Chương 66: Phong Thần Cửu Kiếm

Phố Thiên Đường, nhà lầu san sát, đường hẻm giăng khắp nơi, là địa hình tương đối phức tạp có lợi cho đánh lén à nhầm đánh du kích.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất để Thẩm Phong bí quá hóa liều tiếp nhận nhiệm vụ.

Hắn mai phục ở một địa phương mà không ai ngờ tới.

Thành viên Huyết Sắc Tri Chu có muốn cũng không thể xem được!

Thẩm Phong lại ẩn núp ở... trong thân thể của một cô em!

A, cái đó, aizzz, tiểu Bí ngươi đừng cười, nghiêm túc một chút!

Đây là một chuyện tương đối nghiêm túc, lại là một lần hành động đáng giá khen ngợi!

Nó thể hiện ra Thẩm Phong của chúng ta vô cùng cơ trí, đem hoàn cảnh xấu phát huy tinh tế, có thể nói đó là tuyệt tác của thần!

Không tin?

Không tin ngươi hãy mở mắt to ra mà xem, nhìn ta từ từ ra nước... Ho khan, nói nhầm thôi bỏ qua đi!

Trong thế giới này, loài người cũng không phải là thực thể nhưng cũng không phải là ảo ảnh.

Một lúc trước, Thẩm Phong đưa tay xuyên vào trong thân thể của "Thiếu nữ tóc đen", giở mọi thủ đoạn kết quả không phải ảo ảnh bị đánh tan, mà là tay hắn bị tan biến không còn vết tích, tan vào trong thân thể thiếu nữ

Điều này chứng minh cái gì?

Chứng minh ở trên thế giới này ảo ảnh là chân thực, cao cấp hơn loại bình thường rất nhiều!

Ảo ảnh có thể bao trùm lên chân thân a!

Còn có thứ gì có thể làm một tấm bình phong thiên nhiên như ảo ảnh a?

Thẩm Phong không chút do dự, chân mày đều không nhíu một cái, chịu nhục chui vào dưới váy cô gái, chỉnh tốt vị trí rồi đứng lên, hơi khuỵu xuống để chỉnh chiều cao, cứ như vậy, hoàn toàn dung hợp vào ảo ảnh, cùng cô gái hợp làm một thể!

Cái gì? Ngươi nói làm như vậy rất thô bỉ?

Đúng vậy, quả thật rất thô bỉ.

Nhưng, một người đàn ông từ dưới háng chui lên, ngươi con mẹ nó có làm được không?

Nói tóm lại, Thẩm Phong nhẫn nhục gánh trọng trách, nằm gai nếm mật, đem bước đầu tiên của đánh lén, du kích hoàn thành hoàn mỹ - - Trình độ giả trang đạt được cảnh giới cao nhất!

...

...

Thời gian từ từ trôi qua, Thẩm Phong kiên nhẫn chờ đợi, từ bốn phương truyền tới những tiếng huyên náo cùng tiếng bước chân, nhưng hắn từ đầu đến cuối vẫn không nhúc nhích, giống như một người thợ săn khôn khéo, kiên nhẫn nhất.

Hắn yên lặng chờ.

Hưu! Các ngươi nhìn, Thẩm Phong phát hiện cái gì?

Nơi này có hai con nhện lạc đàn, chúng ta có thể bắt nó, một con nhện có thể cung cấp cho chúng khá nhiều năng lượng, trong bụng chúng có phần thịt trắng mềm, đem đi kho tiêu là hết xẩy, không tin thì thử đi. Tuy nhiên đối phó với chúng khá là khó, khi bắt cẩn thận đừng phát ra tiếng động, chúng ta phải chờ, chờ lúc bọn chúng không phát hiện rồi đến gần, một chiêu chế địch!

Mắt Thẩm Phong trợn to, ngừng thở, thân thể căng thẳng cao độ, ngay cả tóc gáy rung rung cũng tận lực ép nó xuống!

Hai người áo đen hết nhìn đông tới nhìn tây, vừa nói vừa cười, không phát hiện ra tên sát thần giấu trong cô gái dễ thương phía trước!

- Ất, ngươi mới thật sự là anh em tốt a, cùng những anh em khác không giống nhau.

Người áo đen tên Giáp bên trái cảm khái nói.

- Giáp, ngươi quá ngây thơ, quá dễ dàng tin tưởng người khác, haizz, ta cũng không đành nhìn một người hiền lành như ngươi bị tổn thương!

Bên phải người quần áo đen ất ôn nhu nói.

- Ất!

Người tên Giáp hết sức cảm động.

- Giáp!

Tên Ất nhu tình nói.

Hai người yên lặng đối mặt, tình ảnh ướŧ áŧ, Thẩm Phong thiếu chút nữa không nhịn được nhảy ra mắng hai tên bê đê này!

Tỉnh táo!

Tỉnh táo hơn!

Thẩm Phong nhẫn nại hết sức, hai tên quần áo đen này không đi, ở nơi đó bắt đầu ngươi ta gọi nhau, một câu tiếp một câu "Anh em" so với "vợ chồng" còn thân thiết hơn.

Qua một thời gian đầy tình tứ, hai người quần áo đen mới bắt đầu hành động, bọn họ đi tới thẳng hướng cô em mà Thẩm Phong đang nấp, không phát hiện ra cái gì, thậm chí không có ý thức cảnh giác.

Bọn họ dĩ nhiên không thể nghĩ ra con mồi tổ chức tìm kiếm đã ở ngay trước mắt mà còn đang chuẩn bị để thông ngược mình!

Gần!

Gần thêm một chút nữa!

Mồ hôi từ trên trán Thẩm Phong rịn ra, hắn kiềm chế hết sức tâm tình đang khẩn trương, khống chế tay chân đang run rẩy!

"Chính là lúc này!"

Hai tên Huyết Sắc Tri Chu đồng thời bước chân vào phạm vi 5 thước, đây là khu vực cấm chạm tới là thổi, ta đang nói tới môn bóng… à lại lạc đề! Hành động thôi.

Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra Bích Trì kiếm, Thẩm Phong đột nhiên nhảy tới trước một bước, thuận thế rút kiếm, lưỡi kiếm chém ra!

Phong thần cửu kiếm thức thứ nhất - Kiếm Quang Mù Mắt!

Kiếm chém ra xuất hiện một đạo kiếm quang sáng chói nhức mắt, sáng như mặt trời ban trưa, tựa như mũi tên nhọn cắm sâu vào mắt, hai người áo đen không kịp phòng bị, cặp mắt nhìn trực diện vào ánh sáng, phát ra những tiếng kêu thảm thiết!

- A!

- Mắt của ta!

Thế giới qua con mắt chỉ còn lại một màu trắng, đau nhói vô cùng, cái gì cũng không thấy rõ.

Thẩm Phong cười nhạt, trong truyền thuyết, nếu như chiêu "Kiếm Quang Mù Mắt" này luyện đến mức tận cùng, ngay cả mắt của cường giả cấp Đế cũng sẽ bị mù, huống chi chỉ là hai kẻ linh quan gà nhép này?

Một chiêu chính diện này làm hai người không nhìn thấy gì ít nhất trong 1 canh giờ, ngay cả mắt cũng không mở ra được, giống như những người mù vậy!

Ưu thế rất lớn!

Nhưng không thể lãng phí!

Thẩm Phong biết rõ tính nguy hại của sự lãng phí, cho nên sau khi chém ra liếʍ quang, hắn lập tức thu hồi Bích Trì kiếm, lấy ra một khẩu súng!

Đoàng!

Đoàng!

Tiếng súng vang lên, hai viên đạn nhanh chóng bay hướng về bụng của tên Giáp và Ất!

Oanh! Oanh!

Hai viên đạn trúng mục tiêu rồi nổ tung, chất lỏng sền sệt màu trắng tung tóe ra, tên Giáp quay lưng lại với Thẩm Phong nên viên đạn trúng ngay giữa cúc hoa.

Người áo đen tên Ất không may mắn đến như vậy. Hai quả trứng chim va chạm với viên đạn, trứng đạn đυ.ng nhau, lưỡng bại câu thương a!

Ngay tại lúc này, một điều kỳ diệu xảy ra!

Bởi vì chiếc súng này được thiết kế bắn đạn ngẫu nhiên, mỗi một phát đạn đều khác nhau, hơn nữa viên đạn chia làm hai loại. Một loại là khi nổ sẽ vỡ ra dung dịch có từ tính cực dương vô cùng mạnh, loại kia thì ngược lại, trang bị dung dịch cực âm!

Mà thật là rất đúng dịp, vô cùng trùng hợp, siêu cấp có ý tứ là hai viên đạn Thẩm Phong bắn ra lúc nãy có từ tính trái ngược nhau!

Bắn vào mông tên Giáp là viên đạn mang cực dương còn bắn vào trứng tên Ất là viên đạn cực âm!

Âm dương hỗ trợ!

Khác cực thì hút nhau!

Dưới từ tính vô cùng mạnh, mông Giáp và tiểu đệ đệ của Ất kéo về phía nhau, như hỏa tinh đυ.ng địa cầu, bịch bịch gắn chặt!

- A a a!!!

Nga nga nga ~!

Nghe hai tiếng kêu bất đồng, nhưng khá giống nhau, Thẩm Phong bừng tỉnh nhớ tới một câu thành ngữ "Tái ông mất ngựa ắt sẽ gặp phúc", ai có thể kết luận người bất hạnh là người áo đen tên Ất đâu...

Không đúng, tiếng thét này quá lớn, sợ rằng sẽ làm những tên khác chú ý!

Thẩm Phong bừng tỉnh, vội vàng thu hồi súng, lấy ra Bích Trì kiếm!

Phong thần cửu kiếm thức thứ hai - Trầm Kiếm Lao!

Lấy kiếm vẽ trên nền đất, bên trong hình vẽ sẽ thành nhà tù!

Đó là nhà tù câm lặng, ngăn cách hết thảy thanh âm với bên ngoài!

Vẫn là theo truyền thuyết, một kiếm này luyện đến mức tận cùng, ngay cả cường giả cấp Đế cũng chỉ có thể yên lặng!

Hai tên áo đen vẫn đang há miệng kêu to, nhưng thân đang ở Trầm Kiếm Lao, âm thanh bên trong không phát ra bên ngoài được cũng như âm thanh từ bên ngoài không thể truyền vào bên trong!

Không nhìn thấy, lại không nghe được, còn phải chịu đựng hành hạ thể xác lẫn tinh thần!

Quá tàn nhẫn! Quá tàn nhẫn!

Cuối cùng Thẩm Phong không thể chịu được thảm cảnh như vậy, nhặt lên một cục gạch, ba ba hai tiếng đánh hai tên này bất tỉnh.

Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu - 1, nhiệm vụ tiến triển 1/20!"

"Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu - 1, nhiệm vụ tiến triển 2/20!"

Thẩm Phong thu hồi cục gạch, cười lạnh.

Huyết Sắc Tri Chu, sợ hãi đi! Run rẩy đi! Các ngươi đã chọc phải một người đàn ông không ai có thể chọc nổi!