Chương 15: Cô bé lọ lem và vương tử

Sở Thanh Hòa cúp điện thoại,rồi gọi cho Phó Tấn.

"Phó Tấn kế hoạch đã thay đổi, ngày mai anh tìm biện pháp để Tô Ninh đưa Giang Tình ra nước ngoài luôn."

Phó Tấn bên kia có chút huyên náo, anh ta hạ thấp giọng nói: "Sở tiểu thư, hiện tại tôi đang ngồi cùng Tô Ninh."

Sau khi tìm được một nơi yên tĩnh, những thanh ấm huyên náo bên kia cũng biến mất, "Tôi vừa nói chuyện với Tô Ninh một lúc, Tô Ninh quả thật có ý định dẫn Giang Tình ra nước ngoài, nhưng anh ta vẫn còn đang do dự."

" Vậy anh hãy khuyên anh ta ngày mai lập tức rời đi, tránh cho đêm dài lắm mộng, tiền không thành vấn đề, muốn bao nhiêu cứ tính vào tôi, ngày mai nhất định phải để bọn họ rời đi."

Phó Tấn thản nhiên hỏi: "Sở tểu thư, rốt cuộc cô muốn làm gì? Gấp gáp như vậy? Đừng nói là cô vẫn còn ái mộ Tô Ninh, tôi mới không tin điều đó đâu. "

Sở Thanh Hòa mỉm cười, tinh nghịch trả lời, "Tất nhiên là tôi không thích anh ta. Sau ngày mai anh sẽ biết thôi. Tôi làm vậy đương nhiên là để trả thù anh ta rồi."

Phó Tấn không nhịn được cười, hướng cô bảo đảm: "Yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp cô hoàn thành việc này, chờ tin tức tốt của tôi."

Phó Tấn tựa hồ có chút căm giận nói tiếp, "Bọn tra nam thật đáng đánh, tôi đây là đang thay trời hành đạo a."

"Phì——" Sở Thanh Hoà không nhịn được bật cười thành tiếng.

“Hai ngày nay tôi đã làm anh nhiều rồi, thiếu anh một cái ân tình.”

Phó Tấn ngượng ngùng sờ đầu, “Không có chuyện gì, chỉ là một cái nhấc tay, tốt lắm, Sở tiểu thư tôi đi hoàn thành nhiệm vụ."

"Gặp lại."

Sở Thanh Hoà cúp điện thoại xong liền ngồi suy nghĩ hồi lâu.

[Sáng mai, Hệ thống ngươi gửi một tin nhắn nặc danh cho Tần Nguyên, nói rằng Tô Ninh và Giang Tình hôm nay sẽ ra nước ngoài]

[Tốt, ký chủ. ]

Sau khi làm xong tất cả những điều này, Sở Thanh Hoà đã gửi tin nhắn cho Triệu Ngọc.

"Mọi thứ đã sẵn sàng. Chỉ còn thiếu gió đông."

Triệu Ngọc cũng trả lời: "Gió đông đã chuẩn bị ổn thỏa rồi, tiến triển thuận lợi. Chờ tin tức tốt vào ngày mai."

Một loạt chuyện xảy ra khiến Sở Thanh Hoà không còn muốn đi mua sắm nữa nên về nhà sớm để dưỡng sức cho kế hoạch ngày mai.

Buổi tối Sở Thanh Hoà nhận được tin nhắn của Phó Tấn: “Tô Ninh và Giang Thanh sáng mai mười giờ sẽ đi Anh.”

Ngày hôm sau.

Sở Thanh Hòa dậy từ sớm, thay một bộ đồ thời thượng đắt tiền, trang điểm thành thục quyến rũ tựa hoa đào, cùng mẹ Sở chào hỏi rồi đi ra ngoài.

Cô đến gần cao ốc Tần thị và ngồi xuống bên cửa sổ của một quán cà phê đối diện cao ốc Tần thị. Tại đây có thể thấy tình huống ở lối vào cao ốc.

Sở Thanh Hoà gọi một tách cà phê cappuccino và một miếng bánh ngọt vị rượu Rum, rồi chậm rãi nhâm nhi thưởng thức.

Mọi thứ đều đã sẵn sàng.

Đầu tiên cô gửi tin nhắn cho Triệu Ngọc: “Khi nào cuộc họp cổ đông bắt đầu?” “

"Mười giờ.”

Sở Thanh Hoà thoáng nhìn thấy Tần Nguyên tiến vào cao ốc

[Hệ thống bây giờ liền gửi tin nhắn cho Tần Nguyên đi.]

[Đã biết, ký chủ. ]

Một lúc sau, Triệu Ngọc mới gửi tin nhắn, "Tần Nguyên vừa rồi nổi cơn thịnh nộ trong văn phòng, đập phá rất nhiều đồ đạc, không biết đã xảy ra chuyện gì."

Sở Thanh Hoà hơi nhếch môi, trò vui chỉ vừa mới bắt đầu, "Anh ta đang làm gì vậy."

"Vừa nhờ trợ lý đặc biệt của mình in giấy ủy quyền cổ phần, đã ký tên, bây giờ đang vội vàng rời đi. Cô Sở, cô đã làm gì vậy? Tần Nguyên đã không thể tham dự một cuộc họp quan trọng như vậy.”

Cô sao, cô đã làm cái gì nhỉ.

Sở Thanh Hòa nở mỉm cười quyến rũ, cái gì cũng không làm a.

Chẳng qua là thắm dò một chút, xem ra Giang Tình ở trong lòng anh ta vẫn rất có phân lượng nha, không biết sau khi chuyện hôm nay kết thúc sẽ như thế nào nhỉ.

Sở Thanh Hoà nhìn thấy Tần Nguyên vội vàng chạy ra ngoài cao ốc, gọi điện thoại không ngừng, nhưng điện thoại dường như không kết nối được, liền tức giận đá vào cây cột ở cửa.

Thấy vậy, Sở Thanh Hoà tâm tình vui vẻ gửi tin nhắn cho Triệu Ngọc: “Sau khi đại hội thay đổi cổ đông kết thúc, cô hãy đề nghị thay đổi quản lý và biểu quyết. Đối thủ của Tần Nguyên nhất định là Giám đốc Lưu do ông nội Tần để lại. Tôi hứa với ông ta sẽ để Sở thị hợp tác cùng,ông ta sẽ toàn lực giúp Tần Nhất Minh đi lên ”.

Triệu Ngọc Yu giật mình, “Sở tiểu thư như thế nào làm được vậy?” Giám đốc Lưu là một lão già ngoan cố, rất bảo vệ nhánh chính của Tần gia. Tần Nguyên có thể tiếp quản Tần gia, phía sau có rất nhiều việc đều là giám đốc Lưu chống lưng, ông ta một đường cùng ông nội Tần gầy dựng Tần thị, cô không thể tin được Lưu tổng đã phản bội Tần Nguyên.

Sở Thanh Hoà không khỏi nghĩ đến cuộc trò chuyện ngày hôm đó với Giám đốc Lưu, "Giám đốc Lưu, ông không nghĩ lại sao? Công ty không thuộc về một người, cũng không thuộc về một gia đình. Công ty này có hàng chục hàng ngàn nhân viên. Có hàng chục hàng ngàn gia đình đang chờ bọn họ gánh vác, ông có chắc rằng Tần Nguyên đủ để đảm nhận trách nhiệm lớn này không?"

Sở Thanh Hòa dừng lại, "Ông không cần phải trả lời tôi ngay đâu, Hi vọng ông có thể quan sát một đoạn thời gian trước khi đưa ra quyết định." "

Chỉ cần trong cuộc họp đại cổ đông Tần Nguyên không có mặt, Giám đốc Lưu nhất định sẽ đồng ý với quyết định của cô, cô có thể yên tâm thực hiện, sẽ không có ngoài ý muốn. ”

Sở Thanh Hòa nhìn cao ốc Tần thị qua cửa sổ quán cà phê, và bây giờ Tần Nguyên từ vừa mới bắt đầu thì đã thua. Đúng vậy. Cuộc họp quan trọng như vậy, làm sao có thể bị ảnh hưởng bởi tình cảm cá nhân được.

"Được rồi, cô Sở, ban đầu chúng tôi dự định tổ chức họp báo vào lúc 12 giờ, nếu thành công, chúng ta sẽ cùng nhau công bố vào lúc đó." Triệu Ngọc không khỏi hưng phấn trong lòng, tất cả những điều này cuối cùng cũng sắp kết thúc.

Sở Thanh Hoà nhấp một ngụm cà phê, “Được, tôi chờ tin vui từ Triệu tiểu thư.”

[Sắp xếp vài phóng viên cho tôi ở sân bay, báo cho họ biết có tin tức lớn về Tần thị thái tử]

[Ký chủ, ngài thật xấu] Hệ thống xấu xa cười.

[Nghịch ngợm ~]

Tần Nguyên dọc đường lái xe vượt qua mấy cái đèn đỏ, chửi bới gắt gỏng. Tâm tình nóng nảy, một đường đạp ga tăng tốc hết mức, vượt qua bảy tám đèn đỏ, cuối cùng lúc 9 giờ thì đến sân bay.

Lúc này Tô Ninh và Giang Tình đng đi qua trạm kiểm tra an ninh.

Tần Nguyên vừa vào cửa liền nhìn thấy Tô Ninh cùng Giang Tình đang chuẩn bị rời đi, "Tình Tình—"

Giang Tình như cảm ứng được quay đầu lại, liền nhìn thấy Tần Nguyên từ xa phi về phía cô.

Tần Nguyên lao tới, trực tiếp cho Tô Ninh một quyền, Tô Nình bò dậy lập tức cùng Tần Nguyên đánh nhau, những người xung quanh hoảng sợ bỏ chạy.

Giang Tình lo lắng chạy xung quanh, "Đừng đánh nữa, hai người đừng đánh."

khi Giang Tình vừa định đi lên khuyên can hai người, đột nhiên bị hai người đυ.ng ngã, Tần Nguyên lập tức chạy đến bên người đỡ Giang Tình lên.

"Tình Tình, Tình Tình, em có sao không?" Tần Nguyên lo lắng hỏi.

Tô Ninh thấy vậy lập tức chạy tới, đẩy Tần Nguyên ra, ôm lấy Giang Tình, "Tình Tình, Tình Tình——"

Tần Nguyên nhìn thấy Giang Tình ôm bụng, cả người đều muốn phát điên, hai mắt đỏ ngầu, trong mắt hiện lên tia máu, dán chặt vào Tô Ninh.

Anh ta chạy tới và đá vang Tô Ninh ra, hơn nữa còn hung hăng đá mấy cái vào bụng anh ta. Đem Giang Tình ôm lấy, lập tức đưa cô ta đến bệnh viện .

Giang Tình bị đẩy ngã xuống đất, trong lòng hoảng sợ, vô thức ôm bụng.

Cô không dám, không dám nói ra sự thật, cô sợ ánh mắt thất vọng của Tần Nguyên khi biết được sự thật.

Cho nên cô chỉ có thể nằm ở trong ngực Tần Nguyên, giả vờ bất tỉnh.