Chương 25: Ngày gặp lại

1243 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 25: Ngày gặp lại

Chương 25: Ngày Gặp Lại

Chỉ còn một ngày nữa thời khắc vòng Hoa Linh xuất hiện sẽ đến. Buổi họp mặt cuối giữa đội trưởng và các đội phó Viễn Chi cùng các lão tiên tử, sẽ được diễn ra nhằm đảm bảo cho mọi việc, được diễn ra thật thuận lợi và suôn sẻ.

Sau khi nói cho Biên Niên lão tiên tử biết chuyện của Thần Thiên Long và trăn trở trong lòng mình. Ưu Linh thật buồn, nhưng tiên tử cố gắng dằn lòng mình xuống. Dù đã hàng ngàn lần nói với bản thân mình chấp nhận sự thật rằng Thiên Long sẽ vĩnh viễn không trở về nhưng trong tâm khảm của Ưu Linh vẫn nhớ Thiên Long rất nhiều. Tiên tử không tin rằng Thiên Long đã vĩnh viễn rời xa.

Với tâm trạng vừa buồn, vừa hy vọng như thế, Ưu Linh bước đi như vô hồn qua từng lang cang dẫn đến cung Thanh Bảo. Ưu Linh bỗng có cảm giác rất lạ, nàng ngước nhìn lên thì thấy Thần Thiên Long cùng Ly Kha vừa đi qua mình. Thiên Long còn nhìn Ưu Linh cười rất tươi. Ưu Linh rất ngạc nhiên, vài khắc sau mới có thể định thần lại. Ưu Linh chợt nghĩ: "Thật sự là Thiên Long hay sao. Hay do bản thân mình quá nhớ thương mà lại tưởng tượng ra hình ảnh của Thiên Long".

Dù rất bất ngờ nhưng trong lòng Ưu Linh rất vui vẻ và phấn khởi. Nàng bước nhanh chân đến cung Thiên Bảo, tại đây các đội trưởng, đội phó, đội Linh Vệ bảo vệ Hoa Linh điện và đội Bạch Vệ bảo vệ Hồ Bạch Lạc đang tập trung để hoàn tất các công việc chuẩn bị cung đón Vòng Hoa Linh.

Vừa bước vào cung Thanh Bảo, Ưu Linh đã nhìn thấy Thiên Long. Ưu Linh khẳng định trong tâm: "Thật sự là anh ấy rồi".

Thiên Long và Ly Kha đang trò chuyện cùng Biên Niên lão tiên tử. Ưu Linh đoán là về chuyện tại Mắt Thần. Nàng hơi nóng lòng, bước đến hỏi han.

"Do vòng Hoa Linh sắp xuất hiện, đã kích hoạt tất cả dòng năng lượng xung quanh nó. Mắt Thần cũng vậy. Quỷ Sắt cũng vì thế mà tỉnh giấc. Trong lúc giao đấu, luồng lốc xoáy tiến đến kéo con và Quỷ Sắt vào miệng của Mắt Thần. Quỷ Sắt trong vùng từ trường của Mắt Thần không thể cử động được.

Những viên Ngọc Ưu linh lần trước khi chạm vào Bích Huyền Kiếm đã nạm vào chuôi kiếm, nay lại tan chảy tạo nên một dòng khí trắng, bao phủ lấy cả Quỷ Sắt, khiến Quỷ Sắt rơi vào giấc ngủ triền miên. Lốc xoáy cũng ngưng hẳn lại. Con có cảm giác, mọi việc như được đóng băng, phong kín lại như lúc Quỷ Sắt bị Dược Sư Hoa Linh Y phong ấn. Cũng nhờ vậy con mới trở về được". Thiên Long nói với Biên Niên lão tiên tử.

Biên Niên lão tiên tử vừa nghe qua đã hiểu được, ngọc Ưu Linh được sinh ra từ Ưu Linh trâm ngọc - thần khí trên người của Ưu Linh - cũng chính là phân thân của Vòng Hoa Linh, do đó, có sức mạnh phong ấn Quỷ Sắt một lần nữa.

"Tình thế thật quá nguy hiểm. Sau này, con nhất định phải cẩn thận và quan trọng là phải thông báo cho mọi người biết. Mọi người mới có thể yểm trợ cho con". Biên Niên lão tiên tử nói.

Biên Niên lão tiên tử chau đôi mày nhìn Ưu Linh dò hỏi: "Còn một chuyện nữa, vì sao Bích Huyền Kiếm lại giao đấu với Ưu Linh trâm ngọc, có phải vết thương của Ưu Linh lại liên quan đến việc này".

"Sau khi, vòng Hoa Linh xuất hiện, con sẽ kể cho người nghe tất cả". Ưu Linh bối rối nói.

"Con nói đấy nhé!" Biên Niên lão tiên tử hắng giọng

Ưu Linh mỉm cười tinh nghịch rồi liếc nhìn Thiên Long. Thiên Long cũng mỉm cười nhìn nàng. Chỉ có Ly Kha, chứng kiến những lúc Ưu Linh suy sụy tinh thần, thân thể yếu ớt, vừa nghe cũng đã đoán được phần nào. Tiên tử Ly Kha thấy rất lo lắng cho Ưu Linh, chợt thoáng buồn khi thấy Ưu Linh thể hiện tình cảm với Thần Thiên Long.

"Các con hãy chuẩn bị trình bày các phương án bảo vệ cho Vòng Hoa Linh. Ta đến chỗ các lão tiên tử để họp bàn thêm đây". Biên Niên lão tiên tử nói.

Khi Biên Niên lão tiên tử đi rồi. Ưu Linh nhìn Thiên Long thật trìu mến. Ưu Linh cất tiếng nói:

"Cuối cùng anh cũng đã quay về. Em tưởng rằng từ đây về sau sẽ không thể gặp anh được nữa. Em tưởng rằng suốt cuộc đời này em sẽ phải cố gắng nhớ những hình ảnh về anh, mỗi ngày phải cố gắng khắc ghi, không để phai nhòa".

Thiên Long tiến gần về phía Ưu Linh hơn, mỉm cười rồi nói:

"Anh đã về rồi đây. Em đã khỏe hơn chưa Ưu Linh?"

"Em đã khỏe hơn nhiều rồi. Sau này, nhất định đừng làm em phải lo lắng như vậy nữa. Anh đã từng hứa, có chuyện gì xảy ra cũng sẽ cho em hay mà". Ưu Linh nói.

Thiên Long nhìn Ưu Linh đầy thương yêu. Ưu Linh thấy lòng ấm áp vô cùng.

Có những sự việc, những con người mà, một khi đã rời xa cuộc đời chúng ta rồi, ta mới biết rằng sẽ không còn có cơ hội hối tiếc. Lần này gặp lại Thần Thiên Long, Ưu Linh cảm giác mình như hồi sinh từ đáy sâu thẳm của đêm đen tối. Cảm giác yêu mến Thiên Long như lúc đầu gặp mặt. Bản thân cảm thấy mình cũng trở về một tiên tử trong trẻo, vô tư trước đây. Tất cả, tất cả như được một cơn mưa mát lành gột rửa.

Tình yêu chân thật có lẽ chính là tình yêu với tất cả tâm từ. Dù người đó ra sao mình cũng thương, dù có bao nhiêu người thích người ấy, dù người ấy ở đâu, làm gì cũng được, mình đều ủng hộ và vui cho người ấy. Tình yêu chân thật thì không sở hữu, không đòi hỏi, không mong cầu.

Ưu Linh cảm nhận rằng mình chỉ có thể yêu thương Thiên Long như vậy mới là tốt nhất cho chàng ấy. Càng cố nắm giữ, càng muốn chàng ấy thuộc về mình, chỉ càng làm cho bản thân mình tổn thương. Buông tất cả sẽ được tất cả. Có lẽ là đều khó làm nhất nhưng nếu làm được sẽ được phần thưởng xứng đáng nhất.

Trong suốt buổi họp bàn, thỉnh thoảng Ưu Linh lại nhìn Thiên Long, nhìn với tâm yêu thương vô bờ. Trên đời này thứ quý giá nhất chính là thứ mình vừa đánh mất. Ưu Linh thấm thía hơn bao giờ hết, sự quý giá khi được bên cạnh, được lắng nghe, được nhìn thấy người mình yêu thương trong tầm mắt.

* * *

Chương tiếp theo: Mưu Đồ