Editor: sodakiwi
----
THẾ GIỚI THỨ NHẤT: Boss đen tối, chậm rãi tiếp cận
Đây là khu chợ đen được xây dưới mặt đầt, sau đó, cô sẽ bị một tên bụng phệ đấu giá mua về, vũ nhục tra tấn đến chết.
Ôi!
Hệ thống này cũng thật lợi hại, làm cô xuyên qua vào trước khi thân thể này chết.
Đây là muốn trừng phạt nam chính, hay trừng phạt cô đây?
“Tôi trả người trong l*иg sắt số 1 một trăm triệu.”
Một giọng nói dễ nghe mang theo một chút lo sợ, còn có ẩn nhẫn tức giận cùng lo lắng.
Cô đưa mắt nhìn, một người đàn ông có gương mặt anh tuấn, một thân tây trang màu đen được cắt may khéo léo, đôi mắt xuyên qua Tuyên Vân Chi chỉ nhìn về một cái l*иg sắt khác bên cạnh cô.
Nam Cung Vũ.
Mà lúc này ở l*иg sắt bên cạnh cô, một cô gái mặc trên người tấm vải sa mỏng màu trắng, cảnh xuân trên người như ẩn như hiện, mang theo vài phần nhu nhược đáng thương. Người kia không phải Tưởng Tiểu Liên thì là ai?
A, đúng rồi, Tưởng Tiểu Liên bởi vì ở cùng vị lão đại hắc đạo kia có quan hệ mập mờ không rõ, bị kẻ thù của hắn theo dõi, sau đó lừa bán đến nơi này. Nam Cung Vũ tìm hiểu tin tức rồi vội vàng tới đây, mua Tưởng Tiểu Liên về, sau đó hai người này quang minh chính đại ở bên nhau.
Tuyên Vân Chi cúi đầu yên lặng suy nghĩ, làm cho cả thế giới này khôi phục sự bình yên thì chỉ cần Nam Cung Vũ chết, không phải là xong sao?
Như vậy thì Tưởng Tiểu Liên và Nam Cung Vũ cũng không thể ở bên nhau nữa.
Đột nhiên trước mắt cô xuất hiện một hàng chữ màu đỏ rất to.
Chỉ số may mắn của Nam Cung Vũ: 99.
Chỉ số may mắn của ký chủ: 1.
Âm thanh hệ thống vang lên nhắc nhở.
“Cảnh cáo, cảnh cáo. Bởi vì chỉ số may mắn của ký chủ quá thấp, đề nghị không cần làm ra chuyện mạo hiểm.”
Chỉ số may mắn này có ý nghĩa gì?
“Chỉ số may mắn 99 của nam chính có nghĩa là bất luận có chuyện gì đều sẽ gặp dữ hóa lành, hơn nữa làm chuyện gì cũng thành công, toàn bộ thế giới đều xoay quanh hắn. Chỉ số may mắn 1 của ký chủ nghĩa là, bất cứ lúc nào cũng có thể vô ý mất mạng.”
Tuyên Vân Chi: “…”
Vào lúc cô còn đang ngây người thì l*иg sắt của Tưởng Tiểu Liên đã được mở ra. Nam Cung Vũ nhanh chóng ôm Tưởng Tiểu Liên nhu nhược yếu đuối vào trong ngực, trong mắt đều là ôn nhu cùng đau lòng.
Lúc đi ngang qua Tuyên Vân Chi, đôi mắt Nam Cung Vũ chuyển lạnh, bước chân dừng lại, lạnh lùng nói ra ba chữ: “Cô phải chết!”
Giọng nói rơi xuống, Nam Cung Vũ cho rằng sẽ nhìn thấy sự tuyệt vọng trong mắt Tuyên Vân Chi.
Nhưng không ngờ rằng người phụ nữ kia lại cười nhạo hắn một tiếng.
Ngước mắt lên, trong đôi mắt trong trẻo chỉ toàn là lạnh lẽo.
Nam Cung Vũ nhìn một cái, thoáng ngây người, híp mắt Tuyên Vân Chi một cái sau đó nâng bước rời đi.
Bên dưới sân khấu vẫn ầm ĩ như cũ, người chủ trì đứng trên bục chủ trì đại cục.
“Nào, chúng ta nhìn đến vật đấu giá thứ hai, người này từng là đại tiểu thư Tuyên gia, thân thể mềm mại như nước, chưa từng ** qua, giá khởi điểm 100 vạn!”
Tuyên Vân Chi nghe những âm thanh hỗn loạn bên dưới, đầu óc ong ong.
Chẳng qua bao lâu, cây búa rơi xuống, liền nghe người chủ trì hô lớn: “3000 vạn, thành giao!”
Đi theo một lão thương nhân bụng phệ, trên cổ tay đeo vòng vàng, vừa nhìn liền thấy mấy chữ nhà giàu mới nổi hiện lên.
Đôi mắt u ám nhìn trên người Tuyên Vân Chi từ trên xuống dưới.
Người nọ nâng tay ra hiệu cho hai người bảo vệ bên cạnh.
L*иg sắt mở ra, Tuyên Vân Chi bị hai tên bảo vệ mặt đồ đen đem đi.
“Triệu tiên sinh, phòng 1029 của ngài.”
Tên thương nhân bụng phệ cầm lấy thẻ phòng từ người chủ trì bước xuống.
Tên họ Triệu này như thế nào, những người thường xuyên lui tới chợ đen này đều biết.
Vì bị bất lực nên hắn thường xuyên dùng những thủ đoạn tàn nhẫn, những cô gái bị ông ta mua về, rất ít có người nào còn sống.
Nhìn cô gái này cũng sẽ không chịu nổi.