Chương 11: Giám định

Trong phòng kiểm tra, Dương Du Du cởϊ qυầи áo ra theo lời chỉ dẫn của Lý Duy Ninh, trên người chỉ để lại chiếc qυầи ɭóŧ, cô đứng yên tại chỗ không biết làm gì, hai chân khép chặt lại, hai tay vòng qua ôm lấy ngực.

Lý Duy Ninh nhìn người phụ nữ trước mặt mình, cô ấy với cô trợ lý bên cạnh đang cúi đầu làm việc không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, trong mắt hai người đều hiện lên sự nghi hoặc bởi vì trên người Dương Du Du có quá nhiều vết hôn. Điều này là không hợp lý trong một vụ án hϊếp da^ʍ.

Tội phạm phạm tội hϊếp da^ʍ bởi vì mục đích của hắn ta chỉ là phát tiết tìиɧ ɖu͙© hoặc là thỏa mãn sự hưng phấn biếи ŧɦái của bản thân. Ngoại trừ đi thẳng vào chủ đề để đạt được kɧoáı ©ảʍ của bản thân đó là giao cấu, thì chúng không thể nào lãng phí thời gian làm những việc khác, đa số giao cấu sẽ đi kèm với một số hành vi bạo lực.

Nhưng dấu vết trên người Dương Du Du lại cho thấy tên này đã lãng phí không ít thời gian để làm ra điều đó, giống như không phải hắn ta đang hϊếp da^ʍ mà là đang chậm rãi hưởng thụ. Lý Duy Ninh và người trợ lý chụp ảnh bước lên trước.

Cảm giác lạnh lẽo của thước đo dính sát trên da làm Dương Du Du nhíu mày thống khổ. Lý Duy Ninh vừa an ủi cô vừa giúp trợ lý chụp lại những vết tích trên người cô để làm bằng chứng. Sau khi hỏi và xác nhận Dương Du Du chưa hề tắm rửa, lý Duy Ninh dùng tăm bông để lấy chà lên miệng vết thương để lấy mẫu kiểm tra, đồng thời lấy thêm nước bọt trong miệng cô rồi rút vài ống máu.

Đợi khi đã hoàn thành tất cả thì bắt đầu kiểm tra đến âʍ đa͙σ.

Có thể nhìn ra sự kháng cự của Dương Du Du, lý Duy Ninh cũng không thúc giục mà chỉ đợi cô chuẩn bị tốt tâm lý. Hạng mục kiểm tra này là phần quan trọng nhất trong giám định án hϊếp da^ʍ.

Lý Duy Ninh cúi đầu chuẩn bị thiết bị kiểm tra, cô ấy thuận miệng nói: “Thực ra kiểm tra cũng không có gì, bây giờ ý thức vệ sinh của mọi người đều rất cao. Mỗi năm phụ nữ đều nên làm kiểm tra một lần, đây cũng là có trách nhiệm đối với sức khỏe của bản thân. Cô nghĩ thoáng ra một chút, chỉ là lấy vật mẫu, không có khác biệt gì so với những người phụ nữ bình thường làm kiểm tra cả. Rất nhanh là xong thôi.”

Dương Du Du không thể nào mở miệng nói rằng trước khi bị hϊếp da^ʍ bản thân còn là trinh nữ. Cho đến hiện tại, cái nơi vẫn còn đau đớn đó không ngừng nhắc nhở cô rằng tất cả không phải là một giấc mộng. Cô nghiến răng hít sâu một hơi rồi cởϊ qυầи áo ra.

Miếng lót ở đáy qυầи ɭóŧ ẩm ướt, bên trên có lưu lại một chút nước và cả những tia máu hồng. Thậm chí cô còn có thể ngửi thấy mùi vị tanh nồng tỏa ra từ đó. Dương Du Du hít sâu một hơi, ném miếng lót xuống thùng rác ở bên cạnh bàn kiểm tra.

“Cô…” Lý Duy Ninh nhìn thấy miếng lót kia, cô ấy còn không chắc chắn mà hỏi lại: “Cô đến tháng à.”

Dương Du Du đã ngồi vào bàn kiểm tra, nghe thấy bác sĩ hỏi như vậy, cô cứng người, sau đó giữ im lặng không nói gì.

Lý Duy Ninh thở dài một hơi, sau khi Dương Du Du chuẩn bị xong tâm lý, cô tách đặt hai chân ra, đặt lên cái giá ở hai bên.

Rải rác xung quanh có vài vết hôn, còn có một vết cắn sâu nhất ở gần ngay trên cửa âʍ đa͙σ. Những vết bầm tím đó rơi vào trong mắt Lý Duy Ninh khiến cô ấy phải dừng động tác trong tay lại. Người trợ lý phụ trách chụp ảnh thấy Lý Duy Ninh đứng im mãi nên cũng hiếu kỳ nhìn qua.

“Sao thế?” Dương Du Du đặt hai tay trên bụng, lúc hỏi giọng nói cô cũng run rẩy.

“Có cần chụp ảnh lại không?” Người giúp đỡ hỏi Lý Duy Ninh, trong giọng nói cũng mang chút hiếu kỳ.

Kỳ lạ. Quá kỳ lạ. Đây là vụ án kỳ quái nhất mà cô ấy từng tiếp xúc. Đáng lý ra không phải như này mới đúng. Tội phạm hϊếp da^ʍ bình thường sẽ không làm ra những hành động kỳ quái đó. Trong số tội phạm hϊếp da^ʍ có kẻ biếи ŧɦái nhưng dù cho có là biếи ŧɦái thì bọn chúng cũng chỉ ra tay tàn độc với nạn nhân, gϊếŧ chết nạn nhân thậm chí là tạo ra những vết thương vĩnh viễn trên các bộ phận cơ thể của nạn nhân chứ không để lại dấu vết ái muội nơi riêng tư như vậy.

Không nhận được câu trả lời, Dương Du Du căng thẳng đến mức đầu óc trống rỗng. Cô không biết bọn họ nhìn thấy cái gì nhưng biểu cảm hiếu kỳ của họ đã khiến cô không thể không chú ý đến.

“Bỏ qua chỗ này đi.” Lý Duy Ninh nhìn gương mặt trắng bệch không còn giọt máu của Dương Du Du, trên người cô càng không cần phải nói, biểu cảm trên khuôn mặt cô yếu ớt đến cực điểm. Cô ấy cố hết sức để gạt bỏ tình cảm cá nhân sang một bên, dùng giọng điệu bình thường nhất để nói với cô: “Không có gì cả, chỉ là chỗ này có dấu vết hung thủ để lại.”

“Tại sao tôi lại gặp phải chuyện này?” Giọng Dương Du Du nhẹ bẫng, nhẹ đến mức tưởng như tan ra trong không khí.

“Đừng hỏi bạn thân tại sao.” Lý Duy Ninh cũng nhẹ giọng: “Cô không sai, người sai là tên tội phạm. Cô cũng không mất đi gì cả, chẳng qua chỉ là bị chó cắn một cái thôi. Đợi vết thương khỏi thì không sao nữa rồi. Đừng lúc nào cũng tìm lỗi sai ở phía bản thân, cô cũng không thể kiếm cớ để cho tên tội phạm được giải thoát.”

Dương Du Du vẫn đang chìm đắm trong những cảm xúc mâu thuẫn, cô đột nhiên nghiêm túc nhìn Lý Duy Ninh: "Cảm ơn cô, cô là một bác sĩ tốt.”

“Bác sĩ chỉ có thể chữa trị vết thương bên ngoài, không trị được tâm bệnh. Cô còn cần phải tự mình đối mặt.” Lý Duy Ninh cúi đầu đeo găng tay dùng một lần của bác sĩ lên: “Nghe cảnh sát nói cô là luật sư, công việc chắc là bận rộn lắm nhỉ. Bình thường cô hay tiếp nhận những loại án kiện nào?”

Dương Du Du biết đối phương đang nghĩ cách để làm cho cô bớt căng thẳng, cô thuận theo đối phương: “Trên cơ bản những án tôi nhận đều liên quan đến ly hôn, những vụ án quan trọng sẽ không đến lượt luật sư nhỏ như tôi phụ trách.”

Cửa âʍ đa͙σ bị ngoại lực kéo ra, Dương Du Du hít một hơi.

“Đừng sợ. Đợi lát nữa kiểm tra xong đưa tôi danh thϊếp của cô, đến khi tôi kết hôn nhất định sẽ mời cô tới.” Giọng điệu của Lý Duy Ninh bình tĩnh giống như đang làm kiểm tra cho một người phụ nữ bình thường nhất. Sau đó cô ấy nghiêng đầu nhỏ giọng nói với trợ lý kết quả kiểm tra: “Bên ngoài âʍ đa͙σ sưng đỏ, có vết tích của giao cấu kịch liệt. Hướng bốn giờ cửa âʍ đa͙σ bị rách là vết thương mới. Sau đây tôi sẽ đưa kìm mỏ vịt vào cô đừng sợ.”

m đạo của phụ nữ quan hệ tìиɧ ɖu͙© nhiều lần với âʍ đa͙σ của người phụ nữ vừa mới trải qua quan hệ tìиɧ ɖu͙© rõ ràng là không giống nhau. Đối tượng phía trước dù không quen có dị vật đưa vào âʍ đa͙σ nhưng tâm lý ít nhất cũng sẽ thả lỏng. Còn đối tượng phía sau đặc biệt là người vẫn chưa chuẩn bị tốt cả tâm lẫn sinh lý, một khi có dị vật được đưa vào, không chỉ khó chịu mà càng có khả năng gây ra thương tổn.

Tay nghề của Lý Duy Ninh rất tốt nhưng suy cho cùng thì nơi đó cũng mới bị tàn phá, cho dù có nhẫn nhịn cảm giác đau đớn từ cơ thể thì Dương Du Du cũng không cách nào phớt lờ tổn thương từ tâm lý. Cô run lên, mắt nhìn thẳng lên trần nhà, hai hàng lệ lặng lẽ rơi xuống.

Dùng tăm bông cạo thành âʍ đa͙σ và tử ©υиɠ để lấy mẫu không mất nhiều thời gian, xong xuôi Lý Duy Ninh ném kẹp mỏ vịt vào thùng rác rồi nói: “Được rồi, cô đứng dậy đi.”

Dương Du Du nhanh chóng ngồi dậy, cô trầm mặc rồi nhanh tay nhanh chân mặc quần vào.

“Kết quả kiểm nghiệm sớm nhất cũng phải đến ngày mai mới có, đến lúc đó tôi sẽ gọi điện thoại thông báo cho cô.” Lý Duy Ninh nghĩ một lát rồi bổ sung thêm: “Hành vi phạm tội có độ nguy hiểm cao như vậy, chúng tôi kiến nghị cô trong vòng 72 giờ phải khẩn cấp uống thuốc tránh thai, còn có để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, cô còn phải đến trung tâm kiểm soát và phòng ngừa bệnh dịch mua thuốc phòng chống HIV, cái này cũng phải dùng trong 72 tiếng.”

“Tôi biết rồi.” Dù cho bác sĩ không nhắc nhở, cô cũng sẽ dùng thuốc tránh thai khẩn cấp.

Lý Duy Ninh đứng trước mặt cô giang tay ra: “Ôm một cái nào.”

Đây là lần đầu tiên Dương Du Du nhận được thiện ý từ người lạ, cô không nhịn được mà cảm kích: "Cảm ơn cô."

"Đây không phải lỗi của cô đâu, thật đấy, cô rất kiên cường đừng bao giờ nhận thua.”