Chương 2
Bỗng tôi nghĩ đến vết thương trên tay An Nhi , lòng tôi lại nóng như có lửa đốt , mặc kệ mấy tên khốn đó tranh giành , tôi liền lao đến đó . Nếu chúng muốn đánh nhau , tôi sẵn sàng nghênh đón , nếu chúng muốn tranh giành , tôi sẽ chẳng ngại chặt đứt tay từng tên một . Mấy kẻ tầm thường đó , nghĩ có thể cướp được Lý An Nhi ra khỏi lòng bàn tay tôi sao ? Bọn chúng coi Trần Văn Kiệt này là cái gì vậy ? Đến gϊếŧ người , tôi cũng giám làm , vậy thì , đánh trọng thương cũng không lấy làm vẫn đề .
- BỎ CÔ ẤY RA NGAY - Tôi lớn tiếng nói , giọng nói của tôi rất lặng nề , mang một sự lạnh lùng và tàn nhẫn , tàn nhẫn ở chỗ , có thể dùng lời để gϊếŧ chết một mạng người .
Cả sáu cặp mắt đổ rồn về hướng tôi , nhanh như chớp tất cả chúng đều buông tay , Lý An Nhi nước mắt dòng dòng , cô ấy nhìn thấy tôi , lại càng khóc thảm thiết hơn .
Bản thân Lý An Nhi rất yếu đuối , những lúc ở bên cạnh tôi , cô ấy càng bộc lộ rõ bản chất yếu đuối đó của mình , có lẽ bởi vì , tôi đối xử tốt với cô ấy , dù cô ấy sai hay đúng , người bênh cô duy nhất chỉ có mình tôi . Có nhiều khi , cô ấy nói với tôi " Nếu thật sự có người ba như cậu , thì thật tuyệt " , lúc đó , trong lòng tôi rất rối rắm , tôi không thích cái cách cô liên tưởng chút nào cả ... Ba sao ??? Tôi không chắc mình có thể làm một người ba tốt ! , việc này là chuyện của tương lai , hiện tại , trước mắt tôi là chăm sóc tốt cho cô , những chuyện đó , chưa bao giờ nghĩ đến .
Hiện tại , cô ấy giống như một đứa trẻ ngốc nghếch , không ngừng khóc , bản thân tỏ ra nũng nịu muốn được tôi ôm chặt mà cưng chiều .
Ban đầu , cô ấy chủ động chạy đến ôm chầm lấy tôi , gục đầu vào ngực tôi mà khóc , cô ấy luôn miệng trách mắng tôi - Văn Kiệt , tại sao cậu không đến sớm , cậu có biết tôi chờ lâu lắm không hả , mẹ tôi luôn hỏi tại sao cậu bỏ mặc không đến đón , tôi không biết trả lời thế nào cả , hức , có phải cậu không thương tôi nữa ???
Sau đó , khi thấy tôi đưa tay ôm lấy cô ấy , vuốt ve mái tóc mềm mượt của cô ấy , cô ấy liền nũng nịu . Cố giơ cao cổ tay nên trước mặt tôi , khẽ nói - Ư , Văn Kiệt...đau tay ....
- Được rồi , chúng ta về , tôi lại thoa thuốc cho cậu ...
-------------
Về đến nhà , Lý An Nhi liền đòi thay đồ , tôi không quan tâm , chỉ kêu cô ấy thay nhanh rồi lên giường , cô khẽ gật đầu , ôm lấy đống quần áo trên tay chạy thục mạng vào phòng tắm .
Tôi đang suy nghĩ , không biết có cần phải mua thêm tủ đựng quần áo nữa hay không , quần áo của cô ấy , nếu đem so với Tổng Giám Đốc như tôi , đúng là một trời một vực , đồ của tôi nhiều khi cũng bị lép vế trước đống quần áo khổng lồ của cô .
Có nhiều thứ , cả năm An Nhi cũng không mặc bao giờ , vậy nhưng , thứ gì vừa mắt cũng đều khuân về tất .
Tôi cầm lọ thuốc trên tay , day qua day lại đợi chờ , không biết cô ấy đã thử qua bao nhiêu đồ nữa , gần nửa ngày mới chịu bước chân ra .
- Văn Kiệt ..
Tôi ngước lên nhìn , hai mắt trợn to hết cỡ , hàm răng cắn chặt cố kìm nén nỗi tức giận trong lòng . Lớn tiếng quát - Cậu mau thay đồ ngay cho tôi .
Lý An Nhi kiên quyết trả lời là không
Thân thể nhỏ bé bổ nhào đến gần tôi , chủ động ôm chặt lấy tôi . Tôi chỉ hận không thể xé nát bộ đồ trên người cô ấy ra thành trăm mảnh , sau đó ăn sạch Lý An Nhi từ trên xuống dưới không sót một mảnh nào .
- Văn .... Kiệt - Lời nói của cô rất mềm mại , trong trẻo như tiếng suối chảy , âm lượng thoảng vào tai tôi nghe rất ngọt ngào , chiếc váy ngủ mỏng manh đến nỗi có thể nhìn thấu cả nội y bên trong , cơ thể cô ấy lại dính chặt lấy tôi như thiêu đốt .
Tôi thở dốc , lòng bàn tay bóp chặt đến nổi gân xanh , tôi vừa muốn đẩy cô ấy ra , lại vừa muốn ăn sạch cô ấy . Lý An Nhi ! Cô thực không muốn tôi được sống yên !
- Lý An Nhi , tôi cũng là đàn ông .
An Nhi nhanh tróng đáp lời , cơ thể lại càng rán chặt lấy tay tôi .
- Tôi biết , Không nhẽ cậu là đàn bà .
- Cậu muốn tôi ăn thịt cậu sao ???
Cô ấy nhoẻn miệng cười tươi , liên tục lắc qua lắc lại .
Tôi thuận thế ghìm cô ấy xuống dưới thân mình , ánh mắt dán vào ngực cô , phần ngực lộ liễu hở đến phân nửa , làn da cô ấy lại rất trắng và mịn , thỉnh thoảng lại run rẩy sợ hãi . Nếu cứ tiếp tục như vậy , tôi nghĩ không thể kiểm soát nổi bản thân mình , lúc này không chỉ đơn giản là muốn bảo vệ , mà muốn chiếm hữu , muốn chiếm đoạt .
- Văn ... Kiệt ... Thả ra .
Tôi giận dữ cắn vào mũi cô , nặng nhọc nói .
- An Nhi , cậu ăn mặc khıêυ khí©h như vậy , không phải muốn dụ dỗ tôi sao ???
Cô ấy liền biện minh - Đồ này là mẹ cậu mua mà , mẹ cậu nạt tôi , nếu không mặc thì cậu sẽ giận .
Tôi tức tối gục trên người cô ấy , hàm răng cắn nhẹ vào vành tai cô, không ngừng trêu trọc dọa dẫm .
- Lý An Nhi , lúc trước cậu hỏa thân trước mặt tôi , lúc đó mới 13 tuổi , tôi không nói làm gì , còn giờ cậu 21 tuổi , ăn mặc như vậy rất khó nhìn , từ giờ đừng nghe lời mẹ tôi nữa .
Đúng như vậy , Lý An Nhi ngày đó đã hỏa thân trước mặt tôi , lúc đó , cô ấy giống như một cây kem trắng muốt , khiến người ta cảm thấy rất mát mẻ , rất dễ nhìn . Trong tình cảnh đó , bản thân tôi vẫn rất bình tĩnh , trong đầu không hề nảy sinh ý niệm bất chính . Còn hiện giờ , sự bình tĩnh của tôi như bị thiêu rụi , lí trí càng ngày càng bị ma lực cuốn hút , cây kem trắng muốt ngày đó đã biến thành một tấm lụa trắng mềm mại , uốn éo rất khiêu gợi , bản thân muốn được dung hòa vào đó , nhẹ nhàng cuốn lấy cô ấy vào ma trận này .
Tôi nói tiếp - Hôm nay , cậu đã bị họ đầu độc những gì ? Mau thành khẩn khai báo ...
An Nhi ngập ngừng một lúc , sau đó khẽ nói nhỏ , âm lượng này càng khiến tôi phát bực , trong lòng tá hỏa , muốn dìm đầu cô ấy xuống gối mà đập một vạn lần .
Cô ấy nói - Nếu không có con với cậu, cả đời này tôi sẽ ế chồng .
Tôi biết cô ấy ngốc , chỉ không ngờ , cô ấy lại ngốc đến như vậy , những chuyện này bọn họ cũng có thể nghĩ ra được , họ lợi dụng nhược điểm này của cô ấy mà ra tay , mục đích muốn dồn tôi vào thế bí , từng bước ăn sạch Lý An Nhi sao ?