Chương 14: Một lũ phế vật

Yêu Yêu tránh thoát cung nữ đi ra khỏi chủ điện, đứng ở chỗ cửa sổ nhỏ liếc mắt một cái, xác định bên trong chỉ có một mình Hoàng Hậu, liền chậm rãi leo lên cửa sổ nhảy vào.

Hoàng Hậu Lương thị chính là ngồi ở trước bàn trang điểm đưa lưng về phía Yêu Yêu, Yêu Yêu cũng không nhúc nhích, chỉ yên lặng đứng ở phía sau xuyên thấu qua gương đồng mà nhìn nàng ta, đồng tử đỏ đậm trong hốc mắt phát ra ánh sáng rực rỡ lấp lãnh.

Bỗng nhiên, Lương thị lơ đãng ngước mắt một cái, vừa lúc đối diện với đôi mắt Yêu Yêu, nàng ta đột nhiên mở to hai mắt, lược gỗ đào trong tay theo tiếng mà rơi xuống. Trong nháy mắt tiếp theo, sợ tới mức yết hầu buộc chặt dần dần bằng phẳng xuống, nhìn không chớp mắt vào hồ ly tuyết trắng ở phía đối diện.

Thật tốt, con mồi cắn câu.

Yêu Yêu cũng không hiện hình người, nhảy lên câu lấy cổ áo Lương thị, bộ lông xõa tung tiếp xúc với phẩn cổ bóng loáng sau lưng nàng ta, nàng ta lại giống như không có bất kỳ cảm giác gì, tùy ý Yêu Yêu làm xằng làm bậy.

Đuôi cáo đắc ý mà ve vẩy, nhẹ nhàng dừng lại ở chỗ xương bướm của Lương thị, Yêu Yêu duỗi lưỡi liếʍ lên tai Lương thị một cái, trong mắt bắn ra một đạo hồng quang quỷ dị.

Càng làm người giật mình là, đầu lưỡi hồ ly vẽ lên một vòng ngứa ngáy, thế nhưng lại phát ra tiếng người --

"Muốn có được tâm của Hoàng Thương, kia còn không đơn giản sao, " Yêu Yêu mị nhãn như tơ, phun ra khí lạnh băng giống như phong sương trong mùa đông khắc nghiệt, "Đợi đến khi Hoàng Thượng thị tẩm ngươi, ngươi liền tát hắn ba cái. Lúc đó hắn chính là của ngươi."

Cái đuôi đang rũ xuống lại nâng lên lần nữa, Yêu Yêu cọ cọ gò má Lương thị, mở miệng lần thứ hai: "Nghe hiểu chưa?"

"Nghe....Hiểu ....Rõ..."

Lương thị cứng đờ mà trả lời làm Yêu Yêu rất vừa lòng, nàng giống như khen thưởng mà liếʍ lên lông mi nàng ta một cái: "Tát ba cái xong, ngươi sẽ tỉnh lại, đến lúc đó, Hoàng Thượng sẽ mãi mãi yêu ngươi."

Hoàn thành một bước mê hoặc cuối cùng, màu mắt hồng đến nhiệt tình của Yêu Yêu tỏa sáng, giống như lửa cực lớn, nàng nhẹ nhàng lui về phía sau, chỉ nghe chỗ song cửa sổ vang lên một tiếng răng rắc, tựa như một trận gió thổi qua, phảng phất như từ đầu đến cuối đều không có người đặt chân đến nơi này.

*

Yêu Yêu dựa theo ký ức mà đi về phía Tiêu Dao điện, không ngờ lại bị người phát hiện.

"Hồ ly ở đâu ra?"

Yêu Yêu vừa nghe, lông cả người đều dựng lên, thanh âm này sao giống như lúc trước bắt nàng quá vậy?

Không kịp quay đầu lại, Yêu Yêu thấy một cái ngã rẽ liền vọt vào, nhất thời vội vàng, nàng quay trở về hình người, cúi đầu vâng vâng dạ dạ mà đi ra ngoài.

"Ai, ngươi có nhìn thấy một con hồ ly cẩu màu trắng đi qua không?"

Yêu Yêu nhịn xuống chữ "cẩu" sau chữ hồ ly kia, run rẩy mà chỉ tay về phía sau: "Nó chạy về hướng bên kia."

Đám ngu xuẩn kia quả thực nghe lời mà chạy qua đó, Yêu Yêu thở phào một hơi, chuyện khác lại tới cửa.

"Người phía trước kia, đứng lại!"

Một thanh âm bén nhọn chói tai xẹt qua bên tai, Yêu Yêu nhíu mày cắn môi dưới, nhận mệnh mà cúi đầu xoay người, cong thân mình hành lễ: "Công công có gì phân phó?"

"Ngẩng đầu lên."

Thanh âm này rõ ràng khác với thanh âm thứ nhất, hiển nhiên là hai người.

Mà nam nhân trong cung trừ bỏ thái giám cũng không tính là nhiều....

Yêu Yêu lập tức như lâm đại địch, không phải Phượng Hành để ý nhất việc nàng gặp được cái người cửu ngũ chí tôn kia, Minh Nguyên Đế sao?

"Hoàng Thượng kêu ngươi ngẩng đầu lên, không nghe thấy sao?!"

Quả nhiên...Trong đầu Yêu Yêu nhanh chóng suy nghĩ, nên trốn hay là không đây?

Quyết định chẳng qua chỉ trong khoảnh khắc, Yêu Yêu cười nhạt chậm rãi ngẩng đầu lên, vừa vặn đem khuôn mặt chính mình bại lộ trước mắt Minh Nguyên Đế.

Không ngoài dự đoán, Minh Nguyên Đế nhìn đến sửng sốt.

Trong lòng Yêu Yêu hơi buồn nôn, thật là lão già còn háo sắc như vậy, nhưng trên mặt cũng không biểu hiện gì, nàng xoay người, lợi dụng thân mình to mọng của Minh Nguyên Đế đem chính mình ngăn cách với thái giám kia.

Nàng cười càng sáng lạn, tay Minh Nguyên Đế đều không tự chủ duỗi về hướng mặt nàng...

Buông xuống.

Yêu Yêu bước nhỏ vòng qua Minh Nguyên Đế, trong phút chốc lộ ra tươi cười xinh đẹp với thái giám kia--

Thật là một đám phế vật. Yêu Yêu nghĩ trong lòng.