Chương 11: Mất Đời Trai Tân

Sau khi bị hắc y nhân cưỡng hôn thì Nhã Phi mới giật mình hoàng hồn lại. Trước mặt nàng là khuông mặt trẻ tuổi có vài phần non nớt, gương mặt bình thường như bao người đi đường… nhưng với làn da rám nắng, ánh mặt kiên nghị và nụ cười mỉm mặc kệ sự đời tạo nên một nam nhân có vài phần mị lực khác với lứa tuổi… nhìn kỹ thì thấy cũng bảnh trai à nha!. Nàng dời người ra, phong tình vạn chủng nở nụ cười mê hoặc, quyến rủ nói:

-“Nên gọi người là Quỷ tiên sinh hay tiểu đệ đệ đây? Tiểu đệ đệ chưa gì mà đã đòi đùa giỡn tỷ tỷ à…! Như thế là không được đâu”.

-“Hắc hắc! Nàng nên gọi ta là phu quân…! Tiểu đệ đệ cũng có thể làm cho tiểu tỷ tỷ sướиɠ như tiên đó nghe!”. Thích Tiểu Quỷ cười bỉ ổi, hay tay vừa xoa nắn kiều đồn nàng vừa nói.

-“Ưm…! Không được…! Tiểu đệ đệ chưa lớn mà đòi cưới tỷ tỷ là sao…? Vài năm nữa trao dồi tình cảm rồi hẳn tính!”. Nhã Phi rên nhẹ vùng vẫy, đôi mắt mê hồn nhìn hắc y nhân nói.

-“Hừ…! Nàng dám lật lọng à? Đã đồng ý làm nữ nhân của ta thì ta phải gọi ta là phu quân chứ, không nghe lời là ta thi hành gia pháp! Ai nói tiểu đệ đệ của ta chưa lớn… hơi bị lớn đó à nghe!”. “Cưới trước rồi trao dồi tình cảm cũng được mà!”. Vừa nói Thích Tiểu Quỷ vừa cầm tay nàng đưa xuống háng của mình để chứng minh…

-“Á…! Ta nói là ngươi còn nhỏ chứ đâu phải thứ ni…! Ngươi là ai chưa cho ta biết tên mà đòi cưới người ta?”. Nhã Phi mặt đỏ ửng cố hết sức nói.

-“Ta là Thích Tiểu Quỷ, phu quân của nàng! Sau này ở Đấu Khí Đại Lục mặc cho ta mà dẫm dưới chân, không ai có thể cản”. Thích Tiểu Quỷ nhìn nàng bá khí nói.

-“Giờ chúng ta nên động phòng thui”…

Nhìn nam nhân trước mặt thể hiện lên sự coi thường, tự tin, bá đạo khi nói lên lời đó. Nhã Phi không kiềm lòng được mà tim đập thình thịch… nàng mạnh mẽ khống chế cảm xúc lại, cười quyến rủ nhìn xung quanh thở dài nói: “Ở đây không được a!”.

Vừa nói xong, trước mặt nàng nhức đầu hoa lên, thấy mình không còn ở giám bảo thất của phòng đấu giá Đặc Mễ Nhĩ nữa mà là ở một căn phòng xa lạ.

Thích Tiểu Quỷ bồng nàng quăng lên giường trong biệt viện ở Âm Dương Châu, cười hèn mọn nói: “Giờ lành đã tới… nên động phòng thui!”.

Vừa nói, hắn vừa đè lên người nàng, tay hắn ghìm chặt hai tay nàng, hôn một cách mãnh liệt. Nhã Phi chỉ cố đẩy nhẹ hắn ra, nhưng cô hiểu chống cự bây giờ đã là vô nghĩa. Chưa kể là nàng chưa từng thân mật với nam nhân nào nên khiến cho Nhã Phi cũng có đôi chút tò mò với người thiếu niên thần bí này, người sắp trở thành nam nhân của nàng.

Lưỡi hắn tách đôi môi của nàng ra và luồng vô trong nhấm nháp… tay còn lại thì xoa nắp kiều đồn đang vểnh lên cao của nàng. Được giây lát, hắn thấy chưa đủ, hắn buông tay nàng ra để cởi bộ hồng y của nàng xuống, lộ ra chiếc yếm màu đỏ tươi. Hắn luồng cả hai tay vào đó rồi xoa nắn. Hôn được một lát trong thế chủ động thì hắn tách môi ra khỏi và thì thầm vào tai nàng: “Nhã Phi! Nàng thật ngọt nước, điện nước đầy đủ đó nha!”.

-“Tiểu sắc quỷ…! Nhỏ mà sao chàng thuần thục quá vậy?”. Nhã Phi động tình nói.

-“Hehe…! Ta còn thuần thục hơn nữa kìa!”.

-“Ư…ư!”.

Nói xong, hắn cởi yếm nàng ra và úp mặt xuống. Miệng hắn nhâm nhi, bú ʍúŧ, thỉnh thoảng cắn nhẹ nhũ hoa của nàng, một tay thì xoa nắn, vân vê gò bồng, nhũ hoa còn lại của nàng làm cho hai nhị hoa của nàng cương cứng lên.

-“Ưm… Nữa đi chàng, thϊếp sướиɠ quá!”. Nhã Phi sảng khoái rêи ɾỉ.

Tay còn lại của hắn rờ xuống u cốc của nàng, thấy ở dưới của Nhã Phi đã ẩm ướt, Thích Tiểu Quỷ tụt xuống lột toàn bộ bộ hồng y ra khỏi thân thể nàng. Nhìn cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nàng mà không thể không mở miệng khen:

-“Ôi, Nhã Phi! Nàng có một cơ thể thật là hoàn mỹ, nàng là bảo bối đời ta mà!”.

Thích Tiểu Quỷ banh cặp chân của Nhã Phi ra, chúi miệng vào khe cốc hôn lấy hôn để. Vừa hôn hít, hắn vừa đưa chiếc lưỡi mềm mại của mình liếʍ nhẹ nhàng vào khe đào nguyên. Vác cặp đùi lên vai, hai tay hắn vòng lên bóp đôi gò bồng, vật tuyệt vời của Nhã Phi.

-“Tiểu… đệ… đệ… ơiii! Sao… chàng… còn… nhỏ… mà… kinh… nghiệm… lắm thế. Chàng… làm… người ta… sướиɠ… quááá”. Nhã Phi vừa run rẩy vừa rên khe khẽ, đồng thời kẹp chặt đầu Thích Tiểu Quỷ dí sâu vào cô bé của mình.

Thấy ở dưới nàng đã đủ ẩm ướt… hắn cởi phanh đồ của mình ra lộ ra dương căn nóng hổi, thô to và gân guốc. Đưa tiểu đệ đệ ma sát lên thành cô bé của nàng để bôi trơn, nàng động tình vươn người lên hai tay ôm đầu hắn rồi hôn môi hắn, chủ động nhiệt tình đáp trả. Hôn nàng trong giây lát thì hắn miệng mình tách ra, đem tiểu đệ đệ của mình trước khe cốc, tách hai mép hôi hồng ra chuẩn bị đẩy vào và nói: “Nhã Phi! Lão bà của ta! Ta vào nhé!”.

Nói rồi hắn tiếp tục hôn nàng, thân sau hắn đẩy mạnh dương căn vào khe cốc của nàng vạch tới hoa tâm.

Hai tay nàng cào, bấu trên người hắn thể hiện sự đau đớn của mình, thân thể nàng kịch liệt run rẩy cùng lúc đó là hai giọt lệ xuất hiện rơi xuống má nàng, chảy xuống!.

-“Á…á! Thϊếp đau quá chàng ơi...!”.

Tiểu đệ đệ của Thích Tiểu Quỷ đã phá tan lớp màng mỏng manh đó, màu máu đỏ thẩm chảy dài trên giường. “Chặt, khít, trơn mềm, ấm nóng… a!”. Toàn thân muốn nổ tung như sắp bắn, khiến Thích Tiểu Quỷ dừng lại thở dốc. Hắn tách môi nàng ra, nhẹ nhàng liếʍ hết mồ hôi trên trán nàng và hai dòng chảy trên má nàng rồi tiếp tục hôn nàng.

Vài hơi thở sau, khi vận chuyển Âm Dương Nghịch Chuyển Quyết để cho nàng bớt đau, cảm nhận thân thể nàng đã bình ổn lại, biết nàng đã có thể chịu được, hắn tiếp tục chậm rãi tiến quân làm nàng hét lên vì sung sướиɠ.

-“Thϊếp sướиɠ quá…! Mạnh nữa lên chàng… ơiii!”.



-“Thϊếp ngứa… a! Sướиɠ quá… nhanh lên chàng… thϊếp muốn tiết...!”.

Dưới thế công mãnh liệt, chín cạn một sau của hắn làm Nhã Phi cả người co giật tiết thân. Ra xong, nàng thấy cả người mêm nhũn, thở hổn hển làm ngực nàng phập phồng lên xuống. Nhã Phi mị nhãn đóng chặt, hai gò má ửng hồng, toàn thân do cao trào mà run rẩy kịch liệt, khuôn mặt quyến rũ thì tràn đầy sung sướиɠ.

Nhìn khuôn mặt của nàng hiện lên sự sảng khoái, thoải mái, hắn rút dương căn ra để nàng nghĩ ngơi. Nữa khắc sau hắn cười treo ghẹo nói: “Lão bà…! Sướиɠ không…? Chúng ta tiếp tục nhé!”.

-“Ưm… ư! Chàng hư lắm…!”. Nhã Phi rên nhẹ, mê hồn nói.

Nói rồi hắn cho tiểu đệ đệ của mình lấp đầy khe cốc của nàng tiếp tục tiến công. Dập, lắc, ngoáy một lúc lâu, Thích Tiểu Quỷ dừng lại, vắt hai chân của Nhã Phi lên vai, hai tay vòng xuống bóp vào cặp đào tiên của Nhã Phi.

-“Cho nàng thưởng thức tuyệt chiêu của ta nè!”.

-“Á… á! Sướиɠ quá… mạnh nữa đi chàng ơiii!”.

Hai người cứ làm vậy được một khắc thì bỗng nhiên nàng phát ra một tiếng hét kinh thiên động địa:

-“Á… á! Thϊếp ra... a!”.

Vì đây là lần đầu tiên của nàng nên nàng vô cùng mẫn cảm, chỉ trong chốc lát đã đạt đến cao trào lần hai. Kiều đồn của nàng mãnh liệt run rẩy, tiết ra từng cổ âm tinh, xối thẳng lên qυყ đầυ của Thích Tiểu Quỷ.

Thích Tiểu Quỷ chỉ cảm thấy toàn thân sảng khoái, cuối cùng hắn không nhịn được muốn bắn ra. Hắn đâm mạnh vài cái rồi rồi phóng mạnh dương tinh vào trong tận hoa tâm của nàng. Cao trào qua đi hai người ôm lấy nhau mà chìm vào trong giấc ngủ trong khi hạ thể hai người vẫn còn dính chặt vào nhau. Trong lúc cả hai đang ngủ thì hạ thể hai người bộc phát luồng năng lượng mạnh mẽ tuông ra xông vào cơ thể cả hai người…



-“Ting! Chúc mừng Quỷ đại ca hoàn thành nhiệm vụ tuyệt ẩn [Mất Đời Trai Tân], nhận được: ?

……