Chương 53: Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa

Tiểu Quỷ sau khi vào thành được sự sắp xếp của Nguyệt Mị, hắn và Thanh Lân đang ngồi ở chổ bí mật, nhưng cảm ứng được gì đó mà ngó lên nhìn trời xem kịch…

Lúc này, tại trên trời cao phía ngoài tường thành mấy trăm thước xuất hiện một ma thú to lớn trôi nổi tại giữa không trung. Vài bóng người cũng là trôi nổi tại phía trước người ma thú không xa.

Bóng người không nhanh không chậm hướng về thành thị đạp không mà tới. Một lát sau, vừa mới dừng bước tại trên thành tường ngoài phạm vi công kích của lính ném lao.

Nhìn một đám người dừng bước tại phía ngoài vòng công kích, trên thành tường hai bóng người chậm rãi bay lên. Mặc Ba Tư thủ lĩnh bộ lạc Mặc Xà quát một tiếng âm lãnh ẩn chứa chút lãnh ý. Tại trên bầu trời chần chờ nói: “Nhân loại! Vì sao chưa qua đồng ý liền tự ý xông qua khu vực của tộc ta? Nếu như không muốn gây ra chiến tranh giữa Xà Nhân tộc và Gia Mã Đế Quốc. Khuyên các ngươi từ đâu tới… hãy cứ quay về nơi đó đi!”.

-“A a! Vị này chắc hẳn là Mặc Ba Tư thủ lĩnh của Mặc Xà bộ tộc?”. Xa xa trong đám người giữa không trung. Một tên trung niên nhân có khí chất bất phàm chậm rãi đi ra mỉm cười nói.

-“Người là ai?”. Hơi phe phẩy cánh năng lượng sau lưng, ánh mắt Mặc Ba Tư âm lãnh tại trên người trung niên nhân quét qua quét lại, cười lạnh nói.

-“A a! Tại hạ Cổ Hà!”. Không để ý đến ánh mắt của Mặc Ba Tư, trung niên nhân mỉm cười, nhẹ giọng nói.

-“Cổ Hà? A... Quả nhiên là hắn a! Không tệ, sau này ôm Vân Vận khoe khoang trước mặt hắn cho hắn tức chơi! Không biết nàng ấy có đến đây không?”. Nghe âm thanh trong trẻo trên cao, Tiểu Quỷ đang ngồi ở chổ bí mất yy thầm nghĩ rồi chăm chú nhìn vào diễn biến trên cao…

-“A a! Hai vị thủ lĩnh… mạo muội đến quý tộc, chẳng qua là có sự việc muốn cùng Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương thương lượng. Không biết có thể thỉnh Nữ Vương bệ hạ hiện thân một lát không?”. Cổ Hà khách khí cười nói.

-“Gặp nữ vương bệ hạ? Xin lỗi! Yêu cầu này, chúng ta không thể thay ngươi truyền đạt!”. Mặc Ba Tư lắc đầu không chút do dự mở miệng cự tuyệt rồi chớp nhẹ mí mắt thản nhiên nói: “Cổ Hà! Ngươi nên mang theo người rời đi nơi này sớm đi. Người của Bát đại bộ lạc chúng ta đã hướng về phía thần điện mà đến. Ngươi hẳn là biết rằng một ít người trong bọn hắn đối với nhân loại chán ghét như thế nào. Cho nên đến lúc đó chỉ sợ cho dù các ngươi muốn chạy cũng không có cơ hội đó rồi!”.

-“Hắc hắc…! Lão Hà! Tính cách này của ngươi, từ trước đến giờ đều là như vậy. Cùng bọn hắn nói nhảm cái gì a. Trước tiên trực tiếp đem thành thị đập cho bể đã, nhìn xem nữ nhân đó có chịu ra hay không...”. Nghiêm Sư đứng một bên nghe Mặc Ba Tư nói thế, không khỏi tiến lên một bước cười lớn trào phúng nói.

-“Hừ! Ta nói là ai… nguyên lai là ngươi tên sư tử ngu đầu đầy cơ thịt...”. Ánh mắt liếc qua Nghiêm Sư một tia đầy âm lãnh. Mặc Ba Tư cười lạnh nói, nhìn vẻ mặt của hắn tựa hồ còn nhận thức Nghiêm Sư.

-“Hắc hắc…! Tên rắn nhão toàn thân đen thui nhà ngươi, tựa hồ cũng không tốt đến đâu nhỉ? Năm đó nếu không phải ngươi chuồn nhanh thủ lĩnh Mặc Xà bộ lạc là ngươi liền đổi người rồi!”. Nghiêm Sư nhếch mép cười to nói: “Không biết nhiều năm như vậy ngươi tiến bộ bao nhiêu rồi?”.

-“Ngươi có thể đến thử xem…!”. Đồng tử của Mặc Ba Tư trở nên sắc bén xẹt qua chút âm lãnh hàn mang điềm nhiên nói.

-“Tốt rồi… Lão Sư! Đừng cùng bọn hắn đấu võ mồm nữa!”. Nhìn hai tên cừu nhân gặp nhau đỏ mắt này Cổ Hà bắc đắc dĩ lắc đầu. Phất tay ngăn trở Nghiêm Sư chửi qua chửi lại, anh mắt quét qua trong thành thị mà thở nhẹ một hơi. Chợt hét lớn một tiếng mang theo đấu khí truyền khắp cả tòa thành không dứt.

-“Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương bệ hạ…! Tại hạ Gia Mã đế quốc Cổ Hà đi vào nơi này không phải là muốn cùng quý tộc khai chiến. Chỉ là có việc cùng ngươi thương lượng mong có thể hiện thân một lát!”.

Nhìn Cổ Hà nói như thế, Nguyệt Mị cùng Mặc Ba Tư đang đứng trên tường thành đều hơi cau mày, bất quá cũng chưa ra tiếng ngăn cản. Tại tình huống này, Nữ Vương bệ hạ xuất hiện đích xác là tốt hơn một chút. Lấy thực lực của bọn hắn, nếu đối phương thật sự là muốn động thủ cũng chỉ có kết cục thê thảm.

Nguyệt Mị hơi liếc nhìn về phía Tiểu Quỷ ẩn nấp, với vẻ mặt mong muốn trợ giúp. Khi thấy Tiểu Quỷ cười cười ra hiệu bảo nàng yên tâm thì nàng mới thở dài một hơi…

Tiếng quát không dứt ở trong thành thị vang vọng sau một lúc lâu mới từ từ ngừng xuống. Theo tiếng quát ngưng lại, trong ngoài tường thành đều là một mảnh yên tĩnh. Một hồi sau vẫn như cũ không có một chút phản ứng. Trông thấy tình huống này mặt mày của Cổ Hà cũng là cau lại. Nhưng mà ngay tại lúc hắn lại muốn hét to một tiếng nữa thì nơi bầu trời trên thành không gian đột nhiên quỷ dị vặn vẹo lên.

Nhìn một màn này mấy người Cổ Hà hơi kinh hãi, trừ người mặc áo đen trầm mặc ra đều là lui một bước nhỏ, sau đó ngưng trọng nhìn không gian vặn vẹo kia. Trên không trung tà dương của trời chiều chiếu xuống, chiếu rọi tại nơi không vặn vẹo. Nháy mắt sau, một thân thể mềm mại đường cong uyển chuyển từ từ xuất hiện tại trong mắt vô số người.

Mỹ lệ nữ nhân đột ngột xuất hiện, trên người mặc một cẩm bào màu tím tràn đầy khoan thai. Thân thể mềm mại dưới cẩm bào đầy đặn lả lướt, thành thục giống như mật đào thẩm thấu ra thản nhiên vũ mị. Một đầu ba nghìn sợi tóc tùy ý từ vai thả xuống đến thắt lưng mảnh khảnh ngay thẳng. Mà tại phía dưới cẩm bào lộ ra một đoạn đuôi rắn màu tím, duôi rắn có chút lắc lư. Một cổ xinh đẹp dã tính đầy dụ hoặc làm cho người không hiểu vì sao cả người có chút nóng lên.

Ánh mắt Tiểu Quỷ lướt qua thân thể gần như hoàn mĩ đó, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt mỹ lệ kia. Nhất thời đáy lòng mạnh mẽ run lên, chính mắt nhìn thấy nữ nhân này Tiểu Quỷ cuối cùng có chút hiểu được vì cái gì trong nguyên tác nàng trở thành vợ cả của Tiêu Viêm. Đối với sắc đẹp đầy dã tính và thủ đoạn cao cường của nàng thì Huân Nhi cũng phải chịu thua, còn Tiêu Viêm thì sao có thể khống chế được trước vẻ đẹp của nàng mà không tôn nàng lên là vợ cả được!

Đối với loại nữ nhân này, tựa hồ chỉ có tuyệt đẹp hai chữ để hình dung. Nhưng mà tại phía dưới sự tuyệt đẹp đó, lại chứa đựng sự ung dung cùng cao quý của nữ hoàng. Khí chất mê người này, làm cho Tiểu Quỷ bỗng nhiên so sánh giữa nàng và Vân Vận, cuối cùng được đáp án mỗi người mỗi vẽ nhưng đều giống nhau với khí chất ung dung khi trường kỳ ở địa vị cao, làm Tiểu Quỷ nổi lên sắc tâm chinh phục cả tâm hồn lẫn thể xác của nàng…

-“Nữ Bương bệ hạ!”.

Tại sau lúc mỹ nhân tuyệt đẹp xuất hiện. Trên phía dưới thành tường nhất thời quỳ phục một đám xà nhân đông nghìn nghịt. Thanh âm ẩn chứa cung kính phá tan cả trời cao.

Nhìn Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa kia xuất hiện tại trên bầu trời, Cổ Hà cùng với Nghiêm Sư vừa nói chuyện như sấm, đều không tự chủ được đứng sát lại gần hắc bào nhân đang ở một bên trầm mặc không nói gì. Ở trong đám này, chỉ có hắn mới có thể cùng Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa hung danh nhϊếp chấn Gia Mã Đế Quốc này đối kháng lại.

Nhưng tên hắc bào nhân thì đang run rẩy khống chế tâm thần của mình khi nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Quỷ, cả người hắn như lao vào biển máu bị hành hạ, khó khắn lắm hắn mới thoát ra khỏi mà sợ hãi không thôi liếc nhìn tìm kiếm trong tường thành.

-“Ngươi tìm ta?”. Ở phía trên bầu trời, Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa khẽ cúi đầu nhìn Cổ Hà. Đôi môi đỏ mọng hơi hé ra một chút tựa nghi hoặc, chỉ trong một thoáng dung nhan tinh khiết nhất thời rực rỡ lên. Chỉ một nụ cười đã làm cho vài tên Đấu Linh cường giả bên phía Cổ Hà thất thần trong khoảng khắc…

Tiểu Quỷ lắc đầu mà rời đi khi hắc bào nhân đó không phải Vân Vận mà là một nam nhân trung niên. Chính xác hơn là Vân Sơn tông chủ đời trước của Vân Lam tông, không phải hắn là sư phụ kiêm phụ thân của Vân Vận thì Tiểu Quỷ đâu có dễ dàng cho hắn thoát khỏi Ảo Thuật Thần Mặt Trăng được.

Tu vi của Vân Sơn bây giờ vẫn còn ở Đấu Hoàng đỉnh phong khi không dính díu với bọn Hồn Điện. Nhờ Vân Vận khuyên bảo và khi biết được có một vị hiền tế đầy yêu nghiệt và trình độ luyện đan đỉnh cấp, có thể cung cấp đan được tăng cấp Đấu Tông cho hắn nên hắn rất mong muốn nhanh chóng được gặp vị hiền tế đó.

Lúc đầu thì hắn không tin mà thấp thỏm lo âu phối hợp với Vân Vận… Nhưng khi được chứng kiến quá trình Vân Vận vây gϊếŧ Vụ hộ pháp của Hồn Điện và hồi sinh điều khiển tên đó bởi thanh kiếm quỷ quái của nàng đang cầm thì Vân Sơn đã hơi tin phục.Nhưng khi cầm thử lấy Trảm Quỷ Kiếm thì hắn đã triệt để tin phục, với tu vi Đấu Hoàng đỉnh phong như hắn mà cũng không cầm được Trảm Quỷ Kiếm khi rút ra khỏi vỏ trong một cái nháy mắt.

Vân Vận theo lời dặn của Tiểu Quỷ mà sử dụng Trảm Quỷ Kiếm chuyên khắc chế bọn chủ tu là hồn lực, linh hồn… để khống chế Vụ hộ pháp của Hồn Điện có tu vi Đấu Tông bằng Quỷ Giới Chuyển Sinh, rồi tiếp tục kế hoạch tiếp theo nhằm cho Tiêu Viêm và bọn Hồn Điện kết thù với nhau…

Hành trình lần này mới đầu định để Vân Vận đi theo, nhưng khi biết được nàng đã có người trong lòng là vị hiền tế tài ba đó thì Vân Sơn tự thân cùng với Cổ Hà đi đến Tháp Nhĩ Qua sa mạc, gặp Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa để trao đổi Dị Hỏa. Nhưng khi bị trúng Ảo Thuật Thần Mặt Trăng thì hắn chẳng còn tâm trí ở đây để đàm phán nữa. Nếu đàm phán thất bại thì hắn sẽ dẫn bọn Cổ Hà chạy nhanh là thượng sách, giữ lại mạng trở về để còn gặp hiền tế mà tấn cấp Đấu Tông nữa…!

Tiểu Quỷ biết chắc quá trình đàm phán như thế nào mà không thất bại khi Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa rất cần Thanh Liên Địa Tâm Hỏa để tiến hóa thành Thôn Thiên Mãng với thực lực Đấu Tông. Và hắn cũng không cần phải quan tâm cho an nguy của Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị khi đã ra đòn cảnh cáo với Vân Sơn…

Tiểu Quỷ cùng với Thanh Lân đi sau vào thần điện để tìm kiếm tung tích thân xác của muội muội Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa. Trên đường gặp rất nhiều Mỹ Đỗ Toa xà vệ, Thanh Lân tiện thể khống chế hết thảy rồi điều đi từng chổ để tìm kiếm, chỉ để lại một xà mỹ nữ có tên là Hoa Xà Nhi xinh đẹp hiên ngang với đuôi rắn màu trắng dẫn đường đi mà tìm đến những nơi bí mật trong thần điện. Gặp xà nhân nào thì Thanh Lân sẽ không chế hết, hiện giời toàn bộ xà nhân trong thần điện đều nằm trong sự kiểm soát của Thanh Lân…

Không ngoài dự đoán của Tiểu Quỷ, quá trình đàm phán diễn ra và thất bại nhanh chóng trước hàm ý cự tuyệt của Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa.

Cho nên lúc nghe thấy Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa nói lời cự tuyệt mang theo chút tiếc hận, Cổ Hà cùng với đám người cường giả Nghiêm Sư, Vân Sơn bên cạnh vẻ mặt đều đầy kinh ngạc.

-“Người đàn bà này đầu có vấn đề chăng... lưu một cái Dị Hỏa đối với mình không mang lại bao nhiêu tác dụng để làm gì? Không bằng trao đổi với mình lấy cái có nhiều tác dụng hơn, đó không phải tốt hơn sao?”. Nghiêm Sư bất đắc dĩ lắc lắc đầu, khó hiểu được nguyên nhân tại sao.

Một bên hắc bào nhân Vân Sơn vẻ mặt cũng hiện lên một nét đầy khó hiểu.

Cùng so sánh với sự kinh ngạc của bọn họ, Nguyệt Mị cùng Mặc Ba Tư đang ở trên không tường thành lại khá bình tĩnh, yên lặng hơn rất nhiều. Đối với sự cự tuyệt này của Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa, bọn họ hoàn toàn hiểu được đến tột cùng là nàng muốn làm gì…

-“Ài! Quả nhiên Nữ Vương bệ hạ thật sự muốn làm như vậy… nếu không nàng hẳn sẽ không dứt khoát cự tuyệt loại điều kiện trao đổi này!”. Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Nguyệt Mị nhẹ giọng nói. Khuôn mặt nàng hiện lên tia lo lắng nhưng khi nghĩ tới hình bóng của đại nhân thì nàng vui vẻ trở lại…

Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa cự tuyệt khiến Cổ Hà sửng sốt một chút, bất quá tâm tính của hắn cũng không phải người bình thường có thể so được. Lập tức vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt rất nhanh bị thu liễm lại mà cau mày nhìn Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa ở xa xa, nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi nói: “Nữ Vương bệ hạ! Người cự tuyệt thật sự làm ta có chút ngoài dự tính, ta cũng không quá thích ẩn ẩn giấu giấu làm gì, cho nên với điều kiện trao đổi lúc trước là ta có khả năng xuất ra đồ vật trân quý nhất, vốn ta tưởng rằng chúng có thể đả động đến tâm tư của Nữ Vương bệ hạ. Đáng tiếc… ta tựa hồ không may mắn lắm!”.

-“Cổ Hà đại sư, điều kiện mà ngươi đưa ra quả thực khiến ta rất động tâm. Bất quá bởi vì một vài nguyên nhân, hiện tại Dị Hỏa đối với ta mà nói rất quan trọng!”. Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa trên khuôn mặt nở nụ cười, nét tiếc hận chưa từng che giấu đi, hiển nhiên nàng đối với bảo vật mà Cổ Hà xuất ra cũng không phải không động tâm.

Cổ Hà thở dài một hơi trên khuôn mặt hiện lên vẻ mặt hơi có chút đau xót. Hắn vô cùng rõ ràng, nếu Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa không muốn nghĩ đến chuyện trao đổi Dị Hỏa. Vậy thì bằng thực lực của mấy người này bọn họ tuyệt đối không có khả năng mạnh mẽ áp bức nàng, bọn hắn chỉ trông chờ vào hắc bào nhân mà thôi!.

-“Có thể nói cho ta biết ngươi tại sao lại muốn giữ lại Dị Hỏa không?”. Cổ Hà cười khổ nói.

-“Hừ…!”. Hắc bào nhân hừ lạnh, thấy đàm phán đã thất bại nên hắn không cần thiết phải tiếp tục ở đây nghe tên Cổ Hà lải nhải mà cầm đầu rời khỏi…

Bọn Cổ Hà đầy nghi hoặc mà đuổi theo… Cổ Hà không cam lòng hai tay nắm chặt khi biết lão Vân Sơn không chịu xuất thủ và xung quanh đây có cường giả đỉnh cấp nên không muốn chịu chết một cách oan ức mà dẫn theo đoàn người lũi thủi rời khỏi Tháp Nhĩ Qua sa mạc.

Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa tuy nghi hoặc khi bọn chúng không dùng thủ đoạn cường công chiếm đoạt Dị Hỏa. Nàng lăng không đứng chờ ở đó và cảm ứng bọn chúng đã thật sự rời khỏi thì nàng hơi lắc đầu mà triệt hạ đi các thủ lĩnh Bát đại bộ lạc. Nàng trở về nơi bí mật để tiếp tục nghiên cứu Thanh Liên Địa Tâm Hỏa và điều tiết trạng thái tốt nhất để chuẩn tiến hóa…

Còn Nguyệt Mị thì lòng đầy vui mừng và khát khao đi tìm Tiểu Quỷ khi biết chính hắn là người đã hù chạy bọn cường giả nhân loại đó và mong muốn hắn trợ giúp hoặc ngăn cản Nữ Vương để nàng khỏi phải chết khi tiến hóa thất bại…

……

----------

P/s: Những bạn đọc truyện tác viết ở nguồn khác mà thấy hay thì vào truyenyy.vn mà ủng hộ cho tác nhé! Tác chỉ đăng trên mỗi truyenyy.vn thôi!

Cầu like mỗi chương! Thanks!