích yahoo. Đăng ký xong tài khoản, lấy danh bạ từ yahoo, ôi shit, cả đống yahoo có facebook, thảo nào chúng nó bỏ dần yahoo, có khi mình lạc hậu quá mất rồi . Như là được đi vào 1 thế giới mới, tao mò mẫm, kết bạn, xem ảnh... Nâu gọi xuống ăn cơm, hỏi nâu có facebook ko, nâu kêu có, đm, thế đúng là mình tụt hậu rồi đây. Ăn xong vội vàng phi lên tiếp tục đắm chìm facebook. Đéo hiểu sao có những đứa bạn từ hồi cấp 2, cấp 3 cũng hiện ra. Đến chiều đã có mấy trăm bạn bè rồi. Mò đi xem ảnh, hồi ấy chưa có camera 360, ảnh vẫn chất phác lắm. Xem đến mỹ nhân thì đéo thể rời mắt, ngoài đời đã đẹp, nhìn ảnh còn đẹp hơn, lại có hở hở kín kín, ngon khó cưỡng....

Ngồi đến 5h chiều mới nhấc mông đi tắm. Ơ Luật làm gì vẫn chưa về nhỉ, tắm xong mới gọi cho Luật, Luật kêu nhà chị gái có người ốm, ẻm phải ở đấy trông cháu giúp, có khi tối không về. Luật dặn tuần sau anh lại về nhé, tao ừ à. Tuần sau không rõ có được nghỉ không. Tao xuống bảo nâu là Luật ko về, nâu vâng dạ, tao bảo thôi ko phải nấu cơm, đi ăn bún. Nâu đang ở trong phòng cũng vâng dạ nói vọng ra. Tao lại lên cày facebook. Thay đổi vài cái ảnh đại diện, up vài cái ảnh mới chụp hôm trước đi công trình, thấy tóc vàng comment ngay. Tóc vàng hỏi huyh đi đâu đây.

Thế là lại mất công kể lể giải thích một hồi. Tóc vàng hỏi ơ thế giờ đang ở hà nội hay ở đâu, tao bảo ở hà nội. Tóc vàng kêu sao về hà nội ko bảo muội, tao chém gió mới về lúc sáng sáng mai lại đi luôn. Xàm xí 1 lúc thì nâu lên gọi đi ăn, tao gọi vào add friend, thấy nâu để cái ảnh đại diện nhìn góc cạnh ảo ra phết.

Đi ăn về lại ngồi máy, nâu cũng lên phòng tao chơi. Tao mò fb, có kết bạn với cả 2 chị em hải dương, thấy cô em đăng ảnh sắp cưới, tao vào like, comment chúc hạnh phúc, đéo thấy ẻm phản hồi. Tao kệ. Tao gọi nâu lại cho xem ảnh cô em hải dương, tao bảo ng yêu cũ và là ng yêu đầu tiên của anh đấy, thế mà sắp cưới rồi. Nâu lướt lướt xem ảnh khen xinh, rồi hỏi han sao lại yêu, sao lại chia tay, tao mất công kể vl.

Ngồi nhiều rồi cũng mỏi lưng, tao nằm, nâu kêu để em mượn máy, nâu lọ mọ vào fb ẻm rồi thì đọc báo các kiểu, chat chit, cười khinh khích. Mãi đến 10h nâu mới bảo thôi em xuống cho anh ngủ, mai anh đi mấy giờ. Tao trả lời chắc 7h xuất phát, tư vấn giám sát giờ giấc ko quá khắt khe.

Tao hỏi nâu suy nghĩ thêm về việc làm ở cty chỗ tao chưa, nâu kêu em tìm được việc rồi, thứ 4 bắt đầu đi làm. Lại hỏi hỏi han han 1 lúc, tao trêu thôi em ngủ ở đây, chúng mình tiện nói chuyện.

Nâu cười bảo thôi, em sợ chị Luật lại chém em chết. Nâu ngúng nguẩy đi xuống, nhìn cặp mông căng đét. Hàng bộ đội cả năm mới đóng dăm lần, chắc còn ngon lắm đây, lần trước sờ ngự ẻm đã thấy to, chắc cũng ngạc nhiên lắm rồi.

Công trường ko có gì đáng kể, tao cũng chả va chạm gì với nhà thầu, lão xồm cứ đẩy tao đi ktra nghiệm thu, tao cứ làm đúng nguyên tắc, nghiệm thu cái gì tao trích dẫn tiêu chuẩn cái đó, đọc vanh vách. Lão chỉ huy trưởng nhà thầu cười bảo chú đúng là mới ra trường, chỉ làm theo sách vở. Tao bảo em làm theo tiêu chuẩn việt nam, hay anh bảo nhà nước sửa lại tiêu chuẩn, thê vài dòng là Tùy theo tình hình mà nghiệm thu đi, lão chỉ huy cười ha hả, tao biết đấy là cười trừ thôi.

Dần dà tao lại là thằng ra công trường nhiều nhất, lão xồm với thằng thông cứ ngồi ở văn phòng, kêu làm hồ sơ, đéo hiểu sao tao vẫn phải mó đến làm đống hồ sơ. Thôi cũng chẳng tị nạnh làm gì, đơn giản là thấy mình làm được thì cứ làm. Họp với chủ đầu tư, nhà thầu có phản ảnh là tư vấn giám sát yêu cầu quá kỹ, áp tiêu chuẩn như vậy thì khó kịp tiến độ. Chủ đầu tư hỏi, lão xồm nhìn sang tao. Tao lấy máy ảnh, lấy sổ ra đọc, ngày nào, giờ nào, nghiệm thu cái gì, lỗi bao gồm những gì, lỗi nào là có thể chấp nhận, lỗi nào là bắt buộc phải sửa. Lão chỉ huy trưởng tròn mắt há mồm, chắc lão ko nghĩ 1 thằng nhãi con mới ra trường mà lại làm việc, ghi chép lại kỹ thế. Chủ đầu tư ko biết nói gì, chỉ phát biểu chung chung là làm đảm bảo yêu cầu kỹ thuật, tuân theo các quy chuẩn, quy định...

Về phòng, lão xồm hỏi ai dạy chú làm thế, tao bảo em ghi chép lại cho đỡ quên, lão xồm cười bảo tốt lắm, nhưng cũng chưa chắc là tốt đâu. Tao bảo thế là sao ạ, lão kêu đéo biết nói thế nào nữa. Hôm đó thứ 5, tao thấy oải oải nên bảo lão xồm em về sớm, về hà nội, ở đây lâu ngố quá.

Lão xồm gật, được tí lại kêu tao cũng về. Thằng thông về ko thì về luôn, thằng thông lắc đầu bảo ko, cuối tuần em về thể. Thằng ôn này đợt này dấp dứ gì với một em làm trong nhà máy gì ấy, tao gặp mấy lần, hỏi thì nó kêu đang tìm hiểu thôi, tao bảo tìm hiểu l*и, nó cười bảo chưa, bọn đi làm rồi đéo dễ như sinh viên...

Tao về Hà nội. Về phòng trọ, bắc ninh là người thấy đầu tiên thì reo lên a anh về, như đứa trẻ. À mà cũng có mỗi bắc ninh ở nhà, nâu với Luật đi làm chưa về thì phải. Tao tắm giặt xóa tan bụi bặm, sang phòng bắc nih nằm, hỏi bắc ninh xuống hn lúc nào, bắc ninh kể xuống từ thứ 2, vào năm học rồi mà. Mẹ kiếp, đúng à ở công trình, thời gian 1 phần bị mờ nhạt. Bắc ninh bảo dạo này nhìn anh đen hơn nhiều, đi làm vất vả ko. Tao bảo tất nhiên vất hơn ở nhà ăn chơi rồi, bắc ninh khinh khích cười. Tao hỏi ko nấu cơm à, bắc ninh kêu chị nâu đi làm rồi, giờ toàn ăn cơm bụi thôi. Đm, thế là tối chả làm ăn được gì với Luật rồi đây.

Nâu về trước, đi làm rồi ăn mặc công sở, nhìn thấy ngon vl, nâu cao, chân dài, mông căng, chỉ là da hơi nâu, nhưng da nâu lại có cái đẹp của nâu. Nâu tắm giặt xog rủ mọi người đi ăn, tao bảo ơ chờ Luật đã, nâu buột miệng nói Luật hay về muộn, mà hôm về hôm không. Ơ, thế là thế beep nào nhỉ...

Tao cũng ko gọi điện cho Luật, tao dặn bắc ninh và nâu đừng gọi. Bắc ninh kêu anh nghi ngờ chị Luật à, tao bảo không, nhưng để xem sao. Ăn xong về mỗi đứa 1 phòng, tao nằm nghỉ ngơi mãi đến 8h tối mới gọi điện cho Luật, phải thăm dò. Tao hỏi Luật đang ở đâu, Luật kêu đang bên nhà chị gái, tao đá đưa tí bảo anh vừa về hà nội, ko thấy em, Luật bảo đừng chém, về sao ko báo trước, tao kêu muốn cho em bất ngờ, đang nằm vắt chân ở phòng đây. Luật hỏi thật ko để em về, tao bảo về ngay đi còn chờ gì nữa. Đúng nửa tiếng sau thấy Luật về. Luật kể nhà chị gái giờ mở thêm spa gì gì đấy nên ẻm hay qua Spa chơi, em thấy công việc này hay hay. Ờ, ít ra còn biết vậy cho đỡ nghi ngờ. Tao bảo Luật tối nay ngủ đây chứ, Luật kêu ko nên thế, bắc ninh nó dị nghị, tao bảo thế cho bắc ninh ngủ cùng luôn. Luật kêu gϊếŧ chết anh bây giờ...

Tranh thủ đóng 1 cuốc, Luật bịt mồm, cắn gối ko dám rên, xong lại phải dùng giấy ăn lau lia. Tao bảo Luật cứ ngủ đây đi ngại gì, ai chả biết chúng mình yêu nhau, nói thêm vài câu yêu thương, Luật cũng nghe lời. Tao xuống tầng 1 bảo nâu cho mượn nhà vệ sinh phát nhé, nâu ở trong phòng ờ uhm. Vào rửa ráy xong thì ra, gõ cửa phòng nâu trêu tí, nâu mở cửa. Tao vào ngồi bảo vừa làm nháy với Luật phê quá, nâu kêu anh vô duyên vừa thôi, kể ra làm gì. Tao bảo anh kể để em thèm.

Nâu kêu thôi anh lượn lượn, đồ da^ʍ dê. Tao cười ha hả về phòng.

Sáng sau, 5h lão xồm đã gọi điện bảo đi sớm, làm làm tí lòng sáng. Đm, đéo gì mà phải sớm thế.

Trời còn tối mịt, Luật vẫn ngủ ngon. Tao khẽ khàng thay quần áo. Chuẩn bị balo, thơm má Luật cái rồi đi, ko nỡ đánh thức ẻm dậy. Xuống tầng, thấy phòng nâu đèn sàn, cửa đã mở, tao ngạc nhiên nên rón rén lại nghé, đệt, nâu đang trần như nhộng, hình như vừa tắm xong. Tao đứng hình, chim ngóc lên nhanh chóng, dãi chảy thành dòng. Nâu quay ra, nhìn thấy tao, hét lên 1 tiếng rồi lấy tay bịt mồm lại, ẻm vội vàng lấy cái áo che, hỏi anh dậy sớm thế làm gì. Tao bảo anh đi sớm, thấy em mở cửa điện sáng nên tò mò. Nâu bảo anh đi ra chỗ khác cho em thay đồ. Tao tiến gần lại cửa phòng. Nâu kêu ê anh làm gì đấy. Tao bảo vào xem em thay đồ, nâu nói bậy, đéo gì, vớ vẩn, lượn. Tao hơi sốc, chưa nghe nâu nói thế bao giờ. Tao quay ra, khoác ba lô, châm điếu thuốc, lạch cạch mở cửa, bỗng thấy nâu ra kêu em xin lỗi, nãy em mất bình tĩnh. Tao cười bảo ko có gì đâu, anh đùa hơi quá. Tao hỏi em dậy sớm thế làm gì, nâu trả lời hôm nào em chả dậy tắm buổi sáng rồi mới đi làm. Tao ra dắt xe, nâu đi theo, bỗng ôm chầm lấy tao. Tao búng tàn thuốc vứt đi, bảo làm gì thế. Nâu im lặng, tao thấy bộ ngực tì sát vào lưng tao phập phồng.

Lời nói gắt của nâu khi nãy làm tao cụt hứng, tao gỡ tay ẻm ra bảo để anh đi làm. Nâu đứng nhìn im lặng. Tao phóng xe đi, lạnh lùng hết mức có thể.

Chở lão xồm xuống công trình thì mới chưa đến 7h. 2 anh em tạt vào quán lòng làm hết chai rượu rồi mới vào công trường. Thằng thông đã đến rồi, thấy bọn tao có mùi rượu, nó kêu sao đéo gọi nó, lão xồm bảo mày lúc ấy chắc đang ngủ chảy dãi ra, gọi đéo gì.

Tuần ấy tao trực cho lão xồm và thằng thông về. Chủ nhật công trường vẫn làm bình thường, cơ mà đợt này ko có công đoạn nào nghiệm thu, ngồi lì trong văn phòng mà đọc báo, xem phim, lướt fb. Thấy cô chị hải dương đăng ảnh đi chơi cùng thằng đéo nào ở biển, tao vào khen ảnh đẹp, cô chị pm hỏi han, tao cũng hỏi lại bảo sao đi biển trời này, cô chị kêu ảnh lâu rồi, đăng lại thôi mà, đang ngồi mốc mép ở nhà đây. Tao bảo thế qua công trường chơi, hôm nay anh trực, cũng đang mốc mép ở văn phòng. Cô chị rủ ra cafe đi, ai em lại vào công trường gặp anh. Cô chị cho địa chỉ, kêu quán cafe đó đẹp. Tao sang hỏi mấy ông nhà thầu, mấy thằng chỉ đường tận tình lắm.

Hóa ra cũng gần đây, cách công trường hơn 3km. Ngồi hút hết điếu thuốc thì hải dương đến, hải dương kêu nhà em cách đây có 2km thôi. Ô, vậy mà cứ tưởng xa. Hải dương mặt tươi rói, bảo đợt này nhìn anh đen đi nhiều quá. Đm, đứa đéo nào cũng chê thế nhỉ, tao cười trừ bảo hết mùa nắng rồi là lại trắng ngay ra. Quán cafe chủ nhật vắng tanh, có mỗi tao với hải dương ngồi 1 góc, được cái quán bài trí khá đẹp, hoa treo, cây cảnh nhiều, nhìn không gian thoáng đãng. Ngồi trò chuyện đủ thứ, vừa kể lể chuyện xưa, vừa nói chuyện ngày nay. Đến trưa cô chị bảo nhà thầu tư vấn có mời chủ đầu tư ăn cơm ko đây, tao cười rồi bảo đấy, mới làm nhà nước được tí mà đã giở thói hạnh họe quan quyền rồi, hải dương cười hihi nói em hỏi anh có mời em ko, ko thì em sẽ mời anh mà. Tao bảo thôi được, đi. Hải dương kêu thế qua nhà em để em cất xe đã, tao gật đầu rồi mới biết ngu, nghĩ khéo mà chạm mặt cô em cũng nên...

Tao đứng chờ ở cổng. Cô chị cất xe xong lại kêu chờ em tí nhé. Lại rút điêu thuốc ra hút, vừa châm xong ngẩng lên thì thấy xe máy xịch xịch đằng sau. Giọng nói xưa cũ vang lên, anh ơi tiến thêm tí em dắt xe vào nhà. Tao quay lại, đúng là cô em. Cô em vẫn ko nhìn mặt tao. Tao quay ngay mặt đi, dắt xe sang vệ đường bên kia. Tao để ý cô em dắt xe vào rồi ra khép cổng, cô em ngẩng mặt lên nhìn về phía tao, tao quay vội mặt đi, nhưng ko kịp. Cô em ơ ơ, mở cổng đi ra, anh phải ko...Tao cũng chả trốn được, cười hì hì chào chào. Cô em nói ôi tôi chết mất thôi, anh làm gì ở đây thế. Tao nói sơ bộ bảo anh làm công trình ở đây, cô chị bên chủ đầu tư nên anh qua gửi ít giấy tờ. Vừa nói xong thì cô chị tươi cười đi ra, chưa thấy mặt người đã nghe tiếng nói, đi ăn lẩu nhé anh. Đm, hớ quá, cô em kêu vãi cả giấy tờ. Cô chị thấy cô em cũng hơi ngượng nghịu, nhưng cũng nhanh ý bảo em có đi ăn cùng ko, cô em lắc đầu bảo 2 người đi đi, ánh mắt nhìn tao có vẻ khó hiểu vl. Đi được 1 đoạn thấy báo tin nhắn, tao lấy điện thoại ra, số lạ, nội dung là anh giỏi lắm. Có lẽ là cô em nhắn rồi.