Chương 22: Mã số 023 - Quái thai tết nguyên đán

“809, vị trí căn phòng này cũng bình thường quá.”

“Nhưng lạnh quá, hơi lạnh phả ra từ bên này.”

“Bên trong có ma chắc?”

Sột soạt, sột soạt.

“Vào đi.”

“Hai căn phòng xép… sảnh chính… nhà vệ sinh... phòng ngủ… tôi không phát hiện ra cái gì hết. Sếp, anh thế nào?”

“Rất lạnh, xem ra con ma này đã ở đây một thời gian dài.”

“Như vậy rất dễ điều tra chứ?”

“Ừm, đối với chúng ta thì là một thông tin có ích. Làm việc thôi.”

“Được.”



Sột soạt…

“… Khách sạn chúng ta đã từng xảy ra chuyện chưa?”

“Kiểu như khách tự sát, hoặc bị gϊếŧ có từng xảy ra chưa?”

“Làm sao có chuyện đó được, nếu có thật thì đã lên báo lâu rồi.”

Rè rè...

“... không có khách hàng khiếu nại, khách hàng ai cũng rất hài lòng.”

Rè rè…

“… không có, không, quý khách xin đừng lo lắng, khách sạn chúng tôi an toàn tuyệt đối, không hề có chuyện gì đâu.”

Ngày 11 tháng 3 năm 2004, phân tích tập tin ghi âm, tập tin 02320040311wav

“...”

“Không có tiếng, nội dung mọi người thu lại hoàn toàn yên lặng.”

“Xem ra con ma này thật sự theo vào trong mơ rồi.”

Ngày 11 tháng 3 năm 2004, tiến triển một bước điều tra khách sạn Tuấn Li, chưa phát hiện có người chết hoặc sự cố ngoài ý muốn.

Ngày 15 tháng 3 năm 2004, tra được lịch sử khách thuê phòng khách sạn Tuấn Li, trước mắt đã xác định có trên 7000 người thuê phòng 809, cần tiến hành điều tra cụ thể.

Ngày 21 tháng 3 năm 2004, nhận được điện thoại của người ủy thác. Ghi âm cuộc đối thoại 200403211535.

“Có phải… phòng điều tra các sự việc kì bí Thanh Diệp không?”

“Dạ phải, cô Vu.”

“Lần trước cô bảo tôi nghe ngóng tình hình, tôi có hỏi qua rồi, ai cũng không biết, có thể là không có người thầm theo đuổi tôi. Tôi… tôi nghĩ xem, hỏi chồng tôi cũng không có vấn đề gì.”

“Ừm, được rồi, cảm ơn cô đã phối hợp. Trước mắt chúng tôi đang điều tra chi tiết khách sạn Tuấn Li. Có thể hỏi một chút, tại sao vợ chồng cô lại chọn khách sạn đó không? Thấy quảng cáo hay có người giới thiệu? Hay vì lí do khác?”

“Do có dịch vụ giữa chồng tôi và khách sạn Tuấn Li nên tôi mới biết hoạt động cho thuê phòng tình nhân dịp Tết Nguyên Đán.”

“Theo như tin tức chúng tôi thu thập được hiện giờ, đây là lần đầu tiên khách sạn Tuấn Li tổ chức hoạt động này. Cô có thể tìm hiểu một chút chi tiết hoạt động lần này thông qua công ty của cô không?”

“Hả?”

“Hiện giờ chúng tôi muốn tiếp xúc, nhân viên của khách sạn Tuấn Li đều quen rồi, rất khó để chúng tôi lấy thân phận phóng viên hỏi được tin tức có ích. Nếu trà trộn vào nội bộ khách sạn Tuấn Li, lại tốn mất một khoảng thời gian dài. Với tình trạng hiện giờ của cô… thứ lỗi cho phép tôi nói thẳng, chúng ta nhiều nhất chỉ còn lại bảy tháng thôi.”

“Tôi… tôi biết rồi.”

“Đừng lo lắng, chúng tôi vẫn đang tiếp tục điều tra, nhờ cô nghe ngóng tin tức, là để tiết kiệm thời gian. Chúng ta cùng cố gắng nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này.”

“Ừm, được. Tôi sẽ đi hỏi xem.”

Ngày 29 tháng 3 năm 2004, nhận được điện thoại của người ủy thác. Ghi âm cuộc gọi 200403291407mp3.

“Tôi, tôi… phù, phù…”

“Cô Vu, cô làm sao thế? Đừng vội, từ từ nói.”

“Bụng của tôi… bụng tôi… ôi...”

“Cô Vu, cô đang ở đâu?”

“Tôi ở công ty, nhà vệ sinh. Tôi…”

“Cô có thể cử động không?”

“A,…”

“Cô hãy cố gắng giữ im lặng, tôi lập tức tới ngay. Cứ để điện thoại như vậy nhé.”

“A, cảm ơn cô…”

“Không có gì.”



“Cô Vu, bây giờ cô có thể nói đã xảy ra chuyện gì không?”

“Vừa nãy tôi thấy bụng tôi to lên… không phải kiểu sình bụng bình thường! Ăn trưa xong lâu như vậy rồi, bụng tôi vẫn lồi lên! Tôi…”

“Có phải do cô gần đây không chú ý thay đổi ở phần bụng?”

“Không, không phải vậy!!”

Cộc cộc!

“Vu Mộng? Vu Mộng, cô làm sao thế?”

“À, tôi không sao.”

“Không nghiêm trọng chứ, cô ở trong này lâu lắm rồi, vả lại vừa rồi…”

“Tôi không sao. Tôi nghe điện thoại với người ta, tôi thật sự không sao!”

“Ồ, được rồi. Nhanh nhanh quay lại làm việc nhé, không tổ trưởng Lâm lại nói cô đấy.”

“Ừm, tôi biết rồi.”

….