Chương 17: Cô bé lọ lem và vương tử

[ ký chủ, hệ thống đánh giá nhiệm vụ hiện tại của cậu đã hoàn thành 95%, xin mời ký chủ tiếp tục cố gắng. ]

Sở Thanh Hoà dùng tay nhẹ nhàng đỡ cằm, đôi mắt to nhanh nhẹn nhìn ra ngoài cửa sổ.

[Tô Ninh và Giang Tình bên kia như thế nào rồi?]

[ Tô Ninh nên kia thì có Tô Mạc áp chế ngăn cản anh ta trở về Tô gia, Giang Tình hiện tại tình hướng bây giờ không được tốt lắm, cứ lang thang bên đường như kẻ điên, luôn miệng lải nhải.]

Sở Thanh Hoà suy nghĩ một chút, quyết định gửi tin nhắn cho Giang Tình, "Cô Giang, cô không sao chứ? Tôi hy vọng cô sẽ thích món quà tôi tặng cô."

Sau khi nhận được tin nhắn, Giang Tình lập tức hiểu ra mọi chuyện đều do một tay Sở Thanh Hòa giở trò quỷ, cô ta vẻ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Sở Thanh Hòa——"

[Ký chủ, giá trị oán hận của Giang Tình đã bùng nổ, có thể gây bất lợi cho ký chủ, xin ký chủ hãy cẩn thận]

Sở Thanh Hoà hơi cong môi, đây chính là điều mà cô muốn.

[Thống thống, gửi vị trí của Giang Tình cho tôi] Sau khi thanh toán hóa đơn, Sở Thanh Hòa rời khỏi quán cà phê đi thẳng đến vị trí của Giang Tình.

Chúng ta phải tạo một số cơ hội để Giang Tình ra tay với cô.

[Ký chủ, Giang Tình hiện tại đang đi phía sau ngài.]

Sở Thanh Hoà đi đến bên đường, điều chỉnh tư thế, giả vờ gọi điện thoại.

Trên đường có rất nhiều xe cộ qua lại, không cẩn thận là sẽ bị tông phải.

Khi Giang Tình đi tới, cô ta nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, Sở Thanh Hoà đang đứng ở bên đường, xe cộ qua lại tấp lập, hơi lơ là một chút là có thể bị xe đυ.ng.

Chỉ cần có một cú va chạm nhẹ thôi, vậy thì cô ta sẽ...

Giang Tình không thể đè nén được ác ý trong lòng, trong lòng như có một con quỷ không ngừng nói, đẩy cô ta, đẩy cô ta.

Giang Tình nhịn không được đi tới, sắc mặt âm trầm, ánh mắt dán chặt vào Sở Thanh Hoà, đột nhiên phát hiện có một chiếc xe đang chạy qua, cô ta hung hăng đẩy mạnh Sở Thanh Hoà một cái.

[Ký chủ——] Hệ thống phát ra một tiếng kêu thê lương.

“Kít kít——” chiếc xe phanh gấp trên mặt đất và phát ra tiếng rít.

"Ha ha ha ha ha ha, đi chết đi." Giang Tình đứng ở bên đường điên cuồng cười.

Sở Thanh Hoà bị đẩy mạnh xuống, chật vật ngã trên mặt đất, một chiếc ô tô cách cô chưa đầy 20cm.

Tài xế xe cũng hoảng sợ vô cùng nhưng may mắn đã phanh kịp thời.

Chủ xe lập tức đi xuống hỏi thăm tình huống của Sở Thanh Hoà: "Cô, cô không sao chứ?"

Sở Thanh Hoà sắc mặt tái nhợt ngồi dưới đất, như thể vẫn còn đang rât sợ hãi, giọng nói run rẩy không ngừng, "Tôi.. .Tôi không sao..."

Chủ xe lập tức hướng ánh mắt về phía Giang Tình, bước nhanh tới, nhanh chóng khống chế Giang Tình, nói với Sở Thanh Hoà: "Cô gái ơi, tôi nhìn thấy rồi, là người này cố tình đẩy cô xuống đường."

"Tê... Làm phiền anh có thể báo cảnh sát giúp tôi được không?"

"Được."

Vì một tai nạn nhỏ này, đoạn đường này bắt đầu bị tắc nghẽn.

Nhiều người bắt đầu vây quanh nơi xảy ra tai nạn, cũng có một số người tốt bụng đã tiến lên đỡ Sở Thanh Hòa dậy.

Đôi chân trắng nõn của Sở Thanh Hoà đầy vết bầm tím, đặc biệt là vết bầm ở đầu gối.

Trên mặt cô vẫn còn nước mắt do quá hoảng sợ, trông cô càng thêm đáng thương hơn.

Xung quanh đã có người qua đường tốt bụng đứng ra chỉ trích Giang Tình.

Giang Tình cũng có vẻ sợ hãi, liên tục nói: "Không phải tôi, không phải tôi."

Một lúc sau, cảnh sát đã đến mang Sở Thanh Hoà cùng Giang Tình và chủ xe đi lấy khẩu cung.

Đoạn đường đó tình cờ có camera giám sát, chủ xe là nhân chứng, Giang Tình không thể chối bỏ tội danh cố ý gϊếŧ người.

Cha Sở và mẹ Sở vô cùng sợ hãi khi nhận được thông báo từ đồn cảnh sát.

Sở đặc biệt tìm người chăm sóc Giang Tình, hy vọng cô sẽ bị kết án thêm vài năm, cuối cùng Giang Tình bị kết án 5 năm tù.

Lúc này, Tô Ninh muốn ly hôn với Giang Tình trước khi thi hành án, nhưng Giang Tình không đồng ý. Cô ta vẫn còn muốn bám chặt lấy Tô Ninh.

Tô Ninh không còn cách nào khác đành phải đệ đơn ly hôn, nhưng Giang Tình vẫn còn có tranh chấp với Sở Thanh Hoà, nên vụ ly hôn bị kéo dài rất lâu.

[Ký chủ, ngài làm bậy quá] Hệ thống không khỏi oán trách Sở Thanh Hoà.

[Tất cả nhiệm vụ đã hoàn thành chưa? ]

Hệ thống im lặng một lúc.

[Hoàn thành, ký chủ có thể rời đi bất cứ lúc nào. ]

Hệ thống không khỏi nói thêm một câu.

[Mong rằng sau này ký chủ sẽ chú trọng đến sự an toàn của bản thân.]

Sở Thanh Hoà trong lòng bắt đầu gợn sóng, [Tuyệt đối không thể phủ nhận đây là cách hoàn thành nhiệm vụ báo thù nhanh nhất. ]

Hệ thống tựa hồ có chút tức giận, [Hy vọng ngài có thể bảo vệ chính mình tật tốt, hoàn thành nhiệm vụ có rất nhiều biện pháp, cho dù không hoàn thành nhiệm vụ tại một thế giới cũng không sao, sẽ không có trừng phạt, chỉ là như vậy ngài không thể đạt được giá trị nguyện lực thôi. Xin ký chủ tự mình cân nhắc.]

Sở Thanh Hoà thở dài, cô có chút cảm động khi thấy hệ thống bảo vệ cô như vậy, [Cảm ơn ngươi đã quan tâm, về sau chuyện này sẽ không xảy ra nữa.]

Sở Thanh Hoà đến nhà tù gặp Giang Tình trước khi rời đi.

Giang Tình vẻ mặt phẫn uất, ánh mắt trừng lớn như chuông đồng, gầm lên với Sở Thanh Hoà, "Tôi hận cô, dựa vào cái gì mà từ khi sinh ra các người đã có được tất cả, tôi muốn thay đổi cuộc đời của mình thì là sai sao? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Khiến cho tôi mất đi tất cả, rõ ràng hết thầy không nên là như thế này a. "

"Là cô, đều là cô, tôi rõ ràng là rất nhanh là có thể trỏe thành Tần phu nhân, tất cả đều là tại cô...—"

Sở Thanh Hòa mặt vô biểu cảm nói, "Giang Tình, cô muốn thay đổi cuộc sống của chính mình, không có gì sai trái, nhưng cô tự hỏi lại mình xem cô đã làm cái gì, có rất nhiều người đáng thương được Lilith nhận vào, sau đó bọn họ cũng vượt qua tầng lớp giai cấp tiến đến với một cuộc sống tươi đẹp hơn, còn cô đã đối với tôi làm cái gì."

Sở Thanh Hoà kể chi tiết cách Giang Tình đối phó với nguyên chủ, “Bôi nhọ danh tiếng của tôi trong bữa tiệc, khắp nơi nói tôi ỷ thế khi dễ cô, còn xúi giục Tần Nguyên và Tô Ninh đối phó với tôi."

"Nhìn một chút cô đã làm những gì đi, cô có tư cách gì nói cô đã cố gắng chăm chỉ

để vươn tới tương lai tươi đẹp."

Giang Tình vẻ mặt dữ tợn đập mạnh vào kính, "Cô có gia thế tốt, cái gì cũng giỏi, cô giúp tôi một chút thì thế nào? Đối với cô cũng không có ảnh hưởng gì, hơn nữa vẫn còn rất nhiều người thích cô."

"Xuất thân kém không phải là cái cớ, tôi cũng không khuyên bảo cô, hôm nay tôi chỉ là tới xem thảm trạng của cô mà thôi." Nói xong, Sở Thanh Hoà nhẹ nhàng hừ một tiếng, quay đầu rời đi.

[Hệ Thống, rời khỏi thế giới này đi.]

Dưới sự áp chế của Tô Mạc, Tô Ninh chỉ có thể là một người bình thường.

Những người bạn tốt trước đây của anh ta đều tránh mặt anh, còn anh ta thì kiêu ngạo và coi thường những công việc bình thường.

Sau khi biết được bộ mặt thật của Giang Tình, cuộc đời anh dường như đã mất đi mục tiêu phấn đấu.

Anh đã từng quay lại Tô gia để cầu xin cha Tô tha thứ, nhưng lần trước Cha Tô đã bị anh ta chọc giận đến phát bệnh, nhà họ Tô hiện tại là do Tô Mạc làm chủ, cha Tô cũng không muốn thừa nhận đứa con trai này.

Tần Nguyên bị Tần Nhất Minh gạt bỏ, rời xa tổng công ty Tần gia, hắn muốn dựa bằng chính năng lực của mình xây dựng một Tần thị thứ hai.

Anh quyết định rời khỏi nhà họ Tần, bắt đầu lại từ đầu. Để cạnh tranh với Tần Nhất Minh, anh ta đã cưới con gái của một lão tổng có quan hệ hợp tác.

Vì lợi ích của công ty, anh ta không thể không dịu dàng và quan tâm đến vợ của mình.

Sau khi Giang Tình được ra tù, cô liên tiếp đi tìm Tần Nguyên và Tô Ninh.

Vợ của Tần Nguyên biết chuyện lập tức đem cô ta đuổi đi.

Tô Ninh thật giống như đã quên mất ngôi nhà mình đang ở đứng tên Giang Tình, sau khi Giang Tình ra tù, cả hai cứ dây dưa không dứt rồi trở thành một cặp vợ chồng oan gia, Tô Ninh mỗi ngày đều sống mơ mơ màng màng, hồi tưởng đến cuộc sống trước kia rực rỡ biết bao nhiêu, Giang Tình lúc này cũng lộ ra nguyên hình, đối với Tô Ninh bới móc vạn phần.

Vì đã từng vào tù và còn chưa học xong nên Giang Tình chỉ có thể làm công việc lao công để kiếm sống.

Thế giới đầu tiên đã kết thúc, thế giới này chủ yếu là một ít giới thiệu.

Thế giới tiếp theo mới là chính, nam 9 sẽ xuất hiện ở thế giới tiếp theo.

Các thế giới tiếp theo sẽ ngày càng trở nên thú vị hơn, mong mọi người quan tâm~