- Huyết Sắc Tri Chu muốn gϊếŧ ngươi.
Lần đầu tiên Thẩm Phong nghe rằng có ai đó muốn gϊếŧ mình. Cơ mà Huyết Sắc Tri Chu là ai? Sao lại muốn gϊếŧ hắn?
Thấy sắc mặt đầy nghi ngờ của Thẩm Phong, thiếu nữ thấp giọng nói:
- Vừa đi vừa nói, ở đây không thích hợp để nói chuyện.
Sau một phút do dự, hắn gật đầu.
Hai người tiếp tục đi về trước, cố gắng không để người khác nghe họ nói gì, thiếu nữ kéo cánh tay Thẩm Phong một cái, để cái trán của nàng sát vào đầu hắn, môi kề sát lỗ tai hắn, nhìn qua hai người giống như một đôi “tình nhân” đang dạo phố.
Thẩm Phong có thể ngửi rõ mùi hương từ trên người nàng, nhưng hiện giờ hắn chả có tâm tình đi hưởng thụ cái chuyện trời cho này.
- Huyết Sắc Tri Chu là ai? Sao lại muốn gϊếŧ ta?
Thẩm Phong lấy giấy bút, nhanh chóng viết ra.
Thiếu nữ hạ giọng, nói:
- Huyết sắc Tri chu, một trong ba tổ chức hắc ám lớn nhất đế quốc. Hơn mười phút trước, Lang Chu Công tước ban bố một nhiệm vụ, mà nội dung trong đó chính là tìm cách gϊếŧ ngươi.
Thẩm Phong kinh hãi, một trong ba tổ chức hắc ám lừng danh, bây giờ thì dù cho hắn có dốt đến đâu cũng biết nó cường đại như thế nào.
Ngay lập tức hắn nhớ lại, ba tổ chức này lần lượt là “Sát Nhân Công Hội” lấy việc ám sát, gϊếŧ người để kiếm sống, “Hình Dạ Đoàn” kinh doanh cờ bạc và tổ chức vô pháp vô thiên nhất loại hình phạm tội nào cũng dính vào “Huyết Sắc Tri Chu.”
- Sao bọn chúng muốn gϊếŧ ta?
Huyết Sắc Tri Chu tại sao muốn gϊếŧ một tiểu nhân vật như hắn? Cái tên Lang Chu Lang mỏ gì kia hắn mới nghe lần đầu, thì làm gì đυ.ng đến hắn bao giờ.
Thiếu nữ lắc đầu:
- Ta không biết.
Thẩm Phong ngạc nhiên, biểu tình kỳ quái, viết tiếp:
- Vậy sao ngươi biết bọn hắn muốn gϊếŧ ta?
Thiếu nữ đợi hai người đi đến đoạn đường vắng, nhẹ giọng nói:
- Ta trà trộn vào nơi công bố nhiệm vụ của bọn hắn.
Thẩm Phong nghi hoặc, một tổ chức tội phạm khổng lồ như Huyết Sắc Tri Chu, muốn xâm nhập vào nơi công bố nhiệm vụ của bọn chúng nào phải chuyện chơi, nếu như bọn chúng dễ dàng bị một thiếu nữ đi vào như thế, thì có lẽ đã sớm bị xóa sổ lâu rồi.
Nàng ta sao lẻn vào đó được? Còn là nơi bọn chúng công bố nhiệm vụ nữa chứ?
Trong lòng Thẩm Phong có chút hoài nghi đối với lời nàng ta nói, nhưng hắn không chất vấn, ngược lại hỏi một vấn đề khác.
- Làm sao ngươi biết ta ở đây?
Thẩm Phong rất cẩn thận, vừa đi ra khỏi con hẻm, hắn đã chạy vòng vòng đường Thiên Đường nhằm đánh lạc hướng nếu có người theo sao, nhưng thiếu nữ lại biết chính xác vị trí của hắn hiện tại?
- Sau khi biết nhiệm vụ của Lang Chu Công tước, ta lập tức nhờ người kêu Đoàn Tiểu Bạch gọi số của ngươi.
Thiếu nữ dừng lại một chút, dáng vẻ muốn nói rồi lại thôi:
- Tỷ tỷ, sao tỷ lại cho cái số điện thoại kia?
Số điện thoại?
- À, là số của bọn hút hầm cầu quảng cáo dán trên cột điện.
Thẩm Phong nhất thời lúng túng, nhân gia cũng gọi hắn một tiếng tỉ tỉ, không biết nên dấu cái mặt mo này đi đâu đây?
Thiếu nữ cũng không dây dưa, thấp giọng nói tiếp:
- Sau đó, ta nghĩ đến việc ngươi dò hỏi Đoàn Tiểu Bạch, lại đặc biệt hứng thú với cái cà vạt kia, nên đoán ngươi sẽ đến khu trang phục mà mua cà vạt.
Nói có lý phết, nhưng Thẩm Phong vẫn không tin.
Sự hoài nghi của hắn càng gia tăng, nhưng sắc mặt thì không thay đổi chút nào, hỏi chuyện khác tiếp.
- Giờ chúng ta sẽ đi đâu?
Chớp mắt hai người đã ra khỏi khu mua sắm, cách đường Thiên Đường không xa.
Thiếu nữ nhẹ giọng nói:
- Ly khai thế giới này.
Thẩm Phong trợn tròn đôi mắt, “Cái wtf? Ly khai thế giới? Chả nhẽ con nhỏ này đến đây khuyên mình nên tự sát à?”.
Thiếu nữ nhìn ánh mắt quái dị của Thẩm Phong, đã biết mình lỡ lời, dùng từ không đúng, liền vội vàng nói:
-Nhiệm vụ cấp bậc Công Tước, trong Huyết Sắc Tri Chu là một nhiệm vụ lớn, có điểm thưởng rất cao, ít nhất sẽ dẫn động một phần năm nhân số Huyết Sắc Tri Chu làm nhiệm vụ, mà chắc chắn sẽ có một vài hay nhiều thành viên Huyết Sắc Tri Chu không tiếc đại giới mua tình báo về vị trí của ngươi của Thiên Cơ Các, cơ sở ngầm của Thiên Cơ Các trải rộng khắp đại lục, giờ ngươi trốn ở đâu cũng sẽ bị tìm ra, chỉ có thể đi vào dị độ không gian, may ra tránh được một kiếp.
Dị độ không gian là thế giới của ngàn vạn vị diện, lối vào nhiều vô số kể, trải rộng cả Linh Năng đại lục, một số ít dị độ bí ẩn có thể là nơi ẩn thân rất tốt, vì ở đó dù là Thiên Cơ Các đều không thể thăm dò.
Có người nói, thủ lĩnh của ba đại tổ chức hắc ám đang trốn trong những dị độ không gian đó, vì thế mà “Liên Minh Công Lý” và “Thủ Tự Giáo Đình” đến nay vẫn không cách nào bắt được bọn chúng.
Thẩm Phong đã hiểu ý nàng, nhưng dị độ không gian rất bí ẩn, biết đi đâu mà tìm?
- Ta biết một lối vào dị độ không gian mà Thiên Cơ Các không biết.
Thiếu nữ nói.
Thẩm Phong rơi vào trầm mặc, dù là đi bên cạnh nàng, nhưng hắn vẫn không thể nhìn rõ được tướng mạo của nàng, đôi mắt thanh ngọc trong suốt kia dường như Phỉ Thúy, hút tâm hồn người khác.
Tự nhiên đâu chui ra một cô gái mà ngươi chả biết là ai, nói ngươi biết, một trong ba đại thế lực hắc ám cường đại nhất muốn gϊếŧ ngươi, vì nàng vừa xâm nhập vào nơi công bố nhiệm vụ của nó, sau khi biết được tình huống, nàng lại trùng hợp tìm được ngươi, không màng nguy hiểm đến tính mạng đưa ngươi rời khỏi thế giới này, mà từ lâu nàng đã tìm được địa điểm ẩn thân cho ngươi luôn rồi, chúng ta cùng dắt tay nhau đi trốn nhá.
Gặp tình huống đó, ngươi sẽ làm thế nào?
Tin tưởng, bởi vì nhìn qua nàng hết sức thuần khiết, có vẻ hiền lành, rất đáng tin cậy.
Hay, cái thiện ý đó chỉ là một cái bẫy giăng sẵn cho hắn chui đầu vào?
Thẩm Phong lựa chọn vế sau, khi tiến vào đầu phố Thiên Đường, Thẩm Phong bỗng nhiên ngừng lại, lấy tay ra khỏi tay thiếu nữ, lui về phía sau vài bước.
- Sao vậy?
Nàng ta xoay người lại, nghi ngờ hỏi.
Thẩm Phong trầm mặc, nhìn chăm chú vào đôi mắt xanh biết ấy, viết:
- Tại sao giúp ta?
Thiếu nữ hơi sững sờ, tựa hồ không nghĩ đến Thẩm Phong sẽ hỏi như thế.
Nhưng nàng chưa kịp trả lời, Thẩm Phong lại hỏi tiếp:
- Ngươi vì sao lại lẻn vào nơi công bố nhiệm vụ của Huyết Sắc Tri chu?
Lần này, đến thiếu nữ lâm vào trầm mặc.
Thẩm Phong nhanh chóng viết tiếp:
- Xin lỗi, ta rất cảm ơn thiện ý của ngươi, nhưng ta không tin được ngươi. Bởi vì dưới cái nhìn của ta, ta có một giải thích càng hợp lý hơn. Trong Huyết Sắc Tri Chu đích xác có người công bố nhiệm vụ muốn gϊếŧ ta. Mà ngươi… lại là một thành viên của tổ chức đó, ngươi cũng nhận nhiệm vụ, sau đó gặp ta, và xảy ra những chuyện nãy giờ đây, nói mình lẻn vào bảng nhiệm vụ của tổ chức hắc ám đó, muốn giúp ta chạy trốn, nhưng thực tế, ngươi chỉ muốn dẫn ta ra một nơi nào đó hoang vu, ít người qua lại rồi hạ thủ, bởi vì ở đây, có nhiều người qua lại, nên ngươi không có cơ hội ra tay.
- Đây chỉ là suy đoán của ta, ta biết hơi quá đáng, nhưng… Chúng ta quen biết không lâu, càng không có cảm tình gì với nhau, ngươi không có bất kỳ lý do gì để mạo hiểm đến cả tính mạng của mình mà ra tay giúp ta, thậm chí đã có sẵn một kế hoạch luôn rồi, thiện ý như vậy quá mức tốt đi, mà cái gì quá thì không đáng tin. Ta chỉ có thể… suy nghĩ đến tất cả khả năng và tìm ra một lời lý giải hợp lý nhất mà thôi, bởi vì ta không biết được, theo ngươi là đường sống hay là con đường dẫn tới tử vong.
- Xin lỗi, trước khi xác định thiện ý của ngươi là thật hay giả, ta không thể đem sinh mệnh của mình ký thác vào ngươi được.
Đây là một đoạn trình bày thẳng thắng lãnh khốc, nhưng cũng là một lời tự bạch chân thành.
Nếu như cái thiện ý kia là giả, thì sau khi rời khỏi con đường này, có lẽ hắn sẽ bị gϊếŧ.
Thiếu nữ rơi vào trầm mặt, lẳng lặng nhìn hai mắt Thẩm Phong, lặng lẽ cuối đầu xuống.
Nàng, tựa hồ không biết nên giải thích như thế nào? Nàng, tựa hồ không có cách nào chứng minh thiện ý của mình.
Trong lòng Thẩm Phong than nhẹ, từ từ lui về phía sau.
Bỗng nhiên, nàng ta đột nhiên ngẩng đầu lên!
Trong nháy mắt đó, dưới chân Thẩm Phong xuất hiện một cái hố đen không thấy đáy! Không kịp rít gào, hắn rơi vào trong đó, bị hắc ám thôn phệ.