- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Đô Thị
- Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2
- Chương 1530. Thật xin lỗi
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2
Chương 1530. Thật xin lỗi
“Ta ngược lại thật rất hiếu kì, ngươi đến cùng lấy tự tin từ đâu ra?” Triệu Khả Nhi nhìn qua Hạ Thiên, “Dưới tình huống này, ngươi còn thấy mình có cơ hội để phản kháng?”
Dừng một chút, Triệu Khả Nhi lại nhớ tới: “Đúng, ta lại quên hỏi, ngươi tên gì? Có thể liếc mắt đã nhìn ra ta là sát thủ, theo lý thuyết, cũng cũng không phải người tầm thường.”
“Hắn tên Hạ Thiên.” Ninh Nhụy Nhụy thuận miệng nói một câu.
“Hạ Thiên?” Triệu Khả Nhi có hơi mơ hồ, “Tên này hình như chưa từng nghe...... Vân vân!”
Đột nhiên, vẻ mặt của Triệu Khả Nhi chợt thay đổi: “Ngươi, ngươi là Hạ Thiên? Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ?”
“Không sai, ta chính là Hạ Thiên đẹp trai nhất thế giới này.” Hạ Thiên lười biếng tiếp một câu, “Bây giờ còn nhớ kỹ, người biết ta, có lẽ cũng không nhiều, nhưng, nhìn như ngươi có biết đến ta vậy, chẳng lẽ, ngươi là người của Ám Ảnh Đoàn?”
Hạ Thiên lắc đầu, lại lẩm bẩm: “Ồ, chắc không phải đâu, sát thủ của Ám Ảnh Đoàn chắc còn biết ta, dù sao, chuyện đầu tiên khi vào Ám Ảnh Đoàn bọn hắn cần làm, chính là nhớ kỹ khuôn mặt của ta, sư tỷ và các cô vợ của ta.”
“Ám Ảnh Đoàn? Ngươi, ngươi, ngươi thực sự là, Hạ Thiên kia sao?” Vẻ mặt của Triệu Khả Nhi cực kì tái nhợt, “Ngươi, ngươi làm sao lại......”
“Cái gì? Hắn, hắn chính là Hạ Thiên trong truyền thuyết?” Hai tên vệ sĩ vốn đang dùng súng chỉ vào Hạ Thiên, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, trong lúc lơ đãng, không ngờ bọn hắn cũng đã vô thức để súng xuống hết.
“Đây, Hạ Thiên, ta, bây giờ chúng ta đi được không? Chúng ta thật sự không biết ngươi lại quen Ninh Nhụy Nhụy, ta, chúng ta đi ngay bây giờ......” Triệu Khả Nhi cũng thu lại súng vào, bộ dáng như muốn rời khỏi, mà hai vệ sĩ bên cạnh thậm chí đã quay người sắp chạy.
Ninh Nhụy Nhụy nhanh chóng trợn tròn mắt, cái này, đây là tình huống gì? Ba người sát thủ, thế mà bị Hạ Thiên dọa bỏ chạy hết? Trong tay họ còn có súng đó!
“Đứng lại, ta có cho phép chưa!” Hạ Thiên lập tức bất mãn, “Tiểu muội chân dài còn chưa chịu làm vợ ta đâu, các ngươi tiếp tục đi!”
Ninh Nhụy Nhụy nghe xong thì lập tức điên lên, đây là kiểu người gì thế?
“Há, Hạ Thiên, tên lưu manh đáng chết, ta có chết cũng không thèm làm vợ ngươi!” Ninh Nhụy Nhụy thở phì phò nói.
“Ồ, vậy các ngươi tiếp tục đi.” Hạ Thiên nhìn qua Triệu Khả Nhi.
“Đây, Hạ, Hạ Thiên, ta, chúng ta thật sự không dám......” Vẻ mặt của Triệu Khả Nhi như đưa đám, nói đùa cái gì, Hạ Thiên này rõ ràng có liên quan đến Ninh Nhụy Nhụy, nàng làm sao còn dám ra tay nữa?
“Ồ, các ngươi sao lại vô dụng vậy hả?” Hạ Thiên rất khó chịu, “Các ngươi không phải sát thủ sao? Sao đến gϊếŧ người cũng không dám rồi? Các ngươi có thể uy hϊếp Tiểu muội chân dài chút, nếu nàng không chịu làm vợ cho ta, vậy các ngươi lập tức gϊếŧ chết nàng đi!”
“Hạ Thiên ngươi tên bệnh thần kinh, ngươi đủ rồi đó!” Ninh Nhụy Nhụy cũng sắp điên với tên này, “Có người tìm vợ như ngươi sao? Ta muốn gọi điện thoại khiếu nại ngươi với Y Y tỷ!”
“Tiểu muội chân dài, ngươi tin giờ ta sẽ đánh ngươi một trận không?” Hạ Thiên mất hứng, “Không cho phép nói xấu ta với vợ Y Y!”
“Đây, Hạ Thiên, ta, chúng ta có thể đi chưa?” Triệu Khả Nhi chỉ muốn nhanh chóng rời đi.
“Nhớ đi sửa tên lại trước.” Hạ Thiên nhìn qua Triệu Khả Nhi, “Tính toán, ta đi trước, nhìn mấy ngươi đã thấy phiền, sát thủ gì đó, chả có chút tác dụng gì!”
Tìm vợ thất bại lần nữa, tâm trạng của Hạ Thiên đang vô cùng không tốt, hắn nói xong câu đó, cũng nhanh chóng biến mất khỏi phòng.
Bốn người trong phòng hai mặt nhìn nhau, mà Ninh Nhụy Nhụy lại có hơi luống cuống, bệnh thần kinh Hạ Thiên này cứ như vậy chạy sao?
“Cái này, Khả nhi......” Ninh Nhụy Nhụy nhìn Triệu Khả Nhi một chút, lại nhìn hai vệ sĩ kia một chút, lúc nhất thời có chút không yên, Hạ Thiên hình như đi thật rồi, vậy Triệu Khả Nhi có thể hay không, sẽ thừa cơ hội gϊếŧ chết nàng?
Nếu thật sự như vậy, nàng sẽ chết thiệt thòi lắm đó.
“Thật xin lỗi, Nhụy Nhụy, ta cũng chỉ làm việc lấy tiền, thậm chí là ai muốn gϊếŧ ngươi, ta cũng chẳng biết, chuyện ta nói được cho ngươi, cũng chỉ có nhiêu đây.” Triệu Khả Nhi nói nhanh: “Ta phải rời khỏi đây rồi, tiền phòng ba ngày ta đã thanh toán, ngươi có thể ở lại đây một thời gian.”
“Ngươi, ngươi cứ đi như thế?” Ninh Nhụy Nhụy có chút ngơ ngẩn, Triệu Khả Nhi hình như chẳng có chút ý muốn thừa cơ gϊếŧ nàng nào.
“Đúng, Nhụy Nhụy, ngươi vẫn luôn coi ta là bạn, thật ra ta cũng rất thích ngươi, chỉ là có chút chuyện, không phải thứ ta khống chế được.” Triệu Khả Nhi đi tới cửa, ngừng lại, “Ta cho ngươi một đề nghị, Hạ Thiên đã coi trọng ngươi, vậy đồng ý với hắn đi, được làm phụ nữ của hắn, là vận may của ngươi đó.”
Để lại câu này, Triệu Khả Nhi cũng nhanh chóng ra khỏi gian phòng, mà hai vệ sĩ nàng mang tới kia cũng vội vàng đi theo, rõ ràng, bọn hắn một phút cũng không muốn ở lại thêm.
Ninh Nhụy Nhụy đứng trong phòng, vẻ mặt như nằm mơ, nàng luôn thấy vừa nãy mình đang mơ, bằng không, thì tất cả vừa xảy ra, sao lại trông không thực tế đến vậy?
Mà lúc này, ở một thành phố khác, có một người đang choáng váng nhìn qua đám người đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, mà người này, chính là Đỗ Lê, người gọi điện thoại với người ấy không lâu trước đây.
“Tổ trưởng, ngươi, các ngươi đây là......” Đỗ Lê lại không bị dọa mấy, dù sao, bối cảnh của nàng cũng rất không tầm thường, chỉ là trực giác nói cho nàng biết, sự việc đang có hơi phức tạp.
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Đô Thị
- Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2
- Chương 1530. Thật xin lỗi