Chương 35: Ta Lại Phải Chết Rồi Sao?

“Thánh thượng.”

Nguyệt phi cơ hồ cho rằng đây chỉ là tưởng tượng giả dối, khẽ kêu một tiếng.

Phượng Thiên Ngự mặc kệ, mà người trong lòng, nhiệt độ cơ thể mắt đầu dần mất đi, hắn bị thương cười, hốc mắt đỏ lên, chậm rãi quay đầu lại, nhìn Nguyệt phi, nói “Mạc Nguyệt, ngươi thật độc ác!!”

Nguyệt phi sớm đã quên vết sẹo trên mặt mình, nàng bị khϊếp sợ, ngã ngồi trên đất, trong mắt đầy đau khổ, nói “Thánh thượng, ngươi đã không còn yêu ta rồi sao?”

Phượng Thiên Ngự ngửa đầu, ha ha cười lớn. Một giọt nước mắt theo động tác ngửa đầu chảy nhanh vào hai bên tóc mai.

Hắn đỏ mắt nhìn, nhìn Nguyệt phi chỉ cách hắn mười thước, nói “Yêu ngươi? Người trẫm yêu, trước giờ chỉ có tỷ tỷ của ngươi!!”

Nghe vậy, không chỉ Nguyệt phi, đến Phượng Cửu U cũng kinh ngạc nhìn Phượng Thiên Ngự.

Phượng Cửu U vốn cho rằng, biểu tình bây giờ của Phượng Thiên Ngự chỉ là sự đồng cảm bình thường của nam nhân, không yêu Nguyệt phi nữa, không ngờ…

Phượng Thiên Ngự không nhìn Nguyệt phi nữa, hắn vươn tay, lau sạch vết máu trên khóe miệng Diêu phi, nói “Năm xưa, khi trẫm vẫn còn là thái tử, vi phục xuất cung, nhìn thấy tỷ tỷ của ngươi, bộ dạng ưu nhã đó, trẫm liền biết trẫm đã yêu nàng rồi.”

“Rất may, hai chúng ta yêu nhau, trẫm nói với nàng, đợi đến khi trẫm lên ngôi hoàng đế, liền cưới tỷ tỷ của ngươi làm hoàng hậu. Nhưng, sau hôm tân hôn, trẫm phát hiện tính cách của nàng hoàn toàn bất thường, trẫm bắt đầu hoài nghi, liền cho người đi điều tra, không ngờ, song thân của ngươi vì trước giờ không thích tỷ tỷ của ngươi, khi công bố hôn kỳ liền nhốt tỷ tỷ của ngươi lại, để ngươi thế thân.”

Hắn dừng một chút, nhẹ nhàng chỉnh lại mái tóc hỗn loạn của Diêu phi.

“Sau đó, trẫm tìm được tỷ tỷ của ngươi, muốn để nàng cùng trẫm hồi cung, điều kiện của nàng lại là, không được thương tổn ngươi, không được để ngươi biết chuyện này. Sau này, Tình phi ám hại ngươi, giá họa cho tỷ tỷ của ngươi, kế một mũi tên trúng hai đích, vì sự thiên vị của trẫm dành cho tỷ tỷ của ngươi, mà cho ngươi vào hậu cung.”



“Mấy ngày trước, Diêu phi đã thừa nhận sai lầm với ta, nói là nàng hại hết Tình phi, khi đó Liễu phi cũng có mặt, cho dù ta muốn bao che, Liễu phi nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, hoàn toàn không còn đường bao che. Hiện tại, trẫm nghĩ, khi đó nàng sợ là đã biết ngươi chính là Mạc Nguyệt rồi.

Nguyệt phi ở một bên nghe xong, đã hai mắt đẫm lệ, nàng liều mạng lắc đầu, thanh âm dường như là hét chói tai, nói “Không thể nào! Sao có thể! Vừa rồi nàng nhìn thấy ta, còn khϊếp sợ như vậy!!”

Phượng Cửu U một bên nhìn tấm mặt nạ da người kia, nói “Hắn là kinh sợ khuôn mặt của ngươi, vì để ngươi tin bà, hỏi ngươi là người hay quỷ, cũng là bà cố ý.”

Nguyệt phi nhìn Phượng Cửu U, ánh mắt hận thù, kim quang lóe lên trong tay áo, nhanh chóng đứng lên, xông về phía Phượng Cửu U.

Một chiếc chủy thủ đâm thật sâu vào ngực Phượng Cửu U! Máu, chậm rãi chảy xuống.

“Mạc Nguyệt, ngươi điên rồi sao? Đó là con gái ngươi!! Truyền thái y, mau truyền thái y!!” Phượng Thiên Ngự gào lớn.

Mạc Nguyệt nhìn Phượng Cửu U cả người đẫm máu ngã xuống, cười ha ha.

“Con gái chó má gì chứ, con gái ta một tháng trước đã chết rồi, còn là ta tự tay chôn nó! Nữ nhân này, chẳng qua là đồ giả lớn lên giống con gái ta mà thôi!!”

Phượng Cửu U mở to mắt, nhìn Nguyệt phi

Thì ra nữ nhân đáng chết này sớm đã biết rồi! Nữ nhân ác độc đáng chết!

Ta lại phải chết rồi sao!?