- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Xuyên Không
- Hiền Tri Thiên Lý
- Chương 159: Hắc Tuyền tiến hóa, ma tô* vực sâu (1)
Hiền Tri Thiên Lý
Chương 159: Hắc Tuyền tiến hóa, ma tô* vực sâu (1)
(*) ma tô: tía tô ma
Edit: Tiểu Lăng
Hai khu Nam Bắc tấn công ác liệt. Mỗi ngày, ngoại trừ chú ý thế cục bên ngoài, phần lớn thời gian của Thiên Lý đều dồn vào việc thu xếp mảng rừng phòng hộ bị thiêu hủy kia. Phần lớn cây cối từ Tây Nam đến Đông Nam đều đã biến thành than gỗ. Uy lực của thuốc nổ cực lớn, cháy cũng gây ô nhiễm, đa phần cây bị cháy đều đã mất đi sức sống, nhất định phải nhổ sạch rễ đi, trồng lại cây mới.
Thiên Lý treo thưởng, mời dị năng giả ba hệ đất, cây, nước tham gia công trình xanh hóa.
Với danh tiếng của thành Minh bây giờ, tin tưởng đại đa số đều bằng lòng đến giúp đỡ.
Song đây lại là một công trình cần ngày rộng tháng dài, phải 2 – 3 năm may ra mới hình thành được quy mô. Nghĩ vậy, sự phẫn nộ với thành ngầm của Thiên Lý lại tăng thêm.
Trọc khí có tính ăn mòn rất mạnh, không có linh khí của rừng phòng hộ tinh lọc, trọc khí đã bắt đầu tràn vào thành Minh. Nội thành giờ đang có một số ít nhân tài kỹ thuật không sở hữu dị năng, họ không thể chống cự được trọc khí, nhất định phải lập tức chuyển sang khu Bắc thành.
Thành Minh lại phải tạm thời trở thành vùng nửa trọc hóa.
[Thiên Lý, Bách Chiến phái người đưa hai nghìn cây giống tới.] Chú Mộc liên lạc với Thiên Lý.
Thiên Lý trả lời: “Thay cháu cảm ơn anh ta, làm phiền rồi.”
[Mặt khác, mới có gần năm mươi dị năng giả hệ đất, cây, nước từ các nơi tới, giai đoạn trước của công trình đang tiến triển rất thuận lợi, trồng lại cánh rừng phòng hộ không khó lắm.]
“Vâng, cháu biết, vất vả cho chú Mộc rồi.”
[Không có gì vất vả cả, ngược lại là cháu đấy, đừng buồn, mọi người tề tâm hợp sức, sợ gì khó khăn đâu.]
“Cảm ơn chú Mộc.” Trong lòng Thiên Lý xuất hiện chút ấm áp.
Thành Minh nhận được sự giúp đỡ từ muôn nơi, ngay cả thành Thánh đều phái người tới hỗ trợ.
Rất nhanh, rừng phòng hộ mới đã được trồng lại, song tạm thời chưa có linh khí diễn sinh, cần đất và nước ôn dưỡng ít lâu mới được.
Coi như giải quyết được một chuyện, giờ Thiên Lý đã thu thập đủ đá kỳ lân vàng, rốt cuộc cũng có thể bắt đầu tự tay chế tạo dụng cụ mới. Cô đã nắm độc quyền chăn nuôi kỳ lân vàng, không cần lo trước tính sau, quan trọng nhất là bấm thời gian phát triển.
Thiên Lý trang bị cho mỗi thành viên Ngu Giả một tấm ván bay và một lá chắn phòng hộ. Lá chắn phòng hộ năng lượng có thể sử dụng trong tình huống nguy hiểm, khi dị năng bị ngăn trở - ví dụ như lúc gặp công kích sóng âm, hoặc bị tiêu hao năng lượng chẳng hạn.
Mặt khác cô lại chế tạo bộ máy thăm dò giống như Tổ Ong, máy truyền tin cự ly ngắn, phương tiện giao thông loại nhẹ và các loại vũ khí năng lượng khác.
Cô gọi chung những dụng cụ, vũ khí có thể sử dụng tại vùng trọc hóa này là “trang bị trọc năng”, tạm thời chỉ lưu hành nội bộ. Đầu tiên là do không đủ đá kỳ lân vàng, sau là họ phải đảm bảo tính tiên tiến trong vũ trang của bản thân trước đã.
Lần đầu tiên thành viên Ngu Giả biểu diễn đạp ván bay, khiến ai ai cũng phải kinh ngạc. Ván bay mà chỉ Hắc Hồng Song Sát có thể sử dụng trong truyền thuyết, vậy mà đã ra đời hàng loạt rồi? Chẳng lẽ Hắc Hồng Song Sát cũng là người của thành Minh? Phải biết hai người đó đều là cao thủ trong cao thủ, đã từng danh chấn một phương, dù sau đó biến mất không chút tung tích, nhưng đã lưu lại ấn tượng khó phai trong lòng rất nhiều người.
Thì ra thứ công nghệ bất chấp trọc khí này có nguồn gốc từ thành Minh sao?
Không thể không nói, thành Minh quả là sâu không lường được…
Ngoại giới đã bày tỏ sự lạnh nhạt đối với động tĩnh mà thỉnh thoảng thành Minh lại làm ra.
Tất cả đều có khả năng --- đây chính là câu miêu tả chính xác nhất về thành Minh.
Vô số dị năng giả nhắn tin xin mua cho Thiên Lý, nhân viên nghiên cứu khoa học thành Thánh càng ngứa lòng như bị mèo cào, cực lực mời chào Thiên Lý tham gia nghiên cứu thảo luận, hy vọng có thể hiểu rõ cô đột phá hạn chế về nguồn năng lượng như thế nào?
Thiên Lý tạm thời không định công bố tác dụng của đá kỳ lân vàng, giữ được bí mật về công nghệ càng lâu, thành Minh càng có lợi.
Một năm vô cùng náo nhiệt, lại bình yên trôi qua.
Trong khi hai bên Nam – Bắc giằng co, thành Minh đã nhanh chóng phát triển, trở thành thế lực thứ ba không thể coi thường trên tinh cầu Áo Đắc Lạc, bởi vì nó không chỉ sở hữu mấy điều “có một không hai” trên thế giới, còn nắm giữ mạng lưới tình báo mạnh nhất toàn cầu. Địa vị thành Minh trở nên siêu nhiên.
Một năm này, Tra Nhĩ vẫn luôn luôn cố gắng làm một chí sĩ* ấm giường ưu tú. Đáng tiếc Thiên Lý vẫn giữ thái độ kiên quyết, từ đầu đến cuối hắn vẫn chưa thành công.
(*) chí sĩ: người có chí, có mưu đồ
Mấy ông chú thỉnh thoảng cũng chỉ cho hắn mấy chiêu, lại được các kỳ nhân dị sĩ nơi nơi trên mạng chỉ điểm, Tra Nhĩ càng bị ép càng hăng, lôi đủ mười tám ban võ nghệ ra, thiếu mỗi điều chế thuốc kí©ɧ ŧìиɧ, bá vương ngạnh thượng cung thôi. Mặc dù hắn thường xuyên uy hϊếp muốn “ngạnh thượng cung”, nhưng chưa một lần thật sự hành động.
Thiên Lý nói cho hắn, hơi thở của hai người họ xung đột lẫn nhau, tạm thời chưa thể kết hợp, phải giải được bài toán khó này đã rồi hẵng nói.
Tra Nhĩ nghe xong, mày nhíu thành chữ xuyên (川), trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu mới xoắn xuýt hỏi: “Phải giải bài toán đó như thế nào?”
Thiên Lý cũng không biết trả lời ra sao, chần chờ nói: “Chắc là phải đến lúc chúng ta thăng cấp?”
“Thăng cấp là được rồi ư?” Vẻ mặt Tra Nhĩ rất khẩn thiết.
Thiên Lý khó xử, mãi mới nói: “Tôi cũng không chắc, chưa có tiến triển gì trong nghiên cứu về ma khí và linh khí cả.”
“Nếu không chúng ta thử lại lần nữa đi?” Tra Nhĩ cẩn thận che giấu sự hưng phấn, nghiêm túc đề nghị, “Giống như lần trước chúng ta vượt qua cự ly năm mét ấy, không ngừng tiếp xúc, dung hợp để đạt được hiệu quả.”
Thiên Lý sờ lên viên ngọc trong lòng bàn tay, do dự.
“Từ cạn tới sâu, từng bước một, tôi đảm bảo không đẩy vào.” Tra Nhĩ thề son sắt.
Thiên Lý bày tỏ sự nghi ngờ với lời đảm bảo của hắn.
Cô nói: “Chờ đi, tuổi tôi vẫn còn nhỏ, chưa vội.”
Nhưng Tra Nhĩ rất vội. Thiên Lý tuổi mười bảy đã có sức hút không tầm thường rồi, bất kể là về thân thể, diện mạo hay khí chất.
Nhìn cô, trước Tra Nhĩ có thể ăn một con heo rừng, giờ ăn được những hai con!
Sắc đẹp thay cơm mà!
Hai người nghiêm túc thảo luận các khả năng để làʍ t̠ìиɦ, hoàn toàn không ý thức được mảy may rằng đề tài đen tối bao nhiêu.
“Phì!” Ngoài cửa sổ bỗng vang lên tiếng phì cười.
Kiệt Ngao lách mình vào, đến bên cạnh Thiên Lý, hỏi: “Hai người còn chưa làm à?”
Thiên lý không đáp, Tra Nhĩ lạnh lùng nhìn chằm chằm anh ta.
Kiệt Ngao mập mờ nói: “Thiên Lý, không bằng thử trước với tôi đi?”
Tra Nhĩ đập anh ta ra như một con ruồi, lạnh lùng nói: “Mi muốn chết à?”
Kiệt Ngao nhún vai: “Không phải hai người đều không có kinh nghiệm à? Cho nên tôi hi sinh một chút, để Thiên Lý tham khảo tý.”
“Không cần mi hao tâm tổn trí!” Tra Nhĩ từ chối thẳng thắn, hung hăng nói, “Dám đυ.ng đến Thiên Lý, tao sẽ chặt mi ra.”
Thiên Lý thở dài, nói: “Tôi hơi đau đầu, hai người nói chuyện tiếp đi, tôi đi nghỉ.”
“Tôi…” Tra Nhĩ đang định nói, Kiệt Ngao cắt lời ngay: “Tra Nhĩ, tôi nói này, phụ nữ không thích đàn ông quá bám dính, lúc cần phải cho các cô ấy đủ sự tự do.”
“Thật à?” Tra Nhĩ rất nghi ngờ, mắt lia sát theo bóng lưng Thiên Lý.
Kiệt Ngao lại gần nói: “Hay đi bar chơi với tôi đi, tiếp xúc với phụ nữ nhiều mới lợi cho cậu.”
Tra Nhĩ mặt không biểu tình, như đang do dự.
Lúc này, Thiên Lý vừa ra khỏi cửa phòng bỗng đi vào, mặt không đổi sắc nói với Kiệt Ngao: “Anh muốn chơi thì cứ việc đi, đừng dạy hư Tra Nhĩ.”
Kiệt Ngao nói đùa: “Tra Nhĩ lớn thế này rồi còn chưa có phụ nữ, rất dễ nhịn thành tật đấy, nếu sau này không cứng được thì tính phúc của em sao giờ?”
Thiên Lý thản nhiên nói: “Đây là chuyện của hai người chúng tôi, anh đừng xen vào.”
“Được thôi.” Kiệt Ngao nhún vai, nói với Tra Nhĩ, “Tra Nhĩ, cậu phải cẩn thận đó, nếu mai mốt cậu rời khỏi Thiên Lý, vậy tôi nhất định sẽ không khách khí đâu. Không có cậu, Thiên Lý không phải đối thủ của tôi.”
“Mi không có cơ hội đó!” Tra Nhĩ vòng lấy eo Thiên Lý, tuyên thệ chủ quyền.
Kiệt Ngao cười tà, xoay người rời khỏi phòng.
Thiên Lý bỗng nghĩ đến vấn đề thể chất của Tra Nhĩ, nếu hắn thật sự phát sinh quan hệ với những người phụ nữ khác, vậy rất có thể sẽ khiến họ lập tức trọc hóa. Hắn là người ma hóa, lúc du͙© vọиɠ bùng nổ, rất khó thu liễm ma khí, người bình thường không thể tiếp nhận được.
Nghĩ vậy, hình như chỉ có cô có linh khí, có thể miễn cưỡng trung hòa lực lượng của hắn. Nói cách khác, cô là người phụ nữ thích hợp nhất với Tra Nhĩ trên đời này, Tra Nhĩ cũng chỉ có thể có một người phụ nữ là cô.
Không biết vì sao, phỏng đoán này khiến Thiên Lý bỗng có phần mừng thầm.
Cô thận trọng nói với Tra Nhĩ: “Tra Nhĩ, anh không thể tùy tiện ôm những cô gái khác.”
Trong mắt Tra Nhĩ, có ánh cười lóe lên. Hắn ghé vào bên tai Thiên Lý nói khẽ: “Ừ, có mình Thiên Lý là đủ rồi.”
Lời hứa kiểu âu yếm như thế này, khiến mặt Thiên Lý hơi nóng lên. Cô vỗ mặt Tra Nhĩ ra, không tự nhiên nói: “Anh biết là được.”
Tra Nhĩ né tay Thiên Lý, dây dưa không bỏ: “Thiên Lý, tôi si tình như thế, có phải nên được thưởng không?”
“Anh muốn thưởng gì?”
Tra Nhĩ nâng cằm Thiên Lý lên, hôn lên môi cô một cái, nói: “Tắm uyên ương buổi tối.”
“Anh dồi dào tinh lực nhỉ, đi trồng cây đi!” Thiên Lý không chút do dự gỡ hắn ra, xoay người rời đi.
“Không cho tắm uyên ương, ít nhất cũng phải cho tôi làm ấm giường chứ.” Tra Nhĩ cố gắng tranh thủ.
Thiên Lý không để ý đến hắn, tăng nhanh bước chân.
Đi tới cạnh cửa, cô chợt dừng lại.
Tim bỗng đập nhanh, Thiên Lý và Tra Nhĩ cùng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hướng về phía Ám vực.
Không khí dần ngưng lại, mang theo một áp lực đến ngạt thở, một sự tĩnh lặng đến đáng sợ.
Trên bầu trời Ám vực, khí đen đυ.c không ngừng dung hợp, nén lại, rồi từ từ sôi trào lên. Cảm giác dày đặc như thể nó đang ẩn chứa một sức mạnh được tích trữ từ lâu, chỉ chờ khi bộc phát.
Thiên Lý nhanh chân đi đến đài quan sát, mặc dù mắt cô không thể nhìn thấy, nhưng dự cảm không lành trong lòng lại hết sức mãnh liệt.
“Tra Nhĩ, anh cảm thấy thế nào?” Cô hỏi Tra Nhĩ bên cạnh.
“Hắc Tuyền sắp tiến hóa.” Tra Nhĩ trầm giọng đáp.
“Chúng ta có thể ngăn cản không? Như ba năm trước?”
Tra Nhĩ im lặng một hồi, lắc đầu.
Thiên Lý nghiêm mặt, lập tức triệu ưng rồng về, để nó mau chóng thông báo cho thành viên Ngu Giả và các lính đánh thuê đi săn bên ngoài kết thúc nhiệm vụ, chạy về thành Minh.
Đồng thời, cô ban bố lệnh đề phòng cấp một với toàn thành, yêu cầu tất cả lính đánh thuê ngoài thành vào bên trong, lính đánh thuê nội thành tạm thời không được xâm nhập vùng trọc hóa.
Tất cả đều không ý thức được tai nạn sắp đến, bày tỏ sự khó hiểu đối với thông báo của Thiên Lý, bắt đầu suy đoán linh tinh.
Thiên Lý cũng không giải thích, bởi vì cô cũng không xác định lần này Hắc Tuyền tiến hóa sẽ mang đến nguy cơ gì, nhưng chắc chắn không phải một hai cao thủ là giải quyết được. Lần trước Hắc Tuyền tiến hóa, khiến tất cả thú trọc hóa ở vùng trọc hóa bạo động; lần này lại yên lặng như thế, càng khiến người ta bất an hơn.
Mấy cao thủ lĩnh vực của thành Thánh hình như cũng cảm ứng được, không hẹn mà cùng dời mắt sang hướng Ám vực.
Cách xa thành Minh, Khải đứng trên đỉnh núi, cảm nhận được trọc khí hoàn toàn tĩnh lại, số liệu xẹt nhanh qua mắt.
Cậu lẩm bẩm: “Sắp bắt đầu rồi ư?”
Hắc Tuyền bị áp chế ba năm, cuối cùng cũng sắp phá vỡ mà ra.
Vậy, nhân loại đang tranh đấu gay gắt với nhau, đã chuẩn bị tốt để nghênh đón thiên tai diệt thế chưa?
- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Xuyên Không
- Hiền Tri Thiên Lý
- Chương 159: Hắc Tuyền tiến hóa, ma tô* vực sâu (1)