Chương 21

TᏂασ mở cổ tử ©υиɠ / Đút vào suốt một đêm / Có muốn thử ở bên anh không

Lộ Bạc Chu ngước mắt, đáy mắt tĩnh mịch dâng lên cảm xúc lộ liễu hiếm thấy, anh nhéo cái mặt đắc ý của Ân Thải Vụ sau khi khıêυ khí©h anh một cái, cánh tay rắn chắc mạnh mẽ siết lấy vòng eo nhỏ nhắn kia.

Dương cụ thô to nóng rực thúc vào lút cán, đi đến nơi sâu nhất của lỗ thịt như muốn chọc xuyên qua nó vậy, gần như đã chạm đến lỗ ngoài cổ tử ©υиɠ của Ân Thải Vụ, đầu khấc nghiến mạnh lên vách trong mỏng manh, dù chúng hoàn toàn không kịp thích ứng vẫn bị ép nong ra, yết hầu Ân Thải Vụ lăn lăn, bật ra tiếng nghẹn ngào mất khống chế, ngay cả tiếng thở dốc cũng trộn lẫn tiếng khóc nức nở run rẩy.

Lộ Bạc Chu không hề cho Ân Thải Vụ chút thời gian để phản ứng nào, rút ©ôи ŧɧịt̠ ra một đoạn rồi lại lần nữa thúc thẳng vào trong, dươиɠ ѵậŧ thô cứng nắc liên tục vào sâu trong lỗ l*и, thịt non ở miệng lỗ cũng bị kéo ra ngoài theo từng cú thúc, l*и Ân Thải Vụ vốn cũng rất nhạy cảm nên kɧoáı ©ảʍ tới rất nhanh, run lẩy bẩy phun mấy tia nước nhờn ra ngoài.

Nhờ nước nhờn trào ra từ lỗ thịt, động tác nắc của Lộ Bạc Chu càng ngày càng trôi chảy, ©ôи ŧɧịt̠ anh khuấy tung âʍ đa͙σ lên khiến cho dâʍ ŧᏂủy̠ văng tung tóe, tiếng nước òm ọp òm ọp liên miên không dứt.

Lộ Bạc Chu thúc vào rút ra mạnh mẽ được một lúc, chôn dươиɠ ѵậŧ thật sâu vào bên trong âʍ đa͙σ, đầu khấc đè lên trung tâm nụ hoa yếu ớt mài tới mài lui.

Điểm sướиɠ bị cọ xát liên tục, thân ©ôи ŧɧịt̠ thô béo giày xéo qua lại thịt mềm non nớt, kɧoáı ©ảʍ khổng lồ dường như muốn nhấn chìm Ân Thải Vụ, cơn ngứa râm ran như điện giật nổ tung, chạy tán loạn khắp hệ thần kinh, cái lỗ mềm mại ở sâu trong âʍ đa͙σ điên cuồng mấp máy, chớp cái đã phun đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ra, đưa âʍ đa͙σ của Ân Thải Vụ đến đỉnh cao sung sướиɠ đến ngập đầu.

Ân Thải Vụ bị kɧoáı ©ảʍ kí©h thí©ɧ đến mức bụng dưới co rút, cảm giác như ngay cả thịt mềm trong khoang bụng cũng đang run rẩy, cắn chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ đang ngậm bên trong. Vòng eo cậu đông đưa, hai bên mông thịt đẫy đà tạo thành sóng thịt trắng bóng, hai chân vòng quanh eo Lộ Bạc Chu cũng lay động theo, mắt cá chân tinh xảo duỗi thành một đường cong xinh đẹp, vòng thành một hình trăng khuyết.

"Nhẹ thôi... Anh ơi..." Cặp môi Ân Thải Vụ khép mở, tiếng thở dốc cũng trộn tiếng rêи ɾỉ rách nát, "Sâu quá... Đừng mà... Căng quá hức... Bự quá... Anh ơi thôi mà... Dừng lại đi mà..."

"Giờ mới thấy hối hận." Nụ hôn triền miên dừng bên tai Ân Thải Vụ, thanh âm Lộ Bạc Chu khàn khàn, mang theo sự âu yếm vô hạn, "Muộn rồi, bé cưng à."

Hơi thở nóng rực khiến tai Ân Thải Vụ sắp bị thiêu cháy, ngay cả cổ cũng thành màu đỏ sậm sặc sỡ, như thứ nước sốt sền sệt sắp nhỏ ra vậy.

Lộ Bạc Chu cúi đầu cắn lên đầṳ ѵú đã dựng thẳng từ lâu của Ân Thải Vụ, ngậm lấy em bé non nớt này mà mυ"ŧ mát, đặt những dấu hôn đỏ bừng ướŧ áŧ lên đó, đầṳ ѵú non mịn bị anh bú ʍúŧ không ngừng khiến chúng trơn bóng như nụ hoa ướt đẫm.

Trứng rung bị nhét vào c̠úc̠ Ꮒσα cũng được mở lên, khuấy loạn xa trong cơ thể Ân Thải Vụ, ba nơi cùng bị kí©h thí©ɧ quá điên cuồng khiến gậy thịt phía trước của Ân Thải Vụ rung lên, cậu vừa khóc hổn hển vừa bắn ra.

Lộ Bạc Chu hôn chóc một cái lên khóe mắt Ân Thải Vụt, liếʍ sạch những giọt lệ trào ra từ cặp mắt nai xinh đẹp kia, anh nhìn vẻ mặt đắm chìm trong du͙© vọиɠ trên mặt Ân Thải Vụ, bèn siết chặt lấy cậu vào ngực mình song thấp giọng hỏi cậu: "Thích không, bé cưng?"

"Chậm một chút... Anh à... Từ từ thôi mà... Hức hức..."

"Nhưng anh không chậm lại được." Lộ Bạc Chu cười khẽ một tiếng, bàn tay ấm áp đặt lên bụng dưới của Ân Thải Vụ nhẹ nhàng xoa nắn, "L*и cưng mềm quá, siết chặt làm anh sướиɠ quá đi thôi."

Lúc ©ôи ŧɧịt̠ tàn sát trong cơ thể Ân Thải Vụ lui ra ngoài, Ân Thải Vụ mơ màng thở phào nhẹ nhàng, cho rằng mình sẽ được buông tha, nhưng giây tiếp theo lại bị thúc sâu vào lần nữa.

Lộ Bạc Chu bóp hõm eo Ân Thải Vụ, đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm vào chỗ hơi phồng lên ở bụng dưới của Ân Thải Vụ: "Tử ©υиɠ của bé cưng đẹp quá, anh muốn ȶᏂασ vào trong có được không?"

"Không... Không huhuhu..."

Qυყ đầυ khổng lồ tròn trịa để ở lỗ ngoài cổ tử ©υиɠ, Ân Thải Vụ khóc không thành tiếng, âʍ đa͙σ chật hẹp xoắn chặt lấy thân ©ôи ŧɧịt̠, muốn cản vật lạ đang xâm lấn này lại, thịt l*и mềm nhũn lại nịnh nọt mυ"ŧ cây gậy thịt này, như một sự chào đón nhiệt tình đi ngược lại với mong muốn của thân thể.

Ngực Ân Thải Vụ phập phồng dồn dập, dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể xông qua thành trong âʍ đa͙σ mυ"ŧ càng ngày càng chặt, từng cú từng cú thúc vào lỗ ngoài cổ tử ©υиɠ.

"Ngoan, để anh vào đi được không." Lộ Bạc Chu hừ nhẹ một tiếng, qυყ đầυ bị kẹt ở phía ngoài của cổ tử ©υиɠ, nắc tới nắc lui, ra sức nghiền nát nó lúc nhẹ lúc nặng.

"Huhu đừng mà..." Ân Thải Vụ như sắp bị phá vỡ, cố gắng vừa khóc lóc vừa bò về phía trước, chỉ được một đoạn nhỏ lại bị người đàn ông này ghìm chặt lấy eo, đóng đinh cậu tại chỗ. Cổ tử ©υиɠ bị thúc vừa xót vừa đau, như sắp phải tước vũ khí đầu hàng, trước mặt Ân Thải Vụ lóe lên một chùm ánh sáng trắng, giọng bật ra những tiếng rêи ɾỉ trầm bổng kìm nén lại ngọt ngấy, phút chốc đã phun nước ra tung tóe.

Lộ Bạc Chu nghe giọng của cậu không có vẻ như đang bị đau đớn mới thở phào nhẹ nhõm, đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra, trực tiếp nhét đầu khấc vào cổ tử ©υиɠ chặt thít.

"A a a a ——!" Trong khoảnh khắc cổ tử ©υиɠ bị ȶᏂασ mở banh, cơ thể Ân Thải Vụ mất hết sức lực xụi lơ, mặc kệ qυყ đầυ của anh xâm lấn vào, cổ tử ©υиɠ phun dâʍ ŧᏂủy̠ ào ạt ra, cậu điên cuồng run rẩy trong cơn kí©h thí©ɧ mãnh liệt, mất ý thức rồi ngất đi.

Lộ Bạc Chu ôm Ân Thải Vụ vào lòng, yết hầu anh lăn lộn, đôi mắt xanh lam như chìm sâu dưới đáy biển lạnh lẽo.

Người trong lòng này quá mỏng manh quá xinh đẹp, dường như chỉ cần chạm nhẹ một cái là sẽ vỡ vụn ra vậy.

Anh không nỡ.

Im lặng một hồi lâu, Lộ Bạc Chu nhẹ nhàng xoa xoa bụng của Ân Thải Vụ, nghe tiếng hít thở của Ân Thải Vụ dần dần trở nên đều đều ổn định, đã thϊếp đi trong lòng anh.

Hơi thở dục tình nóng rực tan đi, tiếng thở dốc của Lộ Bạc Chu mang đầy sự khắc chế và kìm nén, anh rút dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng đến đau đớn ra một chút, xuất tinh vào lỗ l*и của Ân Thải Vụ.

Rồi sau đó anh lại thúc về phía trước một lần nữa, đẩy ©ôи ŧɧịt̠ vừa bắn tinh chôn sâu vào âʍ đa͙σ ướŧ áŧ, nhốt toàn bộ chất lỏng ở bên trong.

Lúc Ân Thải Vụ tỉnh lại, đầu óc căng đau như bị vỡ ra thành từng mảnh.

Cảm giác được sự khác thường ở thân dưới khiến Ân Thải Vụ gần như trong nháy mắt liền nhớ tới một vài cảnh tượng vào tối hôm qua.

Cậu uống nhiều quá, không nhịn được đi lấy trứng rung ra chơi, rồi lại không cẩn thận đút trứng rung vào quá sâu, ngay cả công tắc cũng bị mở lên, còn nhờ Lộ Bạc Chu lấy ra...

Cậu vòng chân mình quanh eo Lộ Bạc Chu, bảo thầy ấy đυ. mình mạnh lên...

Chưa kịp suy nghĩ nhiều hơn, Ân Thải Vụ bất ngờ trợn mắt, cảm nhận được thứ thô to trong l*и mình đang dần cương cứng, từ từ nong âʍ đa͙σ của cậu ra một lần nữa.

Lộ Bạc Chu dám đút dươиɠ ѵậŧ vào bên trong cậu suốt cả đêm...

Bị ©ôи ŧɧịt̠ với kích cỡ như quái vật đυ. nát l*и, ngay cả cổ tử ©υиɠ cũng bị ȶᏂασ mở, thiếu chút nữa đã ȶᏂασ vào trong tử ©υиɠ, cơ thể Ân Thải Vụ run bần bật, ngây người ra như kẻ ngốc.

Bụng dưới của cậu căng phồng trướng đau, dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra từ cái l*и khi cực khoái, còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Lộ Bạc Chu bắn vào, tất cả đều bị giữ bên trong lỗ thịt, không hề chảy ra lấy một giọt.

Bụng phồng lên, đã bị lấp đầy hoàn toàn.

Ân Thải Vụ ngơ ngơ ngẩn ngẩn nghĩ, là cậu chủ động trước, có thể cậu thực sự có một chút ý nghĩ nào đó về bố Lộ, nếu không cậu cũng không liên tưởng đến khuôn mặt của Lộ Bạc Chu mỗi lúc làm chuyện người lớn với Alex, thậm chí ngay cả tối qua trong tiềm thức của cậu cũng coi Lộ Bạc Chu như Alex.

Rất nhiều khía cạnh giữa Lộ Bạc Chu và Alex thật sự vô cùng giống, gồm cả giọng điệu khi làʍ t̠ìиɦ của Lộ Bạc Chu, đều giống y như đúc với Alex.

Thật ra Ân Thải Vụ cũng không phản cảm chuyện tiếp xúc thân mật với Lộ Bạc Chu, từ sau khi dọn vào ký túc xá, mức thiện cảm của cậu với Lộ Bạc Chu có thể nói là bay vυ"t thẳng lên.

Nhưng du͙© vọиɠ của đàn ông, thật sự quá đáng sợ...

Như cảm nhận được động tác của Ân Thải Vụ, Lộ Bạc Chu tự nhiên mà ôm vòng lấy eo cậu, dươиɠ ѵậŧ dưới thân cương cứng lên, như là chuẩn bị đυ. vào lần nữa vậy.

Ân Thải Vụ: "Không không!"

"Tỉnh rồi à?" Giọng Lộ Bạc Chu có vẻ biếng nhác, mang theo sự buồn ngủ dày đặc, dưới mắt có quầng thâm rõ ràng.

"Vừa mới tỉnh." Sắc mặt Ân Thải Vụ hồng hồng một cách cực kỳ mất tự nhiên, cây hàng kia thực sự bị đút vào quá chặt, cậu gần như năn nỉ nói, "Thầy ra ngoài trước đã..."

"Ra ngoài?" Lộ Bạc Chu vừa ý thức được thứ gì đó, đuôi mắt cong lên, hẩy mông thúc ©ôи ŧɧịt̠ đã cương cứng vào trong thêm một chút, "Bé cưng đang nói thứ này à?"

"Bố Lộ! Anh ——!" Ân Thải Vụ nhạy cảm cảm nhận được ©ôи ŧɧịt̠ của người đàn ông trong cơ thể mình đột nhiên nhảy lên, vội vàng sửa lại, "Thầy Lộ, không không không đừng mà!"

Mẹ nó anh là thứ súc sinh à, gọi kiểu gì cũng cứng được thế?

Giọng Lộ Bạc Chu khá bình tĩnh, có vẻ hơi khàn: "Bé cưng, đừng có kí©h thí©ɧ anh, mới sáng sớm tính dục của đàn ông đều đang mạnh lắm đấy."

Ân Thải Vụ hít sâu một hơi, chỉ cần có thể làm Lộ Bạc Chu rút cái thứ đó ra, chuyện nhỏ như xưng hô thuận theo anh ta cũng chẳng sao: "Anh Lộ ơi, hôm qua chỉ là ngoài ý muốn, em uống nhiều quá, ai cũng đều là người trưởng thành rồi..."

Lộ Bạc Chu rũ mắt nhìn cậu, dễ tính cười xòa: "Là ngoài ý muốn ư, ngủ với anh rồi giờ không muốn chịu trách nhiệm hử?"

"Chịu trách nhiệm?" Ân Thải Vụ sắp tức đến bật cười, chưa từng thấy qua cả vυ" lấp miệng em thế này, "Cái thứ đó của anh còn đang đút ở trong đấy, bảo tôi chịu trách nhiệm hả?"

Vẻ mặt Lộ Bạc Chu khá bình thản: "L*и cưng cắn chặt quá, vách l*и không cho anh rút ra mà."

Ân Thải Vụ đỏ mặt: "Anh đúng là đồ mặt dày!"

"Vậy để anh rút ra cho cưng xem." Lộ Bạc Chu nói, cứ như vậy rút nguyên ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc ra ngay trước mắt Ân Thải Vụ.

Điều khiến Ân Thải Vụ xấu hổ đến mức phải dời mắt đi là, thịt l*и ướt hồng rõ ràng đang giữ lại kẻ xâm lấn, khóa chặt thân ©ôи ŧɧịt̠ mà mυ"ŧ mát, muốn ngăn cây dươиɠ ѵậŧ này rời khỏi nó.

Động tác rút ra của Lộ Bạc Chu cực kỳ chậm, chậm đến mức cho dù Ân Thải Vụ không muốn, cũng chứng kiến rõ ràng toàn bộ quá trình, thấy rõ được ©ôи ŧɧịt̠ nổi đầy gân vô cùng thô kệch kia.

Ân Thải Vụ nghĩ đến chuyện hôm qua cả hai cái lỗ trước và sau của cậu, nhỏ hẹp như vậy thế mà lại nuốt được cây hàng như quái vật này vào hết, chớp cái đỏ bừng từ mặt xuống đến cổ, hơi nóng bốc lên, cả cơ thể Ân Thải Vụ đều trở nên nóng bừng.

Lúc qυყ đầυ rút khỏi lỗ l*и phát ra một tiếng "chóc" vang vang. Lỗ l*и không còn bị tắc lại, cái lỗ bị đút vào cả đêm dường như không thể khép lại được ngay, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đặc sệt hòa lẫn với dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt chảy ồ ạt ra ngoài, còn trộn lẫn một ít máu.

Thật sự quá sắc tình...

Lỗ l*и Ân Thải Vụ hiển nhiên đã bị ȶᏂασ nát rồi, lỗ thịt ướt mềm còn đang khép mở không hề biết liêm sỉ là gì, như đang thèm khát được đút vào tiếp vậy.

Cả âʍ ɦộ đều ướt nhoe nhoét, còn dính một lớp dịch nhầy nhơ nhớp, có màu hồng thối nát, hai bên môi l*и múp thịt bị ȶᏂασ quá tàn nhẫn, giờ đang mở phanh ra ngoài như không thể khép lại được.

Ánh mắt Lộ Bạc Chu cực nóng, cười khẽ thành tiếng: "L*и của bé cưng vẫn còn muốn được ȶᏂασ đấy, có phải không nào?"

Dù là người vừa da^ʍ vừa thích diễn trò như Ân Thải Vụ cũng không chịu nổi nhắm mắt lại.

Như là nhớ đến chuyện gì, Ân Thải Vụ dừng động tác muốn tránh thoát lại, thấp giọng hỏi: "Anh Lộ này, anh có hay chơi game không?"

Lộ Bạc Chu hơi giật mình, sau đó cười nói: "Em thấy trông tôi giống vậy không?"

Ân Thải Vụ: "......"

Đúng là không giống lắm.

Nhưng có những chuyện đã trùng hợp đến mức Ân Thải Vụ không thể nào thuyết phục bản thân mình nữa, Ân Thải Vụ theo bản năng nói: "Vậy giờ em dẫn anh chơi hai ván nhé?"

Lộ Bạc Chu ừ một tiếng, vô cùng chân thành nói: "Hay là em để anh đυ. một lần trước đã, chơi game bao lâu cũng được."

Du͙© vọиɠ ở đáy mắt anh trần trùng trục không thèm che giấu, hiển nhiên không hề nói giỡn.

Sắc mặt Ân Thải Vụ thay đổi, không thể nhịn được nữa bò sang một bên: "Mẹ nó chứ anh có thể bình thường một chút không, làm cả đêm còn chưa đủ sao?"

Lộ Bạc Chu nhìn Ân Thải Vụ co rúm người lại ở mép giường, vươn tay định kéo phắt cậu lại.

Nhìn thấy vẻ hoảng sợ kháng cự trên khuôn mặt cậu, Lộ Bạc Chu dừng một chút, giọng ôn hòa: "Mù Mịt, lần đầu tiên gặp em đã thấy em như một búp bê xinh đẹp vậy."

"Mỗi lần chạm vào tay em đều sẽ khiến tim anh đập không ngừng."

"Bé có muốn thử quen anh không."

_________________

Nai có lời muốn nói:

Chời cuối cùng cũng đến đoạn Mù Mịt nghi ngờ cưa cưa này gòi, với sự chậm chạp của em bé đúng là phải đi một chặng đường cực dài (mà readers của mình có người chỉ tốn một chương để nhận ra TTvTT).

À tham khảo mấy bồ chút, thường bắt đầu mối quan hệ sẽ gọi là gì nhờ? "Quen nhau"? "Bồ bịch"? "Hẹn hò"? Chương này mình đang để nguyên cách nói của TQ là "ở bên nhau", nghe nó cứ tầm thường kiểu gì, mà không biết đổi thành gì cho hợp. Mấy bồ góp ý cho mình nha.

Tuần này mình cũng khá bận nên chắc chỉ ra chương mới vào ngày thứ bảy được thôi. Mấy bồ ráng chờ mình nhé.

Hi vọng mấy bồ đã có một ngày đầu tuần thật vui.