Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2

Chương 1542. Đương nhiên là có vấn đề

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Lê Tử, sao rồi?” Lam Y Nhân nhỏ giọng hỏi, cuộc gọi này là Đỗ Lê gọi tới.

“Lam đại tiểu thư, ngươi không sao chứ?” Đỗ Lê ở đâu dây bên kia dường như vừa mới thở phào nhẹ nhõm.

“Không sao, chẳng lẽ ta nên có chuyện gì sao?” Lam Y Nhân có chút khó hiểu.

“Cái này, cái đó, Lam đại tiểu thư, có chuyện này muốn xin lỗi ngươi, lúc trước có một đám người đến tìm ta, ta không thể không nói thông tin của ngươi cho họ được.” Đỗ Lê do dự một chút: “Ta không biết bọn hắn khi nào sẽ tới tìm ngươi, nhưng nếu bọn hắn thật sự tìm ngươi, ta đề nghị ngươi nên ăn ngay nói thật, người đứng đầu của bọn hắn họ Tống, là một nam nhân...”

“Họ Tống?” Lam Y Nhân sửng sốt: “Gọi là Tống An sao? Hắn đã tới rồi.”

“Hả? Đã tới chỗ của ngươi rồi sao?” Đỗ Lê giật mình: “Vậy, vậy bọn hắn tìm Hạ Thiên sao?”

“Gặp rồi, sau đó lại đi rồi, đúng rồi, Lê Tử, những người đó là ai vậy? Hình như là bộ phận đặc biệt nào đó, gọi là Thiên Đạo Tổ gì đó...” Lam Y Nhân nhân tiện muốn hỏi thăm một chút.

“Lam đại tiểu thư, đừng hỏi nữa.” Đỗ Lê vội vàng ngắt lời Lam Y Nhân: “Tóm lại trong nội bộ, cấp bậc của bọn hắn cao hơn ta rất nhiều, đừng đắc tội bọn hắn.”

Dừng một chút, Đỗ Lê lại không nhịn được hỏi: “Đúng rồi, người tên Hạ Thiên đó, có quan hệ gì với bọn hắn thế? Ngươi có biết không?”

“À, Hạ Thiên hình như là tổ trưởng của bọn hắn, cụ thể ta không rõ lắm, dù sao thì thân phận của Hạ Thiên chắc chắn cao hơn bọn hắn.” Lam Y Nhân thuận miệng nói.

Nhưng vừa nói xong, nàng cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cấp bậc của đám người đó cao hơn Lê Tử, thật ra nàng biết cấp bậc của Lê Tử bên ngành đó, nếu như thế thì thân phận của Hạ Thiên, chẳng phải như đang nói quá lên sao?

“Quao, ta nói này Lam đại tiểu thư, lần này ngươi có thể phát triển rồi.” Đỗ Lê ở đầu dây bên kia có chút khoa trương kêu lên: “Nam nhân tên Hạ Thiên kia của ngươi, tuyệt đối rất lợi hại.”

“Hắn không phải là nam nhân của ta, tối hôm qua ta mới quen biết hắn thôi.” Lam Y Nhân không nhịn được giải thích một câu.

“Được rồi, Lam đại tiểu thư, tối hôm qua ngươi mới quen hắn, hôm nay đã gọi điện thoại bảo ta điều tra tư liệu của hắn, ta không tin ngươi không có ý gì với hắn.” Trong giọng điệu của Đỗ Lê có phần trêu chọc: “Được rồi, ngươi không sao thì tốt, ta chỉ hỏi một chút thôi, bên này ta còn có việc, cúp máy trước nhé, lần sau ngươi đến thành phố Tỉnh, nhất định phải nhớ tìm ta đó.”

“Được, lần sau gặp.” Lam Y Nhân cũng không nhiều lời.

Lam Y Nhân buông di động xuống, nhìn vào trong câu lạc bộ, sau đó lẩm bẩm một mình: “Xem ra lai lịch của tên này rất lớn.”

Lúc này, Lam Y Nhân bắt đầu cảm thấy có lẽ nàng thật sự phải cân nhắc đến một khả năng, đó là những gì Hạ Thiên nói đều là sự thật.

Nhưng nếu tất cả đều là thật, chẳng phải nàng càng không thể làm vợ hắn sao?

Phải biết rằng, nàng từ trước tới nay chưa từng nghĩ sẽ làm vợ bé của người khác.

Nhưng lúc này, đột nhiên ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng lại nhớ tới Hạ Thiên từng nói với nàng một câu: “Không sao, vợ Y Y cũng là vợ bé mà.”

Lúc đó rõ ràng nàng không tin câu này, nhưng lúc này ngẫm lại, nếu ngay cả Y Tiểu Âm cũng có thể làm vợ bé của tên gia hỏa đó, vậy thì Lam Y Nhân nàng dường như cũng không có gì mà không thể được cả?

“Xì xì xì!” Lập tức Lam Y Nhân hừ thầm bản thân trong lòng, nàng chắc không phải điên rồi chứ, vậy mà lại bắt đầu nghĩ đến chuyện này?

Nàng là Lam Y Nhân, dù gì cũng là đại tiểu thư của nhà họ Lam, mỹ nhân đẹp nhất của thành phố Quế, được vô số đàn ông chạy theo như vịt, bây giờ lại muốn làm vợ bé của nam nhân chẳng có danh tiếng gì?

Nhưng nếu ngay cả Y Tiểu m, Triệu Vũ Cơ, An Khả Khả thậm chí cả mỹ nữ giàu nhất Diệp Mộng Oánh đều có thể...

Lam Y Nhân lắc đầu, nàng cảm thấy mình không thể tiếp tục nghĩ nữa, nếu còn nghĩ nữa thì nàng có thể sẽ phải thuyết phục bản thân.

Lam Y Nhân xoay người, đi vào trong câu lạc bộ, nhưng đúng lúc này, nàng lại nghe thấy tiếng phanh xe truyền đến từ phía sau, nàng quay đầu lại lần nữa, đã nhìn thấy một chiếc Hummer dừng lại ở đó.

Ba người nhảy ra khỏi chiếc Hummer, đi đầu là một nam nhân cao lớn vạm vỡ, một nam một nữ sánh vai đi theo phía sau, ba người đều ăn mặc rất giản dị, nhưng trên người mỗi người đều có một loại khí thế đặc biệt khó tả.

“Y Nhân, đã lâu không gặp.” Nam nhân vạm vỡ đi đầu rất nhanh đã dừng lại, mỉm cười với Lam Y Nhân, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.

“Ngươi, là Thạch Nham sao?” Lam Y Nhân cuối cùng đã nhận ra, có chút khó tin: “Ngươi, ngươi, sao lớn lên lại cao như vậy?”

“Ha ha, có thể là mấy năm nay ăn uống tốt hơn.” Thạch Nham cười ha ha: “Nhắc mới nhớ, chúng ta đã hơn mười năm rồi chưa gặp nhau đấy, lần gặp mặt cuối cùng cũng chỉ mới mười mấy tuổi.”

Thạch Nham tiến lên hai bước, sau đó mở rộng vòng tay: “Y Nhân, có thể ôm ngươi một cái không? Ha ha, bây giờ ngươi cũng đã là một đại mỹ nữ rồi, ta chiếm chút tiện nghi, chắc không sao nhỉ?”

“Đồ ngốc, đương nhiên là có vấn đề đấy!” Lam Y Nhân còn chưa kịp nói gì, giọng của Hạ Thiên đã truyền tới.
« Chương TrướcChương Tiếp »