Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 46: Mã số 078 – Như hình với bóng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày 13 tháng 12 năm 2013, điều tra thông tin bối cảnh và hành tung nửa năm nay của Đoàn Thi Thi, tạm thời không có thu hoạch gì.

Ngày 14 tháng 12 năm 2013, nhận được cuộc gọi của người ủy thác. File thu âm điện thoại 201312141931.mp3.

“A lô.”

“A lô, chào cô Trịnh.”

“À, cuối tuần này ba mẹ tôi ra ngoài, ngày mai các anh có thể đến.”

“Được. Vậy chúng tôi đến sớm chút được không? Tốt nhất là lúc trước khi cô rửa mặt buổi sáng ấy.”

“Hả? Oh, vậy… vậy để ngày kia đi, ngày mai họ sẽ đi du lịch. Anh đến vào sáng ngày kia nhé. Lần đó tôi nhìn thấy... cũng là khoảng 6 giờ 5 phút.”

“Vậy chúng tôi sẽ đến nhà cô vào lúc 5 giờ 30 phút sáng hôm sau.”

“Ừm, được.”

Ngày 16 tháng 12 năm 2013, đến nhà người ủy thác. File ghi âm 07820131216.wav.

“Sếp, sao rồi?”

“Nhà ở không có vấn đề gì.”

Ding dong.

Két!

“Xin chào.”

“Mấy anh vào đi. Xem ra bùa hộ thân của mấy anh cũng có hữu dụng đó, gần đây Tiểu Nhụy không có cảm giác kỳ lạ nữa. Cái thứ đó có phải không còn nữa không?”

“Vẫn chưa chắc chắn.”

“Vậy tôi có thể mua bùa hộ thân không?”

“Có thể.”

“Ồ!”

“Cửa sổ sát sàn mà cô nói là đây phải không?”

“Hả? Đúng rồi.”

“Bên này là phòng ngủ của cô?”

“Đúng vậy, phòng ngủ của tôi không có nhà vệ sinh, tôi vẫn dùng nhà vệ sinh bên này…”

“Ê, sao anh không biết ý tứ gì hết vậy? Sao lại tùy tiện vào phòng con gái chứ?”

“Sếp, sao rồi?”

“Nhà vệ sinh bình thường, phòng ngủ cũng không sao cả.”

“Có phải bị anh hù chạy mất rồi không?”

“Hù chạy mất là ý gì?”

“Cô em, lần trước tôi nói rồi, nếu không biết im lặng thì đi ra ngoài.”

“Thi Thi…”

“Để tôi xem anh làm được trò trống gì!”

“Bây giờ chúng ta làm thí nghiệm nào.”

“Thí nghiệm gì vậy?”

“Cô Trịnh, bây giờ bùa hộ thân đang ở trên người cô phải không?”

“Hả? Ở đây. Cái này…”

“Được rồi, bây giờ cô hãy vào nhà vệ sinh một mình và soi gương.”

“Anh chơi trò gì vậy chứ? Lấy mất bùa hộ thân còn để Tiểu Nhụy một mình…”

“Làm như vậy mới biết rõ được hiệu quả của bùa hộ thân ra sao. Có chúng tôi ở đây, nếu xảy ra chuyện gì thì cô có thể hét lớn lên. Nhưng tôi hy vọng cô dũng cảm lên một chút, nếu cảm thấy có ánh nhìn thì hãy nhìn vào gương xem rốt cuộc là gì, đừng dời mắt đi cho đến khi chúng tôi bước vào.”

“A… tôi...”

“Anh đừng đùa nữa! Anh làm vậy là để Tiểu Nhụy làm mồi nhử sao? Chúng tôi tốn tiền mời mấy anh không phải để mấy anh làm việc như vậy!”

“Linh, em nói chuyện với cô ấy nhé.”

“Ừm. Tiểu Nhụy, em đi theo tôi qua đây.”

“Ê, đứng lại! Mấy anh… buông tôi ra!”

“Cô gái, đừng cản trở chúng tôi làm việc.”

Cạch.

“Gì mà cản trở? Tôi không đồng ý mấy anh làm vậy, mấy anh bị sa thải! Anh… anh đang làm gì vậy ưm ưm ưm…”

“Xong rồi, sếp.”

“Ừm, em gái, giờ học cách ngậm miệng được chưa?”

“Ưm!”

“Vậy tôi buông tay ra, đợi lát ra ngoài, không được nói nhiều, biết chưa?”

“Mấy người như vậy là ý gì chứ? Cái đó là máy quay phim?”

“Phụ huynh của mấy cô có thể đã đúng.”

“A… Không lẽ đúng là Tiểu Nhụy…”

“Là bạn thân, cô nên khích lệ cô ấy đối diện với sự thật chứ đừng hùa theo cô ấy như vậy để làm tăng sự khủng hoảng của cô ấy.”

“…”

“…”

Cạch.

“Được rồi, chúng tôi đã nói chuyện xong.”

“Có thể vào trong chưa?”

“Ừm, được rồi. Tôi… tôi chuẩn bị xong rồi.”

“Yên tâm, nếu cô cảm thấy nguy hiểm thì cứ gọi chúng tôi là được, chúng tôi đợi ngay ngoài cửa.”

“Ừm. Thi Thi…”

“Mình ở ngay ngoài cửa, đừng lo lắng. Mình sẽ giữ chặt tay nắm cửa, nghe tiếng của bạn là mình chạy vào liền.”

“Ừm, vậy mình, mình vào trong đây.”

“Ừm! Cố lên, Tiểu Nhụy!”

Cạch!

...

“Cô ấy đến bên gương rồi.”

...

“Phù. Đừng xuất hiện, đừng xuất hiện, đừng xuất hiện…”

...

“Mở mắt ra. Ừm… Đã 10 phút rồi.”

...

“Phù…”

...

“6 giờ 15.”

...

“…”

...

“6 giờ 20.”

“Mở cửa đi.”

“A…”

“Mở cửa nào.”

“Ừm.”

Cạch!

“Thi Thi?”

“Tiểu Nhụy, cậu…”

“Xem ra thứ quỷ quái đó đã rời khỏi rồi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »