Chương 1534. Ngực của ngươi hơi nhỏ

“Hiện tại hãng điện thoại di động nào tốt nhất?” Hạ Thiên trực tiếp hỏi người bán hàng.

“Tiên sinh, bây giờ điện thoại di động tốt rất nhiều, Apple, Samsung, Oppo, Huawei chúng ta đều có, ngươi nhìn thử ngươi thích hãng nào nhất.” Người bán hàng rất nhiệt tình.

“Cái nào đắt nhất?” Hạ Thiên suy nghĩ hỏi.

“Đắt nhất?” Người bán hàng ngẩn ngơ: “Cái đó, tiên sinh, nếu muốn nói đắt tiền, ở đây chúng ta có máy điện thoại kiểu mới Lamborghini, cũng không quá quý giá, gần 4 vạn tệ, ngài có muốn không?”

“Lamborghini? Đây không phải là xe sao?” Hạ Thiên có hơi buồn bực, cái này hắn cũng biết.

“Tiên sinh, thật ra cũng có điện thoại di động Lamborghini, nhưng là hãng điện thoại xa xỉ, nhưng lại hữu dụng nhiều hơn so với xe.” Người bán hàng này rất kiên nhẫn, dù nhìn qua Hạ Thiên như tên ăn mày, nhưng nàng vẫn rất nhiệt tình giới thiệu.

“Có thể gọi điện thoại không?” Hạ Thiên hỏi.

“Tất nhiên là có thể, tính năng cũng không tệ, mặc dù ta không dùng qua, nhưng chức năng cơ bản của điện thoại chắc chắn đều có.” Người bán hàng vội vàng nói.

“Vậy được ta mua cái này.” Hạ Thiên không biết mua cái gì cho tốt, nhiều năm trước hắn đã dùng qua iPhone, nhưng bây giờ có dùng được hay không thì hắn không rõ lắm.

Nhưng không nhớ rõ vợ nào đã nói với hắn, lúc mua đồ không biết nên mua thương hiệu gì, vậy thì mua cái đắt tiền nhất, đó chắc chắn sẽ không sai.

“A, được, được.” Ngược lại người bán hàng kia nghĩ Hạ Thiên không dám mua, tới khi Hạ Thiên đưa thẻ tín dụng thì nàng mới xác định.

Chuyện mua điện thoại di động của Hạ Thiên bằng thẻ tín dụng mất 38,000, sau đó người bán hàng thì đưa điện thoại cho Hạ Thiên, nhưng sau đó, lại gặp phải phiền toái trên điện thoại di động.

Nguyên nhân rất đơn giản, bây giờ mua điện thoại di động cũng phải có thẻ căn cước, nhưng trên người Hạ Thiên không có thẻ căn cước.

“Cái này cũng phải có thẻ căn cước sao?” Hạ Thiên hơi buồn bực, sao bây giờ lại nhiều phiền phức như vậy?

“Đúng vậy, ngại quá thưa tiên sinh, đây là quy định.” Người bán hàng một mặt xin lỗi: “Nếu không thì lần sau ngài cho số điện thoại cũng được.”

“Ngươi chờ một chút, ta đi mượn thẻ căn cước.” Hạ Thiên nói xong đã biến mất ở cửa hàng điện thoại.

Không đến một phút, Hạ Thiên đã tới một nơi khác, nhưng lần này không phải tìm A Cửu, mà đi tới phòng tổng thống khách sạn Quế, sau đó, hắn vọt vào phòng tắm.

“A!” Rít lên một tiếng: “Tên Hạ Thiên lưu manh, ngươi làm cái gì vậy?”

Ninh Nhụy Nhụy đang kì cọ trong bồn tắm, tất nhiên trên người cái gì cũng không có mặc.

“Tiểu muội chân dài, thẻ căn cước của cô ở đâu?” Hạ Thiên ra vẻ như không có gì hỏi.

“Ngươi mau đi ra!” Ninh Nhụy Nhụy muốn lấy ít đồ tới che bản thân, lại phát hiện khăn tắm cách hơi xa, nếu như nàng muốn lấy khăn tắm, sẽ phải đứng lên từ trong bồn tắm, nói như vậy, chắc chắn sẽ lộ ra nhiều hơn.

“Cô nói cho ta biết thẻ căn cước ở đâu, ta sẽ lập tức đi ra.” Hạ Thiên cũng không có ra ngoài.

“Trong túi của ta, ngươi muốn thẻ căn cước của ta làm gì......” Ninh Nhụy Nhụy nói còn chưa dứt lời, Hạ Thiên đã biến mất.

“Tên bệnh thần kinh này!” Ninh Nhụy Nhụy vội vàng đứng lên từ trong bồn tắm, nhanh chóng mặc quần áo tử tế vào, rời khỏi phòng tắm, lại phát hiện Hạ Thiên đã rời khỏi, sau đó lật qua lật lại trong túi, thẻ căn cước của nàng thật sự không thấy nữa.

“Được rồi, mặc kệ hắn!” Ninh Nhụy Nhụy âm thầm cắn răng, quyết định tiếp tục đi ngâm bồn tắm, mà lần này, nàng đã rút kinh nghiệm, đóng cửa lại.

Mười phút sau.

Ninh Nhụy Nhụy đang mơ màng nhắm mắt lại nghe được một giọng nói: “Tiểu muội chân dài, ngực của cô hơi nhỏ.”

“A...” Ninh Nhụy Nhụy lại rít lên một tiếng, mở to mắt, chỉ nhìn thấy bóng lưng Hạ Thiên, mà nàng phát hiện cửa lại mở.

Ninh Nhụy Nhụy nhảy ra từ trong bồn tắm, trùm khăn tắm chạy ra bên ngoài: “Hạ Thiên tên thần kinh lưu manh biếи ŧɦái......”

Ninh Nhụy Nhụy mắng một trận, lại phát hiện mình hoàn toàn không tìm thấy đối tượng để phát hỏa, vì Hạ Thiên căn bản đã không còn trong phòng, ngược lại thấy trên bàn có thẻ căn cước của nàng, hình như tên khốn này chính là trở về trả thẻ căn cước.

“Cũng không biết tên bệnh thần kinh này cầm thẻ căn cước của ta làm gì?” Ninh Nhụy Nhụy cũng không còn dám đi ngâm bồn tắm, suy nghĩ một chút, nàng vẫn quyết định, không ở khách sạn, trở về nhà thôi.

Khi Ninh Nhụy Nhụy đang chuẩn bị thu dọn để về nhà, mà bây giờ Hạ Thiên đang gọi điện thoại, lợi dụng thẻ căn cước của Ninh Nhụy Nhụy thành công mua được điện thoại, người bán hàng kia còn nạp cho hắn hai trăm tệ tiền điện thoại.

“Ai đó?” Điện thoại kết nối rất nhanh, giọng nói lạnh nhạt quen thuộc của Y Tiểu Âm truyền đến.

“Vợ Y Y, ta hơi nhớ nàng, khi nào nàng trở về thành phố Quế?” Hạ Thiên mở miệng hỏi.

“Ta có việc, tạm thời không quay về được.” Y Tiểu Âm trả lời rất thẳng thắn.

“A, vậy ta sẽ không ở nơi này chờ nàng nữa.” Hạ Thiên nói nhanh: “Vợ Y Y, đây là số mới của ta, nếu ngươi nhớ tới ta, thì gọi điện thoại cho ta, ta đi trước.”

Hạ Thiên chủ động cúp điện thoại, sau đó quay người chạy về phía Giang Hải, hắn không muốn tiếp tục ở đây chờ đợi.

Nhưng điện thoại di động của hắn lập tức vang lên.