- 🏠 Home
- Linh Dị
- Huyền Huyễn
- Hồ Sơ Bí Ẩn
- Chương 40: Phòng nghiên cứu
Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 40: Phòng nghiên cứu
Kiểu kiến trúc khu dân cư theo kiểu cũ này kết cấu ngay ngắn, chật hẹp, từ cửa sắt lầu một bước vào, phía bên tay phải là cầu thang, lối lên cầu thang dính liền với nhà bếp của hai căn nhà ở giữa, trên tường còn có cửa sổ, quạt thông gió cũng được lắp ở mặt tường này. Hễ tới giờ cơm là lối lên cầu thang toàn mùi khói dầu.
Lúc nãy trên đường đi lên đây, tôi còn có thể ngửi được mùi thức ăn và mùi khói dầu pha tạp vào nhau, còn bây giờ lại không còn mùi gì nữa, hơn nữa, tôi cũng không nghe được âm thanh của mấy người ở lầu dưới, ngay cả Gã Béo và Tí Còi cũng không lên tiếng gì.
Điều nay có chút kỳ quái.
Tôi nắm tay nắm cửa, một lúc lâu sau cũng không dám quay đầu lại, cũng không biết trôi qua bao lâu rồi, bỗng dưng nghe tiếng động vang vọng từ phía dưới.
“Cám ơn anh, thật sự đã làm phiền anh rồi.”
Đó là tiếng của Gã Béo.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Hồi nãy có lẽ là hai người họ vào nhà của người ta rồi.
Tôi quay đầu lại, nhìn về căn phòng trước mặt.
Những tia nắng còn sót lại của buổi chiều tà chiếu vào căn phòng vô cùng ảm đạm, giống như vết máu màu đỏ sẫm. Vừa bước vào cửa là phòng đón khách, bên tay phải là một phòng làm việc, tủ hồ sơ nằm ngay ở một góc của căn phòng này. Từ cửa đi vào quan sát, phải rất tỉ mỉ mới có thể chú ý tới cái tủ hồ sơ bình thường không có gì khác lạ kia. Nhưng lúc tôi mở cửa, vẫn là vừa nhìn đã thấy ngay chỗ đó, không biết là do lần trước tới ấn tượng sâu sắc, hoặc là quả thật giống như tôi suy đoán, là do quỷ thần xui khiến.
Tôi lấy điện thoại ra bật đèn pin, tia sáng màu máu trong phòng được ánh sáng chiếu vào, đã khôi phục lại bình thường.
Lần trước, khi tôi tới chỉ lo quan sát tủ hồ sơ, những nơi khác là do Tí Còi và cảnh sát lục soát. Lần này bước vào, tôi hoàn toàn không vội vàng gì, đi mở của sổ trước đã.
Cửa sổ đã bị khóa chặt, hình như còn gỉ sét, tôi phải dùng hết sức mới có thể mở được cánh cửa sổ, luồng gió nóng từ bên ngoài thổi vào, cũng làm bớt đi một chút cảm giác lạnh lẽo u ám.
Tôi đập đập thanh sắt bị gỉ sét trên tay, đo đạc căn phòng khách này.
Ở chính giữa là hai bộ ghế sa lông bằng da đặt đối diện với nhau, vây quanh bộ ấm tách trà thủy tinh. Màu nâu đen vốn có của bộ sa lông bị bám bụi, biến thành màu xám mù xám mịt.
Phương Quốc Anh và Vu Mộng chắc là ngồi trên bộ sa lông này, kể lại sự việc gặp gỡ kinh hoàng của bản thân chứ gì?
Ánh sáng đèn pin chiếu khắp căn phòng, tôi liền phát hiện ra chậu cây cảnh đã chết khô ở góc phòng.
Ở đây mang tới cho người ta cảm giác khó chịu, quả nhiên là bởi vì bị bỏ mặc quá lâu rồi.
Tôi cứ nghĩ như vậy, bước vào văn phòng làm việc ở bên cạnh.
Trong phòng làm việc có bốn bàn viết chữ, chỉ có một bàn đặt máy tính. Tôi kéo ngăn kéo ra, tất cả đều trống không. Mãi cho đến khi kéo tới cái bàn máy tính, tôi mới nhìn thấy trong ngăn kéo có một vài cây bút là giấy ghi nhớ bị người ta bỏ quên lại, ngoài những thứ này ra thì không còn gì khác cả.
Tôi xoay đầu nhìn phía bên cạnh.
Tủ hồ sơ yên tĩnh nằm ngay tại đó nhưng lại cứ luôn xuất hiện trong tầm nhìn ngoại vi của tôi, hiện hữu một cách nổi bật.
Tôi cố tình không đi xem tủ hồ sơ, tiếp tục đi vào bên trong, nhìn thấy một phòng ký túc xá, năm chiếc giường, vừa hay là trùng khớp với tổng số thành viên mà tôi biết của Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp, cũng giống như bàn viết chữ ở bên ngoài, năm chiếc giường thì chỉ có một giường có đồ trải giường, treo mùng, còn bốn chiếc giường còn lại trống không. Trong tủ quần áo bên cạnh chỉ có mấy bộ quần áo đàn ông, xem số đo và kiểu quần áo thì là một người đàn ông trẻ, cao khoảng 1m9; trong nhà vệ sinh cũng chỉ có bàn chải đánh răng, khăn mặt dành cho một người, kiểu dáng bình thường; đến nhà bếp, bên trong có các loại dụng cụ nhà bếp, dụng cụ ăn, nhưng lại không có bất kỳ thức ăn và gia vị nào, trong tủ lạnh cũng trống không.
- 🏠 Home
- Linh Dị
- Huyền Huyễn
- Hồ Sơ Bí Ẩn
- Chương 40: Phòng nghiên cứu