Chương 2: Cô bé lọ lem và vương tử



Sở Thanh Hòa về nhà và hỏi người giúp việc, biết được cha Sở vẫn chưa quay về, vì vậy cô ấy lên lầu về phòng ngồi trên giường tiếp tục trao đổi với hệ thống về cốt truyện .

[Ký chủ, ngài không nghĩ một chút tới Tô Mạc sao? Nếu như hắn là người thừa kế của Tô gia, như vậy ngài cùng hắn đính hôn cũng là một lựa chọn tốt. ]

[Ôi, Tô Mạc này thật kỳ quái, tôi cũng không phải nguyên chủ, huống chi tôi như vậy sao có thể yêu người khác a. ] nói xong Sở Thanh Hòa còn cười tự giễu.

[Chúng tôi không có bất kỳ hạn chế nào đối với ký chủ, ký chủ có thể nói chuyện yêu đương nếu ngài muốn. ]

[Nhưng là nếu tôi yêu một ai đó, kia tại các thế giới khác thì phải làm sao đây, tôi không thể nào gặp một người lại yêu một người được. Nói về cốt chuyện đi, vị hôn thê đột nhiên xuất hiện trong cốt truyện này thực sự không có vấn đề gì chứ?. ]

[Ký chủ xin yên tâm, không có vấn đề gì. ]

Có tiếng gõ cửa, "Tiểu thư, tiên sinh cùng phu nhân đã trở lại, đang chờ tiểu thư ăn cơm."

"Được" Sở Thanh Hòa thu thập một chút, đi xuống lầu, cha Sở đang ngồi ở bàn ăn nói chuyện với mẹ Sở.

Cha Sở là một người đàn ông nho nhã, ở nhà không có chút khí phách nào của một tổng tài bá đạo, không biết mẹ Sở đang nói cái gì mà cha Sở lại đang dịu dàng nhìn bà chăm chú lắng nghe.

Mẹ Sở là một người phụ nữ dịu dàng, là một tiểu thư quý tộc điển hình, ngày thường ở nhà cắm hoa chăm hoa, buổi chiều lại cùng các phu nhân khác đi mua sắm, tổ chức tiệc trà, ở trên người bà dường như không để lại chút dấu vết của thòie gian nào.

Sở Thanh Hòa nhìn hai người đang trò chuyện và cười đùa trên bàn ăn, bước nhanh tới, "Ba mẹ—"

"Tiểu Hoà, ba con nói con có chuyện quan trọng muốn nói, con cứ nói đi." Mẹ Sở quay đầu lại cười với Thanh Hoà nói.

Sở Thanh Hòa đi đến bàn ăn và ngồi xuống, "Ba mẹ, con muốn hủy bỏ hôn ước với Tô Ninh, còn có ba, ngài có thể hay không vạch rõ ranh giới với Tô gia, không có bất kỳ sự hợp tác nào hay không."

Sở Thanh Hòa thực sự không rõ tại sao nguyên nói cho cha mẹ Sở những chuyện mà cô ấy đã trải qua, chuyện lớn như vậy tự nhiên là phải nói cho cha mẹ a.

Là cô thì sẽ không hạ thủ lưu tình đâu, việc hủy hôn sự này sẽ giao cho cha cô ra tay, cô mới không muốn mỗi ngày cùng ba vị thiên vương kia khẩu chiến a.

Cái gì mà vở kịch về anh yêu tôi nhưng tôi không yêu anh.

Chỉ cần nghĩ đến đấy thôi đã đủ khiến cho cô ấy nổi da gà. Này, cô xoa xoa cánh tay.

Sở gia chỉ có một cô con gái là Sở Thanh Hòa, ngày thường được nuông chiều mà lớn lên, cha Sở lại càng cưng chiều cô hơn nữa, lập tức hỏi: "Có phải là do Tô Ninh đã làm chuyện có lỗi với con không?"

"Dạ, anh ấy thích người khác, nhưng lại không giải trừ hôn ước với con, còn cô gái đó lại luôn tìm đến con gây phiền toái."

Lúc lày mà còn không tố cáo thì còn đới đến khi nào nữa. Ngay sau đó, Sở Thanh Hòa đã nói với cha mẹ sở về việc cô vô duyên vô cớ bị chỉ trích tại bữa tiệc còn cả việc Tô Ninh coi thường hạ thấp giá trị cô. Cô một chút cũng không hề thêm bớt nói quá gì.

Hì Hì.

Mẹ Sở nghe xong hết sức tức giận: "Nhà họ Tô đã đi quá giới hạn rồi, ngay từ đầu chính họ là người cầu cạnh chúng ta. Chẳng lẽ chúng ta đã đối xử chưa đủ tốt nhà họ Tô hay sao? khi Tô gia thiếu chút nữa đã phá sản. Nếu không có chúng ta ra tay giúp đỡ nơi nào còn có Tô gia của ngày hôm nay, lão Sở, hôn ước này nhất định phải hủy bỏ!"

Cha Sở vội vàng trấn an mẹ Sở, “Được được, ngày mai công ty sẽ đưa ra tuyên bố hủy bỏ hôn ước.” Ngay sau đó, ông nhìn sang Sở Thanh Hòa, “Tiểu Hòa, con xem như vậy được không?

"Con muốn chúng ta đoạn tuyệt quan hệ với Tô gia, trên phương diện làm ăn cũng không lui tới nữa ạ"

"Được, được, được, ba đáp ứng con."

"Đúng rồi, ba ,nhân tiện đây con còn muốn đuổi một người ra khỏi học viện Lilith, Tần Nguyên bên kia có thể sẽ ra tay ngăn cản."

Đương nhiên, cô cũng không thể bỏ qua cho Giang Tình được, cô ta thật là coi cô đây ăn chay sao.

"Yên tâm đi, ba sẽ giúp con xử lý việc này, Tần gia không phải tiểu tử Tần Nguyên kia làm chủ, cũng sẽ không vì chút việc nhỏ này mà xé rách da mặt." Cha Sở xoa đầu cô, an ủi nói.

...

Cha sở làm việc quả nhiên nhanh chóng, đến ngày thứ hai đã đứa ra tuyên bố giải trừ hôn ước, còn Sở Thanh Hòa cũng không còn nhìn thấy Giang Tình ở trường học nữa.

Buổi trưa, Sở Thanh Hòa tâm tình cực tốt ăn trưa trong vườn nhỏ.

Đúng lúc này Tô Ninh, Tần Nguyên cùng Chu Mẫn Hành tức giận chạy đến gây chuyện.

"Sở Thanh Hòa , là do cô giở trò phải không?" Tô Ninh chỉ vào Thanh Hòa quát lớn.

Sở Thanh Hòa gạt tay Tô Ninh ra, ngồi yên thưởng thức món ngon trước mặt anh ta, "Tô thiếu gia, tôi làm cái gì còn phải thông báo cho anh biết một tiếng sao?"

Tần Nguyên coi như vẫn còn bình tĩnh, khoanh tay và hỏi, "Sở Thanh Hòa, tôi nhớ tôi đã từng nói với cô....."

Tần Nguyên còn chưa nói xong, Sở Thanh Hòa đã cắt ngang lời hắn, "Đều không phải là dựa vào bản lĩnh của chính mình, anh nếu như có bản lĩnh liền có thể làm cho Giang Tình quay lại nha."

"Cô, cô, cô. . ." Tô Ninh tức giận đến mức không nói được lời nào.

“Hôn ước của chúng ta đã được giải trừ, anh không phải nên vui vẻ sao,”Sở Thanh Hòa giễu cợt nói

“Cuối cùng thì tôi cũng có thể tự do theo đuổi Giang Tình, không phải sao?” Khi anh ta nói ra điều đó, Sở Thanh Hòa vừa hay nhận được một tin nhắn từ Tô Mạc.

Tô Mạc: Bây giờ em đã trở thành người thừa kế của Tô gia, anh trai tốt của em rất nhanh thôi sẽ nhận được tin tức.

Sở Thanh Hòa: Nhanh như vậy.

Tô Mạc: Hôm qua em đã nói chuyện với ba mẹ một đêm, Vốn là đã có ý suy sét lại, nào ngờ sáng nay chú Sở đến tìm ba em nói chuyện, em không biết họ đã nói gì với nhau, sau khi các người thông báo giải trừ hôn ước thì ba em cũng đưa ra quyết định em sẽ là người thừa kế Tô gia.

Tô Mạc: Đúng rồi, chị Thanh Hòa, bây giờ chị đang ở đâu? Chiều em sẽ chuyển đến Lilith. Em bây giờ đang ở văn phòng báo cáo.

Cuối cùng còn đính kèm một cái biểu tượng cảm xúc dễ thương và đáng yêu

.

Sở Thanh Hòa: Bây giờ tôi đang ở vườn hoa nhỏ, hãy đến khu vườn hoa tìm tôi, anh trai của cậu cũng ở đây.

Ở một bên Tô Ninh còn không ngừng nói: "Cô thật là không biết tốt xấu. Tôi khuyên cô nên nhanh chóng xin lỗi Giang Tình. Chúng ta sẽ xem như không có việc gì. Nếu không, ba gia tộc chúng tôi sẽ liên thủ đối phó với Sở gia, đến lúc đó cô có thể chắc chắn rằng Sở gia sẽ chống đỡ nổi sao?"

Sở Thanh Hòa nghe nói như vậy, sắc mặt khó coi đứng dậy, khinh thường liếc nhìn họ một cái: "Tô Ninh, anh nghĩ anh là ai, anh có tư cách gì mà đại biểu cho Tô gia?

"Còn anh, Tần Nguyên bạn gái lại được nhiều người mở ước như vậy, thế mà vẫn còn tâm tư tới tìm tôi gây phiên toái, tốt nhất anh nên quản tốt người bạn gái này trước đi."

"Còn có a, Chu Mẫn Hành, anh cũng thích Giang Tình đi, muốn gia mặt thay cô ta sao? Lại nói, tôi đối với các người cũng coi như là rất nhân từ rồi, là các người không để ý tới tình nghĩa ngày trước, còn không cho phép tôi trả thù sao?."

Sở Thanh Hòa từng bước đến gần Tô Ninh: "Đúng rồi, nói đến, ba người các ngươi thật sự là anh em tốt a, đều thích cùng một nữ nhân, lại còn chơi trò anh em tình thâm, thật sự là ghê tởm."

"Cô nói cái gì?" Tô Ninh đẩy mạnh Sở Thanh Hòa.

. “Câm miệng, không đến phiên cô loạn ngôn.” Tần Nguyên lạnh lùng nhìn Sở Thanh Hòa.

Sở Thanh Hòa bị đẩy lảo đảo một chút, đột nhiên có một lực đỡ ngang eo nhỏ, sau lưng đột nhiên dựa vào một l*иg ngực rộng lớn, chính là Tô Mạc đang ôm eo của cô nói: "Đại ca, các anh như vậy là không đúng."

Tần Nguyên cười lạnh một tiếng :"Thế nào, cùng Tô gia đại thiếu gia hủy hôn giờ lại bám vào nhị thiếu gia của Tô gia đi."

" Đó không phải là việc anh có thể quản, không biết anh đã nói với Giang Tình rằng anh đã có vị hôn thê chưa?" Sở Thanh Hòa chế nhạo nói.

Sở Thanh Hòa nhẹ nhàng đẩy Tô Mạc ra, đi đến bên Tô Ninh thì thầm vào tai anh: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, Tô Ninh, Tôi sẽ lấy lại những gì anh nợ tôi từng chút một."

Trong lòng cô cũng mặc niệm, đây là thay nguyên chủ, cô sẽ trả lại hết thảy những sỉ nhục năm xưa cô ấy phải chịu.

"Tình nghĩa khi xưa của chúng ta tới đây coi như kết thúc." Nói xong, Sở Thanh Hòa kéo Tô Mạc rời đi.

[Ký chủ, tâm tình ngài không tốt sao? ]

[Là cảm xúc của nguyên chủ, nguyên chủ một mực nghĩ tới tình cảm cùng nhau lớn lên, cho nên đều để ở trong lòng, nếu như sớm nói ra, cha Sở hoàn toàn có khả năng giải quyết mọi chuyện. Sẽ không để cho Tần Nguyên liên hiệp với Tô gia, Chu gia chèn ép Sở gia ra nước ngoài ]

[Ký chủ, ngài...]

[Cảm xúc của cô ấy có chút ảnh hưởng đến tôi, ngươi nói bốn người bọn họ cùng nhau lớn lên, nhưng bây giờ lại phải cùng nhau đối phó với cô ấy, cô ấy cho rằng chỉ là hiểu lầm, cô ấy đã đánh giá thấp Giang Tình và cũng đã đánh giá quá cao tình cảm của bốn người bọn họ.]

Cô kéo Tô Mạc một mực đi về phía trước, áp chế cảm xúc của nguyên chủ.

Bên này, Sở Thanh Hòa kéo Tô Mạc lên sân thượng, nhưng ba người bên phía Tô Ninh lại bắt đầu nổi lên sóng ngầm.

Tô Ninh kéo cổ áo Tần Nguyên chất vấn: "Không phải anh nói anh có thể chăm sóc tốt Tình Tình sao, cũng vì thế tôi mới tự nguyện rút lui, bây giờ chuyện vị hôn thê này là cái gì?"

Tần Nguyên kéo tay Tô Ninh ra, bắt đầu giễu cợt nói: "Người không có tư cách nhất ở đây chính là cậu đấy, giả bộ thâm tình cái gì!"

Chu Mẫn Hành ở một bên nói: "Các người chớ ồn ào, Tình Tình bên kia phải làm thế nào ?"

“Hừ, sau này dựa vào bản lãnh của mỗi người mà cạnh tranh công bằng đi.” Nói xong, Tô Ninh cũng theo hướng ngược lại rời đi, lưu lại Chu Mẫn Hành một mình.

“Đây là làm sao vậy?” Chu Mẫn Hành nhìn hướng Tần Nguyên, lại nhìn bóng lưng Tô Ninh, cuối cùng chọn một đường khác rời đi.