Lúc cúi đầu lấy tiền thừa tôi đã bỏ lỡ nụ cười quỷ dị trên mặt chàng trai này.
Sau khi tiễn chàng trai đó và xác nhận rằng anh ta đã đi xa, tôi quay vào tiệm tính đóng cửa nghỉ sớm một hôm.
Bất kể điều Tiểu Mỹ nói đúng hay là không thì đề phòng vẫn tốt hơn.
Nếu tôi thật sự bị nhắm tới thì sao, vất vả lắm mới có thể sống lại một lần, mới được ba tháng thôi, tôi thấy mình rất may mắn.
Kiếp trước khi tôi vừa tốt nghiệp đại học, nhà họ Ôn tìm đến cửa nói rằng tôi là đứa con gái ruột đã thất lạc nhiều năm của họ.
Lúc đầu tôi còn không tin, nhưng kết quả xét nghiệm quan hệ người thân khiến tôi không thể không chấp nhận.
Cứ như vậy, tôi chuyển vào Ôn gia và gặp được Ôn Nguyệt, người năm đó bị ôm nhầm với tôi.
Khi thấy tôi trở về, Ôn Nguyệt làm ầm ĩ muốn chuyển ra ngoài.
Cha mẹ Ôn ngăn cản cô ta, muốn cô ta ở lại.
Bọn họ quay đầu nói với tôi: " Nhĩ Nhĩ, con đừng so đo, Nguyệt Nguyệt từ nhỏ đã ở cùng chúng ta..."
"Nhiều năm như vậy, tình cảm vẫn còn đó, cha mẹ hi vọng hai đứa có thể ở chung với nhau thật tốt, được không?"
Nghe trong lời nói của cha mẹ Ôn thể hiện rõ ràng sự thiên vị, tôi cũng không có cảm giác gì.
Điều này cũng biểu thị rằng rất khó để đối xử với đứa con gái ruột mới được nhận về giống như con gái nuôi dưỡng nhiều năm bên mình.
Vậy nên tôi đổi họ, nhưng so với đứa trẻ mồ côi thì cũng không có gì khác.
Nhưng tôi không ngờ được là Ôn Nguyệt lại có thể nhẫn tâm như vậy.
Cô ta nhân lúc cha mẹ Ôn ra ngoài, tự mình gây ra trận hỏa ho.ạn.
Khi nghe tiếng tôi kêu cứu, cô ta cười lạnh: "Ôn Nhĩ, lẽ ra cô không nên quay trở về Ôn gia."
Tôi nghĩ nếu được làm lại một lần, tôi nhất định sẽ cách xa nhà họ Ôn.
Có lẽ nguyện vọng của tôi đã được thần linh nghe thấy.
Mở mắt ra lần nữa, tôi đã được sống lại.
Tôi sống lại vào thời điểm vẫn còn là một đứa trẻ mồ côi, nhà họ Ôn còn chưa tìm thấy tôi.
Sau khi tiếp nhận chuyện mình sống lại, kế hoạch đầu tiên của tôi là tránh né việc Ôn gia nhận người thân.
Đúng lúc này tiệm hoa xuất hiện.
Sau khi sống lại được một ngày thì tôi nhận được điện thoại từ luật sư, lý do là một người họ hàng xa để lại cho tôi tài sản thừa kế.
Và tài sản thừa kế chính là tiệm hoa này.
Chuyện này ở kiếp trước không có xảy ra.