Chương 1:
“Chu Ngọc à, con không tính kết hôn à, con đã 25 tuổi rồi đó”. Người nói là mẹ của Chu Ngọc, Thiệu Anh Kỳ. Mẹ Chu là một giáo viên dạy Hóa học.
“Mẹ à, chuyện kết hôn không gấp được đâu. Con còn đang bận, con tắt trước nha”. Không đợi mẹ Chu đáp lại, Chu Ngọc đã tắt máy.
“Bận cái gì chứ, nha đầu này rõ ràng là cố ý tắt máy mà”. Mẹ Chu tức giận nhìn điện thoại nói với chồng.
“Mẹ à, mẹ nên để tự chị tìm đi, mẹ có thúc dục cũng vậy mà thôi. Biết đâu ngày nào đó chị sẽ tự mình đưa về cho mẹ một cậu con rễ hay một nàng dâu chẳng hạn”. Đây là em của Chu Ngọc, Chu Minh. Chu Minh là hiện nay 16 tuổi là một học sinh ngoan, học tương đối.
“Đúng đó bà xã, bà nên từ từ thôi”. Cha Chu nói. Cha Chu tên là Chu Hoàng Trình, một giáo viên dạy Lịch sử.
“Ông thì biết cái gì chứ. Những người bằng tuổi với con bé đã lập gia đình hết cả rồi. Nếu không thúc nó thì nó có lẽ sẽ ế mất”. Mẹ Chu tức giận nói.
“Được rồi được rồi”. Cha Chu dỗ dành vợ.
Gia cảnh nhà Chu Ngọc cũng không phải là khá giả gì. Nhưng vẫn đủ ăn, cũng không quá khổ. Gia đình Chu Ngọc có tất cả bốn người là cha mẹ, em trai và Chu Ngọc
Bên kia Chu Ngọc sau khi tắt máy thì cũng không ngủ lại được nữa.
“Hôm nay là chủ nhật mà mẹ thật sự không tha cho mình, thật là đau đầu quá”. Chu Ngọc cảm thán.
Sau khi tỉnh ngủ hoàn toàn, cô bước xuống giường, đến toilet vệ sinh cá nhân. Nhìn bản thân trong gương, Chu Ngọc không khỏi nghĩ về bản thân.
Bản thân mình đẹp như này mà mẹ sợ mình bị ế. Thật là.
Chu Ngọc hiện tại sinh sống tại thành phố H của Hoa Quốc. Đây là một thành phố phát triển nhất của Hoa Quốc. Điều kiện sống ở đây cũng là tốt nhất, và tất nhiên giá cả cũng không hề rẻ.
Để giảm chi phí sinh hoạt, Chu Ngọc đã sống trong một chung cư không quá đắt. Chung cư có diện tích tương đối nhỏ, bên trong có một phòng ngủ, một phòng khách, một nhà vệ sinh, một nhà bếp.
Tuy đây chỉ là một chung cư nhỏ, nhưng với Chu Ngọc thì đây là một thành tựu không nhỏ.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Chu Ngọc cầm điện thoại lên điện cho người bạn thân của mình là Y Lan.
“Hôm nay có làm gì không, đi mua một số đồ với tôi đi”. Chu Ngọc nói.
“Mặt trời mọc đằng tây sau, con lười lại rủ tớ đi mua sắm”. Y Lan cười chế nhiễu.
“Vậy nha, 2 giờ gặp”. Chu Ngọc cũng không quan tâm thái độ của Y Lan mà nói tiếp.
“Được rồi, chút gặp”. Y Lan đáp lời.
Tắt điện thoại, ném lên sô pha, Chu Ngọc nhìn lên trần nhà. Tâm trạng lúc này của Chu Ngọc là hình như nhà mình hơi vắng vẻ thì phải.
Tác giả có lời muốn nói:
Đây là tác phẩm mới của mình, mong mọi người đóng góp ý kiến cho.Đây là một thế giới có thể kết hôn đồng giới. Và đồng giới có thể có con với nhau. Nếu mọi người hỏi là thế nào thì tôi cũng không thể giải thích. Nên mong mọi người đừng hỏi, để tránh là khó tác giả mới như mình. Cảm ơn :)))
Chu Ngọc: "Nhà này hình như hơn vắng vẻ :((("
Thịnh Yên: "Để chị vào là hết trống :)))"
Chương sau Thịnh đại tổng tài sẽ lên sàn.