Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2

Chương 1546. Ta chỉ thích mỹ nữ

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Súc sinh, bắt con súc sinh đó cho ta!” Tiếng gầm vang lên, ông lão đột ngột lật người ngồi dậy: “Các ngươi bắt lấy Lam Quý Tài cho ta, còn có Lam Tuấn Kiệt, hai thằng súc sinh này, sao các ngươi dám… khụ khụ…”

Ông lão đó ho khan, những người khác trong nhà đều bối rối, gì đây, lão gia tử thật sự tỉnh rồi sao? Hơn nữa, nghe theo ý của ông, đúng là Lam Quý Tài và con trai Lam Tuấn Kiệt của hắn đã hạ độc ông ấy sao?

“Đừng la hét nữa, bọn họ đều nằm trên đất không nhúc nhích được nữa rồi, bắt làm cái gì.” Hạ Thiên mất kiên nhẫn, rồi nhìn Lam Y Nhân: “Vợ Tiểu Y Y, ở đây không có việc của chúng ta nữa, đi thôi.”

“Y Nhân, đợi một chút, ta có chuyện muốn nói với ngươi…” Lúc này, Lam lão gia tử mới có phản ứng.

“Không cần.” Giọng điệu của Lam Y Nhân rất bình tĩnh: “Gia gia, ngươi luôn không ưa ta vì ta là con gái, không sao đâu, vì sức khỏe của ngươi đã ổn, ta tin ngươi cũng có thể giải quyết việc gia đình nên ta sẽ không xen vào, ngoài ra, mọi người đều ở đây nên ta sẽ nói rõ, như ta đã nói từ trước, ta không cần tài sản của nhà họ Lam, ta chỉ giữ lại Y Nhân Các của mình.”

Lam Y Nhân quay đầu nhìn Lam Tuấn Phong, nàng nói thêm: “Tiểu Phong, ngươi ở lại đây, ta sẽ rời đi trước, nơi này chưa bao giờ thuộc về ta.”

Cuối cùng, Lam Y Nhân nở nụ cười duyên dáng với Hạ Thiên: “Đi thôi, quay lại Y Nhân Các thôi… A!”

Lam Y Nhân kêu lên, cả người lập tức bị Hạ Thiên bế lên, vài phút sau, nàng phát hiện mình đã trở về câu lạc bộ Y Nhân Các.

“Xe ta vẫn chưa lái về mà.” Lam Y Nhân hơi dở khóc dở cười.

“Ồ, vậy chúng ta quay trở lại.” Hạ Thiên ôm Lam Y Nhân, chạy trở lại bên ngoài Lam gia.

Lam Y Nhân cạn lời, nàng cũng không nói nhất định phải quay lại lái xe về.

Tuy nhiên vì đã chạy trở lại, vậy thì lái chiếc BMW đó về thôi.

Khi xe nổ máy, Lam Y Nhân đột nhiên cảm thấy có hơi đói bụng, thật ra đây là chuyện bình thường, nàng không ăn cơm chiều, hiện tại cũng đã gần mười giờ tối rồi.

“Chúng ta đi ăn chút đồ không?” Lam Y Nhân đề nghị.

“Được chứ.” Hạ Thiên luôn thích ăn uống, trừ khi có những thứ khác vui hơn, nhưng tiếc là giờ hắn còn chưa có vợ nên đương nhiên hắn không thể làm những việc mình yêu thích hơn.

“Gần đây có một khu chợ đêm, tất cả đều là quán ăn, anh có quen ăn thức ăn ngoài quán bình dân không?” Lam Y Nhân lại hỏi, nếu vừa nhìn thấy Hạ Thiên, nàng nhất định sẽ không hỏi như vậy, chỉ với cách ăn mặc như thế này của hắn, quán ăn của người ta có chịu cho hắn vào hay không cũng là một vấn đề, dù sao khắp người hắn chỉ có một cái túi, trong cái túi đó thậm chí còn không có nổi một cái ví.

Tuy nhiên, bây giờ Lam Y Nhân đã biết hắn có lai lịch phi thường, hơn nữa, hắn còn rất kiêu ngạo.

“Vợ Tiểu Y Y, ta không kén ăn đâu.” Hạ Thiên trả lời, hắn thực sự không kén ăn gì cả, hắn chỉ có kén vợ mà thôi.

“Quên mất, hay chúng ta đừng đi chợ đêm nữa, chúng ta đi ăn đồ nướng ở chỗ đó đi.” Lam Y Nhân vừa dừng xe vừa nói, bên đường có một nhà hàng thịt nướng, hiện tại đang mở cửa.

Sở dĩ Lam Y Nhân quyết định như vậy cũng vì nhớ tới bây giờ là lúc chợ đêm có rất nhiều người, nàng cũng biết nàng xinh đẹp gợi cảm, tới những nơi như vậy rất rắc rối.

Nếu không có Hạ Thiên thì đó không phải là vấn đề gì lớn, những người khác nói xấu, nàng có thể nhịn, nhưng Hạ Thiên rõ ràng không nhịn được, nàng không muốn đi ăn tối cũng phải đánh nhau vài lần.

Lam Y Nhân và Hạ Thiên bước vào cửa hàng thịt nướng, công việc kinh doanh của cửa hàng thịt nướng khá tốt, cũng có một phòng riêng, Lam Y Nhân yêu cầu phòng riêng, sau đó cầm menu thịt nướng lên hỏi Hạ Thiên: “Anh muốn ăn gì?”

“Ồ, đây đơn giản, cứ gọi mỗi món mười phần là được.” Hạ Thiên thuận miệng nói, hắn có kinh nghiệm về chuyện này, đây không phải là lần đầu tiên làm việc này.

“Mỗi món mười phần?” Người phục vụ thịt nướng ngẩn ngơ một lúc: “Vậy, ngươi cũng muốn mười con cá nướng luôn sao, thưa tiên sinh?”

“Đúng.” Hạ Thiên trả lời.

“Vậy ta phải đi hỏi một chút, vài món có thể không có nhiều như vậy.” Đây là lần đầu tiên người phục vụ gặp hai người gọi nhiều món như vậy.

“Như vậy đi, nếu không có đủ mười phần, vậy thì có bao nhiêu lấy bấy nhiêu nhé.” Lam Y Nhân nhìn người phục vụ: “Yên tâm, cứ làm đi, nếu không ăn hết được chúng tôi có thể gói mang về.”

“Được, hai người đợi một chút.” Người phục vụ liếc nhìn Lam Y Nhân, gật đầu, xoay người bước ra ngoài.

Thực ra, mỗi món mười phần ăn không quá nhiều, nhưng có vài phần ăn khá lớn, gọi mười phần ăn thì hơi khoa trương, phải biết đây là số lượng tương đương với mười đĩa mì xào.

“Anh có muốn uống gì không? Bia tươi hay gì đó, ta lái xe không thể uống, anh có thể uống.” Lam Y Nhân lại hỏi Hạ Thiên.

“Vợ Tiểu Y Y, ta không kém chọn thức uống gì cả.” Hạ Thiên nói thật, hắn không kén chọn, rượu ngon do chính tay Thần tiên tỷ tỷ nấu cũng không phải chưa từng uống, trực tiếp uống nước suối trên núi cũng là chuyện bình thường.

“Anh không có đặc biệt thích điều gì à?” Lam Y Nhân không biết phải nói gì, sao tên này lại tỏ ra rất tùy tiện trong mọi chuyện vậy.

“Có chứ, ta thích những cô vợ xinh đẹp nhất.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.

Lam Y Nhân câm nín, tên này hoá ra là thuần túy biếи ŧɦái, hắn không thích cái gì ngoại trừ mỹ nữ.
« Chương TrướcChương Tiếp »