Chương 10

Mẹ nhìn tôi rồi nói:

"Đừng có mà mẹ con với tôi, nào mấy người có chồng đi rồi tôi xem xét nhận con ha!"

Tôi: "..."

Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể vừa ăn vừa "chờ đợi" nhà trai đến xem mắt. Tôi lẩm bẩm:

"Biết thế đã không về nhà rồi.. a a a a!"

"Chán chết a!"

Tôi biết thừa là ba mẹ đang rất trông ngóng tôi lấy chồng nhưng không nghĩ họ lại chọn cách tiêu cực như thế này a.

Xem mắt ư? Đây là thời đại nào rồi mà họ còn có suy nghĩ lạc hậu như thế này a?

Quen biết này kia còn chưa chắc tin tưởng được nhau nữa là, huống chi một người xa lạ.. Thật là..

Thôi thì thuận theo ba mẹ lần này cho họ vui lòng rồi tính sau chứ bây giờ tỏ thái độ thì họ lại càng quyết tâm tìm chồng cho tôi a.. Ba mẹ tôi thì tôi hiểu rõ hơn ai hết.

Chín giờ ba mươi, tôi đang nằm võng đong đưa thì bà Tám từ ngoài cổng nói vọng vào:

"Ba mẹ con Tinh ơi, tui dẫn nhà trai sang xem mắt nè, ra coi coi chịu không nè!"

Giọng bà ấy vang vang từ đầu trên xóm dưới ai ai cũng nghe hết ấy. Tôi.. cảm thấy mình giống như gái ế, gái lỡ thì cần phải gã gấp không thôi tôi úng tôi hư ấy, nghe mà khó chịu kinh khủng. Tôi.. bắt đầu thấy không thích "bà Tám" này rồi đấy.

Và hình như cả ba và mẹ tôi cũng vậy, trông họ khó chịu ra mặt luôn ấy.

Sau này phải tránh xa cái "bà Tám" này là chắc chắn rồi a. Không còn gì bàn cãi.

Ba tôi ra tiếp đón họ, còn tôi thì bị mẹ lôi vào phòng thay một bộ đồ đàn hoàn hơn một chút xíu. Tôi cứ ở trong phong cho đến khi ba gọi tôi ra.

"Tinh đâu rồi, ra đây ba biểu nè con."

"Đúng rồi, ra đi Tinh."

Bà Tám nghe thế thì gọi chêm vào. Thấy tôi bà lại nói:

"Nhỏ này năm nay ba chục rồi, còn ế chỏng ế chơ, anh chị coi được không bắt về làm dâu luôn nè.."

Tôi nghe bà ấy nói đôi chân mày nheo lại tỏ rõ vẻ khó chịu chẳng màn cho bên nhà trai đang nhìn. Cả ba tôi cũng không hài lòng với những gì bà ta nói:

"Cô nói vậy tôi không chịu a, con tôi con ngọc con vàng chứ có phải bó rau ngoài chợ hai là hàng giảm giá trong siêu thị đâu mà chị nói vậy."

Bà ta nghe thế thì phá lên cải:

"Trời ơi, gái ế thì tôi nói gái ế, chứ tôi có nói oan cho nó đâu mà anh cự tôi. Tôi lo kiếm cho nó một tấm chồng vậy mà anh còn không chịu hả?"

Tôi nghe đến đây, chẳng để ý nhà trai bên kia nghĩ gì về tôi, mà tôi cũng chẳng thèm để ý đến, nói thẳng:

"Cô ơi, không phải là do con ế, mà do con bận kiếm tiền lo cho sự nghiệp, lo kiếm tiền á cô."

"Chứ có phải bài bạc tù tội gì đâu mà cô cứ làm quá lên thế ạ?"

"À, con cô chạy án thế nào rồi cô nhỉ? Mong anh sớm ra tù.."

Nói rồi tôi nhẹ nhàng nở một nụ cười "hiền lành và nhân hậu" mặc cho bà ta tức đỏ cả mặt.

"Mày!"

Lúc này đàn trai: "..."

Ba chàng trai: "..."

Mẹ chàng trai "..."

Chắc họ sẽ có ấn tượng không tốt về tôi đâu nhỉ. Mà không có ấn tượng tốt càng tốt, tốt nhất họ nên từ chối ngay buổi xem mắt này luôn thì ok quá rồi.

Ý, mà nhắc mới nhớ, không thấy chàng trai đi xem mắt tôi đâu nhỉ, nghe đâu cũng độ tuổi tôi, chưa có vợ con nhưng sự nghiệp đủ đầy.

Người như thế mà cũng bị bắt đi xem mắt à.. Mà ngày đầu tiên gặp mặt mà đến trễ thì tôi cũng chẳng có thiện cảm đâu. Tôi.. chẳng thèm quan tâm.

Ba chàng ta lúc này mới nói:

"À, anh chị với cháu thông cảm. Thằng con tôi có chúc việc bận nên xin đến trễ một chút xíu. Anh chị đừng giận a."

Mẹ tôi cười trừ: "Dạ!"

Ba tôi chẳng nói chẳng rằng. Còn tôi cũng chẳng quan tâm a. Chỉ mong chuyện này xong sớm một xíu để tôi còn xem nốt bộ anime đang xem dỡ a.

Đột nhiên, một chiếc xe đen kịch đậu trước cửa nhà tôi, bước ra là một chàng trai cao, cậu ta rất cao độ chừng một mét bảy xấp xỉ mét tám a hoặc hơn đang đi thẳng vào nhà tôi. Bác trai nói:

"À, con tôi đến rồi đây."

Tôi cũng chẳng thèm để ý lắm, tôi bận thất thần nhìn vu vơ đâu đó rồi. Cho đến khi ba tôi nói:

"Nhìn cháu nó tôi thấy quen quen a!"

Bà Tám vẫn chưa về, bà ta vẫn ngồi đó chờ xem kịch hay. Từ lúc bị tôi bới móc chuyện gia đình thì bà ta đã chuyển sang chế độ thù địch với tôi rồi. Bà ta nói:

"Ui, đừng có mà thấy sang bắt hoàng làm họ, người ta cười chê cho thúi mặt."

Ba tôi không thèm để ý bà ta quay sang mẹ hỏi ý, mẹ nói:

"Trông quen thật mà không nhớ gặp ở đâu rơi ấy."

Lúc này tôi mới ngước mắt lên nhìn về hướng đấy. Là người quen là..

Hết chương 10