Chương 44: Hoa mê ngộ

1819 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 44: Hoa mê ngộ

Chương 44: Hoa Mê Ngộ

Không khí tại sảnh Thanh La vô cùng căng thẳng, Thập Bát lão tiên tử hội tụ, các lão tiên tử tứ phương núi Hoa Linh cũng được đồng hiện diện. Chúng tiên bên ngoài sảnh Đồng Quy đồng hướng về Hoa Linh Điện, cả núi Giao Linh mong chờ sự thật được phơi bày.

Tiểu Vũ, Ưu Linh, Thiên Long, quỳ dưới sảnh. Tất cả đội phó Viễn Chi đều có mặt.

Biên Niên lão tiên tử cất lời:

"Vào bốn ngày trước, là thời điểm trời đất giao hòa, vòng Hoa Linh - Thánh vật tại núi Giao Linh xuất hiện, truyền năng lượng cho khắp muôn loài. Thời khắc quan trọng đó, Thiên ma đã xuất hiện, âm mưu không chỉ muốn chiếm lấy Vòng Hoa Linh mà còn tiến thẳng đến Bạch Lạc, để cướp đi Mạn Hoàng Sa Hoa.

Tiên tử Ưu Linh cùng Thần Thiên Long đã chiến đấu với Thiên Ma, giữ lại được nửa vòng Hoa Linh và mang theo Mạn Hoàng Sa Hoa đến nhân giới. Sau ba ngày tìm kiếm chúng ta đã đưa Thiên Long và Ưu Linh trở về cõi trời Thiên Hoa, đúng lúc đó thì Nữ Vương thiên ma xuất hiện đòi lấy Mạn Hoàng Sa Hoa.

Thần Tiểu Vũ cho rằng tiên tử Ưu Linh đã thông đồng với Thiên ma để tạo ra cảnh hỗn chiến, lầm than, gây bao đau khổ cho chúng sinh tại núi Giao Linh, Ưu Linh tiên tử bán đứng tất cả chúng tiên, đem linh hồn mình dâng cho quỷ dữ. Vòng hoa Linh là linh vật, Mạn Hoàng Sa Hoa là linh hoa, hai thánh vật của núi Giao Linh, khi đã mất đi, núi Giao Linh sẽ hỗn loạn, chúng yêu ma khắp nơi lăm le xâm chiếm. Vì thế tội này phải nghiêm trị, chịu tru tiên và lưu đày đến địa ngục Lưỡng Cực, chịu thống khổ vạn kiếp. Ưu Linh tiên tử có nhận tội hay không?"

Tiểu Vũ nghe từng lời phán xét của Biên Niên lão tiên tử mà vô cùng hả dạ. Nghĩ rằng lần này, Ưu Linh sẽ không thể thoát khỏi tội danh.

Tiên tử Ưu Linh khi nghe xong lời phán xét, quỳ tâu:

"Con không làm ra những chuyện như vậy. Con không thông đồng với Thiên ma, và cả Nữ Vương thiên ma. Con không đem linh vật và linh hoa của núi Giao Linh cho thiên ma. Con không bán linh hồn mình cho quỷ dữ".

"Chị còn ngoan cố như vậy. Còn có thể nói dối như vậy sao?" Tiểu Vũ cắt ngang lời nói của Ưu Linh.

"Con không hề nói dối, là một vị tiên đã thọ ngũ giới, con luôn giữ giới vì con hiểu được những điều hại, những điều con sẽ đánh mất khi con không giữ giới.

Khi thấy thiên ma tấn công, con đã cố gắng chiến đấu tới phút cuối cùng. Con đã thi triển Hoa Linh Cung Tiễn khiến tiên mệnh sắp chấm dứt. Thần Thiên Long vì cứu con đã dùng Mạn Hoàng Sa Hoa giúp con hồi sinh, cả hai con lại rơi vào con đường xuyên không đến nhân giới.

Khi được các lão tiên tử và các anh chị em tại Viễn Chi cứu giúp, trở về được tiên giới thì lập tức thấy Nữ Vương thiên ma đến và đòi cướp đi Mạn Hoàng Sa Hoa. Con không biết tại sao Nữ Vương thiên ma có thể biết Mạn Hoàng Sa Hoa trong người con. Cả Thiên ma và Nữ Vương thiên ma sẽ không thể biết được các thông tin tại núi Giao Linh, trừ phi có người đã truyền tin". Ưu Linh nói.

Tiểu Vũ nghe Ưu Linh nói như vậy, bỗng mặt thất sắc, lòng dấy lên lo lắng. Vẫn không quay đầu hối cãi, Tiểu Vũ một mực khẳng định:

"Thưa các lão tiên tử, những thông tin từ cung Thanh Bảo chỉ có đội trưởng của Viễn Chi mới biết được. Ưu Linh chính là nội gián, chị ấy đã cho Thiên ma biết việc Vòng Hoa Linh xuất hiện, tiên tử lại thông đồng với Nữ Vương thiên ma để cướp đi Mạn Hoàng Sa Hoa. Chị ấy âm mưu có thể trở thành người đứng đầu núi Giao Linh này."

Ưu Linh nghe những lời Tiểu Vũ nói mà cảm thấy vô cùng bất bình, và nàng cũng cảm thấy thật nực cười. Từ trước đến bây giờ, nàng luôn cố gắng bảo vệ chúng sinh, yêu mến núi Giao Linh này biết bao, tại sao có thể làm ra được chuyện khiến cho núi Giao Linh rơi vào binh biến loạn lạc và cả âm mưu kia cũng như một trò trẻ con. Ưu Linh một lòng hướng thiện, tinh tấn tu hành, từ lâu chỉ muốn làm điều thiện lành, tu tập, quyền lực nào có nghĩa lý gì trong tim nàng.

Ưu Linh mỉm cười chua chát, cười cho lòng người quá thâm sâu hiểm độc, mắt của tiên tử long lanh ẩn chứa nỗi buồn. Buồn vì người em mà nàng từng tin yêu, giờ đây vu khống, giá họa cho nàng, buồn vì thấy người em ấy đang từng bước đi vào con đường tội lỗi.

Không gian tại sảnh Thanh La im phăng phắc, lời nói của Ưu Linh quá rõ ràng, nhưng lời nói của Tiểu Vũ cũng là hợp lý.

Trước tình hình hiện tại, Vạn Huyền lão tiên tử nói:

"Đôi co sẽ không thể giải quyết được vấn đề. Để biết một người có nói dối hay không có một cách vô cùng chính xác. Giữa việc thừa nhận đã nói dối và cái chết, người đó sẽ không thể lựa chọn sai. Loan Châu và Dương Khánh các con hãy cầm vạn ấn của ta để có thể xuyên qua kết giới của rừng Cẩm, đến hồ Bạch Lạc, đem hoa Mê Ngộ về đây".

Hoa Mê Ngộ là loài cây thảo mọc đơn lẻ, hoa hơn trăm cánh phân đôi hai màu tím và xanh trên một bông hoa. Lá hình tim có răng cưa, thân cây mỏng manh tựa hồ như khói. Hoa Mê Ngộ có sức mạnh thu hút những ý nghĩ dối trá để làm thức ăn, vì đây là cõi tiên nên nó thuộc loại cực hiếm. Các vị tiên thường giữ giới nghiêm ngặt, cho nên hoa chỉ còn tồn tại được là do năng lượng của Vòng Hoa Linh tỏa ra nuôi sống cho hoa, có thể sống dai đến mấy ngàn năm. Người nói dối sẽ nảy sinh từ ý nghĩ trước, ý vừa khởi liền bị hoa hút lấy, hoa có phản ứng kịch liệt với những ý nghĩ dối trá, một khi gặp nhận biết được liền tỏa ra hương độc khiến chính người nói dối bị trúng độc, sẽ làm hồn tiêu phách tán mà chết.

Hoa Mê Ngộ được đưa về hiện diện trước mặt của Ưu Linh. Ưu Linh điềm đạm không hề lo sợ. Hoa Mê Ngộ trước Ưu Linh liền tỏa ánh sáng rạng rỡ, vì gặp được luồn linh khí của Vòng Hoa Linh phát ra từ người của Ưu Linh, hoa cứ thế mà hấp thụ trong vô hình mà không ai hay biết. Ưu Linh biết rõ những không thể ngăn linh khí xuất ly khỏi cơ thể.

Vạn Huyền lão tiên tử nói:

"Ưu Linh, chúng ta hỏi con một lần nữa, có phải con đã thông đồng với thiên ma và Nữ Vương thiên ma, âm mưu cướp lấy Vòng Hoa Linh và Mạn Hoàng Sa Hoa hay không?"

Lời nói vừa dứt, ý liền khởi:

"Con không có làm những việc đó". Ưu Linh quỳ tâu.

Lời của Ưu Linh là lời nói chân thật, vì thế hoa không hề tìm được thức ăn cho mình. Hoa vẫn an nhiên rạng rỡ không hề tỏa ra hơi độc.

Khi linh khí của Vòng Hoa Linh thoát khỏi cơ thể của tiên tử ngày càng nhiều, ngọc ưu linh chuyển động hỗn loạn, bắt đầu xuất ly khỏi thân tiên tử Ưu Linh. Thiên Long hốt hoảng, nhìn thấy hoa Mê Ngộ càng nở rộ, Thiên Long hiểu ngay sự việc, lập tức dùng Bích Huyền kiếm tách hoa ra khỏi Ưu Linh.

Thiên Long quỳ tâu:

"Thưa các vị lão tiên tử, hoa Mê Ngộ không hề tỏa ra độc khí, chứng minh Ưu Linh không hề nói dối, nay đã sáng tỏ mong hãy đem hoa về Bạch Lạc. Hoa có tính khí sẽ hấp thụ năng lượng từ vòng Hoa Linh, Ưu Linh tiên tử vừa được vòng hoa Linh chữa trị, khi để hoa Mê Ngộ bên cạnh, con sợ rằng vết thương lại tái phát".

Tiểu Vũ vẫn không nguôi căm hận, quyết tâm khiến Ưu Linh bị chịu tù đày.

Tiểu Vũ quỳ tâu:

"Dựa vào một bông hoa thì làm sao có thể chính xác được. Con không tin tiên tử Ưu Linh nói thật. Chị ấy là đội trưởng của Viễn Chi, chỉ có chị ấy mới có gan làm những việc tày trời như vậy".

Đại Phong vô cùng bất bình trước sự ngang tàng của Tiểu Vũ nói lớn:

"Nếu đã dùng hoa Mê Ngộ thử cho Ưu Linh, thì cũng nên thử cho tất cả mọi người, ai ở đây cũng có thể là người nói dối, đổi trắng thành đen".

Tiểu Vũ vừa nghe đã sợ hãi, nét mặt trắng nhợt. Chu Tượng cũng sợ hãi không kém. Việc dùng hoa Mê Ngộ nếu nói dối sẽ dẫn đến bị trúng độc hồn tiêu phách tán. Việc tái sinh thành tiên sẽ vô cùng mong manh. Tiểu Vũ làm sao có thể cho chuyện đó xảy ra được.

Tiểu Vũ cố gắng chống chế:

"Để có thể bắt Ưu Linh tiên tử chịu tội, nói ra sự thật, con nghĩ phải cần có một hình phạt cao hơn, khắc khổ hơn".

"Chuyện ảnh hưởng đến cả chúng tiên và muôn loài sinh linh tại Giao Linh thật quá quan trọng, đã gây ra cảnh lầm than cho muôn loài. Xin các lão tiên tử xem xét cho tận tường". Đại Phong nói.

Thần Thiên Long cũng quỳ tâu nói lên ý kiến của mình đầy kiên định:

"Nếu chuyện quá quan trọng như vậy. Xin các lão tiên tử suy xét thật kỹ những gì xảy ra trong hôm đó. Như Ưu Linh đã nói, nếu Thiên Ma và Nữ Vương thiên ma có thể biết được thông tin về Vòng Hoa Linh và Mạn Hoàng Sa Hoa nhất định trong Đội Viễn Chi đã có nội gián".