Chương 6

30

Trong phòng tắm, không khí ngập tràn xấu hổ.

Dư Hiệt bởi vì mới ngã một chút, bây giờ cẩn thận ngồi trên ghế nhỏ, một bên cầm khăn lông lau mình một bên đối với Vưu Tân đầy mặt mộng bức nói: "Cậu vẫn là đi ra ngoài đi, quần áo không lấy, thau tắm cũng không có, nói với trưởng phòng một chút là được."

Vưu Tân vừa định mở miệng, đột nhiên cửa phòng tắm bị "loảng xoảng loảng xoảng" gõ hai lần, cậu mở cửa ra liền nhìn thấy ký túc xá trưởng tri kỷ đưa tới thau tắm và quần áo của cậu, trên mặt tràn đầy nụ cười hiền từ của người cha già.

Vưu Tân: "..."

Vưu Tân vịn khung cửa: "Trưởng phòng, tao cảm thấy lúc cậu ta đứng lên mặc quần áo tao lại vào là được rồi."

Ký túc xá trưởng cười tủm tỉm đẩy tay Vưu Tân: "Tiểu Vưu, tao là hy vọng hai người có cơ hội và không gian để tỉ mỉ giao lưu, mọi người cùng hòa hòa thuận thuận mà nói rõ ràng."

Được rồi, đều là nam sinh cũng không để bụng nhìn thấy gì, không phải chỉ là cùng nhau tắm rửa thôi sao, Vưu Tân nghĩ.

Chính là ký túc xá trưởng giống như đang ám chỉ cái gì đó nhưng mà cậu không nghĩ ra được đó là cái gì?

31

Nói đến cùng thì Dư Hiệt thật ra chỉ là bị thương chân, ngồi xuống tắm rửa thì không còn vấn đề gì lớn nữa rồi. Hai người ở trong phòng tắm bình tĩnh thương lượng một chút, quyết định tự mình tắm rửa, đến lúc cần mặc quần áo, Vưu Tân đơn phương cung cấp trợ giúp cho Dư Hiệt là ổn.

Trong lúc nhất thời phòng tắm trần ngập tiếng nước chảy liên tiếp, bọt xà phòng xoay tròn chảy vào lỗ thoát nước.

"Lại nói tiếp, sao đoạn thời gian này cậu vẫn luôn trốn tôi?"

Vưu Tân chính mình im lặng tắm rửa, thình lình nghe được Dư Hiệt mở miệng, cả người đều sửng sốt một chút.

Dư Hiệt dựa vào chân không bị thương xoay người lại: "Cậu đừng giả ngu nha, lúc trước có một đoạn thời gian tôi gọi cậu cậu cũng không trả lời, chạm vào là cậu sẽ đánh tôi, tới gần cậu trong vòng một mét cũng không được, cậu làm gì nháo nháo biệt nữu chuyện gì vậy?"

Dư Hiệt nói xong, chính mình chép miệng cảm thấy hơi kỳ lạ: Làm sao giống như chính mình là bạn gái đối phương!

Vưu Tân nhìn nhìn Dư Hiệtcong chân ngồi trên ghế, bởi vì gội đầu, Dư Hiệt tóc đen mềm oặt dán trên trán, rất có loại cảm giác hình tượng nam thần tan biến, nghẹn cười nói: ".. Tôi không trốn cậu, chính cậu suy nghĩ nhiều."

Dư Hiệt đầy mặt không tin tưởng: "Tiếp tục lừa dối, tôi biết cậu và tôi đều thích Lâm Ngưng Ảnh, tôi cũng biết lúc trước tôi kêu gọi mọi người theo dõi công chúng hào của cô ấy có thể làm cậu không thoải mái, nhưng mà mọi người đều ở chung một phòng, cạnh tranh công bằng cũng nên.. Hòa bình ở chung chứ?"



Chợt nghe đối phương xác nhận quan hệ tình địch, Vưu Tân vẫn là nhảy dựng---- giống như bí mật mình cẩn thận che che giấu giấu đột nhiên bị đâm thủng.

Bất quá nghĩ đến sự kiện thư tình lúc trước, Vưu Tân lập tức mất hứng: "Rõ ràng cậu đem thư tình tôi chuẩn bị tốt lấy đi! Còn mở ra!"

Dư Hiệt mặt khϊếp sợ: "Tôi động tới thư tình của cậu lúc nào! Không đúng, cậu viết thư tình lúc nào?"

Vưu Tân vẻ mặt khinh bỉ: "Tôi đều thấy! Buổi chiều hôm đó cậu mở ra từng phong từng phong thư trong rương thư tình! Tôi liếc mắt một cái liền thấy của tôi! Chính là phong thư có bìa cổ phong!"

Dư Hiệt cau mày nhớ lại một chút.

Hình như còn thật sự có.

Dư Hiệt buông tay: "Tôi thật sự không lấy, cậu xem tôi nè, cậu viết thư tình lúc nào tôi cũng không biết. Ngày đó tôi chỉ là muốn xem xem người khác viết thư tình như thế nào, muốn noi theo một chút, nhưng mà tôi nhìn hai phong liền từ bỏ, không uổng công cao trung tôi toàn bộ đều vừa đủ điểm văn."

Vưu Tân vẫn là không thể tiếp thu: "Không lẽ nó tự mọc chân chạy vào hả?"

Dư Hiệt: "Cũng có thể là ai đặt nhầm trên bàn của tôi.. Đoạn thời gian đó không biết vì sao nữ sinh đều từ bỏ nói chuyện phiếm trên Wechat mà chuyển sang đưa thư tình."

Vẻ mặt hắn thẳng thắn: "Tôi tuyệt đối không dùng ba cái loại thủ đoạn đó đâu, hơn nữa lúc trước, tôi căn bản không phát hiện cậu cũng thích Lâm Ngưng Ảnh."

Vưu Tân do dự: "Được rồi, vậy cậu có đọc phong thư của tôi không?"

Dư Hiệt buồn cười nhìn cậu đỏ mặt biểu cảm phong phú "Cậu mà đọc rồi, bây giờ tôi liền đấm chết cậu", nói: "Không đọc của cậu, tôi cũng nói tôi đọc hai phong liền bỏ cuộc."

"Vậy là tốt rồi." Vưu Tân nháy mắt hồi máu, nhẹ nhàng thở ra.

Dư Hiệt nâng cả thau tắm đổ hết phần nước còn lại từ trên xuống dưới, rồi đưa tay về phí Vưu Tân: "Bây giờ nhờ tình địch cạnh tranh công bằng đỡ tôi đứng dậy mặc quần áo."

32

Cậu bảo tôi đỡ tôi liền đỡ, tôi chẳng phải thật mất mặt sao?

33

Vưu Tân kéo Dư Hiệt đứng dậy, bởi vì dùng sức quá mạnh mà hai người còn đυ.ng nhau một chút, Dư Hiệt nhỏ giọng "tê" một tiếng.

Vưu Tân không nghĩ tới mình dùng quá sức, vội ngượng ngùng buông lỏng tay, chỉ đỡ hờ hờ.



Dư Hiệt cúi đầu nhìn thoáng qua, đột nhiên nở nụ cười một chút: "Gọi cậu là tiểu nhược kê thật sự không sai."

Vưu Tân mở mịt, sau đó liền thấy ánh mắt trêu tức của Dư Hiệt nhìn về phía qυầи ɭóŧ của cậu.

Vưu Tân nổi giận.

Đàn ông không thể nói nhỏ!

Cũng không được nói nhược!

Càng không thể đem hai chữ phối hợp ở bộ phận trọng yếu như vậy!

Vưu Tân nhất thời máu nóng dâng lên, hướng về phía trước đẩy đẩy hông: "Cậu mới nhỏ!"

Dư Hiệt bị cậu không theo lẽ thường dọa ngây người một giây, nháy mắt phản ứng đẩy lại: "Nghiêm túc nhìn xem kích cỡ của ba ba đây!"

Vưu Tân: "Cậu mới phải nhìn xem ba ba đây!"

Dư Hiệt không cam lòng yếu thế cũng đẩy trở lại, trong phòng tắm nhất thời tràn ngập âm thanh "bạch bạch" do hai người đẩy nhau làm cho người khác mặt đỏ tai hồng.

Đẩy qua đẩy lại vài lần, hai người đều xấu hổ mà dừng lại, đồng thời nhìn xuống phía dưới của mình: "..."

Cứng.

34

18: 40, bạn cùng phòng A ý đồ nói rõ với ký túc xá trưởng bây giờ cảm tình giữa Vưu Tân và Dư Hiệt cũng không có vấn đề, là hắn tự mình đa nghi. Nhưng mà đưa Vưu Tân vào phòng tắm cũng như bát nước đổ ra ngoài, bạn cùng phòng A chỉ có thể bò lên giường an tĩnh chờ hai tên bạn cùng phòng đi ra.

18: 45, bạn cùng phòng A thoáng thoáng nghe được phòng tắm truyền đến âm thanh khắc khẩu. Song các bạn cùng phòng khác đều chuyên chú với âm thanh trong tai nghe của mình, cũng không có phản ứng.

Bạn cùng phòng A nghi hoặc liếc nhìn phòng tắm một cái, tiếp tục nằm ở trên giường lướt diễn đàn trường.

18: 49, bạn cùng phòng A nghe được trong phòng tắm truyền đến âm thanh "bạch bạch" khả nghi.

18: 52, bạn cùng phòng A mộng bức nhìn Vưu Tân xông cửa đi ra. Cùng lúc đó, tay hắn bấm vào một bài đăng đứng đầu gần nhất "818 Hai soái ca cùng nhau ngồi ở lầu ba thư viện phí tây nam, nhất định có cơ tình!"