Rất nhiều năm về trước, Zeus dưới sự trợ giúp của Nữ thần trí tuệ Metis, làm ra được một thứ thuốc, Thần vương thế hệ trước Cronus ăn vào liền nôn ra tất cả hài tử hắn từng nuốt vào: Hestia (đại tỷ), Demeter (nhị tỷ), Hera (tam tỷ), Hades (đại ca), Poseidon (nhị ca).
Năm hài tử rơi xuống đất liền lớn lên, chỉ trừ Hera, còn lại đều nháy mắt trưởng thành, bề ngoài ưu tú, có được thể phách thành thục. Không biết vì nguyên nhân nào, Hera trưởng thành lại là một tiểu nữ hài mười tuổi gầy yếuthấp bé.
Lúc ấy tình huống nguy cấp, Zeus đối với huynh đệ tỷ muội hô một tiếng "chạy", liền một phen bế Hera không kịp phản ứng lên rồi xoay người bỏ chạy. Sau đó dưới sự yểm trợ của nữ thần thời gian Rhea, bọn họ chạy trốn tới nơi an toàn, Zeus mới thả nàng xuống, cùng huynh đệ tỷ muội của mình giới thiệu.
"Ta là Zeus, là ca ca của các người."Hắn cười tủm tỉm nói với bọn họ. Tuy rằng hắn sinh ra sau cùng, nhưng hắn lớn lên trước bọn họ, sức mạnh cũng là mạnh nhất, tuyệt đối không thể trở thành đệ đệ nhỏ nhất.
"Sai, ngươi rõ ràng là nhỏ nhất." Tính tình không tốt Poseidon thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Thời khắc bị nhốt ở trong bụng, ở nơi bóng tối vĩnh viễn kia, chỉ có Poseidon năng động nhất, rất ít khu an tĩnh. Nhưng Hera cảm tạ sự năng động của hắn, làm cho sinh hoạt hằng ngày trong sự vô vọng kia có chút gợn sóng.
Poseidon nói: "Đừng cho là chúng ta ở trong bụng hắn liền không biết gì đối với bên ngoài, chúng ta có thể nghe thấy chút âm thanh từ bên ngoài, biết ngươi là đệ đệ của chúng ta."
"Được rồi, Zeus, ta là Hades, đại ca của đệ." Lúc này Hades mặt vô biểu tình nói với Zeus.
"Đại tỷ của đệ, Hestia." Hestia ôn nhu nói.
"Demeter, nhị tỷ của đệ." Demeter lộ ra nụ cười hiền hậu.
Lúc ấy, tâm tính Zeus vẫn còn thiếu niên, vấn đề nhỏ này cũng khiến hắn trừng lớn đôi mắt. Đột nhiên hắn nhớ tới Hera vẫn luôn an tĩnh ngốc nghếch bên cạnh hắn, quay đầu sáng lạn cười với Hera, nói: "Muội muội, ta là ca ca của muội..."
"Nàng là tam tỷ của đệ, Hera." Hades lạnh lùng cắt ngang lời hắn.
Lúc ấy bọn họ đối với Zeus đều có một chút ghen ghét. Trong khi bọn họ phải ở nơi bóng tối kia, tồn tại trong sự tuyệt vọng bà cô độc, thì chỉ có hắn được rời xa bóng tối, tồn tại dưới ánh mặt trời, sau đó lớn lên dưới sự yêu quý của các vị thần.
Một thời gian sau khi cứu được các con, nữ thần Rhea không còn cố kỵ chính thức cùng Cronus quyết liệt, tuyên chiến với hắn.
Sau đó, Rhea lo lắng nữ nhi thoạt nhìn phá lệ nhỏ yếu gặp bất trắc liền đem nàng gửi cho nữ thần Hải Dương Tethys cùng thân Đại dương Oceanos nuôi dưỡng. Ở nơi đó, Hera rời xa chiến trường, được chăm sóc thực tốt, trải qua những năm tháng vô ưu nhất đời.
Khi đó, Zeus cùng nữ nhi của Tethys và Oceanos- nữ thần Trí tuệ Metis rất thân với nhau, hắn thường xuyên tới tìm nàng thương lượng đại sự. Có khi gặp Hera, hắn liền vui vẻ tiến lên ôm nàng một cái, tươi cười sáng lạn, thân thiết kêu tên nàng. Hera không thích thân mật cùng hắn, mỗi lần bị hắn ôm liền sẽ tức giận đến trừng lớn đôi mắt, không thốt nên lời.
Mà Metis liền sẽ ở bên cạnh nhìn bọn họ cười không ngừng, sau đó đem Hera từ trong lòng ngực cuat Zeus giải cứu ra ngoài. Metis đối với Hera thực tốt, rảnh rỗi liền đưa nàng đi khắp nơi trong biển chơi đùa, cùng nàng trò chuyện, nói những chuyện rất thú vị, cho nên Hera cùng nàng rất thân mật.
Hera tuy rằng chỉ có thân thể của một tiểu nữ tử mười tuổi, nhưng nàng đã sống thật lâu, biết được Metis thích Zeus, bởi có liên quan nên cũng đối tốt với nàng. Chính là như thế nào Metis cũng xác thực đã giúp nàng rất nhiều, chiếu cố nàng rất tốt. Cho nên nàng cảm kích Metis, hy vọng Zeus có thể đối tốt với nàng.
Đôi mắt sáng của Nữ thần trí tuệ Metis sao lại không nhận ra trong mắt Zeus chỉ có dã tâm, không có tình cảm được chứ? Cho nên nàng chỉ có thể vì tình yêu trong lòng mà lần lượt trợ giúp hắn thành công, nhưng sẽ không tiếp nhận lời cầu hôn của hắn.
Một ngày kia, Zeus cùng các huynh đệ của hắn rốt cuộc cũng đánh bại Cronus, phá hủy đi thần cách của hắn, khiến hắn mất đi ý thức, cùng thiên địa dung hòa làm một. Metis không tham gia tiệc chúc mừng của bọn họ, mà mang theo người cũng không muốn ở trong yến hội nhiều- Hera đi deén một khối đá ngầm ở trên biển, hóng gió biển, ngắm ánh trăng, tận hưởng khoảnh khắc yên lặng hiếm có.
"Hiện tại đại cục đã định, ta đã không còn chuyện gì nữa." Mặc y phục màu u lam, Metis nhìn xuống mặt biển vô tận, nói ra lời nói cô độc và cô đơn.
"Là lo lắng về sau không có cách nhìn thấy Zeus sao?" Hera mỉm cười hỏi nàng.
Metis cười nhẹ, bất đắc dĩ nói:
"Ta là nữ thần trí tuệ, bản thân hiểu rõ tâm ý của mình, chính ta hiểu rõ. Hera, lý trí nói với ta, ta không nên dây dưa với vị thần không yêu ta, cho nên ta cự tuyệt lời cầu hôn của hắn, nhưng chính là trong chốc lát không thấy được hắn ta liền sẽ nhớ đến, giống như hiện tại. Hera, ta hiện tại thật muốn thấy hắn, muốn được đôi mắt xanh thẳm của hắn chăm chú nhìn vào."
"Vậy đi gặp." Hera nói, động viên Metis vốn tâm đã dao động, "Ngươi là nữ thần trí tuệ, luận mưu lược ai cũng đều không thể so sánh được với ngươi, ngươi lại đoan trang, ưu nhã, mỹ lệ như vậy, có ai lại không yêu thích ngươi. Zeus nói yêu ngươi, ngươi tại sao lại không tin?"
"Hắn thật sự yêu ta sao?" Metis nhìn nàng, do dự hỏi.
Metis yêu cầu một đáp án chắc chắn, vì thế Hera gật đầu như nàng mong muốn, chân thành tha thiết nói:
"Đúng vậy, hắn yêu ngươi."
Metis hài lòng cười, đôi mắt màu xanh xám sáng tựa như sao trời, tỏa ra ánh sáng nhỏ vụn. Nàng ôm lấy Hera, sung sướиɠ khoái ý cười: "Hera thân ái, bằng hữu của ta, là ngươi đẩy ta một phen."
Thời gian qua đi, có rất nhiều chân tướng đã bị thần cố ý hoặc vô tình quên đi. Phong Thần đem những sự tình có liên quan đến quan hệ của các vị thần truyền tới nhân gian, trong quá trình truyền bá lại bị con người mấy phen viết lại, rốt cuộc đến nỗi nhìn không ra bộ dáng ban đầu. Càng xấu xí, càng tốt đẹp, được ca tụng, bị bôi nhọ, giải trí ai.
Zeus tươi cười sáng lạn ở trước mắt, khiến đôi mắt nàng như bị kim đâm, tâm cũng đau.
"Hera, nàng chẳng lẽ muốn ta xin lỗi sao?" Zeus dùng một loại ngữ khí đùa giỡn hỏi nàng.
Tới nông nỗi này, hắn vì cái gì vẫn cho rằng đây chỉ là chuyện nhỏ? Hắn khiến nàng trầm trọng đau đớn, làm sao vẫn có thể coi như không có chuyện gì tươi cười nói chuyện với nàng?
Zeus thấy Hera như cũ phẫn nộ nhìn hắn, liền tiến lên ôm nàng, nói:
"Được rồi, Hera, thực xin lỗi."
Dù sao hôm nay hắn là quyết tâm muốn cùng nàng hòa hảo, xin lỗi liền phải nói, mất mặt thì mất mặt vậy.
"Thần vương Zeus tôn quý, con trai của Cronus, chừng nào chúng ta mới ngừng tra tắn lẫn nhau?" Hera không đẩy hắn ra, cứng đờ mặc hắn ôm, thong thả mà kiên định nói: "Cả hai chúng ta đã chán ghét lẫn nhau, quan hệ hôn nhân vĩnh cửu của chúng ta lại không có nửa điểm ôn nhu, chỉ cí cừu hận. Sinh mệnh ngắn ngủi của con người có lẽ còn có thể nói địa cửu thiên trường, nhưng đối với sinh mệnh vĩnh thần của thần linh mà nói, đó là một lời nói dối thực buồn cười, là nguyền rủa...
Nụ cười trên mặt Zeus biến mất, đôi mắt sắc xanh thẳm ánh lên một tia lạnh lẽo, hai tay ôm nàng hơi siết chặt một chút, ở bên tai nàng, hắn nói: "Ta đã xin lỗi rồi không phải sao? Hera, nàng nên giữ đúng mực."
Hera chua xót cười, nói:
"Ngươi treo ngược ta năm ngày, ngày đầu tiên ta phẫn nộ. Ngày hôm sau, ta sợ hãi. Ngày thứ ba, ta mê man. Ngày thứ tư, ta cân nhắc sẽ bỏ qua. Ngày thứ năm, Zeus, ta rốt cục cũng buông xuống. Ngươi cho ta sự vinh quang, cũng cho ta sỉ nhục, ta bởi vì gả cho ngươi mới trở thành nữ thần hôn nhân, nhưng ngươi lại cho ta một cuộc hôn nhân tan vỡ."
"Hera, nàng hiện tại còn thanh tỉnh sao?" Zeus buông nàng ra, nhìn nàng tựa như đang nhìn một kẻ điên.
"Ta biết ta đang nói cái gì, ta thực thanh tỉnh." Hera cư nhiên cười lạnh đối với hắn.
"Ta thấy nàng không thanh tỉnh." Zeus bị nàng cười khıêυ khí©h, mà thiếu chút nữa mất bình tĩnh giáng một tia chớp lên người nàng.