Cô gái ở đầu bên kia điện thoại tên là Đỗ Lê, người khác đều gọi nàng là Lê Tử (quả lê), lúc đầu ở trong đại học, xem như là bạn cùng phòng với Lam Y Nhân, sở dĩ nói xem như, là vì Lam Y Nhân trên cơ bản không có ở trong ký túc xá.
“Lê Tử, thực ra ta có chút việc muốn tìm ngươi giúp đỡ.” Lam Y Nhân đi thẳng vào vấn đề, “Ngươi vẫn còn làm trong bộ An ninh Quốc gia của kinh đô đúng không?”
“Ừm, đúng, có điều ta chỉ là nhân viên bình thường, không có quyền hạn gì.” Đỗ Lê đáp lại.
“Lê Tử, ngươi cũng không cần lừa gạt ta, ngươi cũng biết, có một số việc ta có thể điều tra ra được, ví dụ như công việc của ngươi, lai lịch của ngươi, ta là đại tiểu thư nhà giàu, nhưng ngươi cũng không phải là người của gia đình bình thường.” Lam Y Nhân nhẹ nhàng nở nụ cười, “Ngươi cũng có thể yên tâm, ta cũng không phải muốn ngươi làm chuyện phạm pháp gì, ta tin với quyền hạn của ngươi, có thể tra ra.”
Đỗ Lê ở đầu bên kia điện thoại, trầm mặc một hồi, tiếp đó mở miệng nói: “Lam đại tiểu thư, ngươi đã nói như thế, vậy thì có chuyện gì cứ nói thẳng đi, nếu là chuyện trong phạm vi quyền hạn của ta có thể làm được, ta tự nhiên đồng ý giúp đỡ, dù sao, có thể để Lam đại tiểu thư ngươi thiếu nợ một ân tình, cũng không phải chuyện gì xấu.”
“Lê Tử, ta cần ngươi giúp ta tra một chút tư liệu về một người.” Lam Y Nhân nói thẳng ra, “Hắn tên là Hạ Thiên, Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, nam, hắn nói mình ba mươi hai tuổi, căn cứ vào phán đoán của ta, hắn hẳn không phải người bình thường, nhưng mấu chốt là, ta tra không được một chút tự liệu nào của hắn.”
“Hạ Thiên?” Trong giọng nói của Lê Tử có chút mơ hồ, “Ta nói này Lam đại tiểu thư, đây không phải là tên đàn ông sao? Như vậy đi, bây giờ ta sẽ giúp ngươi tra một chút, cái này ngược lại không khó......”
Bên kia điện thoại, có âm thanh đánh máy, mà âm thanh của Lê Tử đồng thời truyền đến: “A, Lam đại tiểu thư, ngươi khẳng định không sai tên chứ? Trong hệ thống không có tên này......”
“Sẽ không sai, Hạ trong xuân hạ thu đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ, hắn hẳn sẽ không dùng tên giả.” Lam Y Nhân hồi đáp.
“Ta tìm lại một chút......” Lê Tử ở bên kia tiếp tục thao tác, “A? Chờ đã, hình như vừa mới truyền lên một phần hồ sơ của hắn......”
“Quá tốt rồi, mau giúp ta xem, hắn đến cùng có lai lịch gì?” Lam Y Nhân có chút nóng nảy hỏi.
“Ách, cái kia, Lam đại tiểu thư, thật không tiện.” Giọng nói của Lê Tử lần nữa truyền đến, “Tư liệu thì ta thật có thể mở ra, nhưng không biết có phải là trò đùa quái đản của ai hay không, bên trong phần tài liệu này, lại trống không, cái gì cũng không có.”
“Trống không?” Lam Y Nhân có chút buồn bực, “Chuyện này sao có thể như vậy chứ?”
“Ta cũng không biết rõ chuyện gì đang xảy ra, theo lý thuyết không phải là trống không, như vậy đi, Lam đại tiểu thư, ta lại tìm người khác giúp ngươi điều tra thêm, có tin tức gì, ta lại gọi điện thoại cho ngươi.” Lê Tử cũng có chút hoang mang.
“Được rồi, lần sau ngươi có rảnh thì tới kinh đô, mời ta ăn một bữa cơm là được rồi.” Lê Tử cười vui, “Ta cúp điện thoại trước, có rảnh lại liên lạc.”
Lê Tử nói xong đã cúp điện thoại, Lam Y Nhân để điện thoại di động xuống, dường như có điều suy nghĩ.
“Vợ Tiểu Y Y, nàng làm gì mà nhờ người khác tìm tư liệu của ta vậy?” Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
“A......” Lam Y Nhân sợ hết hồn, yêu kiều kêu to một tiếng, quay người lại, đã thấy Hạ Thiên, lập tức có chút dở khóc dở cười, “Anh vào đây bằng cách nào?”
Câu lạc bộ Y Nhân Các là câu lạc bộ tư nhân cao cấp, một nơi rất tư mật, chủ yếu chính là nơi một số con em nhà giàu ở thành phố Quế dùng để tụ tập, còn đối với Lam Y Nhân, ở đây kỳ thực chính là một ngôi nhà khác của nàng, ngày bình thường, thời gian nàng ở chỗ này còn nhiều hơn so với thời gian ở nhà họ Lam.
Cũng chính vì như thế, ở đây, nàng cũng có một phòng ngủ cá nhân được bảo vệ rất tốt, bây giờ, nàng đang ở trong phòng ngủ mình, cửa phòng vẫn còn đang đóng lại, vốn cho rằng sẽ không có người tiến vào, nhưng trên thực tế, bây giờ, Hạ Thiên đang ở trong phòng ngủ của nàng.
Lam Y Nhân có chút im lặng, ở đây mặc dù chỉ là lầu hai, nhưng cũng không có người leo cửa sổ đi vào được, có điều, suy nghĩ một chút hình như tên này không chỉ đánh nhau rất lợi hại, chạy cũng rất nhanh, leo cửa sổ dường như cũng không có gì ghê gớm.
“Vị A Cửu tiểu thư kia để anh trở về nhanh như vậy sao?” Lam Y Nhân vừa nói vừa đi ra phòng ngủ, bên ngoài còn có một phòng khách, đương nhiên, bình thường căn bản cũng không có người có thể đi vào nơi này của nàng.
“Vợ Tiểu Y Y, Cửu nha đầu không quản được ta.” Hạ Thiên cũng đã đi vào phòng khách, sau đó nhìn Lam Y Nhân, “Người bạn kia của nàng chắc chắn tìm không thấy tư liệu của ta, cho nên, nàng muốn biết cái gì, hỏi ta là được.”
“Được, vậy ta hỏi anh, ngoại trừ là thần y, anh còn có thân phận nào khác không?” Lam Y Nhân ngồi xuống ghế sa lon, có điều lập tức đã hối hận, vì Hạ Thiên ngồi xuống sát bên nàng không nói gì, còn thuận tay ôm eo của nàng.
Điều này khiến Lam Y Nhân có chút buồn bực, trước khi gặp phải Hạ Thiên, nàng còn chưa từng bị người đàn ông khác chiếm qua tiện nghi, nhưng bây giờ, tên này thỉnh thoảng lại sàm sở nàng, hoàn toàn không có hỏi thăm qua ý kiến của nàng.