Chương 9: Tiếp theo

Cổ Ly Ly nuốt nước miếng rồi đánh tan hết những suy nghĩ loạn thất bát tao kia, sau đó trừng mắt nhìn Ô Tử Huyền với ánh mắt đầy hung ác.

"Ngươi cản trở ta thực hiện tâm nguyện cho người khác, đến lúc đó ta không thể giúp người nọ nên người nọ chết thảm, tội này là do ngươi gây ra."

Nàng cũng không biết nàng đã bị nhốt bao lâu, nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, thì làm sao nàng có thể thực hiện tâm nguyện cho Phạm Lâm Giang.

Nếu không hoàn thành được tâm nguyện, nàng buộc phải trở về Thanh Khâu, đến lúc đó thứ chờ đợi nàng, không chỉ có Hắc Hùng Tinh đến làm phiền, nói không chừng còn có thể bị hao tổn tu vi.

Trong lòng Cổ Ly Ly vô cùng hận, nàng là một người rất lười biếng, tu luyện một ngàn năm mới mọc ra một cái đuôi, nếu như bây giờ bị phản phệ, khẳng định sẽ bị đánh trở về nguyên hình.

Nàng không muốn bị đánh về nguyên hình hồ ly, nếu như hồ ly không thể biến thành hình dạng con người, sẽ bị đuổi khỏi Thanh Khâu, sẽ phải lang thang ở nhân gian để tu hành.

Không, nàng không muốn.

Người trước mặt này, đúng là một ngôi sao chổi đẹp mắt.

Ô Tử Huyền khẽ cười một tiếng: "Chỉ bằng đạo hạnh kém cỏi này của ngươi mà cũng muốn thay người khác thực hiện tâm nguyện. Nếu như đêm qua không có ta ra tay, ngươi đã sớm bị Hắc Kỳ Lân ăn tươi nuốt sống rồi, ngươi không nghĩ cách báo ân thì thôi, mà còn ở đây trừng mắt nhìn ta, chẳng lẽ ngươi muốn lấy oán báo ân?"

Cổ Ly Ly không muốn nói lý lẽ: “Nếu như ngươi thật sự đối tốt với ta, vậy thì thả ta ra đi, ta muốn đi cứu người.”

"Tại sao ta phải đối xử tốt với ngươi?"

Cổ Ly Ly bị lời nói của Ô Tử Huyền làm cho đau lòng.

Một đôi chân nhỏ nắm lấy song sắt, cố gắng lắc lư, ai ngờ chỉ vừa dùng sức, đã bị bắn trở về, giống như bị điện giật, đau muốn chết đi sống lại.

"Vô liêm sỉ, nếu ngươi có bản lĩnh thì đi giải quyết Hắc Hùng Tinh kia đi, ở đây ức hϊếp một tiểu cô nương đạo hạnh thấp kém như ta làm gì, ngươi còn là đàn ông sao!”

Ô Tử Huyền khẽ nhướng mi lên: "Hắc Hùng Tinh từ đâu tới?"

Đột nhiên đầu óc của Cổ Ly Ly linh quang chợt lóe lên, đạo sĩ này nhìn qua hình như cũng có hai phần bản lĩnh, nếu dùng hắn để đối phó với Hắc Hùng Tinh, để cho bọn họ chó cắn chó lưỡng bại câu thương, đối với nàng chẳng phải là một chuyện tốt sao.

Nàng cảm thấy bản thân thật sự rất thông minh, đây quả thực là một suy nghĩ quá tuyệt vời.

Vì thế khi Ô Tử Huyền nhìn qua thì thấy, tiểu hồ ly vốn còn đang hung thần ác sát, nhe răng trợn mắt nhìn hắn, bỗng nhiên xoay người nằm ở trong l*иg tre, giơ một cái chân lên để lau nước mắt.

"Hu hu hu, đại sư có chuyện không biết. Vốn tiểu nữ cũng không muốn tới nhân gian này, quấy rầy trật tự ở nhân gian, thật sự là vì bị Hắc Hùng Tinh truy sát đến không còn đường trốn, không còn cách nào khác mới chạy đến nhân gian lánh nạn. Đại sư nếu muốn trảm yêu trừ ma, không bằng đi chém gϊếŧ Hắc Hùng Tinh tội ác tày trời kia đi, ngoại trừ có thể tiêu diệt được tai họa này, công lực của đạo trưởng nhất định sẽ bay lên mấy tầng. Còn nữa, toàn thân Hắc Hùng Tinh kia đều là bảo vật, không nói đến thịt của hắn vô cùng săn chắc mỹ vị, lông của nó còn có thể dùng làm áo choàng, đặc biệt là mật gấu, quả thực là có thể chữa khỏi tất cả các loại độc. Nếu trong nhà ngài có người bị bệnh hen suyễn, ăn vào lập tức khỏi bệnh và không bao giờ tái phát nữa."

Cổ Ly Ly không chút do dự bán đứng sạch sẽ Hắc Hùng Tinh ra ngoài, nàng chỉ thiếu chút nữa hô giá chín tệ chín, không mua sẽ thiệt thòi không mua thì rút lui, thật sự chỉ cần chín tệ chín mà thôi.

Nàng chỉ mong người này sẽ nổi lên lòng tham và đi gϊếŧ Hắc Hùng Tinh.

Đến lúc đó, nàng có thể diệt trừ tai họa về sau một cách vĩnh viễn, hơn nữa còn kéo tai họa về phía đông, để cho người này và Hắc hùng nhất tộc đối nghịch với nhau.

Còn nàng thì có thể ăn no chờ chết, mỗi ngày đều có thể xem Tiểu Hoàng Thư(*), ha ha ha ha, nàng quả thực quá thông minh.

(*): sách cấm

Ô Tử Huyền nhìn dáng vẻ giả bộ vặn vẹo của nàng, hắn dùng ngón chân nghĩ cũng biết là nàng đang muốn đào hố hắn, chỉ sợ con gấu đen kia, không phải là loại khó đối phó bình thường.

Thế nhưng, trong nhà hắn đích xác có người bị bệnh hen suyễn rất nặng, quanh năm đều phải dùng thuốc để giữ mạng.

Nếu thật sự đúng như những lời tiểu hồ ly này nói, vậy hắn cũng không ngại đi một chuyến.

"Hắc Hùng Tinh ở đâu?"

Cắn câu!

Cổ Ly Ly phấn khởi đứng lên, nếu như nàng đang ở hình người, tâm trạng đã sớm phơi bày sạch sẽ.

"Ở rừng cóc, nơi đó có một ngôi miếu, mấy ngày nữa gã nhất định sẽ đi đến nơi đó."