Chương 24: Mã số 023 - Quái thai tết nguyên đán

“Ngày 3 tháng 9 năm 1999, tối hôm đó, nó nhận được điện thoại từ đơn vị, trong đơn vị xảy ra chuyện, cần nó đến quyết định. Lúc đó cả nhà chúng tôi đang ăn cơm, nó nói với chúng tôi một tiếng liền bỏ đũa xuống đi ngay. Chúng tôi không biết là chuyện gì, ăn cơm xong, con dâu thu dọn chén đũa, đưa chúng tôi ra xem ti vi. Không lâu sau, điện thoại lại vang lên, vẫn là điện thoại từ đơn vị Trương Hiên, hỏi sao nó vẫn chưa đến. Con dâu tôi nhận điện thoại, đầu kia phát ra tiếng rất to, chúng tôi đều nghe rõ, bồn chồn lo lắng. Hiên Nhi ra ngoài được một lúc rồi, đáng lẽ phải đến công ty rồi mới đúng. Lúc đó con dâu tôi lo lắng, sợ nó gặp tai nạn nên để hai chúng tôi ở nhà rồi tự lái xe đi tìm. Đơn vị cũng cho người đi tìm nó. Còn gửi đến máy nhắn tin của nó, phát ra nhiều tin lắm. Hai ông bà già chúng tôi chỉ biết ở nhà đợi, đợi mãi, đợi mãi cuối cùng nhận được điện thoại từ đơn vị. Người ta tìm được Hiên nhi ở nửa đường, nằm dựa bên đường, vỡ đầu, tắt thở…”

“Xin nén đau buồn.”

“Ừm…”

“Chúng tôi không đi xem, con dâu trên đường tìm thì nhìn thấy. Nó khóc đến ngất đi rồi được đồng nghiệp của Hiên nhi đưa về, sau đó người của sở cảnh sát, người ở đơn vị, còn có phóng viên như anh đây, đều đến cả, cả ngày hỏi chuyện chúng tôi. Nhưng chúng tôi biết nói gì đây? Cảnh sát nói là gϊếŧ người cướp của, không phải lí do khác…”

“Mới đầu người đến rất nhiều, sau đó ít dần, mấy năm nay thì không ai đến nữa, cũng khó khiến bọn họ còn nhớ đến.”

“Theo chúng tôi được biết, vợ của Trương Hiên, cô Mạnh Phương Phương hai năm trước đã tái hôn rồi. Cô ấy không muốn nhắc đến chuyện này, hai vị có thể nói một chút tình hình của cô ấy trong vòng ba năm trước và sau khi Trương Hiên mất không?”

“Sau khi lo xong hậu sự cho Trương Hiên, nó liền dọn về nhà mẹ ruột, nhưng vẫn thường xuyên qua thăm chúng tôi. Nó với Trương Hiên chưa có con, mà nó vẫn còn trẻ, chúng tôi đâu thế giữ nó cả đời.”

“Tình cảm của cô ấy với Trương Hiên có tốt không ạ? Trước khi Trương Hiên, mất giữa hai người có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?”

“Ồ, rất tốt. Con bé là một đứa con dâu ngoan, một người vợ hiền. Hai đứa rất thân, làm bạn rồi thêm thời gian kết hôn đến 3 4 năm nữa, tình cảm vẫn luôn êm đẹp. Không hề xảy ra chuyện gì, mọi thứ đều rất ổn.

“Xin mạn phép hỏi một câu, vì lí do gì khiến hai người vẫn mãi không có con?”

“Lí do? Không có lí do gì hết. Chuyện này vốn dĩ cứ theo tự nhiên. Hai đứa nó kết hôn cũng mới một năm.”

“Các người hỏi chuyện này làm gì?”

“Vì năm đó đưa tin có một đôi vì hoài nghi tình cảm của nhau, đoán chuyện con trai hai vị gặp phải có thể là vì tình… rất xin lỗi, nhưng chúng tôi làm phóng viên, phải làm rõ tình tiết mọi mặt của sự việc.”

“Ồ... Tình cảm của hai đứa rất tốt, vẫn luôn yên ổn, không hề có kiểu như vậy.”

“Cảnh sát cũng nói là gϊếŧ người cướp của, trốn án, vẫn không tìm được hung thủ, bao nhiêu năm rồi... chao ôi...”

“Ừm, vậy hai bác có nhớ chuyện Trương Hiên từng đến khách sạn Tuấn Li tháng 11 năm 98 không? Chúng tôi tìm hiểu về mặt này, hoàn cảnh xã hội lúc bấy giờ rất ít người đến khách sạn địa phương.”

“Vậy là bọn nó tiếp đãi khách hàng.”

“Là nhà đầu tư nước ngoài?”

“Đúng vậy, nhà đầu tư nước ngoài. Trương Hiên có mấy người bạn đồng nghiệp cũng đến khách sạn rồi.”

“Ra vậy...”

...

Trương Hiên, ghi chép: Điểm nghi vấn thứ nhất, ghi chép của khách sạn là chỉ có một mình Trương Hiên, điểm thứ hai, Mạnh Phương Phương tái hôn đã hai năm mà vẫn chưa có con. Tiến thêm một bước điều tra.

Ngày 23 tháng 4 năm 2004, liên hệ anh Chu Nghiễm Thành, chồng của nạn nhân thứ hai Dật Nam đã mất. Tập tin ghi âm 02320040423wav.

“Các bạn vừa nói là người tìm hiểu những chuyện kỳ quái sao?”

“Đúng vậy, chúng tôi nghe người ta đồn về nguyên nhân cái chết của vợ anh rất kỳ lạ, mạo muội đến đây làm phiền anh, mong anh lượng thứ.”

“À. Tôi nói với anh vậy có tiền không?”