Thấy Triệu Tiểu Hi cùng Đại Vũ chủ động xin đánh, trong lòng Từ Gia Ngôn thở phào nhẹ nhõm, nhưng mặt đỏ lên, thiếu niên tướng mạo tú khí này bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ.
Tề lão đầu liếc thiếu niên một cái, khóe miệng thoáng qua nụ cười cổ quái.
Rồi sau đó thổi râu trợn mắt nhìn về phía đứa trẻ, cười mắng:
- Triệu Tiểu Hi, ngươi ngồi xuống, đoán tạo đồ trang sức còn không có nhập môn, ngươi đến xem náo nhiệt làm gì.
Triệu Tiểu Hi dù sao cũng là học sinh khoa linh năng, bị Tề lão đầu dụ dỗ, lừa gạt kéo vào khoa đoán tạo vì vậy mà nàng chỉ có thể học đoán tạo sau khi kết thúc thời gian học chính. Đến nay Tiểu Hi chỉ thành thạo đoán tạo vũ khí, còn lại ba loại kỹ thuật đoán tạo khác đều nhập môn nhưng không có cửa.
Triệu Tiểu Hi vỗ vỗ bộ ngực nhỏ, tự tin nói:
- Dù sao chúng đều là đoán tạo, vũ khí cùng đồ trang sức lại không sai biệt lắm, không thành vấn đề!
- Không thành vấn đề cái rắm!
Mắt Tề lão đầu trợn trắng.
- Đoán tạo vũ khí trọng ở lực lượng, đoán tạo đồ trang sức cần sự tinh tế, nói không sai biệt lắm, kiểu như ngươi đang cầm gạch thì chuyển sang cầm kim thêu? Vô tri!
Triệu Tiểu Hi suy nghĩ một chút, hình như là có điểm khác biệt giữa hai loại, không thể làm gì khác hơn là quệt mồm nói lầm bầm:
- Tề gia gia vòng kế tiếp nhất định phải rút ra hạng mục đoán tạo vũ khí, Tiểu Hi muốn lên tranh tài!
- Được.
Tề lão đầu sảng khoái đáp ứng, sau đó quay đầu nhìn về phía thiếu nữ tóc đen, ngũ quan nhíu chặt cuối cùng cũng thả lỏng xuống, thanh âm cũng biến thành vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, ôn nhu nói:
- Đại Vũ, ngươi cũng ngồi xuống đi!"
- Ừ?
Thiếu nữ nghi ngờ "ừ" một tiếng, trầm mặc nhìn Tề lão đầu chăm chú nhưng không ngồi xuống.
Tề lão đầu ho nhẹ một tiếng, nói:
- Đại Vũ, lúc này mới là trận thi đấu thứ hai, nếu như ngươi xuất chiến thì Triệu Tiểu Hi sẽ không có cơ hội ra sân."
Triệu Tiểu Hi vừa nghe, nóng nảy.
- Đúng vậy, Đại Vũ tỷ, tỷ không thể xuất chiến bây giờ, để cho Tiểu Hi lên trước đi mà!
Thiếu nữ chần chờ một chút, rốt cuộc " Ừ" một tiếng coi như đồng ý rồi ngồi xuống.
Hai vị đại tướng chủ động xin đi đều bị "Tề Đại Nguyên soái" bác trở về, tự cho mình là lính quèn nên Từ Gia Ngôn nhất thời khẩn trương, tim đập cuồng loạn, nhưng chẳng biết tại sao, hắn đã khẩn trương lại còn mang theo chút ít hưng phấn.
Ánh mắt Tề lão liếc đi liếc lại giữa hai thiếu niên, bỗng nhiên lên tiếng nói:
- Trận thứ hai, Kỳ Thiên Hoa ngươi xuất chiến.
Lời vừa nói ra, Từ Gia Ngôn giật mình, lần này hắn không cảm thấy vui mừng, ngược lại sinh ra một cảm giác ê ẩm, mất mát.
Kỳ Thiên Hoa cả kinh, tại sao lại không phái Từ Gia Ngôn giỏi đoán tạo đồ trang sức, ngược lại phái người sở trường về đoán tạo phòng cụ như hắn đi?
Kỳ thiên hoa vừa muốn lên tiếng, lại thấy Tề lão đầu hướng hắn nháy nháy mắt, biểu tình kia quả thực rất hèn mọn.
- Vâng... Dạ!
Bằng vào nhiều năm kinh nghiệm, Kỳ Thiên Hoa có thể hiểu được ánh mắt mờ mịt của Tề lão, liền vội vàng đứng lên.
- Để trò lên đi!
Từ Gia Ngôn đột nhiên đứng dậy, mặt đỏ lên, gấp giọng nói:
- Trò, trò tương đối giỏi về đoán tạo đồ trang sức! Để cho, để cho trò lên đi!
Tề lão đầu vờ kinh ngạc nói:
- Từ bạn học, ngươi muốn đi lên đài ư?"
Từ Gia Ngôn dùng sức gật đầu
- Trò muốn!
Tề lão đầu trầm ngâm không lên tiếng, do dự hồi lâu, cho đến khi Từ Gia Ngôn khẩn trương đến trán đổ mồ hôi, mới nhẹ giọng nói:
- Vậy cũng tốt, nếu ngươi nghĩ như vậy, cơ hội này sẽ để cho cho ngươi lên, còn không mau nói cảm ơn với Kỳ Thiên Hoa, đấy là ngươi đoạt cơ hội của hắn a!"
Từ Gia Ngôn quay đầu nhìn về phía Kỳ Thiên Hoa, chân thành nói:
- Cám ơn Kỳ niên trưởng!
- Đừng... Đừng khách khí.
Khóe miệng Kỳ Thiên Hoa co quắp, biểu tình vô cùng cứng ngắc, trong lòng dở khóc dở cười, tiểu học đệ, ngươi bị dụ dễ dàng quá, ngu ngốc một cách đáng yêu a!
...
...
Tuyển thủ song phương vào vị trí, tâm trạng Từ Gia Ngôn đang bình tĩnh, nhất thời lại khẩn trương lên, Chu Lập Huy thì tỏ ra vô cùng ổn định, lúc này không có quân lệnh quả là cực kỳ ung dung.
- Chu Lập Huy, yêu cầu thấp nhất là trung cấp cửu phẩm, nếu không sau này luyện tập mười ngàn lần!
Phốc, vừa mới cao hứng thì Đoàn Tiểu Bạch lại thả một quả bom ngàn tấn xuống đầu.
Hai mắt Chu Lập Huy tối sầm, thiếu chút nữa khóc ngất đi.
Trong một giờ mà đoán tạo nhẫn trữ vật có thể tới trung cấp ngũ phẩm cũng không tệ!
Trung cấp cửu phẩm, làm người khác khó chịu a!
May mà khổ luyện mười ngàn lần so với đuổi ra khỏi Đoàn gia tốt hơn nhiều.
Chu Lập Huy nghĩ như vậy, cũng không suy nghĩ tích cực như trận vừa nãy.
Trên khán đài vang lên từng trận ồn ào, quần chúng chỉ đến xem náo nhiệt chứ không chê chuyện lớn hay nhỏ.
- Xin nhớ, tài liệu chủ yếu các ngươi có là ba viên không gian thạch, bây giờ, mời ở trong vòng ba mươi giây điều chỉnh nhiệt độ của lò.
Trọng tài lên tiếng.
Chu Lập Huy hít sâu một hơi, nghiêm túc suy tư.
Thời gian của cuộc so tài thành phẩm bất đồng với cuộc so tài về tốc độ, tốc độ đã không phải là yếu tố mấu chốt nhất, hơn nữa khảo nghiệm đoán tạo đồ trang sức là độ tinh tế, không phải nhanh, nhiệt độ không thể quá cao.
Thích hợp là tốt nhất.
Chu Lập Huy cuối cùng chỉnh ở 800℃, vừa vặn đạt tới nhiệt độ của nhiệt đoán.
"Oa!"
Khán đài bỗng nhiên vang lên từng tiếng kinh hô.
Chu Lập Huy sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn lên màn ảnh, nhất thời ngây dại.
Từ Gia Ngôn lại chỉnh ở 1090℃!
Chu Lập Huy nhướng mày một cái, không hợp lý a! Cuộc so tài thành phẩm tại sao phải theo đuổi tốc độ?
Người này sẽ không phải là...
Chu Lập Huy nghĩ tới khả năng nào đó, không kiềm được hít một hơi khí lạnh.
- Tuyển thủ dự thi vào vị trí, cuộc thi lập tức bắt đầu
Năm dây đếm ngược đã tới, Chu Lập Huy không nghĩ nhiều nữa, một tiếng đinh vang lên, hắn lập tức điểu khiển trí năng đưa tài liệu vào, lần nữa sử dụng linh năng lực khống chế ba chiếc búa.
Bất quá lần này, ba búa đều là búa tinh xảo cùng tiểu búa.
Đinh đinh! Đinh đinh! Đinh đinh!
Âm thanh nện vào đe liên tiếp vang lên!
Đinh! Đinh!
Chu Lập Huy lại một lần nữa sử dụng nhiên tinh nhị kích, cái kỹ xảo này hắn đã luyện tập qua mười triệu lần, sớm thuộc lòng trong lòng, hóa thành bản năng!
Vừa làm xong một động tác, Chu Lập Huy tranhnthủ liếc một cái xem tình huống của Từ Gia Ngôn, phát hiện không như mình đoán, khóe miệng không kiềm được nổi lên một nụ cười khổ, tiểu tử này, giỏi a!
Trên khán đài không ít đại lão cũng nhìn thấu nguyên nhân Từ Gia Ngôn đem nhiệt độ chỉnh tới 1090℃, biểu tình cũng trở nên có chút cổ quái.
- Lấy gậy ông đập lưng ông ư?
Đoàn Tiểu Bạch khẽ cười nói:
- Dũng khí lớn quá a, xem ra ta đã coi thường Tinh Không học viện.
Đúng vậy, Từ Gia Ngôn chính là sử dụng cách của Chu Lập Huy áp dụng trong trận trước, đánh đến cùng!
Cuộc so tài thành phẩm không cần tốc độ ư?
Không, cũng không phải là như vậy!
Trong một giờ để đoán tạo trung cấp trang sức quả thật có thừa, cho nên thứ tuyển thủ so chính là phẩm cấp, cũng chính là trung cấp mấy phẩm, bình thường mà nói, đạt tới cửu phẩm coi như ở thế bất bại.
Nhưng trong một giờ không thể đoán tạo được cao cấp trang sức sao?
Rất khó, vô cùng khó khăn, tương đối khó khăn, ít nhất là đối với những người tuổi trẻ từ hai mươi tuổi trở xuống như bây giờ, khó như lên trời!
Mà Từ Gia Ngôn, hắn muốn lên trời!
Vì điều đó, trong một giờ thi đấu, hắn đem nhiệt độ chỉnh tới 1090℃, tăng tốc độ đoán tạo lên đến cực hạn, dù cho chỉ cần một lỗi nhỏ thôi cũng sẽ làm thất bại hoàn toàn!
Nhưng Từ Gia Ngôn buông tha cho vững vàng, chỉ vì lấy lại danh dự của trận trước mà sử dụng chiến thuật tiến đánh đến cùng!
Đinh đinh! Đinh đinh! Đinh đinh!
Tất cả ánh mắt của khán giả không khỏi chuyển về trên người Từ Gia Ngôn, tài liệu nhanh chóng nóng chảy tựa như chỉ một giây sau là biến hình, vì vậy không được để cho quá trình nện xuất hiện sai lầm.
Nhưng bọn họ lại kinh ngạc phát hiện, vị thiếu niên đến từ học viện Tinh Không này, cho dù môi phát run, hai chân run rẩy nhưng tay phải không giống loài người, một búa tiếp một búa, ổn đến làm người ta tức lộn ruột!
Hắn làm việc không có bất kỳ hoa lệ, càng không có nhiên tinh liên kích cao siêu, chẳng qua chỉ nện chuẩn xác không màu mè, giống như một người họa sĩ tỉ mỉ trau truốt từng đường cong, không nở ra, cũng không co lại, tinh chuẩn đến mức tận cùng.
Vừa nhanh vừa chuẩn vừa ổn, thiếu niên ở trong nhiệt độ 1090℃, không biểu diễn tài nghệ lái xe giỏi, không chơi phiêu dật, không một đường một xe ta chạy, không để cho người khác nhìn ra một lý do để lật xe.
Quá vững vàng!
- Đứa nhỏ này, là trời sinh thiên tài về đoán tạo.
Tề lão đầu vui vẻ, yên tâm cười một tiếng.
Đoán tạo đồ trang sức yêu cầu đã tốt còn muốn tốt hơn, trong nhỏ cầu nhỏ, khảo nghiệm thợ rèn tính cực kỳ tỉ mỉ, kiên nhẫn cùng sức quan sát, Từ Gia Ngôn chính là trời sinh cho cái này!
Thời gian trôi qua, Từ Gia Ngôn từ đầu đến cuối không xuất hiện sai lầm, tài liệu của hắn đã sắp hoàn thành bước "Tạo vật biến chất", nhìn trang sức của hắn màu sắc rõ nét, sáng bóng, chứng tỏ tài nghệ về biến chất đã đạt đến phẩm chất cao cấp!
"Tràng này sợ phải thua rồi."
Chu Lập Huy cười khổ, Đoàn Tiểu Bạch đối với hắn làm áp lực, để cho hắn đoán tạo ra trung cấp cửu phẩm, nhưng ngược lại kí©h thí©ɧ Từ Gia Ngôn. Từ Gia Ngôn nhớ tới Tề lão đầu nói qua Đoàn Tiểu Bạch ngày xưa hay nói khoác nhưng nay điều đó trở thành sự thật, nhất thời hắn cho rằng Chu Lập Huy nhất định có thể đoán tạo ra trung cấp cửu phẩm, cho nên Từ Gia Ngôn chỉ có thể đoán tạo trang sức phẩm chất cao cấp!
Quyết đánh đến cùng, mới là đường ra!
"Tạo vật biến chất sắp xong rồi, còn kém một bước nữa là đến mười búa tạo hình!"
Khán giả dõi theo từng búa một cách mê mẩn. Búa pháp không màu mè, chân thật giống như một buổi văn nghệ kịch tính, để cho bọn họ không kiềm được mở lòng ra để hưởng thụ.
Đinh đinh! Đinh đinh! Đinh đinh!
Tiếng gõ giống như một nhạc phẩm dương cẩm giản dị!
Đang!
Bỗng nhiên, trong nhịp điệu đinh đinh đều đều vang lên một âm thanh khác lạ!
Sao vậy?
Từ Gia Ngôn xuất hiện sai lầm ở buóc cuối cùng của tạo vật biến chất!
Sai lầm như vậy cơ hồ là trí mạng!
Thiếu niên hoảng hốt, vốn tâm tình khẩn trương được đè ép bởi sự chuyên chú thì đột nhiên thoát ra, tay phải hắn run rẩy không xuất được ra khí lực.
Đương!
Tay phải trượt một cái, thiết búa rơi xuống mặt đất.
Đầu Từ Gia Ngôn ông một tiếng trở nên trống rỗng.
Trogn mấy giây ngắn ngủi, vốn tài liệu đang hợp lại thành một đoàn tí tách vang dội, ở nhiệt độ cao nhanh chóng tan ra thành nước, chất lỏng kim loại sáng bóng cũng từ sáng ngời chuyển thành ảm đạm.
Xong rồi!
Các khán giả phát ra từng tiếng bóp cổ tay than thở, trong mấy giây ngắn ngủi mà trở thành dã tràng xe cát, tài liệu hóa thành dung dịch, chỉ có thể đoán tạo lại từ đầu!
Từ Gia Ngôn đứng chết trân tại chỗ, cả người run rẩy, nhìn thiết búa, rơi trên mặt đất, không có dũng khí nhặt lên, hốc mắt nổi lên lệ quang.
Không còn kịp rồi.
Thời gian chỉ còn lại không tới ba phút, đã không còn kịp rồi.
Thua.
Từ Gia Ngôn ánh mắt đờ đẫn, ngây người như phỗng.
- Đáng tiếc.
Khán giả xung quanh rối rít than tiếc, nếu như không xuất hiện sai lầm thì có thể thắng được cuộc tranh tài này. Thật là đáng tiếc, bất quá, thiếu niên vì bọn họ triển hiện kỹ xảo chất phác, đã đáng giá bọn họ vỗ tay.
Khán đài từ từ vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy, mặc dù thắng bại đã định, Chu Lập Huy may mắn giành được chiến thắng, nhưng ở trong lòng người xem, Từ Gia Ngôn cũng không bị thua.
- Di? Đó là ai?
Bỗng nhiên, khán giả kinh ngạc phát hiện, chẳng biết lúc nào trên đài xuất hiện một thiếu nữ mặc váy dài màu trắng, mang mạng che mặt màu đen.
Thiếu nữ kia nhân lúc mọi người còn đang mê mẩn len lén chạy tới lôi đài, nàng đang nhanh chóng hướng Từ Gia Ngôn đi tới.
Trọng tài phản ứng lại, gấp giọng nói:
- Cô nương, hiện đang trong giờ trong thi đấu, ngươi làm sao có thể tùy ý xông vào đối chiến đài?
Thiếu nữ không để ý đến, chẳng qua là đi nhanh đến bên người Từ Gia Ngôn, khom người nhặt lên thiết búa rơi trên mặt đất.
- Cảnh vệ!
Trọng tài nhướng mày một cái, nhanh chóng hướng thiếu nữ đi tới, cũng gọi cảnh vệ!
Đinh!
Bỗng nhiên, thiếu nữ thẳng người, tay phải hạ xuống, thiết búa đinh một tiếng nện vào đoàn chất lỏng!
Ông!
Tiếng ‘ông’ bỗng nhiên phóng lên cao!
Tài liệu nóng chày thành chất lỏng lại dấy lên tia lửa sáng chói!
Nhiên tinh!
Trọng tài ngạc nhiên dừng bước lại, đối với tài liệu chất lỏng cũng có thể nện ra nhiên tinh? Còn có việc này sao?
Đinh! Đinh! Đinh!
Nhưng mà thiếu nữ không dừng lại, một búa liên tục một búa, nàng liên tiếp giơ búa, như cuồng phong sậu vũ, không có chút nào dừng lại!
Tiéng ‘ông’ liên tiếp vang lên, từng vệt tia lửa bắn ra như hoa sen nở rộ!
Nhiên tinh!
Nhiên tinh!
Nhiên tinh!
Lại là Nhiên tinh!
Bất ngờ nhất là Nhiên tinh ngũ liên kích!
Trọng tài cùng cảnh vệ ngốc tại chỗ, khán đài yên lặng như tờ, tất cả mọi người đều hít thở không thông.