Chương 29

Kiểu Kiểu ở lại phủ công chúa, sau khi Bộ Cố nghe được, lập tức mang theo mấy tấm thảm da sói cùng với giấy và bút mực đến phủ công chúa, dựa theo lễ bái sư của Yến Xuyên để Kiểu Kiểu dập đầu với Tình Lan mấy cái.

"Tiểu nữ không chu đáo, chút lễ vật này chưa đủ thành kính, mong rằng điện hạ sẽ không ghét bỏ."

Tình Lan lại cảm thấy Bộ Đại tướng quân nghiêm túc để con gái mình đến bái sư là vô cùng thân thiết đáng yêu, khiêm tốn nói: "Ta cũng chỉ là biết được mấy chữ, tài sơ học thiển, nhưng nếu Đại tướng quân gửi Kiểu Kiểu cho ta, tất nhiên ta sẽ tận tâm chỉ dạy."

Bộ Cố: "Đa tạ điện hạ."

Ông nghiêm mặt nói xong, đứng dậy, xoa xoa tay cười ngây ngô nói: "Ha ha ha, ta biết lão đại nhà ta cưới được hiền thê mà ha ha ha ha..."

Tình Lan hơi xấu hổ, nâng tay áo lên che đi nửa mặt, lặng lẽ cầu cứu Bộ Khê Khách.

Bộ Khê Khách ho mạnh một tiếng, lấy tay đẩy gia phụ đang cười ngốc nghếch một cái: "Khụ, phụ thân không về sao?"

Bộ Cố: "Ha ha ha ha... À."

Sau khi Bộ Cố rời đi, Bộ Khê Khách bước tới, nói bên tai nàng: "Ta có việc, tối nàng ngủ trước đi, nếu ta không bận sẽ tới tìm nàng, không cần chờ ta."

Kiểu Kiểu tiễn phụ thân đi rồi chạy qua: "Lão đại, huynh đang nói gì á?"

Bộ Khê Khách nhớ ra cô bé, lại dặn dò: "Đừng để muội ấy ngủ với nàng, một mình nàng một phòng được rồi."

Tình Lan cười nói: "Hiểu rồi, tướng quân đi mau lên."

Bộ Khê Khách sờ đầu nàng, lúc đi ngang Kiểu Kiểu, búng xuống ót cô bé một cái: "Ngoan đấy, nếu không huynh về nhất định sẽ đánh muội."

Kiểu Kiểu núp trong ngực Tình Lan, nghe lời như chim cút.

Bóng dáng Bộ Khê Khách vừa biến mất, Kiểu Kiểu: "Công chúa tỷ tỷ, chúng ta chơi trò gì đây?"

Tình Lan cười cười, dặn dò ma ma mang bài hoa tới, nói: "Chúng ta chơi cái này, nếu muội thua thì phải học thuộc lòng toàn bộ bài mà muội đã thua."

Kiểu Kiểu không biết trò chơi tri thức này sâu bao nhiêu, cũng không biết hiện giờ Tình Lan ‘tâm đen’ thế nào, ngây thơ ngốc nghếch nói: "Tỷ tỷ tỷ, nói quy tắc đi."

Cô bé nhe hàm răng lọt gió ra, vừa nói Tình Lan đã muốn cười.Đến xế chiều, Kiểu Kiểu ngoan ngoãn ngồi trước bàn, vừa khóc vừa đề bút chép thơ trên một chồng bài hoa.

Tình Lan uống trà ngắm lá đỏ, năm tháng tĩnh lặng.

Oanh Ca đã làm một ít điểm tâm bưng tới cho Tình Lan ăn, Kiểu Kiểu khóc càng to hơn.

Tình Lan chậm rãi đi qua, kiểm tra bài tập của cô bé, gật đầu nói: "Tuy là vừa khóc vừa viết, nhưng nét chữ này vẫn rất đẹp. Tuổi còn nhỏ, chữ lại có cốt cách, đứng lên được rồi."

Vu ma ma nói: "Mặc Kỳ tiểu thư thông minh."

Kiểu Kiểu mong mỏi nhìn Tình Lan, yếu ớt cầu xin: "Công chúa tỷ tỷ tốt nhất, muội có thể nghỉ một lát không?"

Tình Lan nói: "Không chỉ được nghỉ, còn có thể ăn điểm tâm."

Mắt Kiểu Kiểu như đèn, lập tức sáng lên, nước miếng cũng muốn chảy ra ngoài.

Tình Lan lại nói: "Không chỉ có thể ăn điểm tâm, nếu như muội đồng ý với ta buổi chiều viết thêm ba trang, ghi nhớ những gì ta dạy muội, ta sẽ cho muội đến võ đài chơi."

Kiểu Kiểu: "Thật chứ?!"

Tình Lan: "Đương nhiên. Ta không nói dối bao giờ."

Kiểu Kiểu hoan hô vui vẻ, ôm cổ Tình Lan kêu lên: "Tỷ tỷ tốt! Kiểu Kiểu luôn luôn thích tỷ!"

Dẻo miệng là giỏi nhất, Tình Lan nghe xong, trong lòng cũng cực kỳ vui vẻ.

Trước mắt có cám dỗ, Kiểu Kiểu chẳng mất nhiều công sức đã thuộc lòng ba câu thơ, còn có thể ngồi yên nghe Tình Lan giảng ý nghĩa thơ cho mình.

Sau khi Tình Lan nói có thể, cô bé nhảy dựng lên chạy ra cửa. Tình Lan vội vàng bảo Oanh Ca gói điểm tâm mang theo: "Nói với phò mã, những món này tốt nhất nên ăn nóng."

Oanh Ca được phái đi thì vui ra mặt, cầm hộp thức ăn đi theo Kiểu Kiểu đến võ đài.

Kiểu Kiểu bởi vì vừa hoàn thành việc học, ngẩng đầu ưỡn ngực, trước tiên tìm Bộ Khê Khách lớn mật khoe khoang.

"Bộ Liên Hoa, nói cho huynh biết, hôm nay muội làm xong bài vở, công chúa tỷ tỷ khen muội là đứa trẻ thông minh nhất tỷ ấy từng gặp."

Cô bé to gan rồi, còn dám gọi tên tự của Bộ Khê Khách.

Bộ Khê Khách ngồi trên lưng ngựa, từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng cười, nói: "Thật sao? Mặc Kỳ Bạch Lộ, muội nghe cho kỹ, công chúa tỷ tỷ của muội từ nhỏ đến lớn chỉ gặp qua một đứa trẻ mà thôi."

Kiểu Kiểu: "..." Nghe không hiểu!