Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hiệp Đồng Hôn Nhân Giúp Ta Thực Hiện Tài Vụ Tự Do

Chương 16

« Chương TrướcChương Tiếp »
【Hôm nay đang tìm cách tiêu tiền: gói 24 giờ, giá gấp đôi.】

Hai lòng bàn tay của Hoa Song Song run rẩy, mồ hôi ướt đẫm, cầm điện thoại di động chờ kết quả, đau lòng đăng lên một bức ảnh【Tôi nghèo quá mà. jpg】rồi lại vội vàng thu hồi trước khi có ai đó nhìn thấy.

Hoa Song Song là fan của Lạc Ẩn, vốn là người đơn giản.

Nếu nói cô ấy và những người hâm mộ kia có gì khác nhau, có lẽ ở việc cô ấy là một trong những quản lý fanpage chính thức【@Vệ binh Lạc Ẩn tốt nhất trên thế giới】của Lạc Ẩn.

Chính thân phận này đã giúp Hoa Song Song trải qua một cuộc hành trình đầy tuyệt diệu.

Thế nhưng vấn đề bắt đầu trong một ngày cô đang quản lý tài khoản……

Hoa Song Song vừa nghĩ tới đây, điện thoại di động liền đổ chuông.

Sau những lời nhận xét thô bạo của lão đại, cả nhóm im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng có người yếu đuối lên tiếng: "Bên tôi có thể nộp đơn với lãnh đạo, nhưng đã hơn 9 giờ tối...."

Hoa Song Song lăn lộn trong giới nhiều nên quá hiểu, đây là phương thức mặc cả vô cùng hữu dụng. Cô ấy xoa hai lòng bàn tay, hiển nhiên muốn giúp lão đại phản bác, nhưng mới đánh mấy chữ, liền thấy tin nhắn của lão đại hiện ra.

Tin nhắn rất ngắn nhưng hiệu quả thì quá cao.

【Hôm nay đang nghĩ cách tiêu tiền: gấp ba lần.】

Hoa Song Song: "..." À, hiểu rồi, thì ra đây chính là sức mạnh, là quyền năng của đồng tiền!

Cả nhóm rơi vào im lặng lần nữa, hiển nhiên tất cả mọi người đều đang chấn động.

【Hôm nay đang nghĩ cách tiêu tiền: Dư Thiên Sơn không cho người gọi sao?】

Thân là quần chúng ăn dưa vô danh trong giới giải trí, lại là fan kỳ cựu của Lạc Ẩn, Hoa Song Song đương nhiên biết Dư Thiên Sơn là ai.

Cô chỉ biết trong tay lão đại có một danh sách người quản lý LED, nhưng nghĩ đến vỡ đầu cũng không biết được lão đại lấy nó từ tay Dư Thiên Sơn - người đang nắm giữ hơn mười công ty giải trí lớn nhỏ.

Thân phận của Dư Thiên Sơn trên mạng không phải là bí mật gì, nhưng có thể xây dựng mối quan hệ chặt chẽ với anh ta, ngẫm lại cũng biết không phải người bình thường.

‘À...Quả nhiên là người thuộc tầng lớp thượng lưu, khó trách tại sao lại giàu có như vậy.’ Hoa Song Song hâm mộ nghĩ.

Nghe đến tên của Dư Thiên Sơn cùng đống tiền bạc đập xuống, thái độ của mấy người họ nhanh chóng trở lên nhiệt tình tha thiết hơn rất nhiều, lần lượt vỗ ngực tỏ vẻ có thể tăng ca.

Không đợi lão đại lên tiếng, Hoa Song Song nhanh chóng phụ trách tiến hành bàn giao công việc, sau đó lại kéo mấy người làm việc trong Studio vào nhóm hỗ trợ.

Chẳng cần nói nhiều lời, suy cho cùng, có tiền là có tất cả…

Kim chủ đã có lệnh, cô nào dám không theo?

Trước đây, khi bàn giao những người này luôn bày ra bộ dáng ăn nói xa cách, khó gần, ngày hôm nay quả thật là một khuôn mặt khác.

Chờ đến khi trong nhóm im lặng, sau khi mọi người tranh nhau từng phút từng giây, bận rộn với công việc của mình, Hoa Song Song tận tâm ghi lại tất cả những khoản chi tiêu trong bảng biểu phải công bố, xong việc mới thở dài một hơi, cảm giác mình vẫn còn trong mộng.

Cô vô thức chuyển chuột cộng lại tổng các khoản chi, đến khi nhìn thấy kết quả thống kê, ngay lập tức run rẩy nuốt một ngụm nước bọt.

Những thứ này không chỉ đơn giản là tiền nữa, mà là nước rồi, nhiều đến không kể.

Dường như không phải là mấy nghìn vạn, mà là…..

... Không, không, mấy nghìn đô la cũng không thể nhiều như vậy được!!!

Đúng vậy, phía studio nhà dột gặp mưa gần đây đã chào đón một lão đại có thể coi tiền như rác, một lời không hợp chính là "mỗi người mười bộ", "tôi thêm tiền", "gấp đôi", "gấp ba", ngay cả tên wechat cũng tùy ý dùng một cái vô cùng đơn giản mà thô bạo【Hôm nay đang nghĩ cách tiêu tiền】

Ngay cả đến việc tiêu tiền cũng cảm thấy phiền muộn, đó là thật sự là người giàu có.

Cho đến bây giờ vẫn phải tiếp tục đập tiền vào, mọi việc lớn của studio Lạc Ẩn đều cần góp vốn, giống như cá sắp chết, đang thoi thóp thì được người thả xuống nước, đồng xanh khô héo được người tưới nước cho, hạnh phúc đến quá đột ngột khiến đám người đều hoảng hốt, tưởng như mình vẫn còn trong mộng.

Trước khi sinh nhật Lạc Ẩn đến, studio đương nhiên đã chuẩn bị rất nhiều nội dung ứng cứu, trong đó chỉ riêng rút thăm trúng thưởng trên Weibo đã có giá trị giải thưởng lên tới sáu con số.

... Sau đó, lão đại bí ẩn tiến đến, đập vào mặt bọn họ hơn 300.000 hộp nước hoa sang trọng để bổ sung trong cơ cấu giải thưởng.

Phải biết rằng "có thể lấy ra ba mươi mấy vạn nhân dân tệ" và "hơn ba mươi mấy vạn nhân dân tệ tùy ý tiêu” là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Hoa Song Song bi thương, suy nghĩ về khoản tiền tiết kiệm ít đến đáng thương trong tài khoản của mình, hai tay chắp lại, từ xa vái lạy phú bà một cái.

Xin hãy để tôi bị nhiễm chút hơi thở của sự giàu có đi! Không cần nhiều, chỉ cần có thể trả tiền cọc là được rồi!

Hoa Song Song thành kính quỳ xuống, điện thoại di động nhanh chóng leng keng một tiếng nhắc nhở.

【Hôm nay đang nghĩ cách tiêu tiền: Không có chuyện gì nữa thì tôi đi ngủ trước đây.】

Hoa Song Song vội vàng ngẩng đầu lên, luống cuống tay chân, cầm điện thoại lên trả lời: "Lão đại không đợi đến 12 giờ sao?"

Câu trả lời của phú bà chỉ có một chữ "Không" đầy lạnh lùng.

"Vậy ngày mai lão đại nhớ truy cập Weibo nha, sẽ có danh sách cảm ơn!"

【Hôm nay đang nghĩ cách tiêu tiền: Ok.】

Hoa Song Song thở phào nhẹ nhõm, dùng ánh mắt ước muốn tiễn đại lão đi ngủ, thuận tiện mở ra trang cá nhân của lão đại ra xem qua vòng tròn bạn bè một chút.

Vòng tròn bạn bè của lão đại đặc biệt đơn giản, không giống như những kẻ nhà giàu mới nổi khác điên cuồng khoe khoang.

Gần đây nhất là【Ly trà sữa mười lăm tệ uống ngon., trong ảnh là bộ trà cụ với cốc trà sữa nóng hổi, xa hoa lộng lẫy, vừa nhìn là hàng cao cấp.

Hoa Song Song: "..." Có lẽ đây là bạn bè của người có tiền ư? Mình không hiểu lắm.

Cô ấy âm thầm mở phần mềm giao hàng giao tận nhà, đặt hai ly trà sữa để chuẩn bị cho đêm nay.

Hai giờ sau, đúng 12 giờ,【Vệ binh Lạc Ẩn tốt nhất thế giới】theo thứ tự từng phút đăng lên weibo một lần.

Lúc đầu, người hâm mộ ngồi xổm, chờ mòn mỏi dưới tài khoản chính thức đã sốc.

Weibo rút thăm trúng thưởng đầu tiên: Album có chữ ký.

Người hâm mộ lạnh nhạt: Cũng bình thường thôi!

Weibo rút thăm trúng thưởng thứ hai: Vé tham dự cuộc họp.

Người hâm mộ có chút vui mừng: Được đó!!!

Weibo rút thăm trúng thưởng thứ ba: Bốn bộ son môi TF.

Người qua đường cũng dần hưởng ứng, tham gia rút thưởng, tin tức nhanh chóng lan rộng ra.

...

Weibo rút thăm trúng thưởng thứ bảy: Cảm ơn nhà tài trợ lớn @[Hôm nay đang nghĩ cách tiêu tiền], thân tặng mọi người nước hoa sang trọng Zuma ○ 18888, mỗi loại hai mươi hộp.

Khu bình luận lập tức trở nên bùng nổ: "???!"

Ngày nay, ngay cả những người gà mờ cũng biết rằng bốc thăm trúng thưởng có thể tăng người hâm mộ, tiêu tốn rất nhiều tiền, người có thể vung tiền như rác cũng không nhiều đến vậy, bình thường rút mấy vạn tệ đã coi là một khoản tiền lớn rồi.

Rút thăm trúng thưởng trúng quà sang trọng trị giá vài trăm nghìn tệ lập tức thu hút người hâm mộ, người qua đường...

Weibo rút thăm trúng thưởng được mọi người truy cập rất nhiều, có người bắt đầu tiến vào trang cá nhân của phú bà giàu có.

Weibo của Chung Tử Yên khá đơn giản, bìa mặc định, ảnh đại diện cũng mặc định, cũng không có mấy bài đăng, tóm lại nó giống một tài khoản ảo, chả ai để ý vậy.

Trên Weibo, nhanh chóng có người để lại câu bình luận: “Cách bước theo đuổi thần tượng: Đầu tiên hỏi dùng tiền làm gì, thứ hai chọn cách tiêu tiền, ngay lập tức vào hố, vô cùng đơn giản.”

【Chỉ có một điều thắc mắc này thôi, xin hỏi nhà phú bà còn thừa cơm trắng không? Tôi ăn nhiều rất nhiều, còn có thể giúp phân loại rác.】

【Phú bà mau khoe ảnh chụp giàu sang phú quý ra đi!! Tôi muốn cảm nhận hơi thở cuộc sống của cuộc sống của người giàu có.】

【Nói tiêu tiền lập tức quăng tiền ra, cũng quá sảng khoái rồi. Tiểu tỷ tỷ có nghĩ đến việc nhận nuôi em gái không? Tôi sẽ tặng tỷ cuộc đời của tôi luôn!】

【Tôi không thèm ghen tị với cuộc sống này… [Chanh .jpg] [Chanh .jpg][Chanh .jpg]】

【Phú bà bao nuôi tôi đi! Tôi không muốn làm việc chăm chỉ nữa đâu!!!】

【Lại nói đến tác phong này, làm tôi nhớ tới phú bà tỷ tỷ kia đầu tháng không hợp liền mua đảo của @Nhị tiểu thư điên cuồng livestream】

【Lầu trên nói như vậy. . . Hòn đảo sau đó được đổi tên thành Đảo Claude, tên tiếng Anh của Lạc Ẩn không phải là Claude sao? @Nhị tiểu thư điên cuồng livestream】

[#0430 Chúc mừng sinh nhật Lạc Ẩn#] trực tiếp leo lên hotsearch, theo sau là một số chủ đề được tìm kiếm nhiệt tình, cùng với một hotsearch nữa [#Fan mua đảo cho Lạc Ẩn#]

Trợ lý của nhị tiểu thư đêm khuya nhìn thấy đề tài nóng hổi này không ngờ lại liên quan đến ông chủ mình, kỳ quái báo cáo cho nhị tiểu thư một tiếng.

Nhị tiểu thư tuy rằng nghiêm khắc giữ bí mật danh tính của Chung Tử Yên, nhưng tất cả đều ghi nhớ trong lòng.

Trên đời này cũng không ai chấp nhận táng gia bại sản chỉ để mua một đảo. Có thể chi tiêu hơn 80 triệu đô cho một hòn đảo tư nhân, điều đó có nghĩa hơn 80 triệu đó chẳng phải số tiền to tát gì.

Người có bối cảnh như vậy chỉ có thể lấy lòng chứ không thể đắc tội, Nhị tiểu thư không ngu xuẩn đến mức bán đi tin tức này.

Chính vì vậy, khi nhìn thấy [Hôm nay đang nghĩ cách tiêu tiền] hiển thị trên hotsearch, trong lòng nhị tiểu thư liền có tám phần nắm chắc, cô nhanh chóng chú ý, thuận tiện tham gia rút thăm trúng thưởng.

Nhị tiểu thư đã là người dẫn chương trình hàng đầu, cô nàng lập tức dùng mọi cách đẩy độ hot lên cao nhất, lúc một giờ sáng chuẩn bị leo lên top 3, đem hotsearch có Dư Thiên Sơn chìm xuống dưới.

Mặc dù Lạc Ẩn từng có thời kỳ bùng nổ, nhưng gần đây không biết ra sao dần dần im hơi lặng tiếng, lại không có tác phẩm mới nên rất lâu rồi không leo lên đầu hotsearch.

Động tĩnh này nhanh chóng thu hút sự chú ý của người quản lý của Lạc Ẩn, anh ta nhắn tin studio hỏi nguyên nhân, rồi chống hai tay lên thắt lưng, hào hứng tấm tắc khen ngợi Lạc Ẩn: "Lâu lắm rồi mới leo hotsearch, người khác muốn đỏ mắt cũng không được. Người ta cống hiến trợ lực lớn như vậy, cậu có muốn đi chào hỏi một tiếng hay không?"

Lạc Ẩn ngồi xếp bằng trong phòng luyện hát, nghe đến đó nhìn người đại diện một cái, âm thanh trong cổ họng mang theo chút khàn khàn: "Tôi không đi."

Mặc dù anh Từ đã dự đoán trước được điều này, nhưng vẫn không khỏi phàn nàn: "Nếu như là cậu có tính khí tốt hơn chút, hoặc là EQ cao hơn thì đã dễ nói chuyện hơn rồi, cũng không đến mức như này. Nếu tôi có khuôn mặt và giọng hát của cậu, tôi chắc chắn sẽ nổi tiếng hơn cậu của hiện tại rất nhiều."

Lạc Ẩn liếc mắt nhìn anh Từ một cái, sau đó không nói gì thêm, thu lại ánh mắt rồi tiếp tục đặt tay lên trên khúc nhạc sắp bị lật nát.

Anh Từ nói xong lời cay đắng, chuông cửa vang lên không ngừng nghỉ, anh ta đành phải quay đầu đi ra ngoài mở cửa.

Không lâu sau, người đại diện trở lại, cầm một chiếc túi trên tay: "Lý Duệ bảo tôi đưa cái này cho cậu. Để tôi mở nó ra xem có phải là vị đại thần đã gửi cho cậu món quà sinh nhật không. Bút ghi âm? Còn có một tờ giấy, nói là đã nhờ được sự trợ giúp."

Lạc Ẩn ngẩng đầu lên, anh ta thở dài, chỉnh lại mái tóc dài toán loạn: "Đưa tôi xem."

Người đại diện cũng không nghi ngờ, đưa cái túi trong tay cho Lạc Ẩn, trong đầu đang nghĩ không biết vị kim chủ nào vung tiền như rác vì lam nhan.

Anh ta thậm chí còn muốn giúp Lạc Ẩn liên lạc với vị đại gia này một chút, xem có thể tạo chút tài nguyên nào không.

Lạc Ẩn nhận lấy bút ghi âm, nhận ra món này có giá trị không nhỏ, chính là thứ mà Lý Duệ thích dùng.

Anh ta nhấn phím phát lại, bút ghi âm truyền ra một giọng hát có chút lệch tông.

Lời bài hát kia là thứ Lạc Ẩn không thể phân biệt được, âm thanh nhẹ nhàng trong suốt như xuyên thấu đến trung tâm thần kinh của bộ não, đại não như được bàn tay vô hình dịu dàng an ủi, vuốt ve khiến người ta thanh thản, xua tan mọi mệt mỏi.

Giai điệu chính là khúc ca mới mà Lạc Ẩn đã học thuộc từ lâu.

Bản ghi âm rất ngắn, chỉ ghi lại năm sáu câu dài rồi dừng lại, nhưng đối với một Lạc Ẩn đang khô cạn cảm hứng sáng tác mấy ngày nay, rõ ràng đây là thần lực xuất hiện, khiến bao ý tưởng ùa về trong đầu anh ta.

Anh Từ vừa rời đi quay đầu vọt tới trước cửa, hai mắt trợn tròn: "Đây là ai hát vậy? Tôi muốn ký hợp đồng với cô nàng này!

Lạc Ẩn lập tức cầm bút ghi âm trong lòng bàn tay, ấn nút tạm dừng.

Anh Từ sắc mặt hoảng hốt: "Vừa rồi hình như tôi thấy tinh linh ngồi trên cây hát."

"Anh nghe nhầm rồi." Lạc Ẩn lạnh lùng nói: "Di chứng do thức khuya đấy."

Sau khi vô tình tàn nhẫn đuổi anh Từ đi, Lạc Ẩn đóng cửa phòng luyện hát lại, tiếp theo mở lại bản ghi âm nghe lại vài lần, rốt cục cũng có thể thoát khỏi nguồn ma lực không rõ ràng kia.

Mặc dù không có chứng cứ, nhưng trong lòng Lạc Ẩn dám chắc, đây là bản ghi âm mà nhà soạn nhạc có tên [Chung Hồi] nhờ Lý Duệ gửi đến.

"Lấy cảm hứng từ Chúa tể của chiếc nhẫn..." Lạc Ẩn nhớ tới đánh giá ngày đó của Lý Duệ, rũ mắt đem bút ghi âm cẩn thận bỏ vào trong hộp đựng trên bàn.

Người kia có tài năng như vậy, lại chọn quý trọng và giúp đỡ anh ta; vậy thì anh ta cũng sẽ nỗ lực hết mình, cố gắng không phụ lòng người đó.
« Chương TrướcChương Tiếp »