Lam Y Nhân có cảm giác sắp điên lên rồi, cái tên này có thể đừng mở miệng ra là xúc phạm người khác như vậy không, hắn không muốn người khác ôm nàng không phải là vấn đề, bởi vì vốn dĩ nàng không muốn ôm ấp với Thạch Nham, nhưng hắn không cần cứ mở miệng ra là mắng người khác ngu ngốc như vậy chứ!
Thực tế thì Lam Y Nhân đã phát hiện tên kia cực kì thích mắng chửi người khác là ngu ngốc, động một tí là nói những câu như vậy, sau đó trực tiếp xúc phạm đối phương cho tới chết.
Nếu không phải do tên này đánh nhau rất lợi hại, Lam Y Nhân nghĩ hắn sớm đã bị người khác đánh chết lâu rồi.
“Ngươi dám nói như thế?” Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, lời nói đó không phải của Thạch Nham, mà là nam nhân đứng phía sau hắn, người này rất cao nhưng có vẻ hơi gầy.
“Không có gì.” Thạch Nham mỉm cười, đưa hai cánh tay ra nhìn Lam Y Nhân, “Y Nhân, vị này là bạn trai ngươi sao?”
“Không phải bạn trai, mà là chồng!” Hạ Thiên nhìn Thạch Nham, “Ta ghét nhất là những tên ngốc cứ thích lợi dụng vợ người khác, tại sao ngươi không cho người khác lợi dụng vợ ngươi đi?”
“Ta nói này huynh đệ, ngươi hà tất phải nổi nóng như vậy?” Thạch Nham cười nhạt một tiếng, “Đã hơn 10 năm rồi ta không gặp Y Nhân, ở nước ngoài thì ôm cũng là một loại chào hỏi xã giao mà thôi.”
“Ngu ngốc, đây là Trung Quốc!” Hạ Thiên nhìn Thạch Nham, “Ngươi đừng có giả vờ ngu ngốc, đến tên ngốc cũng biết ngươi là đang đánh chủ ý lên vợ Tiểu Y Y.”
“Ngươi lại mắng người, có tin là ta sẽ đập nát cái miệng ngươi không?” Giọng nói lạnh lùng vang lên lần nữa, vẫn là phát ra từ miệng của nam nhân cao gầy kia.
“Kẻ ngu!” Hạ Thiên nhìn nam nhân cao gầy đó, “Ta sẽ đánh nát vụn cái miệng của ngươi trước.”
Bốp!
Hạ Thiên bất ngờ xuất hiện bên cạnh người nam nhân cao gầy ấy, tát lên mặt hắn một phát.
“Á......” Nam nhân cao gầy đau đớn hừ một tiếng, mấy chiếc răng từ trong miệng văng ra ngoài.
Một giây tiếp theo, nam nhân cao gầy đó đột nhiên lao về phía Hạ Thiên, tốc độ phản ứng của hắn tương đối nhanh.
Đáng tiếc đối với Hạ Thiên, tốc độ này hoàn toàn không đáng nhắc tới.
“Chờ đã......” Thạch Nham vội hô một tiếng, nhưng đã quá muộn.
Hạ Thiên một cước đá vào bụng của tên đó, chỉ kịp nghe thấy một tiếng rên thảm thiết, nam nhân kia ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
Lam Y Nhân muốn đưa tay che mặt, tên này đúng là một người cuồng bạo lực, lại còn đánh cho người khác ngất xỉu!
Mà toàn bộ quá trình đã diễn ra quá nhanh, đến mức nàng cũng không kịp ngăn lại.
“Thạch Nham, thật sự xin lỗi......” Lam Y Nhân quyết định vẫn nên nói lời xin lỗi, sự tình lần này dù sao cũng coi như do nàng mà ra.
“Vợ Tiểu Y Y, nàng xin lỗi cái tên ngu ngốc kia làm gì?” Hạ Thiên cắt ngang lời của Lam Y Nhân, trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Lam Y Nhân, thuận tay ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, sau đó trừng mắt nhìn Thạch Nham, “Hừ, hai ngày nay, tâm trạng của ta không tốt, cho nên những tên ngu ngốc như ngươi đừng tới làm phiền ta, càng không nên phiền tới vợ của ta!”
“Ta nói này huynh đệ......” Sắc mặt của Thạch Nham có chút khó coi.
“Tên ngốc, ai là huynh đệ với ngươi?” Hạ Thiên một mặt không vui, “Ngươi không có tư cách làm huynh đệ với ta.”
“Được, rất tốt!” Lúc này, nụ cười trên mặt Thạch Nham hoàn toàn biến mất, “Y Nhân, à không, Lam đại tiểu thư, xem ra là ta không thể với tới ngươi, vậy ta xin phép đi trước!”
Thạch Nham cúi người ôm lấy nam nhân cao gầy đang hôn mê kia, quay người về phía chiếc Hummer, mà nàng thì lạnh lùng nhìn Hạ Thiên một cái rồi đi theo.
Một phút sau, chiếc Hummer khởi động, ba người Thạch Nham rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt của Lam Y Nhân.
“Hạ Thiên, anh có phải đang cố ý xúc phạm với những người mà ta quen biết không?” Lam Y Nhân có chút buồn bực, cái tên này không phải chỉ muốn nàng có thể cầu xin sự giúp đỡ từ hắn chứ?
“Vợ Tiểu Y Y, ta không xúc phạm bọn họ, là bọn họ đắc tội với ta.” Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt vô tội, “Tên ngu ngốc kia đang muốn lợi dụng nàng, vì vậy mới hoàn toàn không coi ta ra gì.”
“Người ta mới vừa trở về từ nước ngoài.” Lam Y Nhân có chút im lặng, nàng quen biết Thạch Nham từ khi còn nhỏ, sau này nghe nói Thạch Nham ra nước ngoài, nhìn Thạch Nham như vậy, đúng thật là chỉ mới từ nước ngoài trở về.
Lam Y Nhân lắc đầu quay người đi vào trong, bây giờ nàng cũng không biết làm thế nào cả, tên Hạ Thiên kia đã đắc tội với rất nhiều người, chỉ sau vài phút đã xúc phạm người khác một cách tàn nhẫn.
Nghe ý tứ trong lời nói sau cùng của Thạch Nham, rõ ràng là ngay cả nàng cũng bị hắn oán hận, nhưng thực ra nàng có làm cái gì đâu chứ.
Trở lại trong sân câu lạc bộ, Lam Y Nhân ngồi xuống ghế sô pha, thuận tay rót một ly rượu và uống cạn, sau đó ngả lưng về phía sau nhắm mắt lại, nàng thật sự cần một chút yên tĩnh.
“Vợ Tiểu Y Y, nhìn bộ dạng của nàng có vẻ rất mệt mỏi, chà, gần đây nàng nghỉ ngơi không được tốt sao, ta giúp nàng đấm bóp một chút để nàng ngủ một giấc thật ngon.” Giọng nói của Hạ Thiên vang bên tai Lam Y Nhân, rồi sau đó, nàng cảm giác có hai bàn tay đang đặt trên đầu nàng.
Vốn dĩ Lam Y Nhân muốn từ chối, nhưng khi ngón tay của Hạ Thiên bắt đầu xoa bóp trên đầu nàng, nàng cảm thấy thực sự rất thoải mái vì vậy nên cũng không từ chối.
Một phút sau đó, Lam Y Nhân càng không thể từ chối được vì nàng đã ngủ mất rồi.