Chương 103: Tiểu Bí chút nữa đã tin

Lại một lần quỷ súc tần số, đất trời rung chuyển, chấn động làm sắc mặt Khải Tát Đại Đế đại biến, chấn động đến nổi Yến phi không nhịn được "A a a" kêu to, sau đó đột nhiên biến mất một cách bí ẩn.

Khϊếp sợ của Khải Tát Đại Đế +512

Khải Tát sao không khϊếp sợ cho được, đột nhiên trời đất rung chuyển như tận thế, nhưng lặng yên không một tiếng động, hắn không cảm giác được một tia lực lượng ba động nào.

Kinh khủng hơn là, trong lúc thiên địa chấn động, tất cả trang sức trong cung điện không hề bị tổn hại, thậm chí không di động mảy may, sức khống chế này kinh người dường nào, có thể chấn động thiên địa, nhưng không lưu lại chút dấu vết nào?

Trong một khoảnh khắc, thế giới quan của hắn đã thay đổi.

Mấy chục năm trước, Khải Tát đi qua tuyến đường vĩ đại, vượt qua Tử Vong Chi Hải, đến Hắc Ám đại lục.

Tại khu vực biên giới Hắc Ám đại lục, hắn gặp một con tiểu quái, thiên tân vạn khổ, thực hiện âm mưu quỷ kế, mới có thể thành công hàng phục con tiểu quái này, nhưng ở ngoại vi hơn năm trăm mét, bị một cỗ khí tức kinh khủng dọa sợ đến nổi tim gan sắp nứt, ngay cả dũng khí tiến thêm một bước cũng không có.

Hắn hoảng sợ ý thức được, cỗ khí thế khủng bố kia bất quá chỉ là tiểu quái ở ngoại vi Hắc Ám đại lục ngoại mà thôi, còn đầu tiểu quái hắn hàn phục, là thuộc dạng tiểu quái trong tiểu quái.

Khải Tát không dám tiến thêm nửa bước, hắn bỏ ra năm năm thời gian vượt qua Tử Vong Chi Hải, lại đi vòng quanh khu vực Hắc Ám đại lục chưa đến năm trăm mét!

Lúc đó, hắn đã đến Bá Vương cảnh, mà con tiểu quái trong tiểu quái hắn thu phục kia, bây giờ chính là Hoàng gia chấp pháp trưởng, A Nhỉ Pháp.

Khải Tát tưởng rằng trải qua Hắc Ám đại lục, thế gian không còn sự tình nào có thể làm hắn kinh ngạc, lại không nghĩ rằng hắn giờ đang "Khϊếp sợ" đến mức không thể làm gì.

- Hả? Còn không phục?

Thẩm Phong thấy Khải Tát trầm mặc, tưởng hắn không phục, lại điểm một lần để cửa sổ run run, dù sao làm thế cũng không tốn tiền.

Giá trị khϊếp sợ của Khải Tát Đại Đế +420!

Thẩm Phong ngạc nhiên, không nghĩ đến lão này lại không chịu nổi "Chấn động", "Chấn động" một lần là "Sợ" một lần, đúng thật là đáng giá mà.

Thẩm Phong sao lại bỏ qua cơ hội tốt đẹp như vậy!

Khải Tát Đại Đế chưa kịp mở miệng, Thẩm Phong nhấc lên một pha oanh tạc.

- Không phục?

“Ngài gửi một cái chấn động tới Khải Tát Đại Đế!"

Giá trị khϊếp sợ đến từ Khải Tát Đại Đế +350!

- Còn không phục?

“Ngài gửi một cái chấn động trước cửa sổ phòng Khải Tát Đại Đế!"

Giá trị khϊếp sợ đến từ Khải Tát Đại Đế +290!

"..."

Thẩm Phong không còn biết trời đất ở đâu, bình quân cứ mỗi 0. 5 giây tạo một lần chấn động, giá trị khϊếp cứ thế mà tăng, tuy rằng số điểm tăng càng ngày càng thấp dần, nhưng thắng ở việc kéo dài.

- Dừng một chút, dừng một chút, ngừng!

Khải Tát Đại Đế sắp điên rồi, ta phục còn không được sao, ngươi cho ta thời gian nói chuyện à!

Mỗi nửa giây chấn động một lần, Khải Tát vừa định bỏ tôn nghiêm đế vương, chưa kịp há mồm lấy lại dũng khí đã bị lần chấn động tiếp theo đánh tan, cộng thêm Yến phi, mỗi chấn động là một lần rên hét, chẳng biết vì sao, tiếng la thật sự tiêu hồn, làm hắn chẳng thể nào tập trung.

Khải Tát Đại Đế bị chơi sắp hỏng rồi, không thể không cúi đầu nhận thua.

- Phục rồi?

Thẩm Phong cười thầm không ngớt, trên thực tế, mấy lần chấn động không có có bất kỳ lực sát thương nào, chẳng qua là chọn vị trí không gian cục bộ của đối tượng tán gẫu chấn động một hồi, cũng là nguyên do vì sao trang sức trong phòng chẳng mảy may hư hại, Khải Tát thì lầm hắn có "Sức khống chế cao siêu".

Trên thực tế, Thẩm Phong không có một biện pháp nào để chỉnh Khải Tát Đại Đế, dù hệ thống WinNB trâu bò hơn nữa cũng không thể cho hắn có năng lực động chạm gì đến Đại Đế cường giả, nhưng dùng lắc lư hay tinh tướng, không phải không được.

Một lời nói dối về Tiên giới Đại Đế và một cái chấn động, lại có thể đùa bởn Khải Tát Đại Đế trong lòng bàn tay!

- Thư mời kia chỉ qua là tiện tay ném đi, không phải cố ý nhục nhã trẫm?

Lòng tự ái và cao ngạo của mình khiến Khải Tát Đại Đế không cách nào nói ra ba chữ "Ta phục rồi".

Bất quá, nghe qua đã biết hắn nhận thua rồi.

Mấy vị đại lão còn lại khϊếp sợ không thôi, lấy sự hiểu rõ của bọn họ đối với Khải Tát Đại Đế, muốn để tên này nhận thua, so với gϊếŧ hắn còn khó hơn, mà Ngọc Hoàng Đại Đế này, sao lại làm được.

Giá trị khϊếp sợ của Ni Lộc Đại Đế +895!

Giá trị khϊếp sợ của Thánh Sư Khổng Y Kỷ +566!

"..."

Lần này đến bọn họ nếm mùi, thì đã tin hoàn toàn.

Thẩm Phong không muốn đắc tội với Khải Tát Đại Đế quá mức, thấy đối phương cho mình bậc thang, hắn thuận thế nói:

- Đó là tự nhiên, trên thực tế, bản tôn cách ngươi mười vạn tám ngàn dặm, lại không có Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ, phi tử ngươi có dáng dấp ra sao ta còn chưa từng thấy qua, huống chi là dò xét bí sự trong phòng của các ngươi? Bản tôn chỉ sử dụng vô thượng tiên pháp cùng thần thức các vị tương thông, tiến hành giao lưu khoảng cách xa mà thôi!

- Hừ, trẫm tin ngươi một lần.

Khải Tát Đại Đế vẫn chết vì sĩ diện, hừ một tiếng, nhưng không dám quá phận.

Lúc này, Khổng Thánh sư nói:

- Tiên Tôn cố ý tương thông thần thức cùng bảy người chúng ta, không chỉ vì giao lưu thôi chứ?

- Bản tôn thích nói chuyện với người thông minh.

Thẩm Phong cười nói:

- Bản tôn tốn công phu như vậy, dĩ nhiên không phải đêm khuya cô quạnh, muốn tìm người tán gẫu, trên thực tế, bản tôn có một chuyện quan trọng, muốn nhờ các vị!

Khổng Thánh sư nói:

- Mời Tiên Tôn nói.

Thẩm Phong nói thầm trong lòng, làm nền lâu như vậy, rốt cục có thể nói chuyện chính, đúng là không dễ dàng a.

- Tiên giới cùng phàm giới cách nhau Tốc Độ pháp tắc, bản tôn lao lực thiên tân vạn khổ, phá mở pháp tắc Tiên giới một cái lổ hỏng nhỏ lén qua phàm giới, lại phát hiện, đánh vỡ pháp tắc Phàm giới tiến lên Tiên giới có độ khó cao hơn gấp mười lần, tạo ra Vĩ độ thông lưu càng khó, ngay cả bản tôn cũng đành bó tay.

Thẩm Phong biên cố sự đã đạt cảnh giới hạ bút thành văn, mặt không đỏ, tim không gấp, trấn định tự nhiên nói tiếp:

- Bởi vậy, bản tôn chỉ có thể tuân theo pháp tắc phàm giới, hạ mình gia nhập Nhân tộc thánh chiến.

Khổng Thánh sư nghi ngờ:

- Nhân tộc thánh chiến?

Thẩm Phong nhíu mày:

- Hả? Nhân tộc thánh chiến mà các ngươi cũng không biết?

Khổng Thánh sư thẹn thùng, hắn tự cho mình học thức hơn người, không nghĩ rằng tối nay nhiều lần bị đập tan thường thức cố hữu, việc học hành gian khổ, đọc ngàn vạn quyển sách, tựa hồ là đọc không công rồi.

Khổng Thánh sư không phục sức mạnh chí cường giả, nhưng phục người có học thức uyên bác, hắn không khỏi tôn kính nhẹ giọng nói:

- Mời Tiên Tôn chỉ giáo.

Thẩm Phong nói:

- Các ngươi cho rằng tinh thần ngã xuống, sao lại tái sinh làm người? Thật sự cho rằng nhân loại là chúa tể vũ trụ chứ? Để bản tôn nói cho các ngươi chân tướng, điều này là vì trận chiến tư cách phi thăng, do Tinh Thần tộc, mà càng vì Nhân tộc! Phàm giới phi thăng, một lần Luân Hồi mười vạn năm, lần trước là Tinh Thần Thánh Chiến, lần này là Nhân tộc thánh chiến! Người chiến thắng cuối cùng trong Nhân tộc thánh, sẽ có tư cách phi thăng Thần Giới! Đây chính là tinh thần chuyển sinh thần hồn vì Tinh Linh, nguyên nhân cơ bản nhất là vì nhân loại! Nhân tộc thánh chiến là cái gì? Người thông minh như Khổng Thánh sư đã đoán được, không sai, chính là thẻ bài được xưng tụng có thể thực hiện được tất cả nguyện vọng, Tinh Thần Bài Thiên Lam Thánh Kinh, chính là quy tắc của Nhân tộc thánh chiến!

Lời vừa nói ra, chúng đại lão dồn dập hít vào một ngụm khí lạnh.

Khổng Thánh sư kinh ngạc nói:

-Giáo Hoàng bệ hạ, chuyện này có được ghi chép trong truyền thừa Giáo Hoàng?

Giáo Hoàng Mặc Hi Tư lắc đầu:

-Không, không có. Nhưng... lời nắn nói rất có lý! Trên thực tế, giáo đình mấy chục ngàn năm đến nay vẫn luôn tìm hiểu, tinh thần vì sao chuyển sinh thành người, đại đa số giáo đồ đều kiên định nhận thức rằng, nhân loại là chúa tể của vũ trụ, nhưng có một số ít giáo đồ nói ra một loại quan điểm khác, tinh thần là chủng tộc kiêu ngạo nhất, chúng nó chuyển sinh làm người, tất có mục đích cùng âm mưu! Lời nói của Thánh Tôn, đã cởi bỏ nghi vấn mấy vạn năm của giáo đình!

Khϊếp sợ của Khổng Thánh sư +776.

Khϊếp sợ của Từ Mặc Hi Tư Giáo Hoàng +666!

.......

Giá trị khϊếp sợ lại tăng đột biến, Thẩm Phong nở nụ cười.

- Khà khà, mấy lão già này dễ bị lừa quá đi chứ?

- Không phải bọn hắn dễ lừa!

Tiểu Bí không nhịn được nhổ nước bọt:

- Là kí chủ nói dốc quá tốt! Nếu không phải Tiểu Bí biết chân tướng, thiếu chút nữa cũng tin lời của người rồi!

Thẩm Phong: "..."

Cố sự biên đến đây, xem như vạn sự đã chuẩn bị, chỉ còn chờ cơ hội, Thẩm Phong chưa quên mục đích của mình khi dám " tán gẫu Group" với Bát Đại Chí Cao, vì một "đánh cược" nào đó, vì được "Muốn làm gì thì làm" với Lê Hoa, hắn hiện tại cũng cũng muốn phát rồ rồi.

- Như vậy, bản tôn không vòng vo nữa! Không sai, bản tôn cố ý tương thông thần thức cùng các ngươi, là vì muốn cùng các ngươi làm một giao dịch! Giao dịch công bằng liên quan đến thánh chiến cấp S!