Chương 1: Vị hôn phu hủy dung Vân Hủy

Bạch Cửu U chống đỡ thân thể nằm trên giường, đôi mắt hơi tối, lạnh lùng không nhìn ra được chút cảm xúc nào.

Lúc này, ngoài cửa có chút chuyển động, tiếng mở cửa trong căn phòng yên tĩnh có chút lớn. Bạch Cửu U không cảm xúc nhìn sang… xuất hiện ở cửa là một người với khuôn mặt xấu xí.

Cậu thiếu niên với thân hình đơn bạc bước vào, nhưng Bạch Cửu U biết dưới thân hình đơn bạc này ẩn chứa một năng lượng khổng lồ. Đặc biệt khi thuộc tính thôn phệ bộc pháp, nó có thể hủy diệt cả thế giới.

Điều khiến người ta chú ý nhất ở cậu chính là ở khuôn mặt bên trái có một vết thâm xanh đen từ mắt đến cằm, nó như một con rết bò đầy lên nửa khuôn mặt cậu. Cho nên thoạt nhìn đây là cậu bé với khuôn mặt cực kì đáng sợ. Giống như tên của cậu vậy: Vân Hủy

Khuôn mặt đáng sợ như vậy, ai nhìn vào cũng thấy chán ghét, Bạch Cửu U trước kia vẫn luôn cho là vậy, nhưng hiện tại hắn dị thường sững sờ, thậm chí vừa rồi đôi mắt lạnh lùng có chút không duy trì nổi.

“ Đại thiếu gia, đây là linh quả hôm nay.” thiếu niên tựa hồ biết hắn sẽ khó chịu, cũng biết mặt mình có bao nhiêu dọa người , cho nên sau khi đi vào, đầu cậu vẫn một mực cúi thấp xuống.

Bạch Cửu U nhìn Vân Hủy để linh quả xuống, sau đó cúi thấp đầu đứng một bên. Bạch Cửu U hồi tưởng, nếu là đời trước hắn sẽ làm như thế nào?

Tựa hồ là lạnh lùng mở miệng trào phúng, có khi trực tiếp đạp tới, làm đối phương lăn ra ngoài…

Bạch Cửu U rủ mí mắt xuống, nhàn nhạt lên tiếng: “Cuộc giao lưu giữa ba gia tộc ở thành Lam Vân đã bắt đầu chưa?”

"Đã bắt đầu rồi." Cậu chỉ trả lời mà không nói thêm gì, đây chính là tính cách của Vân Hủy. Ngươi hỏi cái gì, cậu trả lời cái đó, những thứ khác không liên quan không nói một lời. Kiếp trước Bạch Cửu U thấy đối phương không thức thời, nhất là người này còn mang thân phận "vị hôn thê" của hắn, tự nhiên càng khiến hắn khó chịu!

"Ngươi đi ra ngoài trước, ở ngoài cửa chờ lấy , đợi lát nữa liền đi qua."

"Vâng."

Vân Hủy quay người rời khỏi phòng, tấm lưng nhìn có vẻ cô đơn, nhưng lại thẳng tắp.. thà gãy cũng không cúi đầu.

Bạch Cửu U nhẹ nhàng nhắm mắt lại, hắn đã sống lại được nửa canh giờ. Nửa giờ này đủ để hắn kiểm soát mọi cảm xúc của mình và đồng thời sắp xếp lại những ký ức hiện tại của mình. Hắn được coi là phế vật trong tam đại gia tộc,

Bây giờ, hắn mới hai mươi hai tuổi, không phải một trăm hai mươi hai tuổi. Hắn trở lại một trăm năm trước, gia tộc hắn vẫn còn đó và không bị tiêu diệt vì hắn. Hắn được coi là “ phế vật “ trong tam đại gia tộc, nhưng hắn cực kì kiêu ngạo lại không biết nhìn người, thường xuyên để người thân đau đớn kẻ thù sung sướng.

Những người đã chết vì hắn vẫn còn sống, hắn vẫn còn cơ hội để thay đổi.

Đưa tay ra, Bạch Cửu U hơi cau mày, cảm nhận được lòng bàn tay yếu ớt. Thật sự có chút khó chịu khi đã quen với sức mạnh của Kim đan kỳ, đột nhiên lại biến thành luyện khí tầng tám, thậm chí trúc cơ còn chưa đạt tới.

Có điều, không có gì đáng ngại. Với những kinh nghiệm kia, hắn tin tưởng con đường tu luyện kiếp này so với kiếp trước còn trôi chảy hơn nhiều…Mà nếu như hắn nhớ không lầm, hiện tại Vân Hủy hẳn là luyện khí tầng chín đỉnh phong, là một trúc cơ.

Đời trước khi Vân Hủy đang là trúc cơ bọn hắn đã bị người truy sát ráo riết, rất là thảm thiết, lưu lại một thân thương tích. Lần này… hắn sẽ không buông tha bất kỳ kẻ nào gây ra vết thương cho Vân Hủy!

Trong đôi mắt lạnh lùng của hắn lóe lên sát khí, Bạch Cửu U nhanh chóng kiềm chế lại bản thân, mặt không biểu cảm rời khỏi phòng. Hắn không hề lo lắng mọi người sẽ phát hiện hắn thay đổi.

Dù sao thì ngoài việc là một kẻ vô tích sự, con trai cả nhà họ Bạch còn nổi tiếng là người thần kinh và thất thường. Một khắc trước hắn còn đang mỉm cười với ngươi một khắc sau hắn bất ngờ tấn công ngươi. Vì vậy, không ai hiểu được hắn đang nghĩ gì!

Tất cả người hầu của Bạch gia, bao gồm cả các đệ đệ và muội muội của hắn, đều không sợ hắn phải không?

Khi cửa mở, Bạch Cửu U lần đầu tiên nhìn thấy Vân Hủy đang đợi cách đó trăm mét, cảm giác được Bạch Cửu U đi ra, cậu lập tức quay người lại, hơi cúi đầu: "Đại thiếu gia."

Bạch Cửu U gần như không thể nghe thấy "Ừ" một tiếng, "Đi thôi, đi lôi đài giao lưu ."

"Vâng."

Thành Lam Vân rất lớn, bị tam đại gia tộc chia cắt địa bàn. Theo thứ tự là hắn chỗ Bạch gia, cùng mặt khác hai nhà Lý gia cùng Phương Gia.

Lý gia và Phương gia có quan hệ thông gia, nhưng mọi người đều biết, hai nhà mặc dù có quan hệ thông gia nhưng lại rất bất hòa. Vì vậy, thành Lam Vân đứng trên ba trụ cột.

Quan hệ không thân? Bạch Cửu U ở trong lòng bật cười một tiếng, tốt một cái quan hệ không thân, đời trước mình cũng tin tưởng bọn họ quan hệ không hòa thuận, thậm chí đối với đích nữ duy nhất Lý gia - Lý Thư Duyên rất có hảo cảm, còn muốn cưới đối phương, cùng đối phương kết thành đạo lữ Song Tu. Mà kết quả cuối cùng thì sao?

Lý Thư Duyên lợi dụng hắn nhiều lần danh chính ngôn thuận đi vào Bạch gia, cùng thứ muội Bạch Thanh Hàn cấu kết với nhau làm việc xấu trong nhà, càng là lợi dụng thân phận trưởng tử của hắn trộm vào cấm địa Bạch gia, trong linh tuyền Bạch gia hạ độc vô sắc vô vị ngay cả Kim Đan kỳ lão tổ cũng không thể phát giác được. Vì vậy, khi ba gia tộc giao chiến với nhau, Bạch gia đã bị Lý gia và Phương gia liên thủ đánh bại, tổ phụ, tổ mẫu, phụ thân mẫu thân bọn hắn đều chết một cách bi thảm…

Lý Thư Duyên! Tốt một cái Lý Thư Duyên! Uổng công hắn có mắt mà không biết nhìn người, hắn tội đáng chết vạn lần.