Chương 10.1: Trường quân đội Đệ Ngũ,

Chương 10: Trường quân đội Đệ Ngũ, ý của các vị phụ huynh là muốn bọn họ và nguyên soái cùng tranh cướp hùng tử ?

Cùng cha nuôi ôm nhau ngủ một buổi tối, sáng sớm ngày thứ hai, lại uống sữa độc nhất vô nhị của cha nuôi. Mạc Thành An cả người thỏa mãn vẫy tay tạm biệt cha nuôi, cùng Thẩm Nghị đến trường quân đội.

Sáng sớm ngày hôm nay, vì Mạc Thành An muốn đi trường quân đội làm việc nên đã sớm báo trước rồi, nhưng trong trường quân đội Đệ Ngũ có ba Phó hiệu trưởng chỉ có một người đến gặp mặt Mạc Thành An.

Vị này chính là Phó hiệu trưởng Trần Phó Chi khoảng chừng 40 tuổi, xuất thân bình dân, sau khi tốt nghiệp vẫn luôn làm trong ngành giáo dục. Hắn được điều lại đây làm Phó hiệu trưởng mới được hai năm, trong ba vị Phó hiệu trưởng là người có tư lịch mỏng nhất.

Trần Phó Chi sau khi nhìn đến Mạc Thành An, trên mặt có mấy phần xấu hổ, nói rằng: "Hai vị Phó hiệu trưởng khác có chút việc. Tôi mang bọn ngài trước tiên đi khắp nơi tham quan một chút đi."

Trường quân đội Đệ Ngũ chiếm diện tích cũng không nhỏ bởi vì phụ huynh cơ bản đều vô cùng có tiền cho nên quyên góp cũng không ít, làm cho lớp học, ký túc xá tất cả đều xây khá hoa lệ, xinh đẹp. Chỉ là, kiến trúc dù có xinh đẹp hơn nữa mà học sinh trường quân đội Đệ Ngũ lại hoàn toàn không có bộ dáng của một quân giáo sinh.

Mạc Thành An cùng Thẩm Nghị đi dạo một vòng, nhìn thấy quân giáo sinh ở bên ngoài luyện tập đều lề mà lề mề, xếp hàng không chỉnh tề, lưng không đứng thẳng, nhìn qua không hề có tinh thần; mà ở trong lớp học khoá lý thuyết, có hơn một nửa học sinh khoan thai đến chậm, mang dép lê lên lớp, chuông vào học vang lên mà còn chạy nhảy, đùa giỡn bên ngoài phòng học. Hơn nữa, tóc tai kỳ lạ, quần áo vô cùng lèo loẹt, quân trang cũng không mậc.

Không chỉ như vậy, chỗ nào cũng có học sinh vừa đi vừa tiện tay vứt rác thải ven đường, mà người máy quét rác lại gãy tay gãy chân, nhìn qua vô cùng tàn tạ. Xem ra, các loại sát hạch hàng năm của trường quân đội Đệ Ngũ đều đứng cuối bảng, cũng không phải không có lý do.

Những học sinh này nhìn thấy Mạc Thành An cùng Thẩm Nghị mặc quân trang chỉnh tề, trong mắt có hiếu kỳ, bất quá không quan tâm lắm. Ngay cả nhìn thấy Phó hiệu trưởng Trần Phó Chi, cũng không chào hỏi, nên lười nhác thì vẫn như thế đấy.

Trần Phó Chi cũng cảm thấy thật là xấu hổ, hắn cười làm lành nói: "Ha ha, bọn họ chính là như vậy, quen là tốt rồi."

Mạc Thành An chỉ vào người máy quét rác tàn tạ hỏi: "Cái này không được mua mới sao?"

Trần Phó Chi bất đắc dĩ cười nói: "Nếu mua cái mới về thì rất nhanh sẽ bị học sinh đánh hư hỏng. Tôi cảm thấy quá lãng phí, cho nên dứt khoát không mua, chờ hoàn toàn không thể sử dùng thì mua mới."

Mạc Thành An liền đi thăm mỗi phòng học, xem trạng thái lên lớp của giáo viên cùng huấn luyện viên, đi thăm ký túc dơ dáy bẩn thỉu của học sinh, sau đó nói với Trần Phó Chi: "Như vậy đi, ông giúp tôi thông báo một chút, bốn giờ rưỡi chiều toàn thể giáo viên, nhân viên tập hợp mở cuộc họp."

"Được" Trần Phó Chi nhớ lại một chuyện liền tốt bụng nhắc nhở: "Có chuyện này, tôi nói trước với ngài, trước buổi họp nên đem chuyện quan trọng nhất nói ra trước."

Mạc Thành An hỏi: "Ồ? Tại sao làm vậy chứ?"

Trần Phó Chi lau mồ hôi, nói rằng: "Nói chung bởi vì, tôi từng gặp mấy lần, bọn họ khi họp chưa hết phân nửa thời gian thì đa số đã trốn đi rồi."

"Hiểu rồi, cảm ơn ông nhắc nhở, " Mạc Thành An không suy nghĩ bao lâu, lập tức có đối sách: "Vậy thì đã làm phiền ông, sắp xếp cái bảng tên trước chỗ ngồi, buổi chiều mở họp làm cho bọn họ ngồi đúng bảng tên. Lúc chỗ ngồi trống tôi liền biết ai đã trốn đi."

...

Buổi sáng tham quan xong trường quân đội Đệ Ngũ, ngay cả Thẩm Nghị cũng nén không được lửa giận nói: "Đây mà gọi là trường quân đội sao? Còn không bằng nhà trẻ nên giải tán thôi. Thành An ở trường quân đội này làm hiệu trưởng thì thật oan ức ngài."

Mạc Thành An buồn cười vỗ vỗ vai Thẩm Nghị, nói rằng: "Không có chuyện gì đâu, nếu đem trường quân đội đệ nhất vô cùng ưu tú giao vào tay ta, cũng không có nơi để ta trổi hết tài năng đúng không? Trường quân đội Đệ Ngũ này ta chỉnh đốn và cải cách không tốt cũng không có ai trách ta, bởi vì nó vẫn trong tình trạng như vậy; nếu như chỉnh đốn tốt, vậy chứng tỏ ta vô cùng lợi hại."

Thẩm Nghị nói rằng: "Bên này huấn luyện viên cũng không được, quá thiết kỷ luật."

Mạc Thành An vuốt cằm nói: "Đúng, ta xem bọn họ có thể thay đổi hay không, nếu không thể làm phiền ngươi ở trước mặt nguyên soái nói một câu, tùy tiện đưa mấy người làm việc vặt tới dạy là đủ rồi."

Dưới trướng Nguyên soái quân đội, coi như chỉ làm việc vặt thì đi ra ngoài cũng là cũng có thể mang binh lính, đến trường học làm huấn luyện viên quá là thừa sức.

Thẩm Nghị đồng ‎ý, Mạc Thành An lại hỏi: "Mới vừa nãy ta kêu ngươi quay trộm video tử xa, có được không? Chúng ta trở về sửa sang một chút, rồi đi yết kiến quốc vương, buổi chiều lại quay lại đây họp."

...

Buổi chiều 3 giờ, Mạc Thành An xin thỉnh an, không bao lâu đã được tiến vào bên trong hoàng cung ở đế tinh, yết kiến quốc vương.

Quốc vương là hùng tử cấp S-, bất quá đã cao 100 tuổi, có thể xem là tương đối già. Ông vô cùng hoài cựu, nghĩ đến nhóm người có công lao lớn trong việc khai quốc, nên cho phép quý tộc dùng quyền thế vì dòng dõi mưu đồ lợi ích, cho nên kết quả mới có trường quân đội Đệ Ngũ kỳ dị như vậy.

Bất quá, quốc vương cũng vô cùng yêu thích người trẻ tuổi có năng lực, đặc biệt như Mạc Thành An vậy. Hắn nhìn Mạc Thành An giống như xem hi vọng phát triển mới của Đế quốc, cười đến cả khuôn mặt đều nhăn thành một đóa hoa cúc.

Sau khi Mạc Thành An cùng quốc vương vấn an thường ngày, đem video mới vừa quay ở trường quân đội Đệ Ngũ cho quốc vương xem, biểu tình đau buồn.

Quốc vương nhìn thấy như vậy, cũng khϊếp sợ, hắn một mặt đau xót hỏi: "Trường quân đội Đệ Ngũ tài trợ hàng năm đều cao như vậy, bọn họ đều là hậu bối khai quốc công thần, sao lại biến thành như vậy... ?"

Mạc Thành An liền vô cùng đau đớn mà liệt kê các loại sự cố phát sinh khi mà sinh viên tốt nghiệp trường quân đội Đệ Ngũ tham chiến, nói rằng: "Ví dụ như, một năm trước sinh viên vinh dự tốt nghiệp trường quân đội Đệ Ngũ, thời điểm tham chiến không tuân theo mệnh lệnh, dẫn dắt 3 tên quân nhân cố ý lười biếng núp ở hậu phương, sau khi chiến đấu kết thúc lệnh cho bọn họ dọn dẹp chiến trường, kết quả lại không có quét sạch sẻ, bị gián trùng trong thi thể dính lên người đem về chiếm hạm. Nào ngờ bên trong có hơn bốn mươi trứng trùng, ấu trùng đột nhiên xuất hiện tạo thành hậu quả nhân viên hậu cần của chúng tôi có 3 người chết, 6 người bị thương... Tấm lòng thương con của bọn họ, tôi có thể hiểu được. Chức quan văn nhàn tản có thể cho, thế nhưng chiến đấu trong quân đội mà lại không tuân theo mệnh lệnh, không cố gắng học giỏi l‎ý thuyết thực tiễn là hại người hại mình, thực sự quá nguy hiểm."

Quốc vương rốt cục bị tác động, dưới sự tình cầu của Mạc Thành An, đã cho hắn quyền bổ nhiệm, miễn nhiệm nhân sự cùng với cam kết ngày sau có phụ huynh đến cầu tình đều phải cứng rắn, không thể quá mức cưng chiều, mặc kệ họ muốn làm gì thì làm.

Có được quốc vương đảm bảo, Mạc Thành An cầm chiếu thư mới, trở về trường quân đội, cùng toàn thể công nhân viên mở cuộc họp.