Chương 86: Bản Bá Tước thắng

Thuấn, thuấn di?

Làm sao có thể!?

An Đức Lỗ vô cùng kinh hãi, tốc độ như thế này cũng quá nhanh rồi đi?

Leng keng!

Quang Minh Kiếm đâm thẳng tới, An Đức Lỗ chỉ có thể giơ đao cứng rắn ngăn cản, thánh quang bắn vào thân đao, như dung nham gặp kim loại, sau mấy giây đem thân đao trụi hơn nửa!

Chỉ trong chốc lát nữa thánh quang sẽ lan đến bàn tay, An Đức Lỗ kinh hãi vứt bỏ Điệp Huyết Đao, rút lui, lấy tốc độ nhanh nhất lùi về sau chạy trốn.

Thẩm Phong không có thừa thắng truy kích, bởi vì hắn không bắt kịp tốc độ, lúc nãy đột nhiên xuất hiện trước mặt An Đức Lỗ, trên thực tế là sử dụng Thần uy tầng thứ hai của Đại Vũ!

Thần uy – Phá Hiểu: Biến thân quang minh.

Hiệu quả như bốn chữ trên, tác dụng cực kỳ kinh khủng, đem cơ thể hoàn toàn biến thành "quang minh", có đầy đủ tính chất của quang minh, dĩ nhiên cũng bao gồm tốc độ của ánh sáng.

Ánh sáng ở trong chân không truyền với tốc độ "299792458 mét/ giây", cho dù ánh sáng truyền qua các môi trường khác nhau mà phát sinh biến hóa, thế nhưng cho dù biến hóa thế nào đi chăng nữa, thì con số xấp xỉ 300 triệu mét mỗi giây kia cũng là một trị số vô cùng khủng bố.

Tuy nhiên sử dụng Thần uy rất tiêu hao linh năng lực, hơn nữa hao tổn cực lớn, lấy linh năng lực lúc này của Thẩm Phong mà nói tối đa chỉ có thể duy trì 0.000001 giây, cũng chính là quãng đường ba trăm thước.

Nhưng thử nghĩ xem, 0.000001 giây xê dịch ba trăm mét, như vậy chẳng khác thuấn di bao nhiêu?

Ít nhất là không có gì khác biệt khi nhìn bằng mắt thường.

Thẩm Phong vừa sử dụng Thần uy, hóa thân thành quang minh, trong nháy mắt tiến lên mười mấy thước, nó chỉtiêu hao của Thẩm Phong một phần hai mươi linh năng lực của hắn, nhưng liên tục sử dụng thần uy - Phá Hiểu đối với thân thể có gánh nặng cực lớn, mỗi lần dừng lại đều cần nghỉ ngơi một chút.

An Đức Lỗ chật vật tránh thoát, trong mắt tràn đầy kinh hoàng, ngay cả tốc độ đều bị nghiền ép, trận chiến này còn đánh như thế nào?

Hắn giống như con ruồi bay loạn, dẫn theo hai cái phân thân xông về phía Đại Vũ.

Đúng như hắn dự đoán, còn không có vọt tới được một nửa, Thẩm Phong đã thông qua Tinh Linh kêu gọi đem Đại Vũ kéo đến bên người.

-Hải Đường tỷ!

Đại Vũ thuấn di đến bên ngườiThẩm Phong, bỗng nhiên chỉ chỉkim tuyến giữa hai người, đầu kim tuyến kia ẩn hình với người ngoài, nhưng hai người bọn họ có thể nhìn thấy, đồng thời cũng chỉ có bọn họ mới có thể nhìn thấy, nó đại biểu cho liên kết giữa Tinh Linh và Ngự Thần giả.

Bây giờ, bên ngoài sợi kim tuyến bọc một tầng ánh sáng màu đỏ.

Có nghĩa mối liên kết này đã tăng lên cấp độ 2.

Chỉ trong chiến đấu, mối liên kết này mới phát triển, hai người đích phối hợp càng ăn ý, tích lũy càng nhanh, khi liên kết đạt cấp hai, cấp ba, cấp bốn, có thể dùng Tinh Linh thần kĩ tương ứng!

"Dùng chiêu đó!"

Ánh mắt Đại Vũ mơ hồ tỏa sáng, bởi vì đây là lần đầu tiên nàng kí kết khế ước, cho nên đây cũng là lần đầu tiên nàng sử dụng "Tinh Linh Thần kỹ", cho nên trong lòng nàng có chút khẩn trương cùng mong đợi.

Phần lớn thời gian đều là Ngự Thần giảchiến đấu, Tinh Linh cung cấp linh năng lực phụ trợ, nhưng khi phát động "Tinh Linh thần kỹ" sẽđổi thành Tinh Linh sử dụng kỹ thuật chiến đấu, Ngự Thần giảvì Tinh Linh cung cấp linh năng lực.

Thẩm Phong gật đầu một cái, đem Quang Minh Thần Kiếm giao cho Đại Vũ, thúc giục linh năng lực trong cơ thể truyền tới kim tuyến, chuyển cho Đại Vũ.

Quang Minh Thần Kiếm ở trong tay Đại Vũ tỏa ra ánh sáng chói lọi rồi biến thành một thanh trường cung!

Nàng chăm chú nhìn về phía An Đức Lỗ, kéo giây cung, từng đạo bạch sắc như dòng nước chảy xuống đầu ngón tay nhỏ xinh của nàng, hóa thành một mũi tên thần thánh, nhắm ngay An Đức Lỗ!

Sắc mặt An Đức Lỗ kịch biến, bắt đầu nhảy nhót luôn chân, lúc trái lúc phải, xuất ra bí pháp nhảy liên tục!

Ngươi bắn không trúng, bắn không trúng, ngươi bắn không trúng!

Khóe miệng Đại Vũ hiện lên một nụ cười nghịch ngơm, đột nhiên nâng thánh cung lên, nhắm ngay bầu trời mà bắn!

Một mũi tên này vốn không nhắm vào An Đức Lỗ!

Mũi tên thần thánh phóng lên cao, phát ra những tiếng phượng hót, bầu trời hoàng hôn bỗng nhiên sáng chói lọi, tựa như bình minh lên.

An Đức Lỗ ngạc nhiên ngẩng đầu, hắn đứng như trời trồng vàsắc mặt thay đổi.

Vô số mũi tên quang minh từ trên trời rơi xuống, như mưa như thác, tựa như thiên thạch rơi xuống, bao phủ bầu trời trên đỉnh đầu của hắn.

Mưa tên thần thánh!

Đây là một kỹ năng có lực sát thương rất lớn, nhảy đi, thử nhảy đi... Nhảy cái rắm a!

Không!

Mắt An Đức Lỗ như sắp nứt, phát ra tiếng gầm thét hoảng sợ, hai tay giơ cao tạo ra một vòng linh tráo!

Đây là giãy dụa cuối cùng trước khi chết!

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Mưa tên rơi xuống, nổ tung ở nơi tiếp xúc, vòng bảo vệ linh năng kia căn bản không chịu được, An Đức Lỗ bị mưa tên nổ cho tả tơi.

Nhưng hắn, còn chưa ngã xuống.

-Ha ha ha ha ha...

Hắn cười thê lương, trên người đều là những vết thương bị tạo cho cháy đen, nhưng hắn đã kịp thời che tim và đầu nên tạm thời thoát khỏi cái chết!

-Không, kết thúc!

Thẩm Phong không hạ thủ lưu tình, triệu hồi Quang Minh Thần Kiếm, trong nháy mắt vọt tới trước ngườiAn Đức Lỗ, một kiếm đâm vào giữa ngực.

Bây giờ... Kết thúc.

Không! Vẫn chưa được!

-Chết!

Bỗng nhiên An Đức Lỗ nổi giận gầm lên một tiếng, không để ý thần kiếm đâm vào ngực, nhào tới trước, tay phải bị cháy đen như tay ác quỷ chộp lấy mặt Thẩm Phong.

Phốc xuy ——

Quang Minh Kiếm hoàn toàn đâm xuyên qua thân thể hắn, nhưng tay phải hắn đã chạm tới mặt Thẩm Phong!

Không nghĩ tới An Đức Lỗ lại điên cuồng như vậy, sắp chết phản công, nhất thời Thẩm Phong không phản ứng kịp.

Thần uy- Phá Hiểu!

Trong lúc nguy cấp, Thẩm Phong không thể làm gì khác hơn là không để ý tới gánh nặng thân thể, liên tục xuất ra thần uy phá hiểu, lấy tốc độ của ánh sáng lùi về sau.

Xoẹt——

Quang Minh Thần Kiếm rút ra, huyết dịch màu đen từ vết thương phun ra ngoài!

-Bản Bá Tước đã thắng!

An Đức Lỗ phát ra tiếng rống cuồng loạn, trung tâm thánh quang bị “oanh” một tiếng nổ thành mảnh vụn, nhưng trong đám mảnh vụn có một dị vật chậm rãi rơi xuống.

Thẩm Phong đờ đẫn tại chỗ.

Kia là tóc giả!

Nguyên lai An Đức Lỗ không phải muốn gϊếŧ ngược mà muốn tháo ra tóc giả của Thẩm Phong!

-Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu -1, độ tiến triển nhiệm vụ20/20! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ ăn trộm đặc thù 'Tuyệt địa cầu sinh', ngài sẽ được ba lần tùy ý ăn trộm, cùng với...

Thanh âm Tiểu Bí vang lên trong đầu.

Nhiệm vụ hoàn thành nhưng Thẩm Phong không cao hứng nổi.

-Hải...

Thanh âm Đại Vũ run run từ sau lưng truyền tới.

-Nguyên lai ngươi... thực sự giả gái...

Thẩm Phong khó khăn xoay người.

Lúc này ánh mắt Đại Vũ đờ đẫn, trong mắt ẩn ngấn lệ, môi khẽ run.

Thẩm Phong nhìn vẻ mặt bi thương của cô gái, tâm tình nặng nề.

Chuyện cho tới bây giờ, càng tranh cãi càng khó chịu, hắn phải thừa nhận tội trạng, tận lực xin lỗi.

-Thật xin lỗi, ta đã lừa ngươi.

Thẩm Phong dùng giọng nam đầy từ tính và áy náy, thấp giọng nói:

-Tên ta là Thẩm Phong, là đàn ông. Sở dĩ ta giả gái là để tiến vào Đoàn Thiên Đường. Ta cũng không phải cố ý lừa dối ngươi, chẳng qua gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, ta không thể không đem chuyện này tiếp tục giấu diếm.

Đại Vũ che miệng, bả vai khẽ run, trong đôi mắt ngập nước, hai hàng nước mắt chân châu chảy dài theo gò má.

Lần đầu tiên có một tỷ tỷ.

Lần đầu tiên có thần tượng.

Lần đầu tiên có người đểỷ lại.

Ba niềm vui chồng lên nhau, vốn ba niềm vui đã vui lại còn vui hơn, vốn đã có thời gian hạnh phúc, nhưng sao giờ lại biến thành như vậy...

Trong nhà vệ sinh nữ,

Rong ruổi trên xe gắn máy,

Thay quần áo trong tửu điếm trước trận chiến,

Nàng không hề phòng bị vì tin tưởng người trước mặt là nữ giới, cho dù An Đức Lỗ có vạch trần lời nói dối, nàng vẫn chưa từng hoài nghi, rất tin tưởng. Là nàng quá ngu ư?

Là nàng quá ngu!

-Thật xin lỗi!

Nhìn cô gái lệ rơi đầy mặt, trái tim Thẩm Phong như bị kim đâm, hắn cúi đầu xuống thật sâu.

-Không thể tha thứ!

Một thanh âm lạnh như băng bỗng nhiên vang lên.

Thẩm Phong ngẩn ra, thanh âm này loáng thoáng nghe qua ở nơi nào nhưng tựa hồ không phải thanh âm thiên sứ nhỏ Đại Vũ?

Thẩm Phong ngạc nhiên ngẩng đầu, bỗng nhiên hai mắt trợn to.

Thiếu nữ vẫn đứng ở nơi đó, dung nhan giống nhau, quần áo giống nhau nhưung đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Mái tóc màu bạc đã chuyển thành đen, mắt xanh cũng chuyển thành mắt đen!

Quang Minh Thần Kiếm trong tay Thẩm Phong biến mất, mối liên kết linh hồn kia cũng tan biến.

Trong tay thiếu nữ xuất hiện thanh kiếm màu đen như vực sâu vô tận, bốn phía tràn ngập không khí âm u sâm lãnh...

-Đại Vũ...?

Thẩm Phong hít một hơi khí lạnh, đây là trạng thái hắc hóa ư?

-Ta không phải.

Gương mặt thiếu nữ không chút biểu cảm, ánh mắt lạnh như băng, giọng nói như sương lạnh:

-Ta là tỷ tỷ của nàng! Ngươi lừa dối muội muội ta, tổn thương muội muội ta, ô nhục muội muội ta... Ngươi muốn chết như thế nào?