Chương 23

Ngón tay nhỏ quá, muốn được anh đút vào cơ / Đeo khuyên âʍ ѵậŧ của em lên đi

Sau khi nhận được email thông báo kết quả thi cuối kỳ, Ân Thải Vụ không nhịn được chụp màn hình một cái.

Môn Cơ học thống kê (1) của cậu được 78 điểm, Cơ học lượng tử (2) được 82 điểm, những môn chuyên ngành khác cũng được trên dưới 75 điểm, xếp hạng tầm giữa lớp.

So với lần trước toàn nhờ vào sự thương hại của thầy cô để có được 60 điểm, Ân Thải Vụ thực sự đã tiến bộ rất nhiều.

Đám bạn bè ai cũng than thở đề thi đợt cuối kỳ này quá khó, Ân Thải Vụ cực kỳ muốn khoe khoang một tí, nói một câu muốn ăn đập "Tui thấy cũng bình thường mà", nhưng cậu sợ đến lúc khai giảng lại bị hội đồng nên đành phải gạt bỏ ý nghĩ này.

Ân Thải Vụ gửi hình chụp kết quả cho Lộ Bạc Chu, hết sức dè dặt nói lời cảm ơn.

Mù Mịt: 【Cảm ơn thầy Lộ đã phụ đạo cho em ạ.】

Lộ Bạc Chu trả lời rất nhanh.

Lộ Bạc Chu: 【Thi tốt đấy, tiếp tục cố gắng nhé.】

Ân Thải Vụ ngứa mắt nhất cái kiểu xử sự công tư phân minh này của Lộ Bạc Chu, cậu quyết định bắt đầu kiếm chuyện.

Mù Mịt: 【Anh Lộ lạnh lùng quá dợ, đây là thái độ theo đuổi người ta đó hả, em không cảm nhận được tí nhiệt tình nào của anh với em hết trơn.】

Lộ Bạc Chu: 【......】

Lộ Bạc Chu: 【Nhận video call đi.】

Người đàn ông này có lẽ là lười đánh chữ nên trực tiếp gửi yêu cầu video call qua.

Tim Ân Thải Vụ nhảy thót lên, vội vàng bấm hủy cuộc gọi.

Lộ Bạc Chu: 【Sao lại không nhận?】

Lộ Bạc Chu: 【Không phải muốn thấy sự nhiệt tình của anh à?】

Lộ Bạc Chu: 【Tưởng tượng cảnh bé cưng đang nói lời cảm ơn với anh, anh đây cũng đã...】

Lộ Bạc Chu: 【Cương rồi.】

Ân Thải Vụ chắc chắn, Lộ Bạc Chu và Alex nhất định là cùng một người.

Giọng điệu của anh ta giờ đã giống Alex như đúc, trắng trợn không thèm che giấu chút nào.

Cho dù cùng là con lai, cùng vừa về nước, cách nói chuyện và giọng nói tương đồng, hơn nữa du͙© vọиɠ với Ân Thải Vụ đều mạnh mẽ đến đáng sợ, nhưng nếu là hai người khác nhau cũng không thể ngay cả đường cong bắp thịt cơ thể lẫn thằng em bên dưới cũng giống y chang nhau chứ?

Cho anh ngồi đấy diễn đấy, diễn vui lắm đúng không?

Ân Thải Vụ cố ý không trả lời tin nhắn của Lộ Bạc Chu. Cậu xoa nhẹ khớp ngón tay một chút, làn da cậu rất nhạy cảm yếu ớt, chạm nhẹ một cái đã để lại một vết ửng hồng.

Cậu chụp một tấm bàn tay mình, chuyển qua acc phụ WeChat, gửi cho Alex.

Mù Mịt: 【Anh Alex ơi, cuối cùng người ta cũng thi cuối kỳ xong rồi nè, nhớ anh quá đi thôi.】

Mù Mịt: 【Tại nhớ anh quá nên người ta không nhịn được lấy tay đút vào bướm một tí á, làm ngón tay bị cọ đỏ rồi nè, muốn được anh ôm anh hôn cơ QwQ. Meo meo nhõng nhẽo.jpg】

Những ngón tay trong tấm ảnh nhỏ nhắn thon dài, trắng đến gần như trong suốt, móng tay được cắt tỉa gọn gàng thành hình bán nguyệt, lòng bàn tay hơi phấn hồng, có màu như thạch trái cây, rất hợp để ngậm mυ"ŧ trong miệng.

Tầm nửa tiếng sau Alex mới trả lời.

Alex: 【Nhớ anh?】

Mù Mịt: 【Đúng ạ đúng ạ, nhớ anh lắm í, cả bướm và tâm của người ta đều nhớ anh hết.】

Alex: 【Hừm.】

Biểu hiện của Alex thật là quá lạnh lùng xa cách, nhưng Ân Thải Vụ không sợ chút nào, còn cảm thấy thích thú vô cùng.

Mù Mịt: 【Ghét anh quá đi, lạnh lùng xa cách vậy, người ta đang muốn video call với anh đây nè.】

Ân Thải Vụ nói xong bèn gửi yêu cầu video call cho Alex.

Alex nhận rất nhanh, nhưng vẫn không nói gì.

Ánh sáng trong video rất tối tăm, Alex chĩa ống kính vào bức tường.

Ân Thải Vụ xem xét một cách cẩn thận một hồi, thấy được đường nét nho nhỏ trên bề mặt tường, xác nhận đây chính là bức tường chỗ giường ngủ của cậu.

Vãi, lão này trộm ngồi lên giường của tui làm gì vậy?

Ân Thải Vụ có thể nghe được tiếng hít thở bình tĩnh của Alex, cậu ổn định lại trạng thái của mình, bẻ thành giọng õng ẹo kiểu phim Đài Loan, nhão nhoẹt nói: "Anh ơi, người ta thi cuối kỳ cực khổ quá đi à, hổng biết làm gì hết trơn, muốn được anh an ủi người ta một chút đi mà."

Giọng của Alex rất nhạt, không nghe ra được cảm xúc gì: "Bé cưng muốn anh an ủi bé thế nào?"

Ân Thải Vụ cười khanh khách nói: "Hồi đại học anh học ngành gì dợ, người ta muốn biết hồi đó lúc anh đi thi thì thi làm sao, có thấy khó không nà?"

"CST (3) chính quy, thành tích cũng được." Alex dừng một chút, giọng rất khẽ, "Điểm tích lũy tuyệt đối."

Ân Thải Vụ: "?? Anh!"

Ân Thải Vụ thừa nhận, cậu cay vãi.

Nhưng Alex lại nói mình học CST, anh ta không phải xuất thân từ khoa Vật lý học ư?

Alex như biết được thắc mắc của Ân Thải Vụ, nói thêm: "Sau này lại chuyển qua Vật lý học, thành tích cũng được."

Ân Thải Vụ cắt ngang Alex: "Cũng được! Anh, em không muốn biết nữa!"

Cậu vốn nghĩ là tiến sĩ ở nước ngoài về với đại thần game online có sự chênh lệch quá lớn, cho nên không hề gắn hai người Lộ Bạc Chu và Alex lại với nhau, đó chính là thắc mắc cuối cùng của Ân Thải Vụ, giờ cũng đã được giải đáp rồi.

"Rồi rồi rồi, anh không nói nữa, nhưng mà bé cưng này." Alex cười một cái, đổi giọng nói, "Anh nhớ em quá, cởϊ qυầи ra ghé lên giường nhé?"

Giọng của Alex phát ra từ điện thoại đột nhiên bị đè thấp xuống, mang cho người ta cảm giác áp lực rất mạnh: "Hướng ống kính vào mông của em, từ từ cởϊ qυầи lót ra, không phải em đang nứиɠ l*и nên muốn quyến rũ anh à?"

Ân Thải Vụ trừng mắt thật to, tay hơi run, suýt chút nữa đánh rơi điện thoại, cậu không thể tưởng tượng nổi: "Anh à......"

Rốt cuộc sao ông này có thể đổi vai từ người bình thường thành lão già dê lẹ vậy chời?

"Biết cái gì gọi là quyến rũ không, tuột qυầи ɭóŧ đến giữa đùi em thôi, vừa đủ để lộ bướm ra là được."

"Anh đã cương lên lâu lắm rồi, đang nghĩ xem làm sao để xuất tinh thì video call của bé cưng tới liền." Alex dịu dàng khen, "Bé cưng giỏi thật, luôn luôn hiểu anh như vậy."

Ân Thải Vụ chần chừ một lát, mím môi, song gác đầu gối lên ga giường, cậu điều chỉnh góc quay, để màn hình có thể thu được mông và cặp chân của mình.

Cậu hơi lo lắng kẹp chặt đùi lại, kéo dươиɠ ѵậŧ về phía trước một chút, thấy hình ảnh trong video lại mắc cỡ nhắm tịt mắt lại.

Trong video là một cặp chân với những đường cong mượt mà, thon dài thẳng tắp, vừa trắng lại vừa tròn, phía trên cặp đùi là cái mông tròn lẳn mềm mại, vểnh thật cao, theo động tác lắc lư của cậu tạo thành một sóng thịt trắng như tuyết.

Ân Thải Vụ vạch qυầи ɭóŧ ra, để lộ cái l*и múp căng phồng.

Môi l*и hai bên nhẹ nhàng khép mở, nhanh chóng trở nên ướŧ áŧ, cửa mình nhỏ hẹp ở giữa dần đỏ bừng lên, đang từ từ trào ra mấy sợi nước nhờn trong suốt.

"L*и của cưng da^ʍ thật đấy, bên trong có phải đang ngứa ngáy lắm không?" Tiếng thở của Alex càng ngày càng nặng, "Có muốn anh đυ. em không, tự banh l*и ra cho anh thấy rõ hơn đi nào."

Ân Thải Vụ vươn tay, cẩn thận banh hai tảng mông màu mỡ ra, qυầи ɭóŧ tuột xuống thêm một chút, trông cực kỳ dâʍ đãиɠ.

"Mông của bé cưng nhìn đĩ thật, sau này anh ȶᏂασ sưng l*и cưng lên rồi sẽ nhét ©ôи ŧɧịt̠ vào giữa mông cưng để sục." Giọng Alex càng thêm khàn khàn, "Chỗ nào của cưng cũng phải để anh ȶᏂασ hết nghe chưa, tiếc là giờ vυ" nhỏ quá, đợi chừng nào có bầu thì dùng vυ" sục ©ôи ŧɧịt̠ cho anh vậy."

Giọng điệu của anh ta nghiêm khắc rồi lại có vẻ bực bội: "Ngốc chết đi được, sinh ra là để anh ức hϊếp mà."

Ân Thải Vụ nghe anh ta nói đến mắc cỡ chết đi được, vốn định nói ngốc cái đầu anh á, em đã nhìn ra lâu rồi, nhưng nghĩ lại cậu bèn mím mím môi, cố ý nói: "Anh thiệt là hư hỏng quá đi, nhưng mà người ta lại thích anh hư hỏng như vậy á."

Cậu dạng hai đầu gối ra xa hơn, duỗi tay xuống chạm lên môi l*и căng to, hơi banh ra một chút.

Âʍ ɦộ hồng hồng chảy nước rất nhanh, sau khi môi l*и bị banh ra, lỗ l*и đỏ tươi nhẹ nhàng khép mở, như đang thèm khát được đút vào vậy.

Nước sướиɠ tích tụ nãy giờ ồ ạt chảy ra, tiếng thở Ân Thải Vụ khẽ run lên, cậu đặt ngón tay mình lên âʍ ѵậŧ, nhẹ nhàng xoa nắn một chút, cái lỗ nhỏ chớp cái đã bắn đầy nước nhờn ra, khiến ga giường bị ướt một mảng lớn.

Tiếng thở Ân Thải Vụ dần nặng nề hơn, cặp đùi cũng bắt đầu run lên nhè nhẹ, ở tại nhà mình tự xoa hộŧ ɭε đến mức bắn nước nhờn, sự xấu hổ trong lòng sắp nuốt chửng lấy cậu rồi.

Đón lấy tầm mắt cực nóng vô hình từ điện thoại, Ân Thải Vụ hít sâu, giọng ngọt ngấy như sắp chảy cả nước: "Anh à...... Ư ư...... Người ta khó chịu quá đi thôi......"

Hai bàn chân cậu gồng lên, hai chân cũng gấp lại, đường cong mượt mà xinh đẹp, làn da trắng sáng mềm mại, khiến người ta nhìn mà chỉ muốn bắt lấy chúng bẻ cho chúng vòng quanh eo mình.

Môi l*и của cậu dưới sự kí©h thí©ɧ ấy càng tách rộng ra hơn, lỗ l*и đã bị phá trinh triệt để mấp máy một cách khó chịu, Ân Thải Vụ đút ngón tay vào, nắc vào trong vài cái.

Cậu hờn dỗi nức nở: "Ngón tay nhỏ quá à, muốn được anh đυ. cơ......"

"L*и của bé cưng đẹp quá, còn nhiều nước nữa."

"Bị anh đυ. nát bấy rồi, được bú không biết bao nhiêu lần mà còn hồng như vậy, cưng da^ʍ như vậy anh sợ sau này không thỏa mãn nổi cưng mất." Tiếng nói của người đàn ông ấy cực nặng nề, câu chữ mạnh mẽ để lộ du͙© vọиɠ trần trụi, "Đυ., sau này phải lấy cu giả lấp kín cả hai cái l*и của bé mới được, cứ đĩ đượi suốt như thế."

Ân Thải Vụ đột nhiên nứиɠ hẳn lên với cách nói của Alex, lỗ thịt không kiềm được co rút mấy cái, cậu không cầm lòng nổi duỗi tay xuống xoa nắn bên trong.

"Vê vê hộŧ ɭε của em đi, anh sắp bắn rồi, anh muốn nhìn hộŧ ɭε dâʍ đãиɠ của em sưng phù lên, lỗ l*и bắn nước tung tóe ra."

Ngón tay Ân Thải Vụ xoay tròn xung quanh âʍ ѵậŧ, nhưng vẫn không dám chạm vào, nơi đó của cậu nhạy cảm quá, cậu sợ lát nữa không mặc nổi qυầи ɭóŧ mất.

Dường như nhận ra được cậu đang nghĩ gì, Alex giễu cợt: "Sau này lúc ở nhà bé cưng không cần mặc qυầи ɭóŧ đâu, ngày nào cũng ở truồng phơi hộŧ ɭε ra cho anh chơi, mau xoa nắn hộŧ ɭε của bé mạnh lên, đeo khuyên âʍ ѵậŧ lên rồi xoa."

Ân Thải Vụ cắn môi: "Em...... Em không mang cái thứ đó về......"

"Em có mang về, tự tìm trong giỏ đi."

Alex đã để lộ thân phận một cách trắng trợn rồi, Ân Thải Vụ càng nghĩ càng tức.

Làm gì có chuyện cậu mang mấy thứ như khuyên âʍ ѵậŧ về nhà chứ, không cần nghĩ cũng biết gã súc sinh nào nhét vào lúc sắp xếp hành lý cho cậu.

Khó trách chu đáo như vậy, thứ già dê không có miếng lòng tốt nào.

Ngón tay Ân Thải Vụ xẹt qua cửa mình ướt nhoẹt, do dự một chút, như đang đấu tranh tâm lý, song cậu banh môi l*и ra, để âʍ ѵậŧ chui ra ngoài. Ngón tay cậu run rẩy chạm lên âʍ ѵậŧ, nó nhanh chóng sung huyết căng phồng lên, như quả chín mọng, dựng đứng giữa bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đỏ bừng ướt rườn rượt của cậu.

Vốn Ân Thải Vụ định xoa nắn chậm rãi, làm cho có vài cái thôi, nhưng cơ thể cậu lại truyền tới khát vọng theo bản năng, cơn nứиɠ khiến cậu mạnh tay hơn, lỗ thịt mυ"ŧ chặt ngón tay cậu, Ân Thải Vụ nhất thời lỡ tay, đầu ngón tay siết chặt lấy hộŧ ɭε.

"Hưm ưʍ......" Ân Thải Vụ vô thức rêи ɾỉ, cặp môi cắn chặt hơi hơi mở ra, cặp má của cậu ửng đỏ, đôi mắt trong vắt đong đầy ánh nước, ngay cả hàng mi cũng ngấn lệ, chớp chớp mấy cái trông rất đáng thương.

Mồng đốc sưng đỏ càng ngày càng cứng hơn dưới bàn tay không ngừng xoa nắn của cậu, đuôi mắt Ân Thải Vụ bị quét một lớp đỏ ưng ửng xinh đẹp, kɧoáı ©ảʍ ập tới quá mạnh mẽ, tạo thành những cơn cực khoái nối liền, cảm giác tê dại như bị điện giật chạy tán loạn trong cơ thể cậu, cuối cùng tụ lại ở chỗ âʍ ѵậŧ.

Ân Thải Vụ điên cuồng nắn bóp hộŧ ɭε càng ngày càng sưng đỏ, lỗ l*и run run phun đầy dâʍ ŧᏂủy̠ nóng bỏng ra ngoài, quá sướиɠ, cậu bịt miệng ngăn tiếng rên rĩ điếm đàng lại, đeo khuyên âʍ ѵậŧ lên một cách luống cuống, sau đó nhắm chặt hai mắt dừng video call lại.

Thật ra cậu có hơi sợ.

【tác giả có lời muốn nói:】

Mù Mịt: Chủ yếu sợ ảnh sục ©ôи ŧɧịt̠ đến giữa chừng, lúc màn hình tối om lại bị mềm xèo.

_____________________

Nai có lời muốn nói:

Dư âm của ngày hôm qua vẫn còn làm mình sống lệch múi giờ mấy bồ ạ. Hi vọng không cắt ngang cơn buồn ngủ của mấy bồ, đặc biệt là mai ai vẫn phải đi học đi làm.