Chương 36: Lập mưu

1300 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 36: Lập mưu

Chương 36: Lập Mưu

Tiểu Vũ cùng Chu Tượng nhận lệnh điều tra về sự mất tích của Thiên Ma, vừa ra khỏi Hoa Linh điện, Tiểu Vũ đã cho Chu Tượng dẫn thiên binh đi về phía U Sơn trước. Khi đến U Sơn, Tiểu Vũ ra chiêu hiểm độc gϊếŧ chết đội thiên binh.

Chu Tượng hốt hoảng thét lên:

"Em điên rồi sao. Lại gϊếŧ cả thiên binh. Em muốn làm gì nữa đây".

Tiểu Vũ hơi hoảng hốt nhưng vẫn điềm nhiên nói:

"Anh bình tĩnh lại đi, sẽ không ai phát hiện ra là em đã gϊếŧ đám thiên binh này, em đã vận thuật dị dung, đám thiên binh này chết dưới tay của Nữ Vương Thiên Ma. Giờ anh và em hãy đến Đảo Đầu Lâu đem Thiên Ma về U Sơn cho Nữ Vương Thiên Ma gặp hắn, sẽ có kịch hay sắp diễn ra."

"Tiểu Vũ, em muốn làm gì?" Chu Tượng nói.

"Ưu Linh đang nắm giữ cả linh vật - vòng hoa linh và linh hoa – Mạn hoàng sa hoa. Cho nên đám lão tiên phải đưa cô ta về. Nhưng đám lão tiên đó cứ mãi lần lựa, chọn các nào cho an toàn. Em không có thời gian, không đủ kiên nhẫn với đám lão tiên đó nữa. Em sẽ kích động Nữ Vương Thiên Ma đem ma binh tấn công núi Giao Linh một lần nữa, chỉ có như vậy, các lão tiên kia mới chịu dốc toàn lực để đem Thiên Long trở về sớm nhất. Em nhất định phải đem Thiên Long về cõi trời Thiên Hoa, chàng đã là người phàm, Ưu Linh mang theo linh vật và linh hoa nhất định sẽ liên lụy đến anh ấy". Tiểu Vũ vừa nói vừa cười trong hiểm độc

"Còn tiên tử Ưu Linh thì sao? Việc các lão tiên tử đang bàn tính cốt yếu nhất vẫn là đem tiên tử Ưu Linh về. Việc em đang làm cũng chính là mở đường cho tiên tử Ưu Linh quay về cõi trời". Chu Tượng nói.

"Em đã tốn biết bao tâm sức, thậm chí trở thành tội đồ của Giao Linh chỉ để đẩy Ưu Linh vào con đường chết, nay chị ấy mạng lớn còn sống, đã vậy còn liên lụy đến Thiên Long. Vậy thì em sẽ tiễn thêm một đoạn cho chị ấy vĩnh viễn không thể nào xuất hiện trước mặt em và cướp đi Thiên Long nữa. Em sẽ đích thân cùng thiên binh đi tìm hai người đó. Sau khi lấy được linh vật và linh hoa thì chỉ một mình Thiên Long được trở về. Em bằng mọi giá cũng không thể cho nàng ta cơ hội trở về tiên giới." Tiểu Vũ nói với nội tâm đầy sân hận.

"Trong lòng Thiên Long chỉ có Ưu Linh tiên tử, em vẫn chấp mê bất ngộ hay sao. Em thật sự không biết ai mới là người thương yêu em, dù em đã gây bao tội tày trời vẫn ở bên, vẫn giúp em che giấu tất cả. Em có thật sự yêu thần Thiên Long hay chỉ vì đố kỵ, ganh ghét với Ưu Linh. Chỉ vì em không được sự yêu thương của Thần Thiên Long mà muốn rằng không ai có quyền có được sự yêu thương của thần Thiên Long. Tình yêu chân thật chính là nhìn người mình thương được hạnh phúc. Cho dù hạnh phúc đó là không phải với mình." Vừa nói Chu Tượng và nhìn Tiểu Vũ không khỏi xót xa, tấm lòng của Chu Tượng dành cho Tiểu Vũ vẫn không hề thay đổi.

"Anh có thể cao thượng như vậy nhưng em thì không thể. Nếu Ưu Linh không xuất hiện thì Thiên Long đã dành tình yêu ấy cho em. Chỉ vì sự xuất hiện của tiên tử Ưu Linh trong kiếp này, đã cướp đi hạnh phúc của em, anh có hiểu không. Nếu anh sợ hãi anh hãy đi đi, hãy tránh xa em đi. Cho dù em có sống hay chết, anh cũng không cần quan tâm". Tiểu Vũ vừa nói cũng vừa khóc, niềm sân hận ngút trời. Tiên Tử lao đi như một cơn lốc.

Chu Tượng lòng đau như cắt, biết bao suy nghĩ ngổn ngang: "Tiểu Vũ, sao em không hiểu cho anh, nếu Thần Thiên Long không xuất hiện, em sẽ yêu anh có phải không? Nếu giờ này anh không ở bên cạnh em, em sẽ cô độc biết chừng nào, lại gây ra biết bao là tội lỗi nữa. Những lời ta vừa nói với em điều là lời thật lòng, nếu nhìn thấy em hạnh phúc bên Thần Thiên Long thì anh cũng hạnh phúc". Nghĩ trong lòng như vậy, Chu Tượng đuổi theo Tiểu Vũ, thần bắt kịp Tiểu Vũ khi gần đến Đảo Đầu Lâu.

Tiểu Vũ quay lại gắt gỏng nói: "Sao anh lại còn theo em, anh hãy đi đi".

"Hãy để anh ở bên em, có anh chẳng phải em có thêm một người hỗ trợ hay sao?" Chu Tượng nói.

"Anh không sợ em sao, anh không sợ trở thành đồng lõa hay sao? Em không cần anh thương hại". Tiểu Vũ nói.

"Được rồi, Tiểu Vũ, em đừng giận anh nữa. Em biết là anh sẽ ở bên em cho dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra mà". Chu Tượng nói.

Tiểu Vũ chỉ im lặng, nghĩ trong lòng: "Xin lỗi anh, Chu Tượng. Người em gặp đầu tiên là thần Thiên Long và đã đem lòng yêu thương. Nếu có kiếp sau thì em xin đền trả ân tình của anh".

Chu Tượng và Tiểu Vũ đáp xuống đảo Đầu Lâu, dùng thuật ẩn ảnh đem Thiên Ma đi thẳng về hướng U Sơn.

* * *

Cả núi U Sơn chìm trong tang thương phủ trùm một màu sân hận, oán khí ngất trời. Vừa thấy hai vị tiên đem Thiên Ma đến, Nữ Vương thiên ma gầm lên giận dữ, Tiểu Vũ là người cầm chuôi không hề sợ hãi đáp trả bằng những lời dịu ngọt, đánh vào tâm lý của nữ ma vương, khiến cho nữ ma vương rất mực đau lòng:

"Nếu ngươi muốn Thiên Ma giải được phong ấn không phải là không có cách?"

Nữ vương thiên ma vội vàng hỏi: "Cách gì? Mau nói đi?"

Tiểu Vũ chậm rãi nói:

"Mạn Hoàng Sa Hoa tại núi Giao Linh là loài linh hoa có thể hóa giải được phong ấn này, còn khiến có thể gia tăng thần thông, nếu có được nó Thiên Ma chắc chắn được phục hồi. Vì cướp Mạn Hoàng Sa Hoa để chữa bệnh cho ngươi, Thiên Ma đã hy sinh như vậy, nay đã có thể làm gãy đôi Vòng Hoa Linh, làm tiêu giảm sức mạnh của thiên binh và linh khí tại núi Giao Linh, chỉ cần ngươi đem ma binh tấn công thì sợ gì tiên tử Ưu Linh không đem Mạn Hoàng Sa Hoa giao cho ngươi sao".

"Ngươi nói tiên tử Ưu Linh đang giữ Mạn Hoàng Sa Hoa. Nhất định ta sẽ tìm được Ưu Linh, để cướp Mạn Hoàng Sa Hoa về. Tiên tử Ưu Linh đang ở đâu?" Nữ vương thiên ma nói.

"Ta nghe nói, nàng ấy từ nhân giới sẽ trở về tại Hồ Bạch Lạc". Tiểu Vũ trả lời.

Nữ vương thiên ma gầm lên: "Hồ Bạch Lạc". Nữ Vương Thiên Ma thét lên hiệu triệu: "Tất cả ma binh nghe lệnh chuẩn bị tấn công Hồ Bạch Lạc."

Chương tiếp theo: Bỉ ngạn đồ