“Thiên Lý đến đây, ta giới thiệu với con một chút.” Bá Ân chỉ vào ba người đàn ông bên cạnh nói “Đây là Ba Tư Đốn, am hiểu lắp ráp tu sửa; đây là Khoa Phỉ Nhĩ, am hiểu về thiết kế công nghệ; cuối cùng, đây là Cố Phi, đam mê lập trình số liệu.”
Ba Tư Đốn là một người có vóc dáng khôi ngô cường tráng, mặc một bộ trang phục trông càng vạm vỡ, thoạt nhìn còn giống chiến sĩ hơn là máy móc sư; Khoa Phỉ Nhĩ lại hơi gầy yếu, có một loại phong độ của quý tộc; Cố Phi là người trẻ tuổi nhất trong cả ba, ước chừng khoảng hai mươi tuổi, tươi cười cởi mở, hẳn là một người dễ chung sống.
Trong ba người thì Ba Tư Đốn và Khoa Phỉ Nhĩ đều có dị năng, chỉ là chỉ số dị năng của hai người cũng không kém Bá Ân là bao.
“Đây là tiểu Thiên Lý sao, thật đáng yêu.” Ba Tư Đốn vươn bàn tay to, cười ha ha nói, “Lần đầu gặp mặt, chào con.”
“Chào ngài, tiên sinh Ba Tư Đốn.” Thiên Lý nắm tay hắn, lại lễ phép chào hỏi hai người kia.
Mấy người đi vào phòng khách, Cố Phi đặt chiếc rương trên tay lên bàn.
Bá Ân kỳ quái hỏi: “Đây là cái gì?”
“Quà tặng chuẩn bị cho Thiên Lý.” CốPhi cười nói “Lần đầu gặp mặt cũng không thể để tay không mà đến đúng không?”
Bá Ân nghi ngờ nhìn ba người một cái, nhưng cũng không nói gì thêm.
“Nhân lúc còn chưa ăn cơm, Thiên Lý có muốn xem quà trước không?” Cố Phi vừa nói vừa mở rương, đầu tiên lấy ra một thứ giống như khối rubic, nói “Đây là quà của Khoa Phỉ Nhĩ, hộp ký ức.”
Thiên Lý trước tiên là liếc nhìn Tra Nhĩ đang chơi trò chơi trong phòng, sau đó nhận lấy hộp ký ức.
Hộp ký ức có công năng camera, được tạo thành từ rất nhiều khối vuông có màu sắc khác nhau, người mua có thể yêu cầu thiết kế mật mã màu sắc theo ý mình, chỉ khi nêu đúng một tổ hợp màu sắc chính xác thì mới có thể mở hộp ký ức.
(Ngữ: Giải thích thêm cho ai chưa hiểu, cái này cũng giống như két sắt vậy, mở két sắt cần mật khẩu là một dãy số, cái này thì mật khẩu là màu sắc =]])
Khoa Phỉ Nhĩ tự mình thiết kế mật mã của hộp ký ức này, màu sắc dùng làm mật mã được ẩn giấu ở giữa khối vuông, nhất định phải giải mã được quy luật móc nối của các màu sắc mới có thể mở ra.
Chẳng qua thật đáng tiếc, bọn họ không hề biết Thiên Lý căn bản không thể nào phân biệt rõ được các màu sắc, mà nàng trực tiếp dùng cảm giác của mình để thẩm tách sự vật, mật mã của hộp ký ức không hề có tác dụng với nàng.
Không đến mười giây, nàng liền thuận lợi mở hộp ký ức ra. Nhấn xuống cái nút ở chính giữa, hộp ký ức vang lên một tiếng “ding” nhỏ, thân hộp chậm rãi biến thành trạng thái nửa trong suốt, sau đó ở giữa mỗi khối vuông đều phóng một đoạn hình ảnh động ra giữa không trung, có kiến trúc, phong cảnh, con người, có thi đấu dị năng cùng với một chút cảnh tượng đời sống của đám người Ba Tư Đốn. Những thứ này đều có thể xóa bỏ để ghi chép lại một lần nữa, là vật phẩm chuẩn bị của các nhà du hành.
Thiên Lý nói: “Cám ơn tiên sinh Khoa Phỉ Nhĩ, con rất thích.”
Đám người Khoa Phỉ Nhĩ đều âm thầm kinh hãi, hoàn toàn không nghĩ đến cô bé này lại có thể mở mật mã ra trong mười giây. Điều này cần phải có sự hiểu biết rõ ràng với kết cấu của hộp ký ức, hơn nữa phải tỉ mỉ thành thạo tính toán. Mặc dù có chút giống như hạ thấp chính bản thân mình, nhưng mà ngay cả Cố Phi cũng không dám nói bản thân hắn có thể giải được nhanh hơn cô bé.
Khoa Phỉ Nhĩ và hai người khác liếc nhau một cái, cũng không tỏ vẻ gì.
“Rất tốt, rất tốt.” Ba Tư Đốn ha ha cười vài tiếng, lấy từ trong rương ra một chiếc hộp kim loại đưa tới cho nàng, nói, “Đây là quà ta chuẩn bị cho con, hy vọng con sẽ thích.”
Thiên Lý mở hộp kim loại ra.
Nếu nói trước đó lúc nhận được hộp ký ức nàng lẫn chưa phát hiện ra, nhưng đến khi nhìn thấy đống đồ trong hộp kim loại này thì nàng rốt cuộc cũng nhận ra, bọn họ là đang mượn quà tặng để khảo nghiệm thực lực của nàng.
Trong hộp kim loại chứa một đống linh kiện lộn xộn, căn bản không nhìn ra vật gì.
Ba Tư Đốn cười nói: “Thật xin lỗi, từ trước đến nay ta đều rất sơ ý, chưa kịp đem đồ lắp ráp cho xong, Thiên Lý có thể tự mình bắt tay làm thử xem.”
Thiên Lý chậm rãi quét qua những linh kiện này, sau đó lấy ra từng cái, dựa theo thứ tự để sắp xếp.
Đám người Ba Tư Đốn cảm thấy có chút kỳ quặc, cách sắp xếp của Thiên Lý hoàn toàn không có quy luật nào, dường như cũng không thèm phân tích ra cấu tạo của vật này.
Nhưng rất nhanh bọn họ liền thay đổi suy nghĩ, Thiên Lý bắt đầu chọn lựa linh kiện tinh vi nhất trong chúng để lắp ráp trước, động tác mặc dù không nhanh lắm nhưng cũng rất thành thạo.
Trong lúc nhất thời, cả căn phòng yên lặng không một tiếng động, chỉ còn lại thanh âm Thiên Lý lắp ráp linh kiện.
“Được rồi.” Khoản chừng mười phút sau, Thiên Lý cầm món đồ chơi nhìn giống như Kim tự tháp trong tay cười nói “Đã hoàn thành, hóa ra là một chiếc đèn ảo ảnh.”
Đèn ảo ảnh là một loại trang sức có tính chiếu sáng, có thể tự động cảm ứng độ mạnh yếu của ánh sáng, khi cường độ ánh sáng chung quanh thấp hơn 200 cd, đèn ảo ảnh sẽ khởi động, ở trên đỉnh sẽ hình thành một luồng sáng ảo ảnh xinh đẹp.
Bá Ân tắt hết đèn trong phòng, đèn ảo ảnh bắt đầu khởi động, một đôi cánh ánh sáng chậm rãi mở ra trên không trung, lấy chân đèn làm điểm bắt đầu, từ từ hiện ra một con rồng đang giương cánh muốn bay lên, cao ngạo, xinh đẹp, tràn đầy ánh sáng lung linh.
Đáng tiếc, Thiên Lý chỉ có thể dùng cảm giác để “xem” một vòng chuyển động của ánh sáng.
Ba Tư Đốn giơ ngón cái lên với Thiên Lý, khen: “Rất tốt, chỉ dùng vỏn vẹn mười phút, tốc độ như vậy chỉ sợ phần lớn máy móc sư sơ cấp đều không thể làm được. Đèn ảo ảnh mặc dù không phải dụng cụ cao cấp tinh tế gì, nhưng kết cấu bên trong lại hơi phức tạp, cần phải có đủ kiên nhẫn và sự chuyên chú. Thiên Lý, con hoàn toàn có đủ tiềm chất để trở thành máy móc sư.”
Khoa Phỉ Nhĩ và Cố Phi cũng gật đầu công nhận.
Mắt Bá Ân lộ ra một chút vui vẻ, lại cố làm ra vẻ không vui nói: “Lần này các cậu đã hài lòng chưa?”
“Hài lòng, rất hài lòng.” Ba Tư Đốn cười ha ha.
“Đừng quên là còn có quà của tôi nữa đấy.” Cố Phi lấy từ trong cái rương ra một cái hộp nhỏ, cười nói: “Yên tâm, anh cũng không giống hai người không phúc hậu bọn họ đâu, chỉ là quà tặng đơn thuần thôi.”
Thiên Lý nói cám ơn, mở hộp ra, bên trong là một cái vòng tay, trên vòng tay còn có màn hình điện tử.
Cố Phi giải thích: “Đây chính là vũ khí máy móc anh tự mình chế tạo – ‘Con trỏ định vị’, chỉ cần khóa mục tiêu là có thể phóng ra, có thể đặt lộ tuyến để phóng, còn nếu không đặt lộ tuyến, con trỏ sẽ công kích thẳng về phía trước.”
Thiên Lý tinh tế thẩm tách, phát hiện đây đúng là một kiện vũ khí rất tinh xảo, khoảng cách dài nhất để phóng là 2000m, nói cách khác, chỉ cần nàng đặt ra lộ tuyến chuẩn, con trỏ có thể công kích bất kỳ mục tiêu nào trong phạm vi 2000m. Mắt người không thể nhìn xuyên qua chướng ngại vật, nhưng cảm giác của nàng lại không cần phải cố kỵ điểm này, nàng hoàn toàn có thể tiến hành công kích ở cự ly xa trong trường hợp mục tiêu không phát hiện được nàng. Điều tiếc nuối là, cái vũ khí này không thể sử dụng ở địa phương bị trọc hóa, nếu không cũng được coi là một món vũ khí phòng thân không tệ.
Không thể không nói, trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới rất cao, nếu có thể đột phá vấn đề khó khăn về hệ thống năng nguyên, vũ khí máy móc sẽ trở thành một trợ lực vô cùng mạnh mẽ cho chiến đấu.
Đưa quà tặng xong, đám người Ba Tư Đốn có thêm một hiểu biết mới về Thiên Lý, đó là một cô bé cực kỳ thông minh, thiên phú ở phương diện máy móc rất cao, tiền đồ trong tương lai là không có ranh giới.
Lúc ăn cơm tối, Thiên Lý kêu Tra Nhĩ lên, giới thiệu đơn giản cho ba người một chút, bộ dáng lạnh băng của hắn rất khó gây hảo cảm với người khác, nên ba người cũng không có đặc biệt chú ý hắn.
“Tôi nói này Bá Ân, anh dứt khoát nghĩ biện pháp để đưa Thiên Lý tiến vào khu vực cấp B đi? Cứ để cho một đứa nhỏ như vậy ở khu vực cấp D thì thật khiến người khác không yên tâm.” Ba Tư Đốn đề nghị, “Nếu quan hệ của anh không đủ để làm việc này thì ba người chúng tôi cũng có thể hỗ trợ.”
Bá Ân nhìn Thiên Lý, thản nhiên nói: “Thi đấu xong rồi nói sau.”
Hắn còn nhớ rõ việc kiểm tra dị năng của Thiên Lý, nếu kết quả đúng là như hắn đoán thì…
Ngày hôm sau, Ba Tư Đốn đến đón Thiên Lý đi báo danh từ sáng sớm, vì làm trợ thủ nên Thiên Lý chỉ cần đưa thẻ thân phận ra là được.
Khảo nghiệm của ngày hôm qua, mặc dù biểu hiện của Thiên Lý gây ấn tượng sâu cho người khác, nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, ở trong ánh mắt của đám người Ba Tư Đốn vẫn chỉ là một đứa trẻ rất có thiên phú mà thôi, bọn họ cũng không thừa nhận thực lực của Thiên Lý đã đạt đến tiêu chuẩn của máy móc sư.
Thiên Lý ôm tâm lý học tập mà đến, tất nhiên cũng sẽ biểu hiện hết sức, chỉ đơn giản nghe đám người Ba Tư Đốn giảng giải, cùng chuẩn bị với bọn họ trước lúc thi đấu.
Hai ngày trước khi thi đấu, Bá Ân bớt chút thời gian đem Thiên Lý ra ngoài đi đến trung tâm kiểm tra để kiểm tra dị năng.
Thiên Lý biết rõ lần khảo nghiệm này là lời bàn giao đặc biệt từ thành Thánh. Lúc trước ở thành thị biên giới nàng cũng có chút danh tiếng, sau đó là biểu hiện ở sự cố tàu con thoi, lúc này mới dẫn đến sự chú ý ở phía trên, cũng không biết cái loại chú ý này đã đạt tới trình độ nào?
Trung tâm kiểm tra rất rộng lớn, trong đại sảnh có mấy chục người đang ngồi, tất cả đều là những người mang theo con của mình đến kiểm tra dị năng, những đứa trẻ này đều từ khoảng năm đến mười ba tuổi. Tuổi càng lớn, tỷ lệ thức tỉnh dị năng càng nhỏ; mà dị năng được thức tỉnh càng sớm thì người đó càng có tiềm chất để chở thành dị năng giả cao cấp.
Sau khi Bá Ân giúp báo danh cho Thiên Lý, cả hai liền ngồi chờ trong đại sảnh.
Thiên Lý đảo mắt nhìn xung quanh, trong ba mươi mấy đứa trẻ này chỉ có hai người có dị năng, trong đó có một người có chỉ số dị năng khá thấp, người còn lại cũng không tồi, dao động của dị năng rất mạnh.
Tốc độ kiểm tra rất nhanh, không tới nửa giờ là đến lượt Thiên Lý.
Hai đứa trẻ kiểm tra ra được dị năng trước đó cũng rất hưng phấn, đắc ý giương mắt nhìn những đứa trẻ đang có tâm tình nặng nề. Thần sắc trên mặt của cha mẹ của bọn họ cũng rất kiêu ngạo, dưới sự phục vụ nhiệt tình của nhân viên công tác hoàn thành trình tự ghi chép cuối cùng.
Thiên Lý dặn dò Tra Nhĩ kiên nhẫn chờ đợi ở đại sảnh, sau đó một mình đi theo nhân viên làm việc vào phòng kiểm tra.
Trong phòng đặt một bàn dụng cụ khổng lồ, trung tâm của dụng cụ này là một đài ánh sáng hình tròn.
Thiên Lý đi lên đài ánh sáng dưới sự chỉ dẫn của người kiểm tra, một tiếng vang nhỏ vang lên, nàng liền cảm giác được có thứ gì đó quét qua người nàng, qua lại mấy lần, dụng cụ cũng không có chút phản ứng nào.
Nhân viên kiểm tra nói: “Xong rồi, thật đáng tiếc, chỉ số dị năng của em là 0, dị năng cũng không thức tỉnh.”
Thiên Lý bình tĩnh gật đầu, xoay người chuẩn bị rời khỏi phòng.
Vừa đi đến cửa, nàng liền nghe nhân viên kiểm tra nói: “Đợi một chút, em đến đây kiểm tra lại một lần nữa.”
Thiên Lý xoay người lại, vừa rồi nàng cảm giác được có người đã chỉ thị cho nhân viên kiểm tra này cái gì đó, xem ra có người đang theo dõi nàng.
Thiên Lý thả cảm giác ra, quét xem cả tòa trung tâm kiểm tra.
Thật là một dao động dị năng mạnh mẽ!
Thiên Lý híp híp mắt, ở trên tầng cao nhất của tòa trung tâm kiểm tra này có hai dị năng giả, một người trong đó có dao động dị năng rất cường đại, là người mạnh nhất từ trước tới giờ Thiên Lý gặp ngoại trừ Tra Nhĩ ra.
Nàng im lặng đi về phía đài ánh sáng, tiếp nhận kiểm tra một lần nữa.
Nhân viên kiểm tra cảm thấy hết sức kỳ quái, rõ ràng là một đứa nhỏ không kiểm tra ra dị năng tại sao bên trên lại đặc biệt chú ý đến như vậy?
Kiểm tra lại mấy lần, nhân viên kiểm tra liền gửi kết qua cho người bên kia.
Một lúc lâu sau, nhân viên kiểm tra cổ quái nhìn về phía Thiên Lý, nói: “Tiểu thư Thiên Lý, tình huống của em có chút đặc biệt, tôi hy vọng em có thể làm thêm một khảo nghiệm được đưa ra.”
“Làm thêm một khảo nghiệm?”
“Đúng vậy.” Nhân viên kiểm tra nói, “Đợi một lát nữa sẽ có người dẫn em lên tầng cao nhất, ở đó có khảo nghiêm đặc biệt, em chỉ cần làm theo chỉ thị là được.”
Khảo nghiệm đặc thù? Thật đúng là lời nói để lừa gạt trẻ con. Cả ngày trời kiểm tra một đứa nhỏ mãi không thấy dị năng, ai rảnh rỗi nhận khảo nghiệm đặc thù?
Thiên Lý im lặng không nói, cũng không nêu ý kiến gì, nàng cũng muốn biết là ai đang chiếu cố nàng như vậy.
Hơn nữa, nàng cũng rất tò mò với cái “khảo nghiệm đặc thù” đấy.
Nhân viên làm việc trước hết là giải thích một chút với Bá Ân về tình huống hiện tại, sau đó liền dẫn Thiên Lý vào thang ánh sáng tiến thẳng lên tầng cao nhất.
Tra Nhĩ nhìn thang ánh sáng trong suốt, sắc mặt lạnh lùng, tầm mắt chậm rãi nhìn theo thang ánh sáng đến tầng cao nhất…..