- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Đô Thị
- Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2
- Chương 1532. Còn không bằng gả cho Hạ Thiên
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2
Chương 1532. Còn không bằng gả cho Hạ Thiên
“Lam Y Nhân à Lam Y Nhân, ngươi thực sự đánh giá cao năng lực của mình quá.” Lam Y Nhân tự lẩm bẩm, mấy năm này, nàng đã vui vẻ sung sướиɠ làm việc ở câu lạc bộ Y Nhân Các, toàn bộ người cao tầng thành phố Quế, đặc biệt là thế hệ trẻ, cơ bản đều xem nơi này như nơi trao đổi chủ yếu, chỉ chuyện này để Lam Y Nhân cảm thấy, bọn hắn rất nể mặt Lam đại tiểu thư nàng.
Nhưng bây giờ, Lam Y Nhân lại ý thức rõ hơn, suy cho cùng, vốn dĩ sự náo nhiệt của câu lạc bộ này, vẫn do khuôn mặt xinh đẹp của nàng mang đến mà thôi, đến cùng, mấy người Tần Hải Duyệt, Quang Tây, Liễu Hào kia, cũng toàn nhìn vào gương mặt, mà những người khác, lại còn cho Tần Hải Duyệt bọn hắn chút mặt mũi.
Theo suy nghĩ của bọn hắn, Lam Y Nhân cuối cùng sẽ chọn một trong số bọn hắn, lúc đó cùng liên hợp lại, bọn hắn đương nhiên là không chọc vào nổi.
Nhưng, bây giờ, một khi bọn hắn phát hiện Lam Y Nhân đều có xích mích với ba nhà kia, chắc chắn sẽ không tiếp tục cho nàng mặt mũi như thế nữa.
“Ta quả nhiên còn kém rất xa Y Tiểu m.” Giờ phút này, Lam Y Nhân lập tức đã nhận ra rõ địa vị của mình, Y Tiểu Âm người ta ở đây đã mở bệnh viện, mặt mũi ai cũng không cần cho, mà dù Tần Hải Duyệt bọn hắn, cũng không dám đi gây chuyện ở chi nhánh bệnh viện Y Nhân Các, vì bọn hắn đều biết, thân phận của Y Tiểu Âm rất lớn.
Lam Y Nhân hít một hơi thật sâu, nhanh chóng phân tích tình thế trước mặt một chút, sau đó lại phát hiện, mình đã sắp rơi vào bước đường cùng, nhà họ Lam sẽ không vì nàng mà liều mạng với cả ba đại gia tộc, hơn nữa dù cho có liều mạng, cũng không nhất định sẽ làm đến cùng, mà chính nàng, không được nhà họ Lam ủng hộ, cuối cùng cũng vỏn vẹn chỉ là một cô gái xinh đẹp mà thôi.
Điện thoại lại vang lên lần nữa, Lam Y Nhân nhìn qua điện thoại, phát hiện lại là em trai Lam Tuấn Phong gọi tới.
“Tiểu Phong, trong nhà có chuyện gì cần ngươi báo với ta sao?” Trong giọng nói của Lam Y Nhân có chút lạnh nhạt trào phúng, những năm này, nàng đã giúp sức cho nhà họ Lam vô cùng nhiều, chỉ một Y Nhân Các, đã mang đến vô số cơ hội kinh doanh cho nhà họ Lam, đáng tiếc, bây giờ thứ mọi người nhìn thấy, chỉ là nàng sắp có thể mang tai họa về cho nhà họ Lam mà thôi.
“Chị hai, ba nhà bọn hắn đã bắt đầu ra tay.” Giọng của Lam Tuấn Phong nghe có vẻ không tốt lắm, “Chuyện làm ăn của nhà họ Lam chúng ta, lại bị phá hư chèn ép đủ thứ, ngươi hẳn biết rất rõ, nếu ba nhà bọn hắn hợp sức lại ra tay, chúng ta sẽ không chống được bao lâu.”
“Vậy ý của gia tộc là gì?” Giọng của Lam Y Nhân vẫn bình tĩnh, với hướng phát triển này, thực ra nàng cũng đã ý thức được, trong thời đại này, mấy màn đấu tranh gia tộc, cuối cùng vẫn chỉ đấu trên phương diện làm ăn, dù sao, mỗi gia tộc lớn cũng cần vô số tài sản mới có thể chèo chống nổi.
Một khi mất đi tài sản, gia tộc đương nhiên sẽ sụp đổ theo ngay.
“Chị hai, ngươi thật sự tách ra với tiểu tử Hạ Thiên kia rồi sao?” Lam Tuấn Phong hỏi, đối với Hạ Thiên, hắn hiển nhiên khá khó chịu.
“Ta vốn chẳng quen biết hắn, tối hôm qua, ta mới biết hắn đó.” Lam Y Nhân thản nhiên nói: “Nếu ta là người phụ nữ tùy tiện như vậy, giờ chúng ta cũng sẽ không có phiền toái thế này.”
“Được rồi, mặc kệ đến cùng thân phận tiểu tử kia là gì, xem ra, không trông cậy nổi rồi.” Lam Tuấn Phong mở miệng nói: “Như vậy, chị hai, ngươi chọn một người đàn ông nào đi, có điều, là Tần Hải Duyệt cũng được, Quang Tây cũng được, hoặc Liễu Hào cũng có thể, ba người này, dù sao ngươi vẫn phải chọn một.”
“Đây chính là ý của gia tộc sao?” Lam Y Nhân có hơi thất vọng.
“Chị hai, tự ngươi suy nghĩ chút, trừ cách này, còn có cách nào khác sao?” Trong giọng của Lam Tuấn Phong có hơi tức giận, “Ngươi cảm thấy gia tộc sẽ vì ngươi mà đi đánh nhau sống chết với ba nhà bọn hắn sao? Ngươi đừng cả ngày chỉ thấy ta không quan tâm ngươi, tốt xấu gì cũng là em trai ruột, chắc chắn phải quan tâm ngươi một chút, nhưng vậy thì có tác dụng gì? Trong nhà, lời nói của ta cũng chả có tác dụng!”
“Tiểu Phong, nếu ta thật sự thích bất kỳ một ai trong ba người bọn họ, ta cũng sẽ không kéo dài mãi tới bây giờ.” Lam Y Nhân khe khẽ thở dài, “Đương nhiên, ngươi nói đúng, được, trước hết ta sẽ nghĩ cách, tóm lại, mặc kệ như thế nào, ta sẽ cố hết sức không liên lụy gia tộc, dù sao chuyện cũng do ta làm.”
Không đợi Lam Tuấn Phong trả lời, Lam Y Nhân đã cúp điện thoại, tiếp đó hơi vô lực ngồi trên ghế sa lon, muốn nàng gả cho một trong ba người kia?
“Vậy, còn không bằng gả cho Hạ Thiên đi.” Lam Y Nhân tự lẩm bẩm, dù nàng cảm thấy, Hạ Thiên có hơi không bình thường, nhưng trên thực tế cũng chẳng chán ghét Hạ Thiên mấy, ngược lại, đối với mấy tên Tần Hải Duyệt, Quang Tây, Liễu Hào kia, theo bản năng đều có chút chán ghét.
Ừm, có lẽ là vì, nàng hiểu rõ ba người kia hơn.
“Lam tiểu thư, Lam tiểu thư!” Giọng nói dồn dập truyền đến, lại thêm một phục vụ viên chạy vào.
“Thế nào?” Lam Y Nhân quay đầu nhìn về phía cửa ra vào.
“Có rất nhiều người tới, nói là muốn vào khám xét, muốn kiểm tra vệ sinh, phòng cháy, … nơi này chúng ta, tóm lại là có một đống vấn đề.” Phục vụ viên kia nói rất nhanh.
“Không liên quan, để cho bọn hắn vào tra đi.” Lam Y Nhân cười nhạt một cái, cách thức này nàng cũng hiểu, cũng là do ba gia tộc kia ra tay thôi, tùy tiện tìm người đánh đấm, rồi gọi điện tố cáo là được.
Phục vụ viên rất nhanh lại đi xuống, mà Lam Y Nhân thì hơi lười nhác, nàng biết mình không có vấn đề gì, mà những người kia cũng tra không ra được gì cả, nói cho cùng, là ba gia tộc toàn thông qua cách này cảnh cáo nàng thôi.
Thế nhưng, đến hiện tại, nàng nên làm cái gì đây? Nàng nhất định phải nghĩ ra một cách mới được, cũng không thể đi tìm Hạ Thiên, nói nàng nguyện gả cho hắn à?
Huống chi, tên kia cũng chưa chắc có thể giải quyết được hết vấn đề này đâu, nếu quan hệ giữa hắn và Y Tiểu Âm không tầm thường, nhưng Y Tiểu Âm chắc sẽ không giúp hắn chuyện như này?
Bây giờ, Hạ Thiên đã rời khách sạn, còn đang đi dạo trên đường cái, chỉ là lần này, hắn lại không phải đi tìm vợ, mà muốn rời khỏi thành phố Quế.
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Đô Thị
- Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2
- Chương 1532. Còn không bằng gả cho Hạ Thiên